SHINeeShow
Chào mừng các bạn đến với Forum S2 and SHINee!
Một chốn nhỏ để tình cảm của bạn bay xa cùng SHINee.
Nơi không bao giờ cho rằng tình cảm ấy là ảo,
nơi để bạn cùng giải bày bao cảm xúc chất chứa trong lòng,
và là nơi bạn được là chính bạn.
Với SHINeeShow và SHINee bạn là tuyệt vời nhất.Bởi chúng ta cùng là Shawol.
[Longfic] - HỒI SINH( chap 3) IndexqqDiễn đàn[Longfic] - HỒI SINH( chap 3) ShowrVietsub Show[Longfic] - HỒI SINH( chap 3) 51569228Vietsub MV/Performance[Longfic] - HỒI SINH( chap 3) NhatkiNhật kí Shawol[Longfic] - HỒI SINH( chap 3) Nhangoi4rum nhắn gởi[Longfic] - HỒI SINH( chap 3) HangosubteamHang ổ subber[Longfic] - HỒI SINH( chap 3) NewsfTin tức

Forum S2
:: Quên mật khẩu? ::

Auto Login
Chat S2[Off] - Online [?] Away [?]

[Longfic] - HỒI SINH( chap 3)Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
Tác giả

bé bơ
bé bơ
Hiện:

Virgo
Tổng số bài gửi : 18
Chỉ số thành sao : 2
Join date : 24/09/2011
Age : 30
Bài gửiTiêu đề: [Longfic] - HỒI SINH( chap 3) [Longfic] - HỒI SINH( chap 3) 286-126/9/2011, 7:15 pm


Author: Sio



Rating:G




Disclaimer:Các nhân vật trong chuyện không thuộc về au, nhưng trong fic của au thì lại khác à, khà khà ^^




Pairing: 2Min

Note: Là fic đầu tay nên không tránh khỏi sai sót, nhưng có sao đâu nhỉ, hehe. Mong mọi
người ủng hộ >”<
















Chap1

Giai điệu bản River flows in you nhẹ nhàng vang lên phá tan không gian yên tĩnh đang bao trùm cả căn phòng. Mặc cho ngoài kia mặt trời đã lên cao và nắng đã chảy tràn trên khắp các ngõ phố, thì trong căn phòng, màn đêm như vẫn còn tồn tại. Tất cả thật tối tăm và lạnh lẽo. Từ trong mớ chăn nệm lôn xộn, TaeMin với tay tắt chuông báo thức từ chiếc điện thoại đang nằm trên bàn và uể oải bước xuống giường. Không khí trong phòng làm cậu ngột ngạt đến khó thở. “Rẹt”, tấm rèm cửa bị
TaeMin kéo mạnh, gạt hẳn qua một bên. Cánh cửa sổ mở toang để chào đón nắng và gió buổi sớm mai ùa vào. Gian phòng sang bừng lên bởi nắng ấm và cả những cơn gió thoảng mát rượi. Lặng yên bên cửa sổ tận hưởng khí trời trong lành và tinh khiết, TaeMin bỗng thấy lòng mình thật dễ chịu, cả tinh thần cũng thư thái đến kì lạ. Dường như nắng đã sưởi ấm cho con tim giá lạnh, cũng như gió đã xua tan đi những mảng màu xám xịt đang chế ngự tâm hồn cậu. Nỗi phiền muộn thường ngày như biến mất không chút dấu vết, thay vào đó là một cảm giác ngọt ngào và êm ái đang len lỏi trong từng hơi thở, nhịp đập của cậu. Chàng trai trẻ bất giác mỉm cười. Một nụ cười nhẹ.


Sau dăm phút làm vệ sinh cá nhân, TaeMin nhanh nhẹn ra khỏi phòng và tiến thẳng tới nhà bếp, nơi mà cậu biết anh trai mình – Key đang tất bật chuẩn bị bữasáng. Trong gian bếp nhỏ nhắn nhưng cực kỳ ngăn nắp và sạch sẽ ấy, Key đang mặc sức trổ tài nấu nướng với đôi tay khéo léo cùng kĩ thuật điêu luyện, thật chẳng khác gì một thợ làm bếp lành nghề. Chiếc bàn ăn đặt giữa phòng giờ đây đã đầy ắp món ăn ngon với những hương vị thật hấp dẫn và lúc nào cũng hấp dẫn được đứa bé kén ăn là
TaeMin ngồi ngay vào bàn ăn. Nhờ “chế độ chăm sóc đặc biệt” với những món ăn luôn đảm bảo tiêu chí không chỉ nhìn đẹp mắt, mà còn phải thật ngon miệng và đảm bảo đầy đủ những dưỡng chất cần thiết cho cơ thể của Key mà giờ đây trông cậu mập mạp hẳn lên, chẳng còn chút hình ảnh ốm yếu nào của ngày xưa cả. Vì thế, lúc nào Key cũng tự hào hết biết về điều này, như thể anh ấy đã làm thay đổi cả con người của cậu vậy.


-
Hôm nay em định làm gì Minnie? - Key hỏi trong lúc tay anh cứ gắp lấy gắp để đồ ăn vào chén TaeMin.

-
Em có trận đấu bóng với đàn anh vào sáng nay, hyung à - giọng cậu trở nên hào hứng hẳn - Nếu thắng trận này tụi em sẽ có thể được sử dụng chung sân bóng.



-
Đàn anh ư? - Key tròn mắt ngạc nhiên - Vậy hẳn là trận đấu sẽ rất khó khăn đấy!

- Họ không thắng nổi tụi em đâu. Hyung đừng lo - Cậu cười. Một nụ cười ngạo nghễ của kẻ luôn tin vào sức mạnh của mình.

Sau đó, Key bắt đầu làm bữa ăn trở nên sôi nổi và vui vẻ bởi những mẩu chuyện nhỏ của mình. Anh kể về ngôi trường phổ thông danh giá mà anh đang theo học với những điều mới mẻ và lý thú, về công việc làm part-time tại một quán trà sữa có tiếng trong thành phố, và cả về ”chàng hoàng tử” của anh ấy nữa. Suốt khoảng thời gian Key thao thao bất tuyệt, cậu vẫn cặm cụi ăn và chăm chú lắng nghe anh trai mình. Thỉnh thoảng lại xuất hiện nụ cười ở khóe miệng. Cảm giác thật bình yên làm sao!

- JongHyun hyung tuyệt vời đến thế sao? - TaeMin láu lỉnh hỏi Key, dù trong lòng cậu đã có sẵn câu trả lời.

- Dĩ nhiên rồi, kekeke - Key cười toe trước câu hỏi có pha chút trêu chọc của cậu. Bỗng một ý nghĩ nào đó chợt lóe lên trong đầu anh khiến nụ cười ấy vụt tắt. Anh trở nên ngập ngừng, khuôn mặt xị lại và cổ họng phải khó khăn lắm mới thốt lên được - À...ừm..., Minnie à, hôm qua họ lại đến nữa đấy.


Vừa dứt lời, anh liền lén nhìn qua cậu, ánh mắt như mong chờ một phản ứng tích cực về điều anh vừa nói ấy. Nhưng cậu chỉ cặm cụi ăn mà không nói gì cả. Không khí vui vẻ ban đầu chùng xuống một cách nhanhchóng. Key vẫn đang chờ đợi câu trả lời từ cậu nhưng cậu dường như lại không quan tâm đến điều đó. Né tránh mọi ánh nhìn của Key với mình, cậu cảm thấy mệt mỏi bởi cảm giác khó chịu tột cùng đang dâng trào trong lòng. Bỗng dưng cậu thấy ghét Key quá. Cậu không hiểu tại sao Key lại nói với cậu điều này. Anh biết điều nay sẽ làm cậu tổn thương đến nhường nào mà Key. Tại sao anh lại tàn nhẫn vậy? Tại sao…? Vô vàn câu hỏi tại sao cứ dồn dập xuất hiện, ngổn ngang trong tâm trí khiến cậu khó chịu đến ngẹt thở. Một cơn đau ở lồng ngực ập tới. Tê tái. Và cậu quyết định quay về phòng. Nhưng vừa đứng dậy định đi thì Key đã cất giọng như nài nỉ:

- Đã hai năm rồi mà, Minnie. Sao em không quên đi mọi chuyện và thử cho mình một cơ hội chứ ? Em còn định trốn tránh đến bao giờ nữa đây?

Sau một hồi im lặng và chờ đợi, Key mới nhận được câu trả lời từ TaeMin.

- Thời gian không khiến em quên đi. Nó chỉ khiến em càng khắc sâu thêm tội lỗi của mình mà thôi, hyung à.

Nói rồi, cậu quay lưng bước đi, bỏ lại đằng sau mình ánh nhìn buồn bã và cả tiếng thở dài não nề của Key. Có lẽ, đối với TaeMin, thời gian không đủ hiệu nghiệm để xóa nhòa những nỗi đau đã quá sâu trong lòng cậu. Hay vì chính cậu không muốn quên đi cái quá khứ đau lòng ấy. Lời giải đáp cho câu hỏi ấy chỉ có mình cậu biết và một điều chắc chắn là cậu không bao giờ muốn nói ra với anh.






Bởi với cậu, tội lỗi là mãi mãi…














Chữ ký của bé bơ

Làm quen với bé bơ



Được sửa bởi bé bơ ngày 17/4/2012, 10:19 am; sửa lần 16.

bé bơ
bé bơ
Hiện:

Virgo
Tổng số bài gửi : 18
Chỉ số thành sao : 2
Join date : 24/09/2011
Age : 30
Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic] - HỒI SINH( chap 3) [Longfic] - HỒI SINH( chap 3) 286-126/9/2011, 7:31 pm
Haizz, cuối cùng thì cũng post được bài rồi [Longfic] - HỒI SINH( chap 3) 364988687
Dù đã rất cố gắng nhưng mà mình vẫn không chỉnh được cho chữ nó to lên được [Longfic] - HỒI SINH( chap 3) 313298198.
Vẫn mong mọi người đọc fic và cảm nhận nó [Longfic] - HỒI SINH( chap 3) 3605817172


Chữ ký của bé bơ

Làm quen với bé bơ



Được sửa bởi wing of Angel ngày 27/9/2011, 9:59 am; sửa lần 1.

S2
S2
Hiện:
Admin
Admin
Tổng số bài gửi : 254
Chỉ số thành sao : 57
Join date : 01/07/2010
Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic] - HỒI SINH( chap 3) [Longfic] - HỒI SINH( chap 3) 286-126/9/2011, 11:40 pm
Cảm ơn bạn đã có đóng góp post bài
Nhưng mình có nhắc nhở, bạn không được dùng màu đỏ cho tiêu đề bài post của mình.
Xin lưu ý sửa lại trong thời gian sớm nhất.



Chữ ký của S2

Làm quen với S2


bé bơ
bé bơ
Hiện:

Virgo
Tổng số bài gửi : 18
Chỉ số thành sao : 2
Join date : 24/09/2011
Age : 30
Bài gửiTiêu đề: [longfic]-HỒI SINH( chap 3) [Longfic] - HỒI SINH( chap 3) 286-12/10/2011, 2:43 pm
Chap 2


Cuộc nói chuyện ban sáng khiến tâm trạng TaeMin trở nên nặng nề và rối bời hơn bao giờ hết.Với cậu, giờ đây thật khó khăn khi phải đối diện Key thêm lần nữa. Thế là cậu lặng lẽ rời khỏi nhà mà không nói một lời tạm biệt với anh ấy. Khi đã hòa vào dòng người hối hả ngược xuôi trên phố, cậu mới thực sự thấy mình đơn độc. Đôi chân cậu cứ bước đi vô định trên con đường tưởng chừng như dài bất tận. Mọi suy nghĩ trong đầu trở nên hỗn độn và mơ hồ khiến cậu không biết mình đang đi về đâu. Những kỉ niệm từ một miền kí ức xa xăm chợt ùa về rồi lại nhanh chóng tan biến, chỉ còn kịp đọng lại một ít ở góc nhỏ nào đó trong tâm hồn. Nơi mà cậu biết rằng, trái tim mình đang rỉ máu. Một cơn đau ập tới lồng ngực, dồn dập tới mức toàn thân cậu tê buốt. Trong phút chốc, cậu cảm tưởng như thể mọi thứ xung quanh đều sụp đổ và biến mất, chỉ còn mình cậu trơ trọi trên mặt đất hoang toàn đang dần vỡ vụn ra từng mảnh. Một hố đen sâu hun hút xuất hiện cứ níu chặt lấy chân cậu bằng đôi bàn tay vô hình đầy sức mạnh. Khi cậu gần như gục ngã vì kiệt sức và đã định buông xuôi tất cả thì chính lúc đó, một đôi tay khác mạnh mẽ không kém đã kịp thời kéo cậu quay trở lại.


- Này cậu bé! Cháu vẫn ổn đấy chứ?


Giọng nói trầm ấm vang vọng bên tai đã đánh thức và đưa TaeMin trở về thực tại. Trước mặt cậu, một người đàn ông trung niên với khuôn mặt hiền từ đang chăm chú nhìn cậu đầy quan tâm, lo lắng.


-Nếu ta không nhanh tay kéo cháu lại, thì có lẽ cháu đã lao đầu vào xe tải rồi đó, cậu bé ạ.


Người đàn ông từ tốn giải thích cho TaeMin. Còn cậu thì vẫn ngơ ngác nhìn theo chiếc xe tải đang phóng vù vù ở đằng xa theo hướng ông chỉ, tay bất giác ôm chặt đầu và cố gắng nhớ lại những việc đã diễn ra. Nhưng mọi thứ bỗng hoàn toàn biến mất như chưa từng tồn tại trong tiềm thức của cậu vậy. Lời cảm ơn thốt lên từ miệng cậu được đáp lại bằng một nụ cười hiền từ và cái vỗ vai đầy thân tình của người đàn ông trung niên.



-Hãy cẩn thận hơn nhé! Đường phố đông đúc thế này dễ xảy ra tai nạn lắm đấy.



Sau lời dặn dò ân cần, người đàn ông ấy lại hối hả hòa vào dòng người ngược xuôi trên phố, thoắt cái đã không còn thấy bóng dáng ông đâu nữa. TaeMin vẫn tiếp tục đứng yên chỗ cũ, nơi mà chỉ mấy giây trước thôi, cậu đã nghĩ rằng mình sẽ biến mất vĩnh viễn mà không ai trên cõi đời này hay biết. Nhưng may mắn thay, chính đôi tay ấm áp kịp thời đưa ra
đúng lúc ấy đã giúp cậu bình tĩnh trở lại. Vừa đưa mắt sang bên kia đường cậu đã thấy trước mắt mình là sân bóng rổ, nơi hứa hẹn một trận thi đấu sẽ vô cùng gay cấn và kịch liệt. Vào giờ này, mọi thứ vắng lặng đến kì lạ, không có lấy một bóng người kể cả tụi nhóc cấp 2 ồn ào cứ suốt ngày tí tởn rủ rê nhau đập bóng. “Kệ, như thế này càng tốt.”, TaeMin nhủ thầm. Và cậu bắt đầu chơi bóng một mình. Giữa cái sân rộng thênh thang và dưới ánh nắng mặt trời chan hòa, cậu cứ lặng lẽ dắt bóng, bật cao người rồi đưa bóng vào rổ. Các động tác được lặp đi lặp lại một cách thuần thục và nhuần nhuyễn. Những cái bật người nhẹ nhàng nhưng rất cao và những cú ném bóng từ rất xa nhưng vô cùng chuẩn xác của cậu thật khiến ai nhìn vào cũng phải trầm trồ thán phục. Có thể nói, trong lứa cậu hiện nay, người có khả năng đấu ngang ngửa với cậu là rất hiếm. Nhưng để có được như ngày hôm nay, cậu cũng đã phải trải qua biết bao cực khổ, không ít lần còn bị chấn thương khá nặng khi luyện tập thâu đêm không ngừng nghỉ. Suốt ngày cậu chỉ biết tập luyện điên cuồng, lòng chỉ khao khát một ngày có thể làm được điều mình hằng ấp ủ, thay cho một người duy nhất. TaeMin cứ say sưa như thế cho đến khi sắp thực hiện một cú ném xa thì bỗng dưng cánh tay phải vừa giờ lên nhói đau. Cơn đau khiến cậu không đủ sức điều khiển cánh tay mình nữa. Trái bóng cam bị ném hụt, văng ra ngoài. Đang lúc cậu tự thắc mắc về cơn đau bất chợt đến thì từ phía sau, toàn thể đội của cậu đã ùn ùn kéo tới. Tên đội trưởng vừa thấy cậu đã vội vàng chạy lại, đập vào vai cậu, nhăn nhó nói:

- Này, sao cậu không nghe máy thế hả? Có biết mình đã gọi cho cậu mấy cuộc rồi không, cái tên thất thường này?


Cố nén cơn đau đang lớn dần lên, TaeMin quay lại cười nhẹ thay lời xin lỗi. Khuôn mặt có chút tái đi vì đau. Cậu vội chạy đi nhặt quả bóng giờ đã lăn ra khá xa rồi nhanh chóng quay lại tụ họp với cả đội. Không lâu sau đó, đối thủ của đội cậu xuất hiện, giữa lúc đội cậu đang bàn bạc sôi nổi về kế hoạch tác chiến. Đàn anh của cậu, họ được xem là các cầu thủ tiềm năng nhất trong thành phố nên ai nấy trông cũng đều đáng gờm cả. Xét về thực lực, họ vượt trội hơn hẳn đội cậu nên họ đã không giấu nổi sự khinh địch dành cho đội cậu trên gương mặt mình. Tên đội trưởng của TaeMin liền quay sang to nhỏ với cậu, đồng thời cố hướng cậu nhìn vào một người nào đó.

- Đấy, cậu thấy anh ta không? Tên anh ta là Choi Min Ho, cầu thủ chủ lực của đội và đang được xem là cầu thủ tài năng nhất trong thành phố. Đánh bại hắn nhé! Hạ được hắn thì ta nắm chắc chiến thắng rồi.

- Tức là hắn ta mạnh nhất trong đám kia - TaeMin hỏi, mắt vẫn chăm chú nhìn vào Min Ho. Ba từ “tài năng nhất” vừa thốt ra từ tên đội trưởng khiến cậu cảm thấy khó chịu với hắn ghê gớm. Ý nghĩ phải đánh bại hắn lớn dần trong đầu cậu, thôi thúc cậu phải thực hiện ngay điều đó. Và sau khi nhận được cái gật đầu đồng ý từ đội trưởng, cậu nhếch mép cười khẽ.

- Thế thì dễ thôi. Các cậu ngồi nghỉ đi, trận này để mình lo.

Dứt lời, TaeMin tiến thẳng một mạch về phía đội đàn anh. Trước bao con mắt ngỡ ngàng của cả hai đội, cậu giơ quả bóng cam lên trước mặt Min Ho, giọng thách thức:

- Tôi với anh, hãy đấu một chọi một đi!

- Hửm? - Min Ho khẽ nhướng một bên lông mày, ngạc nhiên hỏi lại.

- Tôi muốn kết thúc sớm trận này. Mà tôi với anh đều là cầu thủ chủ lực của đội, đấu một chọi một chẳng phải vừa hay vừa nhanh hơn sao?!



- Cậu nghĩ cậu đủ sức thắng tôi sao? - Min Ho bắt đầu khó chịu trước thái độ ngạo mạn cùng cái vẻ ngạo nghễ đáng ghét của cậu.

- Đủ hay không, cứ đấu thử với tôi đi thì biết. Sao, sợ rồi à? Hì… Cầu thủ giỏi nhất thành phố mà cũng nhát quá nhỉ?Cái nhếch mép cười khinh miệt sau cùng của cậu thực sự khiến đội đàn anh bùng nổ. Họ bắt đầu cười nhạo cậu và quay sang bắt Min Ho phải nhận lời thách đấu để “cho nó biết thế nào là bóng rổ thực sự đi”, “đàn em mà thế sao, trông nó thật ngạo mạn”, bla bla bla…Lúc này bên đội TaeMin cũng chẳng chịu thua. Dù rằng thực lực của họ yếu hơn hẳn bên kia nhưng nếu đấu một chọi một thì lại khác. TaeMin rất khó bị đánh bại, và trên thực tế là cậu chưa bao giờ bại trước bất kỳ ai cả. Lí do đó khiến họ vững lòng hơn và ra sức cổ vũ cho cậu. Trước phản ứng dữ dội từ cả hai phía, cuối cùng trận đấu loại trực tiếp giữa TaeMin và MinHo cũng được diễn ra.


Nhờ muôn vàn lời cổ vũ cùng những tiếng la hét cực kì
phấn khích, không khí trên sân trở nên sôi động và nóng hừng hực hơn bao giờ hết. Lúc này TaeMin đang có bóng, còn trước mặt cậu là một đàn anh vô cùng cao lớn đang tìm mọi cách đoạt lại bóng. Đáp lại cái nhìn chế giễu của Min Ho bằng thái độ lạnh nhạt, dần dần cậu đã đưa anh đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Cách di chuyển đầy khôn ngoan và nhanh nhẹn, những cú bật cao kinh người cùng cú ném bóng vào rổ cực kì chuẩn xác cả cậu khiến Min Ho thật sự ngưỡng mộ. Và khi điểm mở màn được ghi cho đội TaeMin, cả sân bóng như chực vỡ òa trong tiếng la hét vui mừng của đội đàn em. Nhưng đội của Min Ho cũng không phải thất vọng quá lâu khi ngay sau đó anh đã nhanh chóng ghi được một bàn bằng kĩ thuật điêu luyện không kém để cân bằng lại tỉ số. Diễn biến trận đấu ngày càng gay cấn và không một ai có thể rời mắt khỏi trận đấu, bởi tất cả thật quá tuyệt vời. Tài năng không thể phủ nhận của cả hai người đều khiến mọi thành viên, dù ở đội nào đi chăng nữa cũng đều phải trầm trồ thán phục. Riêng với TaeMin và MinHo, việc được gặp một đối thủ ngang tài ngang sức như vậy khiến họ càng chơi hăng say hơn, trong lòng càng trỗi dậy ham muốn đánh bại người để được chứng tỏ mình là người mạnh nhất. Mọi chuyện cứ diễn ra tốt đẹp như vậy cho tới khi một tai nạn bất ngờ ập tới…






Chữ ký của bé bơ

Làm quen với bé bơ



Được sửa bởi bé bơ ngày 17/4/2012, 10:34 am; sửa lần 6.

[S.U.P.9.4.E.R] Neo
[S.U.P.9.4.E.R] Neo
Hiện:

Leo
Tổng số bài gửi : 101
Chỉ số thành sao : 4
Join date : 08/09/2011
Age : 29
Đến từ : gầm giường của Key :))
Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic] - HỒI SINH( chap 3) [Longfic] - HỒI SINH( chap 3) 286-12/10/2011, 10:02 pm
tem tem :x
đag đọc, tý edit nha
--------------------
e đã đọc xog, h cm cho s đây :))
đầu tiên fải nói vs s 1 điều là font chữ của s cực kỳ bé ý >''<
làm e k thể đọc nổi, đành fải cop về máy z chỉnh to lên để đọc =.=
nội dug 2 chap đầu chưa có j` cho lắm, e thấy cách s tả văn mượt, k bị lủng củng, chúc mừng s :))
tại mới có 2 chap nên e cũng k biết com j` nhiều cho s, đợi s up chap mới e sẽ cm sau :)) quên 1 điều nữa, fic của s k bị sai lỗi chính tả
tiếp tục fát huy s nhá :x e ủng hộ s :x
5ting !!!

P/s: s mau up chap mới nhá, e tò mò vì cái đoạn kết chap 2 :))


Chữ ký của [S.U.P.9.4.E.R] Neo

Làm quen với [S.U.P.9.4.E.R] Neo


Thủy Nguyệt
Thủy Nguyệt
Hiện:

Tổng số bài gửi : 19
Chỉ số thành sao : 0
Join date : 24/08/2011
Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic] - HỒI SINH( chap 3) [Longfic] - HỒI SINH( chap 3) 286-13/10/2011, 5:00 am
hay lắm bạn !

Câu cú rõ ràng, miêu tả tâm trạng tốt, hình ảnh sinh động...

Chắc bạn học văn giỏi lắm ha, fic đầu tay mà vậy là giỏi lắm rùi!

cố lên nha, đợi chap mới!


Chữ ký của Thủy Nguyệt

Làm quen với Thủy Nguyệt


bé bơ
bé bơ
Hiện:

Virgo
Tổng số bài gửi : 18
Chỉ số thành sao : 2
Join date : 24/09/2011
Age : 30
Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic] - HỒI SINH( chap 3) [Longfic] - HỒI SINH( chap 3) 286-15/10/2011, 3:10 pm
kaka, có người chịu cm rồi kìa [Longfic] - HỒI SINH( chap 3) 364154, cứ để ta đợi mãi.
post fic lâu rồi mà hông thấy ai cm, toàn mình tự viết + tự cm thui [Longfic] - HỒI SINH( chap 3) 358435
kaka, giờ được khen rồi, phải tiếp tục phát huy thui. thank Neo và Nguyệt nha, nhớ tiếp tục theo dõi fic há. Sẽ cố gắng viết để không làm mọi người thất vọng
mọi người đọc xong thì nhớ cm cho mình với nhé [Longfic] - HỒI SINH( chap 3) 153218


Chữ ký của bé bơ

Làm quen với bé bơ


bé bơ
bé bơ
Hiện:

Virgo
Tổng số bài gửi : 18
Chỉ số thành sao : 2
Join date : 24/09/2011
Age : 30
Bài gửiTiêu đề: [Longfic] - HỒI SINH(upload chap 3) [Longfic] - HỒI SINH( chap 3) 286-123/10/2011, 4:41 pm


Chap 3


Dưới cái nắng ngày càng gay gắt của mặt trời, trận quyết đấu một chọi một giữa TaeMin và MinHo diễn ra rất quyết liệt với tỉ số hiện vẫn đang hòa. Dù toàn thân đã bắt đầu có cảm giác rã rời và tay chân gần như tê dại nhưng khát khao đánh bại MinHo khiến TaeMin không cho phép mình dừng lại. Trận đấu chỉ còn 5 phút nữa là kết
thúc. Thời gian quá ít ỏi nhưng cũng đủ vừa vặn cho họ phân tranh thắng bại bằng pha tranh bóng cuối cùng. Vẫn với cách di chuyển cực kì khôn ngoan và táo bạo, TaeMin dễ dàng lách qua khỏi tấm thân hộ pháp của MinHo, tay chuẩn bị đưa lên để thực hiện cú đập bóng quyết định. Nhưng MinHo đã kịp quay người lại và lao tới cướp bóng.


- Dừng lại ở đây được rồi đó nhóc! Cậu vẫn nghĩ mình có thể thắng tôi sao?


MinHo cất tiếng hỏi khi đối mặt với TaeMin, anh nhận ra vẻ mệt mỏi đã hằn sâu trên gương mặt đang tái đi đôi chút của cậu. Không chỉ có anh biết điều đó, ngay cả cậu cũng dần nhận ra mình sắp kiệt sức đến nơi rồi nhưng không thể dừng cuộc chơi vào lúc này, cậu phải chơi đến cùng để giành chiến thắng. Vốn dĩ trong từ điển sống của cậu không bao giờ xuất hiện hai từ “bỏ cuộc”, mà thay vào đó là sự kiên trì và nỗ lực đến phút cuối cùng khi đứng trước bất kì thách thức khó khăn nào. Đó mới đích thực là cậu, một Lee TaeMin mạnh mẽ và kiên cường. Đáp lại câu hỏi đầy khích bác của MinHo bằng thái độ lạnh nhạt và lại là một nụ cười nửa miệng, TaeMin nói:


- Chặn được tôi đi rồi hẵng nói. Xem ra anh vẫn cho rằng mình không thể bị đánh bại nhỉ? E rằng anh sẽ phải nghĩ lại sau trận đấu này đấy, sunbae à.


Dứt lời, TaeMin bất ngờ lao về phía MinHo. Lại một pha tranh bóng gay cấn được diễn ra. TaeMin khéo léo tránh mọi đợt tấn công dồn dập từ MinHo và một lần nữa, cậu lại vượt qua anh thật dễ dàng. Đang lúc cảm thấy hả hê, vui sướng thì bất chợt một cơn đau nhói lên ở cánh tay phải làm cậu đánh rơi cả quả bóng xuống sân. Quả bóng lăn ra xa. Ngay lập tức, MinHo chạy tới định cướp bóng về mình. Nhận thấy điều đó, Taemin cũng lao tới không suy nghĩ, bỏ qua những thắc mắc vừa thoáng qua trong đầu về cơn đau lúc nãy. Sau một cú va chạm nảy lửa, cả hai cùng bật ngửa ra đằng sau và ngã lăn lộn trên sân. MinHo nhanh chóng đứng dậy nhưng bên cạnh anh lúc này,
TaeMin lại không thể làm nổi điều đó. “Aaaaaaaaa”, tiếng la đau đớn tột cùng của cậu vang khắp sân bóng, át đi cả những tiếng cổ vũ của khán giả xung quanh. Ngay lập tức, mọi hoạt động đang diễn ra đều ngừng lại, tất cả sự quan tâm đều đổ dồn về phía TaeMin. Lúc này đây, cậu nằm quằn quại trên sân, cả người co rúm rụm, tay trái cứ ôm chặt lấy cánh tay phải mà rên rỉ đau đớn. Tên đội trưởng chạy thật nhanh đến bên cậu, hết lay người rồi lại nắm tay phải của cậu mà lo lắng hỏi:


- TaeMin…TaeMin à…Chuyện gì thế này? Tay cậu sao lại thế này hả?


TaeMin không trả lời hắn. Cơn đau giờ đã lan ra khắp toàn thân khiến cậu đau đớn đến không thốt lên nổi một lời đáp lại hắn.


- Tôi sẽ cõng cậu ta tới bệnh viện, ngay bây giờ, trước khi tình trạng cậu ta tồi tệ hơn.


Lời đề nghị giúp đỡ đúng lúc của MinHo làm hắn tỉnh ra. Phải rồi! Bệnh viện…Phải đưa TaeMin đến bệnh viện đã. Sao hắn lại mất bình tĩnh đến nỗi quên cả việc này chứ!? Mà tay phải ư…Nhỡ đâu…Một suy nghĩ thoáng qua khiến hắn rùng mình sợ hãi. Cố gạt điều đó ra khỏi đầu nhưng hắn không thể nào xóa bỏ được cái cảm giác bất an cứ chập chờn trong lòng hắn lúc này đây. Mà nếu điều đó trở thành sự thật thì sao nhỉ? Hắn không dám nghĩ tiếp nữa. “Cứ lo cho TaeMin trước đã”, hắn tự trấn an lòng mình. Khẽ gật đầu chấp nhận sự giúp đỡ của MinHo, hắn nhẹ nhàng đỡ TaeMin lên lưng anh rồi quay sang dặn dò các thành viên đội mình:


- Mình và MinHo hyung sẽ đưa TaeMin đến bệnh viện. Các cậu cứ về trước đi, có gì mình thông báo sau. Còn kết quả trận đấu – đến đây, hắn quay sang nói với MinHo – chúng ta sẽ thống nhất sau. Ok?


- Ok.


MinHo nhẹ nhàng đồng ý. Cả hai nhanh chóng đưa TaeMin đến bệnh viện. Hai đội bóng tự động giải tán, ai về nhà nấy. Trận đấu bất phân thắng bại tạm thời bị lùi lại một thời gian.


***************


Bệnh viện Seoul


Giữa hành lang đông đúc người qua lại, MinHo và Jun (tên đội trưởng của TaeMin) lặng lẽ ngồi chờ trước cửa phòng cấp cứu. Không lâu sau, Key đột nhiên xuất hiện với dáng vẻ đầy hốt hoảng. Anh vừa nhận được tin của TaeMin đã tức tốc chạy ngay đến đây, bỏ luôn cả buổi nghiên cứu khoa học rất quan trọng đang diễn ra ở trường. Trong hơi thở hổn hển, Key vội vã hỏi:


- Mọi chuyện là thế nào hả Jun? Hộc hộc…Tại sao…hộc…tay… tay Minnie lại bị đau chứ?


- Đó là do lỗi của tôi. – MinHo cắt ngang lời Key. Rời khỏi hàng ghế đang ngồi, anh đi về phía Key và Jun định
nói điều gì đó thì bất ngờ…


- Ơ… Key, sao lại là cậu?


- MinHo, cậu ở đây làm gì?


Cả hai đồng loạt hỏi khi vừa thấy mặt nhau. Ai chứ, Key và MinHo biết nhau khá rõ rồi. Dù học khác trường nhưng cả hai đều đang là thực tập sinh của công ty giải trí SME, lại thường xuyên luyện tập cùng nhau nữa mà. Nhưng gặp nhau ở đây thì bất ngờ thật. Đã thế MinHo lại còn liên quan đến bệnh tình của TaeMin nữa chứ. Key bỗng dưng đăm chiêu suy nghĩ về tình hình trước mắt.


- Để em giới thiệu – Jun đột nhiên làm đứt quãng suy nghĩ của Key và nhanh chóng phá tan sự im lặng không đáng có – Key là anh họ của TaeMin, còn MinHo hyung chính là đối thủ trận đấu hôm nay của tụi em đó, hyung.


MinHo và Key cùng gật gật đầu ra chiều thấu hiểu. Sau đó, Jun tiếp tục thuật lại mọi việc đã xảy ra với TaeMin cho Key nghe. Xuyên suốt câu chuyện, Key chẳng nói gì, lâu lâu chỉ vô tình thốt ra một tiếng thở dài rất khẽ từ cổ họng.


- Cậu không cần tự trách mình đâu, Ho à. Đó không hẳn là lỗi của cậu. – Key nói.


- Nhưng mình đã đẩy cậu ấy rất mạnh. – Giọng MinHo tràn ngập sự ân hận – Lẽ ra mình nên làm chủ tốc độ tốt hơn.


Ngay lúc đó, cánh cửa phóng cấp cứu mở toang. Cả ba người ào tới vây lấy vị bác sĩ vừa từ bên trong bước ra.


- Em trai tôi thế nào rồi bác sĩ? – Key lo lắng hỏi.


- Cậu là anh trai của bệnh nhân? – Vị bác sĩ đẩy nhẹ gọng kính nhìn lướt qua Key – Mời cậu theo tôi!

Để lại MinHo và Jun ngồi đợi mình ở hành lang, Key vội vã theo vị bác sĩ vào phòng riêng của ông. Trong căn phòng trắng toát lạnh lẽo, Key ngồi lọt thỏm trên chiếc ghế đối diện bác sĩ, lòng bồn chồn, lo lắng. Nhẹ nhàng đặt tập phim vừa chụp xong xuống bàn, ông lấy cho Key một cốc nước mát lạnh, mời anh uống rồi từ tốn hỏi:


- Có phải em cậu từng bị chấn thương rất nặng ở tay phải?


- Vâng – Key đáp gọn – Nhưng nó đã hồi phục rồi thưa bác sĩ.


- Ồ, không hẳn thế. – Vị bác sĩ khẽ lắc đầu. Ông đứng dậy và bắt đầu treo bức phim chụp lên cho Key xem rồi nói tiếp - Ở đây, cậu thấy không? Chấn thương đó chỉ tạm thời hồi phục thôi chứ chưa thể lành lặn hoàn toàn được. Với chấn thương nặng thế này, nhẽ ra em cậu phải hạn chế vận động mạnh để bảo vệ tay mới phải, nhưng có vẻ như cậu ấy đã làm ngược lại. Cậu ấy dùng sức quá nhiều, dẫn đến vết thương bị rạn nứt. Thêm cú va chạm quá mạnh ngày hôm nay, chấn thương ở tay thực sự tái phát, suýt nữa có thể dẫn đến bại liệt hoàn toàn.


- Bác sĩ nói sao cơ? Bại liệt ư? – Key gần như hét lên, cả người bật hẳn dậy khỏi ghế, miệng há hốc. Anh không ngờ sự việc lại trở nên nghiêm trọng như vậy.


- Nhưng cậu yên tâm – Bác sĩ vội trấn an Key – May là em cậu được đưa đến đây rất kịp thời nên chuyện đó đã không xảy ra. Tuy nhiên chấn thương của cậu ấy đang có nhiều chuyển biến xấu nên sẽ tốt hơn nếu gia đình cho
phép tiến hành phẫu thuật tay cho cậu ấy… - giọng ông bỗng ngập ngừng – Chỉ có điều…


- Điều gì? Bác sĩ cứ nói đi! – Key thúc giục, anh cảm thấy tim mình đập mạnh lên thấy rõ bởi một nỗi lo sợ mơ hồ sắp được vị bác sĩ tiết lộ.

- Có vẻ như em cậu là cầu thủ bóng rổ ? Tình trạng hiện giờ của cậu ấy vốn không được khả quan lắm nên sau phẫu thuật, em cậu không được cũng không thể có bất kỳ hoạt động mạnh nào bằng tay nữa.


- Ý bác sĩ là… - Key lắp bắp – em trai tôi không thể chơi bóng được nữa, có phải không?



Vị bác sĩ già im lặng nhìn biểu hiện của anh rồi khẽ gật đầu. Từng lời bác sĩ nói ra thật chẳng khác gì sấm sét nổ đùng đùng bên tai Key. Mọi suy nghĩ trong anh bỗng bị xáo trộn và trở nên rối rắm. Sao một chuyện tồi tệ như vậy lại xảy ra với Minnie chứ? Rốt cuộc mày đã chăm sóc em ấy như thế đấy hả Key? Tại sao mày không ngăn cản ngay từ ngày đầu Minnie chơi bóng chứ? Những câu hỏi tự vấn bản thân cứ dồn dập ùa tới và choán ngợp toàn bộ tâm trí Key, chúng làm anh mệt mỏi đến nỗi muốn ngã khụy. Rời khỏi phòng bác sĩ trong cơn bàng hoàng còn chưa dứt, Key chẳng còn tâm trí đâu để trả lời những thắc mắc của Jun và MinHo. Anh chỉ lặng lẽ đưa cho họ xem hồ sơ bệnh án của TaeMin. Một bầu không khí ảm đạm nhanh chóng bao trùm không gian xung quanh ba người. Mọi thứ đều im lặng và mỗi người lại chìm sâu vào trong suy nghĩ miên man của riêng mình. Cuối cùng, Key quyết định phá tan sự im lặng đó bằng hành động của mình. Anh không thể tiếp tục ngồi đây mà ủ rũ, buồn rầu được. TaeMin đang cần anh hơn lúc nào hết. Trước khi mọi chuyện tồi tệ hơn, anh phải thay đổi tất cả. Anh sẽ giúp TaeMin thay đổi, à không, phải là làm cho TaeMin thay đổi mới đúng. Key bảo Jun:


- Anh quyết định rồi, Minnie sẽ phải tiến hành phẫu thuật. Từ giờ nó sẽ không thể chơi bóng được nữa. Em về ráng sắp xếp lại đội bóng đi Jun nhé!

- Cậu nên chờ cho TaeMin tỉnh lại đã rồi hẵng nói chuyện này. Chắc gì TaeMin đã chịu nghe lời cậu chứ? – MinHo tỏ vẻ không tán thành sự ngăn cấm quyết liệt của Key – Cậu ta có thể sẽ từ chối ca phẫu thuật này đấy.


- Từ chối ư? Không thể nào. Nó sẽ đồng ý phẫu thuật thôi, còn điều gì quan trọng hơn cả sức khỏe của bản thân mình cơ chứ?! Vả lại, chẳng còn lựa chọn nào khác cho chúng tôi nữa rồi, MinHo.


Dứt lời, Key bỏ mặc hai người con trai ở hành lang vắng ngắt mà quay bước đi về phòng bệnh của TaeMin, trong lòng ngổn ngang những mớ cảm xúc hỗn độn, phức tạp đang chồng chất lên nhau. Nhìn TaeMin nằm lặng im trên giường bệnh, anh đau khổ nói:


- Sao em cứ tự giày vò mình như vậy chứ Minnie? Sao cứ phải là bóng rổ chứ? Em đang cố chuộc lại lỗi lầm bằng cách hủy hoại bản thân này ư? Sao mà em ngốc…ngốc đến thế chứ? Hức …hức..

Nỗi đau luôn âm ỉ trong lòng giờ anh đã không còn kiềm nén nổi nữa, anh cứ thế khóc nức nở như đứa trẻ. Bàn tay anh tìm lấy bàn tay TaeMin, nắm chặt nó và xoa xoa vào lòng bàn tay mình, cố gắng truyền thêm chút hơi ấm cho bàn tay đang lạnh toát của cậu. Rồi một nụ cười hơi hé xuất hiện trên môi anh cùng lúc những lời thì thầm khe khẽ ấm áp tình yêu thương mà anh chỉ dành riêng cho em trai mình được thốt ra.

- Anh sẽ không bỏ rơi em đâu, nhất định, nhất định anh sẽ giúp em khỏe mạnh và vui vẻ trở lại như ngày xưa. Tin anh nhé, Minnie!





Chữ ký của bé bơ

Làm quen với bé bơ



Được sửa bởi bé bơ ngày 17/4/2012, 10:44 am; sửa lần 6.

bé bơ
bé bơ
Hiện:

Virgo
Tổng số bài gửi : 18
Chỉ số thành sao : 2
Join date : 24/09/2011
Age : 30
Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic] - HỒI SINH( chap 3) [Longfic] - HỒI SINH( chap 3) 286-123/10/2011, 4:46 pm
Phù!!! Sau một hồi vật vã mới post được cái chap này. [Longfic] - HỒI SINH( chap 3) 364154
Mọi người ơi, đọc xong thì cm dùm mình cái đi.
Đang chán vì hổng thấy ai cm hết [Longfic] - HỒI SINH( chap 3) 1327686003


Chữ ký của bé bơ

Làm quen với bé bơ


[S.U.P.9.4.E.R] Neo
[S.U.P.9.4.E.R] Neo
Hiện:

Leo
Tổng số bài gửi : 101
Chỉ số thành sao : 4
Join date : 08/09/2011
Age : 29
Đến từ : gầm giường của Key :))
Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic] - HỒI SINH( chap 3) [Longfic] - HỒI SINH( chap 3) 286-123/10/2011, 9:50 pm
chap mới :x đọc đã, tý e edit :x


Chữ ký của [S.U.P.9.4.E.R] Neo

Làm quen với [S.U.P.9.4.E.R] Neo


Thủy Nguyệt
Thủy Nguyệt
Hiện:

Tổng số bài gửi : 19
Chỉ số thành sao : 0
Join date : 24/08/2011
Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic] - HỒI SINH( chap 3) [Longfic] - HỒI SINH( chap 3) 286-14/11/2011, 6:33 pm
Hay lắm bạn, rất mới mẻ.

Mà sao lâu lâu mới pót một chap, đợi dài cổ lun.

Hình như fanfic của SHINee hơi ít thì phải, lặn lội trên mạng tìm hoài mà chỉ được lẻ tẻ vài cái, bùn.

Có ai bít ở đâu có nhìu fic SHINee hông, chỉ giúp mình với, cảm ơn nhìu nhìu!


Chữ ký của Thủy Nguyệt

Làm quen với Thủy Nguyệt


trangnguyen
trangnguyen
Hiện:
Subteam
Tổng số bài gửi : 67
Chỉ số thành sao : 2
Join date : 08/11/2010
Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic] - HỒI SINH( chap 3) [Longfic] - HỒI SINH( chap 3) 286-19/11/2011, 9:40 am
ss thì không đọc fanfic, nhưng mà vào cổ vũ cái nhể , đi tiên phong trong phong trào fanfic nhà mình, nhỏ cố lên nha. [Longfic] - HỒI SINH( chap 3) 2704048223


Chữ ký của trangnguyen

Làm quen với trangnguyen


Bling Bling Takki
Bling Bling Takki
Hiện:

Scorpio
Tổng số bài gửi : 512
Chỉ số thành sao : 12
Join date : 07/11/2011
Age : 29
Đến từ : S2 - Bling's house
Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic] - HỒI SINH( chap 3) [Longfic] - HỒI SINH( chap 3) 286-19/11/2011, 9:16 pm
hay đấy, thanks bạn nha ^^

Mà... ko lẽ bạn định cho couple JongKey với 2Min hả?

Với lại, Onew đâu?

[sorry nếu thắc mắc wá nhiều, tính mình tò mò tùm lum thứ :"P]



Chữ ký của Bling Bling Takki

Làm quen với Bling Bling Takki


bé bơ
bé bơ
Hiện:

Virgo
Tổng số bài gửi : 18
Chỉ số thành sao : 2
Join date : 24/09/2011
Age : 30
Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic] - HỒI SINH( chap 3) [Longfic] - HỒI SINH( chap 3) 286-113/11/2011, 1:40 pm
Dạo này bận quá nên mình có hơi bỏ bê cái fic nì, hề hề. Mọi người thông cảm nhớ :))

@Neo: sao bảo đọc xong com cho ss mà giờ hổng thấy gì hết zậy hử. Mau mau com cho ss hông là ss khủng bố em ó[Longfic] - HỒI SINH( chap 3) 904758

@Thủy Nguyệt: thanks bạn nhìu nhá, mình sẽ cố gắng post chap mới nhanh nhanh để bạn không phải chờ dài cổ nữa, hehe.

@trangnguyen: thanks ss nhìu nhá, hay giờ ss thử đọc fic đi, fic 4rum mình cũng hay lắm đó[Longfic] - HỒI SINH( chap 3) 153218

@Takki: thanks bạn nhìu nhá, fic mình chủ yếu tập trung vào 2min thôi, còn jongkey thì không nhìu lắm, ONew thì chắc chắn sẽ xuất hiện nhưng mà...keke, cứ từ từ mình sẽ tiết lộ cho. Tiếp tục ủng hộ mình nhé


Chữ ký của bé bơ

Làm quen với bé bơ


[S.U.P.9.4.E.R] Neo
[S.U.P.9.4.E.R] Neo
Hiện:

Leo
Tổng số bài gửi : 101
Chỉ số thành sao : 4
Join date : 08/09/2011
Age : 29
Đến từ : gầm giường của Key :))
Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic] - HỒI SINH( chap 3) [Longfic] - HỒI SINH( chap 3) 286-113/11/2011, 9:35 pm
e xl =.= h mới quay trở lại cm cho s :))
hôm đấy e fải đi học nên k cm đc, về thì quên mất tiêu á :))
chap 3 cũng k hé đc tsy bí mật nào cả :( buồn quá :(
nhưg e lại thích tính cách Min nhỏ ở đây,e k biết diễn tả sao nữa,chỉ biết e rất thích thôi =))
s up chap mới hen,e tò mò muốn chết mất

P/s: ngàn lần sr s :( đừng khủng bố e,tim e yếu lắm :(


Chữ ký của [S.U.P.9.4.E.R] Neo

Làm quen với [S.U.P.9.4.E.R] Neo


Bling Bling Takki
Bling Bling Takki
Hiện:

Scorpio
Tổng số bài gửi : 512
Chỉ số thành sao : 12
Join date : 07/11/2011
Age : 29
Đến từ : S2 - Bling's house
Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic] - HỒI SINH( chap 3) [Longfic] - HỒI SINH( chap 3) 286-124/12/2011, 3:12 pm
Lâu wá sao ko có chap mới? :((

Mòn mỏi :((



Chữ ký của Bling Bling Takki

Làm quen với Bling Bling Takki


Bling Bling Takki
Bling Bling Takki
Hiện:

Scorpio
Tổng số bài gửi : 512
Chỉ số thành sao : 12
Join date : 07/11/2011
Age : 29
Đến từ : S2 - Bling's house
Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic] - HỒI SINH( chap 3) [Longfic] - HỒI SINH( chap 3) 286-130/6/2012, 6:58 pm
Au à, định drop fic luôn gòy sao? T^T

Au ơi, 1 tuần nữa Au ko post chap mới hay có bất kì "động tĩnh" gì thì Takki buộc phải close fic lại đấy nhé T^T

Mong chờ Au T^T



Chữ ký của Bling Bling Takki

Làm quen với Bling Bling Takki


Sponsored content
Hiện:

Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic] - HỒI SINH( chap 3) [Longfic] - HỒI SINH( chap 3) 286-1



Chữ ký của Sponsored content

Làm quen với Sponsored content

[Longfic] - HỒI SINH( chap 3)Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
SHINeeShow :: 

SHINee's fanfic heaven

-


Powered by phpBB & Version 2.0
Forumotion_ripped by vlt