Chào mừng các bạn đến với Forum S2 and SHINee!
Một chốn nhỏ để tình cảm của bạn bay xa cùng SHINee.
Nơi không bao giờ cho rằng tình cảm ấy là ảo,
nơi để bạn cùng giải bày bao cảm xúc chất chứa trong lòng,
và là nơi bạn được là chính bạn.
Với SHINeeShow và SHINee bạn là tuyệt vời nhất.Bởi chúng ta cùng là Shawol.
hú, bấn fic này đấy :) nhanh có chap mới nhá au ^^
thks bạn nhak
tới sinh nhật của Key tớ sẽ tung extra ^^
ráng chờ đê
[bubble]^^Cá.97*
Hiện:
Tổng số bài gửi : 282
Chỉ số thành sao : 5
Join date : 19/05/2012
Age : 27
Đến từ : Another planet in solar system =]]
Tiêu đề: Re: [longfic l 2min] Cà phê 2min (update chap 10) 22/9/2012, 8:11 pm
Oh yeah~ Vậy là chỉ còn một ngày nữa là sinh nhật của Bummie umma định là ngày mai mới post, nhưng bây giờ đang rảnh không có gì làm nên post luôn, với lại lỡ mai mà bận chuyện gì lại không post được, lúc đó sẽ rất có lỗi với Bummie umma [và readers] vậy nên hôm nay post luôn
Chúc umma tuổi mới thêm tài năng, thêm tỏa sáng, thêm cute, thêm trẻ, thêm khỏe, thêm vui ^^ Mãi là umma của gia đình nhà cháy nắng nha ^^
EXTRA CHAP 9
Minho hí hửng chui vào lều nằm cạnh Taemin, mắt mở thao láo, miệng tủm tỉm cười. Anh đang hạnh phúc và không muốn giấc ngủ choáng ngợp niềm hạnh phúc đó. Minho nhỏm người dậy, gối đầu lên cánh tay ngắm Taemin. Cậu đang quay lưng về phía anh nhưng anh có thể cảm nhận rõ từng hơi thở đều đặn của cậu. Cậu đang thở đều, có lẽ đã ngủ say rồi.
Cậu là thiên sứ của đời anh. Anh yêu cậu. Cậu đã nói, đối với cậu gia đình là số một, cà phê, SHINee, nhảy lần lượt chiếm ba vị trí tiếp theo. Anh chỉ muốn một điều đơn giản thôi, một cơ hội để giành lấy vị trí thứ năm trong lòng cậu. Nhưng cậu đã không dành cho anh cái cơ hội đó. Anh không có được cơ hội tranh giành vị trí thứ năm. Đơn giản là vì anh là GIA ĐÌNH của cậu. Anh là gia đình đấy, là vị trí số một đấy. Điều đó làm anh thấy vô cùng hạnh phúc. Tuy rằng gia đình không phải là khái niệm chỉ một cá nhân cụ thể mà là một tập thể. Anh biết, ngoài anh ra còn nhiều người được liệt kê vào gia đình của cậu. Nhưng anh vẫn cảm thấy hạnh phúc. Ít ra cậu đã dành một chỗ cho anh trong gia đình của mình.
***
Taemin thấy Minho có vẻ như sắp quay vào lều thì vội nằm xuống, tự điều chỉnh nhịp thở của mình để anh không nghi ngờ. Anh mà biết nãy giờ cậu ngây người ra ngắm anh chắc cậu độn thổ chết mất.
Taemin nằm quay lưng về phía Minho, mắt mở to nhìn lên vách lều. Nhờ ánh sáng yếu ớt của đống lửa bên ngoài, cậu thấy được bóng anh chảy dài trên vách. Cậu thấy anh nhỏm dậy, gối đầu lên tay và ngắm cậu. Đôi mắt của anh rực lửa mà ấm áp chiếu thẳng vào gáy cậu khiến cậu không sao nhắm mắt được. Đành phải lên tiếng thôi, chứ cứ như thế này thì anh không ngủ, em cũng thức trắng.
_ Minho hyung… – Taemin lên tiếng khiến Minho giật mình.
_ Em chưa ngủ à? – anh hỏi lại.
_ Hyung nhìn em mãi như thế làm sao em ngủ được.
_ Ah… Hyung xin lỗi. Em ngủ đi. – Minho đỏ mặt ngượng nghịu quay lưng lại phía Taemin.
Sau năm phút nằm trong im lặng, chỉ có tiếng thở không theo nhịp điệu của cả hai, Taemin ngồi bật dậy, thở hắt ra nhìn Minho:
_ Minho hyung, hay là chúng ta đi dạo một lát đi. Biết đâu sẽ dễ ngủ hơn.
_ Ừ, ý kiến hay. Đi thôi. – Minho nhanh chóng bật dậy kéo Taemin ra ngoài.
***
Minho và Taemin thả bộ trong rừng. Tuy hai người không đi xa lắm nhưng Minho vẫn làm dấu trên đường đi để khỏi bị lạc đường.
Cách khu trại của cả nhóm khoảng 500 mét, hai người phát hiện một hàng rào. Cái hàng rào này chạy dài, dài, dường như không có điểm dừng. Minho thấy lạ, kéo Taemin đi dọc theo cái hàng rào đó. Anh và cậu phát hiện ra một cái bảng. Cả hai cùng chững lại, há hốc mồm khi đọc được những dòng chữ trên bảng.
Flashback
_ Cậu là cậu chủ Kim Jonghyun của Công ty JK?
_ Phải, là tôi. Anh là quản lí khu cắm trại này?
_ Phải. Có chuyện gì sao?
_ Sáng ngày mai nhóm tôi sẽ đến đây cắm trại. Tôi bao hết khu trại này sáng mai. Tới chiều các anh có thể mở cửa hoạt động bình thường.
_ Tôi có thể xin danh sách những người đi trại ngày mai không?
_ Được thôi, có tôi, con trai Tổng giám đốc Công ty MoonJin, con trai Phó tổng giám đốc JK, con trai cựu Chủ tịnh The Star và chủ quán cà phê Lucifer.
_ Chà, toàn những người có máu mặt. Mà theo tôi thấy thì cậu rất giống Jonghyun của SHINee, một trong những nhóm nhạc nổi tiếng nhất hiện nay. Chủ quán Lucifer tôi cũng đã gặp qua rồi. Rất giống Taemin hồi mới debut. Tôi e là đến chiều khi mở cổng bình thường thì các nữ sinh sẽ không để mọi người yên đâu.
_ Cảm ơn anh đã nhắc. Anh mà không nhắc tôi cũng quên luôn vấn đề này… Thế này, ngày mai lúc chúng tôi vào trong, các anh cử người theo sau chúng tôi. Sau đó lấy chỗ chúng tôi chọn làm tâm, trong khoảng bán kính 500 mét dựng hàng rào không cho ai vào trong. Được chứ?
_ Nhưng rào như vậy cũng không nhằm nhò gì. Họ vẫn cứ vào thôi.
_ Thế thì anh dựng cái bảng “Cấm vào” cho tôi. Nội dung cái bảng đó nằm trong tờ giấy này. Làm nhanh gọn, không để ai phát hiện. Hiểu chứ?
_ Được, tôi sẽ cho người viết bảng theo yêu cầu của cậu.
End Flashback
Cả hai người Minho và Taemin sau khi đọc xong cái bảng đó đều đồng thanh hét lên:
_ Jonghyun hyung! Hyung chết chắc rồi!
Minho nhanh chóng lôi điện thoại ra chụp hình “vật chứng” lại rồi kéo Taemin phóng về lều, gương mặt đằng đằng sát khí.
Nội dung cái bảng đó cũng không dài gì cho cam. Nhưng mà trên đó là những câu văn miêu tả khiến con người ta sốc dẫn đến chết lâm sàng.
“Cảnh báo
Khu vực bên trong hàng rào là khu vực nguy hiểm.
Ban quản lí của khu Campsite Sarang vừa mới phát hiện ra những con quái thú kì dị trong khu vực này.
Trong đây có một con quái thú tướng tá giống đậu phụ rất mê ăn gà. Gặp ai nó cũng liên tưởng tới gà và tấn công người đó, một con rùa quái thú thành tinh chuyên ăn nấm và nhìn đâu cũng thấy nấm, một cây nấm thành tinh chân tay dài ngoằng sẵn sàng thò ra bóp chết người đối diện.
Quan trọng nhất là con quái thù cầm đầu bọn chúng. Hình dáng như chiếc chìa khóa với hai hàm răng nanh dài nhọn sẵn sàng nhe ra tớp lấy tớp để những ai đến gần.
Bọn chúng là những con quái thú hung tợn.
Mong mọi người tránh xa chỗ này.
Hiện tại có hai nhân viên của khu Campsite đang nằm trị thương vì vô tình dẫn xác đến chỗ những con quái thú.
Hãy lấy đó làm bài học và đừng bén mảng tới đây.
Ban quản lí”
Phía bên dưới góc phải của cái bảng còn có một dòng chữ nhỏ: “Tác phẩm của Kim Jonghyun”. Dòng chữ này khá là nhỏ, phải để ý kĩ lắm mới thấy được. Huống hồ chi mọi người đã phát hoảng khi đọc cái “Cảnh báo” chần dần ở phía trên, có ai thèm để ý tới cái dòng nhỏ xíu ấy đâu. Nhưng, xui cho Jonghyun. Minho và Taemin là “người trong cuộc” nên dĩ nhiên không hề hoảng hốt mà là tức giận khi đọc được những dòng chữ này. Hai người nhanh chóng phát hiện ra chủ nhân tấm bảng và mang “vật chứng” về làm tin, tìm cách xử lí Jonghyun.
***
Mọi chuyện xảy ra sau đó thì mọi người cũng biết rồi.
Minho và Taemin chạy về lều đập Jonghyun dậy. Sau khi tấm ảnh chụp cái bảng đến tay Jinki và Kibum thì cuộc rượt đuổi giữa bốn bạn Tom và một bạn Jerry bắt đầu. Bạn Jerry Jonghyun vừa chạy vừa la oai oái, nhiều lúc ngoái lại đằng sau hỏi lí do tại sao lại rượt nhưng không nhận được câu trả lời từ ai. Chỉ thấy những gương mặt hầm hầm, những đôi mắt sắc như dao cạo khiến anh rợn sống lưng, cắm đầu chạy miết.
Cuộc rượt đuổi kéo dài khoảng nửa tiếng đồng hồ và kết thúc khi ai nấy đều chống tay lên gối thở hồng hộc. Cả bốn bạn đóng vai Tom đều nheo mắt nhìn “con chuột đáng ghét” Jonghyun phía bên kia hồ rồi lục tục kéo nhau vào lều. Kibum chui ngay vào lều Jinki, cùng anh cả lăn ngay vào giấc ngủ. Lều bên kia của Minho và Taemin cũng vậy, họ dễ dàng chìm vào giấc ngủ say.
Jonghyun thấy cả đám kia không rượt nữa thì chả hiểu mô tê gì. Vợ anh lại không chịu ngủ chung với anh nữa. Đành lủi thủi ôm gối nằm một mình, quyết tâm mai phải gặng hỏi lí do cho bằng được.
***
Và cái sự kiện sáng hôm sau là gì thì mọi người cũng biết rồi đó. Khỏi kể lại ^^
P/s: tự thấy cái Extra này mình miêu tả hơi bị quá, phóng đại quá mức cần thiết, khiến cho những chi tiết ấy trở nên vô lí [vẫn hy vọng có người tưởng thiệt] P/s 2: chap 10 ngâm tiếp, chờ comt nhiều nhiều rồi post tiếp [tớ đã type xong rồi, chỉ cần post thôi, bởi vậy lâu mau là tùy vào comt đấy] P/s 3: cho au nhiều chuyện chút xíu, tại mình đang ức chế, ức chế từ sáng tới giờ rồi TT. cái trường của au á, kiểm tra chất lượng đầu năm lấy điểm 1 tiết mà kiểm tra tập trung, phân phòng vs số báo danh. Sáng này mới làm toán với văn. đề kiểm tra 1 tiết mà ih như đề thi vậy áh. Toán 8 câu làm trong vòng 45', câu cuối đang làm giữa chừng hết giờ, oa oa oa, ức quá đi, đâu phải không biết làm đâu TT. Văn 90' 3 câu, 1 câu lý thuyết, 1 câu nghị luận xã hội, 1 câu nghị luận văn học. cũng may là học bài rồi, ngồi chém rã cả tay TT, hy vọng trên trung bình P/s 4: hình như mình hơi bị 8 nhở??? mà quên, comt đi comt đi, không comt tớ không post tiếp đâu đấy *đe dọa, đe dọa*
kytich
Hiện:
Tổng số bài gửi : 369
Chỉ số thành sao : 5
Join date : 04/05/2012
Đến từ : Late teens
Tiêu đề: Re: [longfic l 2min] Cà phê 2min (update chap 10) 23/9/2012, 10:07 am
Tem! Hi hi. Chị đọc từ tối qua, định gửi comment thì mạng đơ *khóc ròng*, may là giờ có lại, nếu không chắc chị tự kỷ mất ^^
Bốn "quái thú" nghe em tả thấy "ghê" quá hen, nhất là "con" thứ tư ấy "đáng sợ" thật, ke ke ke. Chị mà là KiBum thì cả nhà có món...
"thịt khủng long" để ăn cho hả dạ rùi, ha ha ha
Chậc chậc, em dìm hàng kiểu này thì chỉ trừ Blinger, còn mem bốn nhà còn lại "rượt" em chạy tóe khói như bạn Jiong trong fic ấy, he he
Chị đọc cái bảng của em mà cười quá trời luôn, ngay lúc mạng đơ T T. Tối chị đánh răng trước khi đi ngủ, nhớ lại mắc cười quá, suýt sặc
kem, hi hi hi.
Em học vất vả thật, cứ nói ra cho đỡ ức chế, à em đọc hay xem cái gì vui vui ấy, cho đỡ căng thẳng. Fighting! ^^
four_eyes1997
Hiện:
Tổng số bài gửi : 45
Chỉ số thành sao : 0
Join date : 15/08/2012
Tiêu đề: Re: [longfic l 2min] Cà phê 2min (update chap 10) 23/9/2012, 7:14 pm
giật cái phong bì ^^ bấn khúc miêu tả mấy con quái thú ^^ Đang ăn cơm mà em cười ha hả muốn sặc cơn luôn ! Cái mặt y chang z nè~ ^^
Joo
Hiện:
Tổng số bài gửi : 49
Chỉ số thành sao : 0
Join date : 17/07/2012
Age : 26
Đến từ : tp hcm
Tiêu đề: Re: [longfic l 2min] Cà phê 2min (update chap 10) 23/9/2012, 8:11 pm
Chào mừng au đã trở lại *tung bông**tung bông* Em cứ chờ cái chap nỳ mãi Haahahaaa *cười lăn lộn* khúc au tả mí con quái thú mà em cười sặc sụaa Em hóng cHap sau nhoa, kamsa au nhìu Hwaiting!!
Timeflow
Hiện:
Tổng số bài gửi : 26
Chỉ số thành sao : 1
Join date : 12/09/2012
Age : 26
Đến từ : SHINee World
Tiêu đề: Re: [longfic l 2min] Cà phê 2min (update chap 10) 24/9/2012, 8:40 pm
Au ơi, mọi người comment nhiệt tình, au mà ngâm fic là reader chọi dép đó nha! Ke ke ke.
Au "dìm" không thương tiếc "một cây nấm thành tinh chân tay dài ngoằng sẵn sàng thò ra bóp chết người đối diện"
Oạch! Còn đâu Nấm oppa thiên thần nữa? Ha ha ha, bùng nổ, cười ngoác cả miệng, cái bảng đó "độc" thiệt!
heoboon
Hiện:
Tổng số bài gửi : 60
Chỉ số thành sao : 0
Join date : 04/08/2012
Age : 28
Đến từ : dong nai
Tiêu đề: Re: [longfic l 2min] Cà phê 2min (update chap 10) 24/9/2012, 10:09 pm
tội jjong wa sắp tới boon cũng có ý định viết fic lên ý tưởng hết rồi mong rằng sẽ được mọi người giúp đỡ kam.chờ chap sau nha.iu s2 nhìu nhìu com com com
[bubble]^^Cá.97*
Hiện:
Tổng số bài gửi : 282
Chỉ số thành sao : 5
Join date : 19/05/2012
Age : 27
Đến từ : Another planet in solar system =]]
Tiêu đề: Re: [longfic l 2min] Cà phê 2min (update chap 10) 27/9/2012, 11:11 am
kytich đã viết:
Tem! Hi hi. Chị đọc từ tối qua, định gửi comment thì mạng đơ *khóc ròng*, may là giờ có lại, nếu không chắc chị tự kỷ mất ^^
Bốn "quái thú" nghe em tả thấy "ghê" quá hen, nhất là "con" thứ tư ấy "đáng sợ" thật, ke ke ke. Chị mà là KiBum thì cả nhà có món...
"thịt khủng long" để ăn cho hả dạ rùi, ha ha ha
Chậc chậc, em dìm hàng kiểu này thì chỉ trừ Blinger, còn mem bốn nhà còn lại "rượt" em chạy tóe khói như bạn Jiong trong fic ấy, he he
Chị đọc cái bảng của em mà cười quá trời luôn, ngay lúc mạng đơ T T. Tối chị đánh răng trước khi đi ngủ, nhớ lại mắc cười quá, suýt sặc
kem, hi hi hi.
Em học vất vả thật, cứ nói ra cho đỡ ức chế, à em đọc hay xem cái gì vui vui ấy, cho đỡ căng thẳng. Fighting! ^^
em nói rồi mà, em dìm bị quá tay =]]
ha ha, kiểu này là bị mấy chục, mấy trăm "bạn Tom" rượt rồi, chết là cái chắc =]]
tự nhiên giờ nghĩ lại thấy Key tha cho Jjong dễ dàng quá =]] [em đã nói là em ác chưa nhở]
four_eyes1997 đã viết:
giật cái phong bì ^^ bấn khúc miêu tả mấy con quái thú ^^ Đang ăn cơm mà em cười ha hả muốn sặc cơn luôn ! Cái mặt y chang z nè~ ^^
ôh, sorry sorry, vì cái bảng ấy mà bạn bị sặc =]]
ngồi suy nghĩ để miêu tả không bị trùng mới ra được vậy đó =]]
Joo đã viết:
Chào mừng au đã trở lại *tung bông**tung bông* Em cứ chờ cái chap nỳ mãi Haahahaaa *cười lăn lộn* khúc au tả mí con quái thú mà em cười sặc sụaa Em hóng cHap sau nhoa, kamsa au nhìu Hwaiting!!
thks em nhak ^^
cái này chỉ là phần extra nên hơi ngắn nhỉ
Timeflow đã viết:
Au ơi, mọi người comment nhiệt tình, au mà ngâm fic là reader chọi dép đó nha! Ke ke ke.
Au "dìm" không thương tiếc "một cây nấm thành tinh chân tay dài ngoằng sẵn sàng thò ra bóp chết người đối diện"
Oạch! Còn đâu Nấm oppa thiên thần nữa? Ha ha ha, bùng nổ, cười ngoác cả miệng, cái bảng đó "độc" thiệt!
hè hè, au đâu có ngâm lâu như cái kì ngâm cái extra này đâu
hôm nay au up chap 10 nàh ^^
viết mà ngồi sorry Nấm oppa liên tục =]]
heoboon đã viết:
tội jjong wa sắp tới boon cũng có ý định viết fic lên ý tưởng hết rồi mong rằng sẽ được mọi người giúp đỡ kam.chờ chap sau nha.iu s2 nhìu nhìu com com com
thks ss đã comt nhak
mà ss ơi, ss muốn nhiều comt thì đợi khoảng hè rồi hẵng post, lúc đó mọi người mới rảnh để đọc và comt fic, chứ bây giờ ít người comt lắm
[bubble]^^Cá.97*
Hiện:
Tổng số bài gửi : 282
Chỉ số thành sao : 5
Join date : 19/05/2012
Age : 27
Đến từ : Another planet in solar system =]]
Tiêu đề: Re: [longfic l 2min] Cà phê 2min (update chap 10) 27/9/2012, 11:18 am
hôm nay up chap 10 ^^ up xong đi ăn cơm rồi đi học TT.TT
CHAP 10
Rời khỏi khu Campsite Sarang, nơi đầu tiên mà chiếc BMW của Jonghyun dừng lại là quán cà phê Lucifer. Kibum muốn đưa con trai mình về nhà nghỉ nhưng Taemin cứ nằng nặc đòi ra Lucifer nên cậu cũng đành xuôi theo.
Lúc xuống xe, Minho hỏi Taemin:
_ Em định mở cửa quán à?
_ Không có đâu, Minho hyung. Em chỉ vào lấy ít đồ rồi về thôi.
_ Aigoo, Minnie, sao con không nói sớm? Lẹ đi, mọi người chờ. – Kibum vọt miệng nói rồi đẩy nhẹ Taemin vào trong.
Taemin quay vào mở cửa quán Lucifer, chạy vào kho ôm ra một túi cà phê. Bốn người còn lại ai cũng nhìn chằm chằm vào cái túi cà phê mà Taemin đang ôm. Không ai đoán được cậu mang số cà phê đó về để làm gì. Kibum là người lên tiếng nhiều chuyện trước tiên:
_ Aigoo, Minnie, con uống nhiều cà phê quá không tốt đâu.
_ Ai nói với umma là con uống đâu. Mang về nghiên cứu thôi. Nhiêu đây chắc cũng được một năm nhỉ. – Taemin vừa nói vừa lắc nhẹ cái túi.
_ Jonghyun hyung, chạy đi, sao cứ nhìn Minnie của em mãi thế? – Minho hất cằm nhìn Jonghyun.
_ Ơ, em là của hyung hồi nào thế? – Taemin ngơ ngác hỏi lại.
_ A, bạn Rùa bị quê. – Jinki thừa dịp quay sang chọc quê Minho.
Minho không nói gì, quay mặt nhìn ra bên ngoài. Cặp vợ chồng Jongkey và bạn Jinki Ngơ cùng cười phá lên. Chỉ có Taemin là vẫn ngơ ngác chẳng hiểu mô tê gì.
***
Minho thả người lên sofa sau khi uống hết một ly nước đầy. Anh vừa mới trải qua một chuyến đi chơi thú vị. Cái quan trọng là sau chuyến đi này anh đã biết được vị trí của mình trong lòng Taemin. Đến tận bây giờ anh vẫn còn thấy lâng lâng hạnh phúc. Anh nhớ lại cái lúc cậu chia sẻ với anh những kỉ niệm của mình. Lúc nước mắt cậu rơi xuống, anh có cảm qiác như hàng ngàn mũi dao đang rạch vào tim anh. Đau lắm. Nhói lắm. Anh chỉ muốn ôm chầm lấy cậu, lau khô những giọt nước mắt của cậu. Anh đã làm điều đó. Kéo cậu vào lòng anh và ôm cậu cho đến khi cậu ngừng khóc. Nhìn đôi mắt trong veo đẫm nước của cậu mà anh muốn hôn lên đó. Anh còn muốn hôn lên môi cậu, đôi môi hồng gợi cảm. Nhưng anh đã không làm vậy. Anh chỉ dịu dàng hôn lên trán cậu chứ không làm gì khác. Lúc đó cậu cần một sự an ủi, cảm thông. Anh hiểu, và anh tôn trọng điều đó. Anh cũng hy vọng cậu sẽ sớm có câu trả lời cho anh.
***
Taemin về đến nhà thì vội vàng mang quần áo đi tắm. Cậu cần một tí nước lạnh để cảm thấy khỏe khoắn và sảng khoái hơn.
Sau khi ăn tối xong thì cậu ra ban công ngắm sao. Đêm nay trăng sáng với một vẻ dịu hiền. Và giữa bầu trời đêm bao la, hàng ngàn vì tinh tú lấp lánh đang vui đùa bên nhau, cùng tỏa ra một thứ ánh sáng đẹp đến không ngờ.
Một con người tỏa sáng đứng ở ban công ngắm vầng trăng sáng treo lơ lửng giữa trời và các vì tinh tú nhảy múa xung quanh. Có cảm tưởng như con người đó đang trút hết mọi phiền muộn để hòa mình vào thiên nhiên, hòa vào bài ca cùng những ngôi sao lấp lánh. Nhưng không. Con người ấy đang mang trong lòng những băn khoăn, những lo lắng.
Taemin lòng dạ đang rối bời. Cậu không biết cậu có yêu anh hay không. Mà cũng có thể lắm chứ. Bây giờ mỗi lúc không ở bên anh cậu lại thấy nhớ anh.
Cậu muốn chia sẻ cùng anh mọi chuyện, muốn anh kể cho cậu nghe về chuyện của anh. Cậu muốn anh ôm cậu vỗ về như lần anh đã ôm cậu ở khu Campsite Sarang. Cậu muốn anh lau nước mắt cho cậu mỗi khi cậu yếu lòng mà òa lên khóc. Cậu muốn anh dịu dàng hôn cậu. Cậu thích cái cảm giác lúc bờ môi nóng rực của anh chạm nhẹ vào trán cậu. Cậu thích cái cảm giác lúc anh dùng tay ân cần lau nước mắt cho cậu. Cậu thích cái cảm giác ấm áp lúc anh ôm cậu vào lòng. Cậu thích nhìn anh cười, thích nghe anh nói. Cậu yêu cái giọng nói trầm nhưng ấm đến lạ của anh, yêu cái cách anh ân cần, quan tâm, chăm sóc cho cậu. Cậu yêu đôi mắt to màu sôcôla của anh luôn nhìn cậu đầy âu yếm. Cậu yêu đôi môi luôn nở nụ cười ấm áp của anh. Cậu yêu cái cách anh ôm cậu, yêu cái bàn tay dịu dàng lau khô nước mắt trên mặt cậu, yêu nụ hôn nhẹ nhàng của anh. Cậu yêu…
Taemin khẽ giật mình. Đã có biết bao nhiêu từ “yêu” xuất hiện trong suy nghĩ của cậu về anh? Cậu không nhớ. Ban đầu chỉ là chút cảm giác “muốn” và “thích”. Rồi thì cái từ “yêu” nó xuất hiện từ lúc nào không hay.
Taemin im lặng, nhắm mắt, cố gắng không suy nghĩ gì thêm nữa. Tất cả chỉ để con tim mình có dịp lên tiếng.
Và rồi cậu mở mắt ra. Đôi môi khẽ mỉm cười. Cậu đã có câu trả lời.
“Taemin ah, mày yêu rồi…”
***
Những ngày được nghỉ kế đó Taemin không hề đến Lucifer. Minho cảm thấy lo lắng, không hiểu tại sao cậu lại đột ngột cho Lucifer nghỉ, cậu luôn muốn Lucifer được nhiều người biết đến cơ mà. Anh đã gọi cho cậu nhưng cậu tắt máy. Ngay cả điện thoại bàn cũng không liên lạc được. Hỏi Kibum thì cậu ta cũng không biết vì sao không liên lạc được với cậu. Kibum có đến nhà Taemin nhưng cậu lại không có ở nhà. Điều này cũng làm Kibum lo lắng không kém Minho. Cứ như là Taemin đã bốc hơi không để lại dấu vết gì.
Tối thứ bảy, Minho vẫn đang đứng trước cửa nhà Taemin chờ đợi. Cậu có thể ở đâu được chứ? Anh đã đợi cậu ở đây từ lúc 5 giờ sáng đến giờ. Anh nghĩ là có thể gặp cậu lúc cậu ra ngoài. Nhưng khi anh đến thì cửa vẫn khóa ngoài. Tức là hôm qua cậu không về. Thế là anh đành bấm bụng đứng đây chờ cậu về và đã giải quyết hai ổ bánh mì thay cho bữa trưa và bữa tối. Đã gần 7 giờ tối rồi mà cậu vẫn chưa về. Đột nhiên mắt anh sáng rỡ. Anh nhớ ra là vẫn còn một chỗ để hỏi: Jung Hye Jin.
Ngay lập tức, anh nhảy lên xe phóng tới quán kem Up & Down với hy vọng hôm nay Hye Jin có ca làm.
Tới nơi, anh bước vào trong, ngồi đại vào một cái bàn nào đó. Khi có nhân viên phục vụ đến đưa menu, anh gọi đại một ly kem mà không biết mình gọi kem gì và nhờ cô nhân viên đó gọi Hye Jin giùm anh. Năm phút sau, ly kem được mang ra. Người đặt ly kem ấy lên bàn là Hye Jin. Cô ngồi xuống ghế đối diện hỏi Minho:
_ Minho oppa, có chuyện gì mà oppa tìm em thế? Ly kem này oppa gọi rồi có ăn không hay là lại để nó chảy hết giống như kì rồi?
_ Ly kem này ăn hay không oppa cũng trả tiền mà. À, Hye Jin, từ hôm thứ năm tới giờ em có gặp Taemin không?
_ À, ra là chuyện Taemin oppa. – Hye Jin gật gù. – Oppa yên tâm. Taemin oppa đang đi khảo sát mấy chỗ trồng cà phê với umma em. Ngày mai là Taemin oppa về rồi.
_ Tại sao Taemin lại phải đi khảo sát? – Minho thắc mắc.
_ Tại oppa ấy muốn đi thôi. Umma em có góp vốn mở một trang trại trồng cà phê với mấy người bạn. Trang trại đó ở dưới quê em. Umma không cho em đi theo tại em còn phải đi học. Còn Taemin oppa thì đã hỏi umma em từ tuần trước rồi. Umma em cũng lâu ngày không gặp Taemin oppa nên chắc hai dì cháu đèo nhau đi chơi thỏa thích ở dưới đó rồi mới về.
_ Uhm… Mà Taemin xuống dưới đó chủ yếu là làm gì?
_ Ha, sao cái này oppa hỏi em? Phải hỏi Taemin oppa chứ! Sao em biết được? Taemin oppa có niềm đam mê với cà phê, chắc chắn không phải xuống đó để chơi rồi. Mà oppa không ăn kem đi, chảy rồi kìa.
Minho lấy tờ tiền trong túi ra đưa cho Hye Jin rồi nói:
_ Ly kem này tùy em xử lý. Cảm ơn em. Oppa về nhé.
Nói rồi anh quay người đi ra cửa. Hye Jin đã nói thế thì anh yên tâm. Mà tại sao Taemin không nói với mọi người một tiếng mà đi như thế, báo hại anh với Kibum lo sốt vó.
Lấy điện thoại ra nhắn tin cho Kibum để bạn mình yên tâm, Minho leo lên xe phóng về nhà.
***
Thứ hai đầu tuần. Lucifer mở cửa trở lại sau một tuần đóng cửa.
Như thường lệ, Minho vẫn đến phụ Taemin phục vụ quán. Dường như có anh phục vụ này mà quán trở nên đông khách hẳn, toàn là nữ sinh. Mà cậu cũng là nam châm hút các nam sinh chứ đâu vừa gì. Bởi vậy từ lúc mở cửa cho tới lúc đóng cửa không khi nào Minho với Taemin được nghỉ quá 5 phút.
Theo lịch trình mà Minho vạch ra thì sau khi đóng cửa anh sẽ chở cậu đến Amigo ăn tối. Hôm nay cũng vậy. Anh với cậu vừa ngồi vào bàn là thức ăn được dọn lên. Dì Eun Hee lúc nào cũng chu đáo.
Ăn xong, anh hỏi cậu:
_ Tuần trước đi chơi về xong em đi đâu vậy?
_ Em đi về quê với dì Rinnie.
_ Làm gì?
_ Em đi xem người ta trồng cà phê thôi. Cả cách thức chế biến nữa. Trang trại của dì Rinnie với mấy người bạn rộng lắm. Dì Rinnie phải khảo sát hết cả trang trại nên mất nhiều thời gian. Chứ nếu em đi một mình thì chừng một ngày là về rồi.
_ Em đấy nhé, đi mà không nói một tiếng. Làm hyung với Kibum lo quá chừng.
Taemin khẽ đỏ mặt. Anh lo cho cậu. Cậu đáp lời anh:
_ Em xin lỗi, em quên. Hyung lo cho em ạ? – dù đã biết câu trả lời nhưng cậu vẫn hỏi lại.
_ Không lo cho em thì lo cho ai? Minnie à, hyung lo mỗi em thôi. – Minho nhìn Taemin bằng đôi mắt ấm áp.
_ Thôi mình về nhé! – Taemin cười híp cả mắt. Cậu đứng dậy nắm tay anh kéo ra ngoài, không quên quay lại chào dì Eun Hee.
Minho nhất thời bị cảm giác nóng ấm nơi bàn tay choáng ngợp nên để mặc cho cậu kéo anh đi. Ra tới xe anh mới định thần lại, leo lên chở cậu về Lucifer.
***
Một tuần, hai tuần, một tháng, hai tháng… Thời gian thấm thoát trôi qua. Kì thi HKI của Học viện Seoul cũng nhanh chóng đến rồi đi. Đã có kết quả thi. Và hiện tại thì tất cả học viên của Học viện đều đang rất háo hức vì kì nghỉ sắp tới. Khoảng tuần sau Học viện sẽ nghỉ Giáng sinh, rồi sau đó là nghỉ Tết. Ôi, đó thật là một kì nghỉ dài.
Tình cảm mà Minho và Taemin dành cho nhau cũng ngày một tăng thêm. Cậu đã biết tình cảm của anh. Nhưng anh vẫn chưa biết tình cảm cậu dành cho anh. Có lẽ cậu nên nói thôi. Không nên bắt anh phải chờ đợi lâu như vậy.
Hôm nay đang làm việc ở quán thì Minho hỏi Taemin:
_ Minnie này, kì nghỉ sắp tới em có định đi đâu không?
_ Em muốn đi biển ngắm mặt trời lặn. Hyung đi với em không? – Taemin trả lời không chút do dự.
Minho ngạc nhiên nhìn cậu trong khi cậu vẫn đang chúi mũi vào đống giấy tờ trên bàn: lần đầu tiên cậu rủ anh đi chơi. Mải đến khi cậu hỏi lại lần thứ hai anh mới trả lời:
_ Nếu em không phiền thì hyung sẽ đi.
_ Hyung khách sáo quá đó. Em muốn đi cùng hyung mà. Vậy ha, mình sẽ đi biển ngắm mặt trời lặn. Sau mùng một nhé hyung.
_ Ừ, đúng giờ đúng ngày cứ gọi cho hyung. Hyung sẽ tới chở em đi.
_ Nae. – Taemin gật đầu nhẹ. Khẽ mỉm cười. Đã tới lúc nói cho anh biết…
***
Một ngày đẹp trời tháng một năm 2013…
Tối qua Taemin đã gọi điện cho Minho hẹn anh hôm nay ra biển. Anh đồng ý ngay lập tức và dặn cậu nhớ mang theo áo khoác vì có thể đến tối muộn hai người mới về tới nhà. Anh nhắn là khoảng 8 giờ sáng anh sẽ sang đón cậu.
Sáng nay Taemin dậy rất sớm. Cậu chuẩn bị một bữa sáng đơn giản, dễ làm. Cậu muốn dành cho Minho một bất ngờ. Anh sẽ là người đầu tiên thưởng thức những món ăn do cậu làm.
_ Minnie ơi!!!! – giọng của Minho vang lên ngoài cổng.
Taemin vội vàng chạy ra. Suýt chút nữa thì cậu đã ngây người ra ngắm anh. Nếu không vì cái giọng hối hả “Nhanh lên nào!” của anh chắc cậu vẫn còn đứng ở cửa ra vào. Anh hôm nay thật khác. Minho đang mặc chiếc áo thun cộc tay màu trắng, phối hợp với quần jeans xanh đen hơi bạc màu, chiếc áo khoác cột ngang eo và đôi giày bata đen. Chiếc áo cộc tay làm lộ rõ những cơ bắp rắn chắc trên cánh tay anh. Cái áo khoác cột ngang eo với cái quần jeans bạc màu khiến anh trông “bụi” hơn. Anh lúc này đúng chuẩn thanh niên năng động năm 2013.
Taemin nhanh chóng mở cổng cho Minho. Anh hỏi:
_ Sao em không lên xe đi? Mở cổng cho hyung làm gì?
_ Hyung vào ăn sáng đi rồi đi. Tụi mình ngắm mặt trời lặn mà. Cứ từ từ. – Taemin nhoẻn miệng cười, mở cổng rộng hơn nữa.
Minho ngây ra một chút rồi đẩy xe vào trong. Bây giờ anh mới nhìn kĩ cậu. Cậu đang mặc chiếc áo thun màu xanh ngọc, cùng màu với chiếc áo đồng phục nhân viên của Lucifer, chiếc quần jeans xanh có vẻ còn bạc màu hơn cả quần của anh và đi chân trần. Anh khẽ nhíu mày:
_ Minnie, sao em không mang giày?
Lúc này Taemin mới giật mình ngó xuống. Thì ra lúc nãy vội quá quên xỏ dép vào.
_ À… Hồi nãy vội quá nên em quên. Với lại em chỉ đi chân trần có tí xíu thôi mà.
Cậu dẫn anh lại chỗ bàn ăn. Trên bàn là hai phần cơm chiên trứng vẫn còn đang nghi ngút khói. Cậu mời anh ngồi và nói:
_ Hyung, món này em làm đó. Hyung ăn thử xem được không.
Minho nhìn cậu rồi mỉm cười sung sướng: anh được ăn cơm cậu nấu. Thật là hạnh phúc.
Minho múc một muỗng cơm đưa vào miệng. Taemin dán mắt vào mặt anh chờ đợi. Cậu muốn biết ý kiến của anh thế nào. Anh khẽ nhăn mặt. Cậu lo lắng chồm người tới hỏi:
_ Khó ăn lắm hả Minho hyung?
Thấy rõ sự lo lắng trong mắt cậu, anh bật cười:
_ Không có đâu, ngon lắm! Mà em cũng ăn đi chứ, ngồi nhìn hyung mãi thế?
_ Vậy ạ? – Taemin vui mừng hỏi lại rồi cũng nhanh chóng múc một muỗng cơm. Cậu hơi khựng lại – Cái vị… hình như kì kì…
_ Ừ, nhưng ngon mà. – Minho cười, chăm chú “tập trung vào chuyên môn”: ăn.
Trong khi đó thì Taemin nhẩm nhẩm lại trong đầu những gia vị cậu đã nêm. Hoàn toàn không có gì khác biệt. Cậu đặt muỗng xuống đi vào bếp. Cậu không tin là cậu làm đúng theo chỉ dẫn của Bummie umma[?!?].
_ Ahhhhhhhhhhhh… – cuối cùng cậu cũng phát hiện ra sơ suất của mình – Em cho đường chứ không phải muối!!!!
_ Em cho đường vào trứng phải không? – Minho từ ngoài bàn ăn hỏi vọng vào.
_ Nae TT – Taemin đáp miệng méo xệch.
_ Thế thì có chút xíu thôi. Không sao đâu. Ra ăn tiếp đi. Lần sau cẩn thận hơn. Hyung thấy ngon mà.
Taemin đi ra ngoài, vừa ngồi xuống ghế vừa méo miệng hỏi Minho:
_ Ngon thật hả hyung?
_ Ừ, ngon mà. Em ăn đi rồi mình đi.
Taemin nghe vậy cũng cố tươi lên một chút rồi giải quyết bữa sáng.
Món cơm chiên của cậu có vị “kì kì” là do lúc đánh trứng thay vì cho một chút muối để trứng mau tan thì cậu lại cho đường. Kết quả là trứng vẫn chưa tan hết còn cơm thì có vị kì kì, lạ lạ, ngộ ngộ…
Minho vừa ăn vừa mỉm cười. Hôm nay anh được ăn cơm cậu làm. Vui lắm nhé! Tuy là có hơi sơ suất một chút xíu làm cho cái vị nó khác đi một chút xíu nhưng anh vẫn thấy ngon. Là của Taemin làm mà! Cậu làm mà không ngon thì chẳng có ai làm ngon đâu ^^.
***
Taemin yên vị ở sau xe Minho. Chiếc xe đang hướng ra phía biển.
Sau hơn 3 giờ đồng hồ ngồi trên xe, cả hai người cuối cùng cũng đến biển. Thứ đầu tiên mà hai người cảm nhận được là vị nồng của hơi muối hòa trong không khí. Cái hơi nồng của biển này không thể lẫn vào đâu được. Đây là hương vị đặc trưng của biển.
Màu xanh của biển dần hiện ra trước mắt Minho và Taemin. Một màu xanh mát mắt làm cho tâm hồn ta dịu lại.
Sau khi giải quyết xong bữa trưa và có một giấc ngủ ngắn, Minho dẫn Taemin đi tìm một chỗ thích hợp để ngồi ngắm cảnh mặt trời lặn. Trước khi cùng Taemin đến đây, anh đã đi “khảo sát” để tìm vị trí lí tưởng. Nơi anh chọn là một mỏm đá nhô ra biển, trên có một cây tán rộng che bóng mát, có vài nhúm cỏ xanh và quan trọng là từ đó có thể nhìn thẳng ra biển.
Hai người đến nơi thì cũng đã gần 4 giờ. Taemin nhìn ra biển, nói như reo:
_ Minho hyung, hyung chọn chỗ này đẹp quá!
Minho chỉ mỉm cười rồi ngồi xuống chỗ gốc cây, gọi Taemin:
_ Minnie, em lại đây ngồi nè!
Taemin nhanh chóng ngồi xuống bên cạnh Minho. Cậu thích thú đưa mắt nhìn ra biển. Đã lâu rồi cậu không được đến biển, không được thấy cái màu xanh mát mắt của biển và không được ngửi cái mùi hơi nồng đặc trưng của biển. Dĩ nhiên là biển cũng là một kỉ niệm của cậu với appa mình. Nhưng có lẽ giờ đây cậu đã bình tâm lại. Đại dương bao la rộng lớn được ví như tình cha, tình mẹ dạt dào. Về với biển cũng như về với cha, với mẹ.
Minho ngồi bên cạnh cứ ngắm cậu mãi không thôi. Cậu lúc nào cũng dễ thương thế này, anh không ngắm mãi kể cũng khó.
***
Trời đã về chiều. Mặt trời dần dần “lặn” xuống biển. Cả một vùng trời rực một màu đỏ, màu đỏ của máu, của tình yêu. Sóng nước óng ánh hồng. Thật là một cảnh tượng hùng vĩ. Mặt trời từ từ xuống biển tìm chỗ nghỉ ngơi sau một ngày chiếu sáng mệt mỏi. Sắc trời từ đỏ rực chuyển dần sang hồng nhạt rồi nhường chỗ cho màu đêm dần tới. Màu của biển cũng thay đổi khiến cho người ta cảm thấy như biển sâu hơn, rộng lớn hơn vầ có khi còn cả dữ tợn hơn, có thể nuốt chửng tất cả những gì làm nó nổi giận.
Trên mỏm đá nhô ra biển ấy, có hai con người cùng nhau ngắm cảnh thiên nhiên hùng vĩ ấy. Minho và Taemin đều lặng người trước vẻ đẹp thiên nhiên này. Cảnh tượng này không phải là hiếm, nhưng đối với những người dân bận rộn ở thủ đô Seoul như anh và cậu thì đây quả là một dịp không thể bỏ lỡ.
Cuối cùng thì mặt trời cũng yên giấc. Mọi thứ chìm vào một màu đen phẳng lặng.
Minho im lặng một chút rồi nói:
_ Mặt trời lặn đẹp thật!
_ Nae. – Taemin đáp nhẹ. Lúc này trí óc cậu đang lo nghĩ làm cách nào để mở lời với anh.
_ Em không sao chứ? Sao đột nhiên lại trầm thế kia? – Minho nhanh chóng nhận ra sự khác lạ của cậu.
_ Em không sao. Uhm… Minho hyung…
_ Em nói đi, hyung nghe nè.
_ Em… – Taemin bối rối. Nói như thế nào bây giờ? Em yêu anh? Không được, ngượng lắm. Em muốn đi cùng anh đến hết cuộc đời? Sến quá, không được. Nói sao đây trời?
Minho dán mắt vào mặt Taemin. Không biết có chuyện gì mà cậu lại ấp úng như thế. Có bao giờ cậu ấp úng trước mặt anh đâu.
_ Minho hyung… – cậu gọi tên anh cho đỡ ngượng chút – Em… muốn chế tạo một hương vị cà phê mới.
_ Em… sẽ đặt tên cho loại cà phê mới là cà phê 2min.
_ 2min? – Minho hỏi lại. 2min là gì? Tại sao lại là 2min? Mà 2min nghe quen quen, hình như anh gặp ở đâu rồi…
_ Là… Minho và Taemin, 2min. – cậu nhìn thẳng vào mắt anh, chờ đợi.
_ Ý em là… – anh khựng lại khi nghe cậu nói thế, anh nhớ rồi, 2min couple của SHINee là Choi Minho và Lee Taemin, chẳng lẽ cậu…
Taemin thở dài:
_ Ngốc! Người ta đã nói thế mà còn không chịu hiểu. Ngượng chết được… – cậu đứng quay lưng lại với anh để giấu đi gương mặt đỏ lựng – Minho hyung, hyung có thể cùng em nghiên cứu chế ra loại cà phê mới được không?
_ Dĩ nhiên là được. Chuyện đó em còn phải hỏi hay sao?
_ Haiz… – Taemin lại thở dài – Hyung không hiểu ah. Thôi thì nói thẳng luôn vậy. Em đã có câu trả lời cho hyung rồi.
_ Câu trả lời? – Minho cố nặn ra gương mặt ngây hết sức có thể dù đã hiểu cậu đang nói gì.
_ Câu trả lời cho cái việc hyung nói với em vào cái hôm em mới sửa quán ấy. – Taemin đáp, mặt đỏ lựng.
_ Thôi, chuyện đó qua lâu rồi, hyung không nhớ nữa. – Minho mím chặt môi để không bật cười thành tiếng.
_ Có thật là hyung không nhớ? – Taemin quay lại nhìn thẳng vào mắt anh. Đôi mắt cậu hiện rõ mồn một sự tổn thương. Ngay sau khi hỏi xong thì Taemin cũng quay người đi một mạch.
Minho bị khựng giữa chừng. Anh không ngờ là cậu lại phản ứng như thế. Anh vội vã chạy theo ôm lấy cậu từ đằng sau:
_ Minnie ah, hyung không quên đâu. Hyung xin lỗi, hyung đùa tí mà. Với lại từ đó tới nay cũng lâu rồi, xem ra cũng chẳng còn gì thù vị nên hyung sẽ thay mới. Minnie ah, saranghaeyo~, hyung yêu em.
_ Minho hyung, em cũng yêu hyung. – Taemin mỉm cười hạnh phúc. Cậu quay người lại vòng hai tay ôm lấy tấm lưng rộng của anh, rúc đầu vào khuôn ngực của anh.
Rồi thì giây phút mà minh chứng cho tình yêu của hai người được sinh ra cũng đã đến. Anh nhìn vào đôi mắt trong veo, đen láy của cậu. Cậu nhìn vào đôi mắt sôcôla đẹp ngây ngất của anh. Hai người trao nhau những cái nhìn yêu thương, ấm áp.
1s
2s
3s
Minho ôm lấy bờ vai Taemin, nhẹ cúi người xuống để đặt lên môi cậu một nụ hôn. Taemin cũng vòng tay ra sau lưng anh, nhắm mắt lại và đón nhận nụ hôn ấy.
P/s: mọi người comt đi nhé ^^
P/s 2: các au khác thông cảm cho au nha, bây giờ tớ chỉ up chap mới được thôi, không đi comt fic được, hẹn tới sáng mai howjc trưa ngày mốt tớ sẽ trả comt hết cho các au ^^ [ráng moi lại coi mình đã đọc chùa fic nào ngồi comt bù]
P/s 3: comt đi comt đi, ít comt là chap 11 ngâm giấm đấy [đùa thôi, chứ tớ đã viết chap 11 đâu]
nam_kyo
Hiện:
Tổng số bài gửi : 135
Chỉ số thành sao : 2
Join date : 29/11/2011
Tiêu đề: Re: [longfic l 2min] Cà phê 2min (update chap 10) 27/9/2012, 11:22 am
yeah tem lâu lém oj mới dc cái tem
kytich
Hiện:
Tổng số bài gửi : 369
Chỉ số thành sao : 5
Join date : 04/05/2012
Đến từ : Late teens
Tiêu đề: Re: [longfic l 2min] Cà phê 2min (update chap 10) 27/9/2012, 12:18 pm
Phong bì! Hi hi.
Chap này đọc nhẹ nhàng, lãng mạn thật. Cảm giác khi đọc giống như đang uống một tách ca cao ấm nóng và ngọt lịm ấy ^^
Minho trong fic của em điềm tĩnh và chững chạc "Anh hiểu, và anh tôn trọng điều đó"
Hi hi, chị hỏi ngoài lề chút nha. Chị thấy nhiều fic 2min thường viết về Minho đại loại là "háo sắc", "dê", ăn hiếp Minie >.<. Chị không xem
fan cam nên không rõ có gì không. Nhưng xem show thì thấy Minho có khi cũng hiền mà, có lúc còn dễ mắc cỡ nữa. Không hiểu tại sao
bạn Rùa bị "dìm" te tua như vậy? ^^
Em chưa đọc tin nhắn chị gửi em hả? Đọc P/S thấy tội em quá, ai cũng bận học mà, thấy em cặm cụi comment fic nhiệt tình. Khi nào
rảnh hãy com. Với lại forum mình sắp qua nhà mới rồi, qua đó rồi com sau cũng được. ^^
Sponsored content
Hiện:
Tiêu đề: Re: [longfic l 2min] Cà phê 2min (update chap 10)