SHINeeShow
Chào mừng các bạn đến với Forum S2 and SHINee!
Một chốn nhỏ để tình cảm của bạn bay xa cùng SHINee.
Nơi không bao giờ cho rằng tình cảm ấy là ảo,
nơi để bạn cùng giải bày bao cảm xúc chất chứa trong lòng,
và là nơi bạn được là chính bạn.
Với SHINeeShow và SHINee bạn là tuyệt vời nhất.Bởi chúng ta cùng là Shawol.
[Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] IndexqqDiễn đàn[Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] ShowrVietsub Show[Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] 51569228Vietsub MV/Performance[Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] NhatkiNhật kí Shawol[Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] Nhangoi4rum nhắn gởi[Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] HangosubteamHang ổ subber[Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] NewsfTin tức

Forum S2
:: Quên mật khẩu? ::

Auto Login
Chat S2[Off] - Online [?] Away [?]

[Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14]Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
Chuyển đến trang : 1, 2, 3, 4, 5, 6, 7, 8  Next
Tác giả

Bling Bling Takki
Bling Bling Takki
Hiện:

Scorpio
Tổng số bài gửi : 512
Chỉ số thành sao : 12
Join date : 07/11/2011
Age : 29
Đến từ : S2 - Bling's house
Bài gửiTiêu đề: [Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] [Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] 286-113/11/2011, 12:17 pm
[Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] 62073f3ff18fa0561a4df1a34bd5297f_44400775.boconganh


Author: Takki

Rating: R / T

Disclaimer: Họ thuộc về SHINee xD

Category: tình cảm.

Pairings: JongKey, 2Min, Ongà 4ever

Summary: "Không sắc, không hương, chỉ một tấm lòng, gửi tình yêu theo gió tới thinh không."

Status: Long fic, update hơi lâu

Warning: Những người nhạy cảm với văn chương dở or Boy x Boy click back nhá T^T

Note: Chỉ là tự dưng nổi hứng nên viết chơi vậy thôi, có lỗi gì mọi người chém nhẹ ạh T^T


Caution: Au là 1 ng nghiện đọc fic, vì thế rất thường xuyên đi loanh quanh đọc fic của mọi ng. Cho nên, nếu có bạn nào cảm thấy có vài đoạn giông giống thì cũng hiểu cho ^^ Au nói thẳng ra đây để đừng ai bảo Au đạo văn, vì thật sự Au viết fic mà chả lấy tí lợi nhuận nào cả, và nội dung hoàn toàn là thuộc trí tưởng tượng của Au! Nếu thấy có đoạn văn nào giống fic mà bạn đã đọc, thì có thể hiểu rằng vì Au đã đọc đi đọc lại khá nhiều fic đó, khiến cho lời văn in vào tâm trí Au, và vô tình khi Au type, nó lại có giọng điệu y chang như thế =="

P/S: Tuy fic của mình có lẽ ko hay, nhưng cũng xin đừng ai đem đi đâu khi chưa có sự cho phép của mình!


--------------------

Mở đầu

[Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] 9e0a2d0dc994c9de6bb7e91595bb218d_44400791.opening


"Đến một lúc nào đó, những giọt nước mắt mà anh đã để lại cho em sẽ khô đi...

Nhưng còn nỗi đau này là mãi mãi..."


---oOo---

Sóng biển dập dìu, ì ầm, làn gió nhẹ khẽ đùa nghịch mái tóc dài mượt mà của một thiếu nữ trẻ. Phía trước cô, mặt trời đang uể oải thức dậy sau một đêm dài giá lạnh, lười biếng nhô lên khỏi mặt biển óng ánh một màu xanh dịu. Mặt trời của buổi bình minh mang lại cái ấm áp dễ chịu.

Một thanh niên đến gần, nhẹ ôm lấy cô từ đằng sau, khẽ vùi mặt lên mái tóc bồng bềnh của cô, hít thật sâu mùi hoa oải hương thơm ngát đang vương trên đó.

- Anh yêu em - Anh thì thầm vào tai cô, miệng nở một nụ cười hạnh phúc.

Cô mỉm cười, quay lại ôm lấy anh thật chặt.

- Em cũng yêu anh...

Cô xoay người hướng ra biển, dang hai cánh tay mịn màng ra, hít thật sâu làn không khí trong lành của biển.

- Biển đẹp quá anh ạ, em thích biển lắm!

- Anh biết em sẽ thích mà - Anh mỉm cười, lại đặt lên mái tóc nâu của cô một nụ hôn.

- Mà... - Cô đột nhiên lo lắng - Lũ trẻ ở trong phòng một mình không sao chứ?

- Em lo xa quá đấy - Anh mỉm cười trấn an cô - Chúng đang ngủ mà, với lại anh đã dặn quản lí khách sạn rồi, không để chúng đi lung tung đâu.

- Ừm... anh biết chúng quan trọng với em cỡ nào mà. Đây lại là lần đầu tiên em để chúng ở một mình...

- Anh biết - Anh đặt một nụ hôn dịu dàng lên đôi môi đang chu ra vì lo lắng của cô, trông thật dễ thương - Anh cũng rất yêu chúng.

Cô nhìn anh, và anh lại mỉm cười. Bất cứ khi nào, bất cứ lúc nào, nụ cười của anh luôn ấm áp và dịu dàng như ánh mặt trời dưới bóng cây râm mát. Nụ cười đó luôn làm tâm trạng cô thoải mái hơn. Cô ôm chặt lấy anh và dụi đầu vào lòng anh. Lắng ghe nhịp đập từ trái tim anh.

Họ hạnh phúc như những đôi vợ chồng mới cưới khác...

“Rột rột...”

Anh đưa tay lên gãi gãi mũi, cười trừ.

- Này, mình vừa mới ăn một bữa buffet hoành tráng cho buổi sáng của khách sạn rồi kia mà! - Cô ngẩng đầu lên, nhăn mặt nhìn anh, thiệt là tuột cảm xúc mà - Ăn nhiều quá sẽ thành heo cho xem - Cô lẩm bẩm.

- Biết sao được đây, dù ăn đồ ngon cỡ nào, anh ăn nhiều cỡ nào, không được ăn đồ do chính tay vợ yêu nấu thì anh vẫn không thể nào thấy no được.

- Anh bắt đầu mồm mép láu lỉnh rồi đấy nhé!

Cô lén cười trộm, rồi rượt đuổi nhau chạy quanh trên bãi cát vàng ngập nắng mai.

Rượt đuổi chán chê, cả hai quyết định quay về khách sạn để khỏa lấp cái bụng trống của anh.

[...]

Lòng đường rộng, nườm nượp xe qua. Những con người vội vã, vừa đi vừa đọc lướt tờ báo trên tay. Cánh cửa kính của khách sạn Clue phản chiếu ánh nắng lấp lánh chói mắt.

Chàng trai mặc áo phông với quần bò giản dị, choàng tay ôm lấy một cô gái tóc xoăn búp buông dài, nhỏ nhắn trong bộ váy xinh xắn toàn màu trắng, không để cô va phải bất cứ người nào. Đôi mắt cô sáng lên tia rạng ngời với niềm vui lan tỏa và một chút tinh nghịch. Khi nhìn sâu vào đôi mắt ấy, đôi môi anh khẽ nhếch lên những đường cong tuyệt mỹ.

Đèn đỏ bật sáng rồi. Người đi bộ đều dừng lại trên vỉa hè.

- Sao em cứ nhìn anh cười mãi thế, mặt anh dính gì à?

- He he, em có một bất ngờ cho anh - Cô chu môi ra, làm điệu bộ nghiêm trọng và bí hiểm, đôi mắt lấp lánh phấn khích.

- Bất ngờ gì thế? - Anh phấn khích lây với thái độ đáng yêu của cô.

- Không nói đâu, anh phải quỳ xuống năn nỉ “Vợ yêu cực kì xinh đẹp của anh ơi, rót những lời vàng ngọc vào tai anh và cho anh biết bí mật quý giá của em nào” thì may ra em còn suy xét lại.

- Chà, vợ tôi hôm nay lại muốn hành hạ anh chồng đẹp trai tội nghiệp này nữa rồi - Anh gãi gãi mũi, vờ than thở.

- Này, sao lại biến em trở thành người xấu xa như vậy chứ, đánh chết anh này!

Ánh mặt trời chiếu lên chiếc váy trắng của cô thứ ánh sáng thuần khiết như nụ cười vương trên môi cô.

Cô nhìn sang bên kia đường, hai đứa trẻ mãi rượt theo quả bóng. Quả bóng rơi vào vũng nước lớn rồi tinh nghịch lăn trên lòng đường. Hai đứa trẻ vẫn rượt theo quả bóng đang mải miết lăn nhanh.

Quả bóng đã bị tóm gọn.

Rồi...

Có điều gì đó không ổn.

Một bóng đen to lớn đang sầm sập lao tới...

Bánh xe thật lớn lăn tròn...

Hai đứa trẻ ngồi xổm xuống mặt đường chộp quả bóng, khẽ ngoảnh mặt nhìn lên chiếc xe tải khổng lồ...

Tiếng thét chói tai...

Tiếng phanh xe lộng óc...

Hai đứa trẻ chết lặng giữa đường, sững sờ...

Dường như đã có một sức mạnh đẩy bật chúng ra khỏi đường đi của chiếc xe tải. Một bóng trắng thân quen...

[...]

Như là từng chuỗi những hạt trân châu bằng máu tuôn rơi...

Tí tách, tí tách...

Máu tươi tuôn xối xả trên mặt đường nhựa...

Xung quanh huyên náo...

Tiếng còi xe inh tai, tiếng thét chát chúa của mọi người như xuyên thủng màng nhĩ, đang hét điên dại vào điện thoại. Đám người xúm đen lại vây chặt lấy.

Cô gái mặc váy trắng nằm giữa vũng máu, như một thiên thần vừa bị gãy cánh.

Vũng máu rộng mênh mông như mặt hồ...

Một chàng trai lững thững rẽ đám đông đi qua, chết lặng nhìn về phía người con gái nằm trong vũng máu. Ánh mắt vô hồn, dường như anh đã mơ một giấc mơ dài, thật dài.

Anh dừng lại, thả người khuỵu xuống bên cô, lại thêm một lần chết lặng.

Hôm đó, ánh nắng ban mai lấp lánh vàng...

Mặt đường nhựa bị vầng ánh dương tỏa chiếu, phát ra những tia sáng lung linh. Trong bóng râm bên đường, những tán lá lay động, rắc xuống mặt đường vô khối những vệt sáng.

Gió sớm khẽ khàng thổi qua.

Anh chết lặng quỳ bên cô.

Máu nhuốm đỏ chiếc váy trắng, như một bông hoa bị nhuốm màu, càng lúc càng lớn, chầm chậm, bông hoa máu ấy nở đầy, mỗi lúc một to rộng ra trên ngực cô. Sắc mặt cô nhợt nhạt, giữa làn môi trắng bệch vẫn cố giữ lấy một nụ cười, cô khẽ đưa cánh tay phải ra, bàn tay run run.

- ...

Tiếng cô nhẹ như gió thoảng bên tai

Dường như đã bừng tỉnh khỏi cơn ác mộng không bao giờ kết thúc, anh cuống quýt ôm chầm lấy cô. Sao máu cứ chảy mãi không thôi, chảy mãi cho đến lúc chết đi hay sao? Anh đặt tay lên lồng ngực không ngừng rỉ máu của cô, nhưng máu cứ tuôn ra theo những kẽ tay, gắng sức giữ chặt ngón tay, nhưng máu cứ tuôn trào theo mép bàn tay. Anh không biết phải làm sao, nhưng không được ấn mạnh vào vết thương, như thế sẽ làm cô đau đớn tột cùng.

Anh bắt đầu khóc.

Anh bắt đầu gào thét cuồng loạn.

Cô nhìn anh, nụ cười yếu ớt nơi khóe môi cô như đang cố giấu kín nỗi đớn đau tột cùng và bao luyến tiếc trong sâu thẳm ánh mắt. Máu cứ nhuộm dần, nhuộm đỏ chiếc váy trắng như tuyết của cô. Cô thì thào, tiếng cô thoảng nhẹ như tiếng gió thổi lào xào qua cây.

- ...

Anh không nghe thấy. Anh cứ quỳ dưới đất như vậy, ra sức thét gào.

Máu lẳng lặng chảy thành dòng.

Mặt đường nhựa lang láng một màu máu đỏ tươi.

Đỏ và tuyệt vọng như tiếng thét gào của anh.

Đột nhiên, anh ngừng bặt. Cô đang nhìn anh, nơi khóe miệng đẫm máu của cô vẫn hiện lên nụ cười hiền hậu, dịu dàng. Cố muốn nói điều gì đó với anh.

- ...

Anh nín thở lắng nghe.

- ...

Anh nghe thấy rồi!

- ... yêu... anh...

Nước mắt lặng lẽ tuôn rơi, lặng lẽ lăn dài trên hai gò má

- Anh cũng yêu em!

Cô nghe thấy rồi.

Vậy là khóe môi cô lại nở một nụ cười dịu dàng, êm ái, mơn man như những đốm nắng chấp chới rắc qua cành lá.

[...]

Một buổi sớm có gió nhẹ. Gió khe khẽ, dịu dàng thổi. Ánh nắng chan hòa rực rỡ. Những đốm sáng lác đác lọt qua khe lá, sáng đến lóa cả mắt người.

Trong đám người đang xúm đông kia...

Cậu thanh niên vẫn cuối gập người, nhẹ nhàng ôm lấy cô. Anh quỳ trên mặt đường nhựa, khẽ khàng ôm người con gái đang chìm trong vũng máu, thì thầm, thì thầm. Đám đông xung quanh khiếp đảm không thể nghe rõ nổi anh đang nói những gì.

Ngày hôm đó, gió chợt lặng lẽ, nắng cũng lặng lẽ, hàng cây hai bên con đường rải nhựa cũng lặng lẽ, ngọn đèn đỏ cũng chìm đứng lặng yên. Tất cả đều ngưng lại, lặng yên như âm thanh cuối cùng của cô.

- Em...mãi... yêu... anh... và... lũ... trẻ!

Nắng trong veo như thủy tinh.

Máu tươi lặng lẽ tràn ra khắp mặt đường nhựa.

Lặng yên tựa hồ như một thiên thần, cô gái ngủ vùi trong lòng chàng trai, mặt trời như khoác lên thân hình cô một vầng hào quang

Xa xa, vọng lại tiếng còi rú ầm ĩ của xe cứu thương.

Chàng trai xiết chặt cô trong vòng tay, nước mắt cạn khô nơi khóe mi, miệng run rẩy, không thốt lên lời nào nữa.

Cả thế gian dường như chết lặng.

Dường như từ nay về sau sẽ không còn xuất hiện bất cứ âm thanh nào.


“Em đã yêu lũ trẻ hơn cả mạng sống của mình, anh sẽ thay em chăm sóc chúng. Kim Ki Bum và Choi Min Ho... từ nay sẽ là một phần cuộc sống của anh...”



Chữ ký của Bling Bling Takki

Làm quen với Bling Bling Takki



Được sửa bởi Bling Bling Takki ngày 20/8/2012, 6:45 pm; sửa lần 58.

Bling Bling Takki
Bling Bling Takki
Hiện:

Scorpio
Tổng số bài gửi : 512
Chỉ số thành sao : 12
Join date : 07/11/2011
Age : 29
Đến từ : S2 - Bling's house
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] [Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] 286-113/11/2011, 1:48 pm
sao bị lỗi nhiều wá T^T E post wài mà nó cứ lỗi wài vậy T^T

Admin xem lại giùm e, hix

Mỗi lần bị lỗi, e edit lại là nó tùm lum luôn T^T



Chữ ký của Bling Bling Takki

Làm quen với Bling Bling Takki


bé bơ
bé bơ
Hiện:

Virgo
Tổng số bài gửi : 18
Chỉ số thành sao : 2
Join date : 24/09/2011
Age : 30
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] [Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] 286-113/11/2011, 1:54 pm
temmmmmmmmmmmmmm.

keke, lần đầu giựt tem nên hơi bị phấn khích à.

Chap đầu hơi ngắn nên mình cũng không biết com gì nhiều cho bạn.

Cố gắng lên bạn nhé, mau mau post chap mới đi, hóng chap mới lắm.

5ting!!!


Chữ ký của bé bơ

Làm quen với bé bơ


Bling Bling Takki
Bling Bling Takki
Hiện:

Scorpio
Tổng số bài gửi : 512
Chỉ số thành sao : 12
Join date : 07/11/2011
Age : 29
Đến từ : S2 - Bling's house
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] [Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] 286-114/11/2011, 8:58 am
bé bơ đã viết:
temmmmmmmmmmmmmm.

keke, lần đầu giựt tem nên hơi bị phấn khích à.

Chap đầu hơi ngắn nên mình cũng không biết com gì nhiều cho bạn.

Cố gắng lên bạn nhé, mau mau post chap mới đi, hóng chap mới lắm.

5ting!!!

thanks bạn [Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] 418992

Mà tình hình là sao mình coppy truyện từ Word 2007 lên đây cứ bị lỗi wài vậy ko biết T^T


Có lẽ truyện hơi nhàm chán nên mong mọi người chém nhẹ [Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] 60149


Chữ ký của Bling Bling Takki

Làm quen với Bling Bling Takki


Bling Bling Takki
Bling Bling Takki
Hiện:

Scorpio
Tổng số bài gửi : 512
Chỉ số thành sao : 12
Join date : 07/11/2011
Age : 29
Đến từ : S2 - Bling's house
Bài gửiTiêu đề: [Long fic] Bồ công anh trong gió - chap 1 [Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] 286-114/11/2011, 10:48 pm
Chap 1:

[Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] 133636156531027928_574_0

"Đừng đóng cửa trái tim và ngăn cản tình yêu đến chỉ vì bạn nghĩ không thể nào tìm ra nó."

---oOo---

15 năm sau...

Cụm mây trắng xốp bồng bềnh trôi trên nền trời xanh thăm thẳm, những tia nắng tinh nghịch xuyên qua từng kẽ lá, tán cây, nhảy múa trên mặt đường nhựa. Hai chú chim sẻ khẽ bay lượn, đùa vui, thỏa sức tung cánh trên bầu trời cao, rồi nhẹ nhàng đáp lên các cành cây, hòa tiếng hót véo von, đón chào một ngày mới tươi sáng.

Kim Ki Bum tung tăng nhảy chân sáo, yêu đời. Gia đình nó mới chuyển tới Daegu hoa lệ này, nơi mà nó hằng ước ao được đặt chân tới. Với một thằng nhóc năng động và hiếu kì như nó, việc kìm chân ở nhà cho tới lúc nhập học là một việc cực kì khó khăn. Nên sau khi phụ ba dỡ đồ đạc đem vào nhà và sắp xếp gọn gàng đâu vào đó, nó bắt đầu chồn chân và xin phép ông đi mua thêm một ít đồ gia dụng ở siêu thị Honesty gần nhà.

Ki Bum là một thằng con trai, nhưng từ nhỏ đã đẹp như hoa, khiến không biết bao nhiêu người cứ nhầm tưởng là con gái. Đôi mắt xếch, lấp lánh mỗi khi cười. Cái mũi cao, nhỏ xinh. Đôi môi mọng, hồng hồng, đo đỏ, hay chu ra mỗi khi suy tư hay giận dỗi. Làn da trắng mịn màng như em bé. Dáng người thon, cao gần 1,8 met. Mái tóc nâu đen phảng phất mùi hoa oải hương.

Lúc này, nó đang mặc trên người một chiếc quần jeans bó sát đôi chân thon dài và cái áo thun rộng cổ tim, khoe ra cái cổ cao trắng mịn. Nó không những đang giết chết hàng trăm cô gái đi đường [Au: kể cả au, keke], mà tới những tên con trai vô tình nhìn thấy cũng cứ phải gọi là... mất máu mũi.

Cứ mãi tung tăng, cứ mãi ngắm cảnh, cứ mãi trầm trồ với nhiều thứ mới lạ, độc đáo, đẹp mắt. Những hàng quà lưu niệm, những món đồ trang sức lấp lánh khoe mình dưới nắng, mời gọi... Nói Daegu là “thành phố thời trang” quả không sai.

“Cốp!!!”

“Oạch!!!”

- Ây da... - Ki Bum xuýt xoa ôm đầu, đứng lên phủi bụi khỏi bộ đồ của mình.

- Đi đứng kiểu gì vậy... hả...

Tae Sun định sẽ mắng thằng nhóc đáng chết vừa va phải hắn một trận, nhưng khi nhìn lên, bao nhiêu lời lẽ của hắn chắp cánh bay đi đâu hết. Dường như đã có một thiên thần vừa giáng xuống, hiện diện trước mắt hắn.

- Yah! Cậu mới là người nên xem lại cách đi đứng của mình đó nha! - Ki Bum ương ngạnh. "Ở đâu ra cái thứ con trai ngang ngược thế không biết. Đã chạy nhanh, không chịu nhìn đường mà còn định kiếm chuyện à?!"

- À... à... không... tôi... tôi xin lỗi - Tae Sun lắp bắp, bối rối giúp Ki Bum phủi bụi - Dễ thương quá... - Hắn ngơ ngẩn, rồi giật mình, lắp bắp - À... à... ý tôi là... cậu có sao không? Cho tôi xin lỗi, người sai là tôi, hề hề *Giọng cười gian chưa từng thấy*

- Tui không sao. Cảm ơn! - Ki Bum đẩy tay Tae Sun ra, trả lời cọc lóc, rồi quay đầu bước đi, miệng lẩm bẩm - Đồ tâm thần!

Tae Sun đứng đó nhìn theo, ngẩn ngơ. Một hồi, khi đã định thần lại, hắn mới nhớ ra. “Chết tiệt! Chưa kịp hỏi xem cậu nhóc tên gì, nhà ở đâu rồi. Làm sao gặp lại được đây! Khỉ gió thiệt!”

~ ♥♥♥♥♥ ~

Tae Sun chán nản. Suốt mấy ngày nay cứ nhớ mãi hình bóng của thiên thần. Tương tư rồi, haiz...

Lee Tae Sun là một thanh niên bình thường như bao thanh niên ở Đại Hàn Dân Quốc này, ngoại trừ hắn sở hữu một gương mặt lạnh lùng, ương ngạnh đến đáng ghét nhưng lại vô cùng điển trai, cặp lông mày rậm khi ngủ thường cau lại một cách xấu tính, dáng người cao 1,8 met do ham thích vận động, mà môn thể dục hắn thích và thường xuyên tập nhất là... đánh nhau.

Tất cả học viên ở nhạc viện SM đều nể sợ và né tránh hắn, đến hiệu trưởng Lee So Man còn biết tiếng tăm về tài gây sự của hắn. Nhưng bù lại cho những thói xấu đó là một giọng ca trời phú đặc-biệt-hiếm cùng với vũ đạo mạnh mẽ, ngài hiệu trưởng đáng kính đã không nỡ hoài phí tài năng, bất chấp mọi thiệt hại do hắn gây ra, vẫn phải ngậm ngùi giữ hắn lại.

Hắn xấu tính thế đấy, vậy mà mấy đứa con gái, từng đứa từng đứa một, cứ quấn chặt lấy hắn, đuổi cũng không đi, chấp nhận cái tính đào hoa, thay bồ như thay áo của hắn. Ai hỏi tại sao, bọn con gái cứ trước sau như một, đồng loạt trả lời một câu: “Con trai càng hư càng hấp dẫn!!!”

Hôm nay, Tae Sun nổi hứng nên quyết định đi học lại sau hơn một tuần "ở nhà nghỉ dưỡng”. Đấy, đã nghỉ học không xin phép, đi học lại không ăn mặc đúng quy định của nhạc viện. Giữa một biển người toàn áo sơ mi màu lam với quần kaki hoặc váy carô cùng màu, lại lấp ló một cái áo phông màu đen hình EVIL với quần jeans đen hiphop. Đã thế, hắn lại đang ung dung cắm headphone vào tai rồi nằm dài ra bàn ngủ. Đến khi cô giáo bước vào lớp, tiếng ngáy của hắn lại còn lớn hơn cả tiếng chào của các học viên khác.

Cô giáo Shin Sung Hyo ngán ngẩm nhìn về phía Tae Sun, lắc đầu rồi như mọi ngày, bắt đầu chiến thuật “làm lơ hắn cho đỡ mệt óc”. Hôm nay là một ngày đẹp trời, và cô đang có một tin vui nên cũng không muốn phải mang cảm giác bực bội trong lòng. Cô vào vị trí thường ngày của mình, rồi vui vẻ thông báo cho cả lớp:

- Các em trật tự nào. Hôm nay lớp chúng ta sẽ đón chào thêm một thành viên mới!

Cả lớp bắt đầu nháo nhào, xôn xao. Các bạn nam đứng hẳn lên và ngóng về phía cửa lớp, các bạn nữ túm tụm lại bàn tán, hồi hộp không biết học viên mới này mặt mũi trông ra sao.

- Yên lặng! - Cô Sung Hyo nghiêm giọng, nhưng đôi mắt cô lấp lánh tia phấn khích, rõ ràng cô cũng đang hồi hộp như lũ học trò của mình vậy - Bạn ấy vừa chuyển từ Busan tới đây, với chất giọng đặc biệt và khả năng vũ đạo cực tốt, bạn là một học viên sáng giá cho học viện của chúng ta. Hãy chào đón bạn Kim Ki Bum nào - Cô quay đầu hướng ra cửa lớp, gọi - Vào đây đi em!

Ki Bum mạnh dạn bước vào, cúi gập người chào khắp một lượt lớp, rồi hồn nhiên nở một nụ cười tươi như hoa:

- Xin chào các bạn, mình là Kim Ki Bum, 18 tuổi, xin các dongsaeng, noona và hyung giúp đỡ nhiệt tình ạ~!

Giọng nói ngọt hơn mật ong + nụ cười tỏa sáng đó đã kéo hết hồn của tất cả học viên trong lớp - trừ một tên đang ngáy khò khò - lên tận đến 9 tầng mây mà không hẹn ngày trở về. Cả lớp bỗng chốc đứng hình trong... 5 phút, rồi sau đó đột nhiên đồng loạt vỡ òa lên đủ loại âm thanh hỗn tạp. Một số ít bạn nữ la hét vì không đỡ nổi, số ít khác lại lật đật lôi đồ trang điểm ra, nhanh chóng chỉnh trang lại nhan sắc, các bạn nam thì người đập bàn, người đập ghế, có người lo cuống cuồng lau máu mũi và... nước bọt vừa được thả “rơi tự do” trong 5 phút quý giá vừa qua.

Cả lớp huyên náo, khiến Tae Sun nằm ở cuối lớp chẳng thể nào tiếp tục chợp mắt được. Hắn lồm cồm ngồi dậy, tìm nguyên do gây nên sự náo loạn hiếm thấy ở cái lớp đặc-biệt-ngoan này. Chợt... hắn có nhìn lầm không? Đôi mắt ngái ngủ đang đánh lừa hắn sao? Kia chẳng phải là thiên thần hôm nọ à???

Hắn bừng tỉnh cơn mơ màng. Đích thị là thiên thần rồi! Đúng là Thượng Đế có mắt, người đẹp như vậy mà để hắn gặp được lần thứ hai, lại học chung lớp thì chắc chắn sẽ thuộc về hắn, không sớm thì muộn thôi. Hắn rất tự tin về nhan sắc trời phú của mình. [Au: ==”]

- Được rồi, cả lớp ổn định! - Cô Sung Hyo từ tốn - Ki Bum, e có thể tự chọn chỗ ngồi cho mình rồi chúng ta bắt đầu bài học đầu tiên trong ngày hôm nay nhé. À, mà này - Cô gọi với lại khi Ki Bum bắt đầu bước đi tìm chỗ - Hoan nghênh em đến với lớp A-yo, chúng tôi rất vinh dự khi có em trong lớp này.

Ki Bum khựng lại vài giây, rồi sau đó, nó nhanh chóng nhoẻn miệng vẽ lên một nụ cười thật tươi, khiến tim cô Sung Hyo đập chệch mất một nhịp. [Au: Oppa~!!! Sao cứ mãi làm người ta mất máu thế hả? >”<]

Cái quãng đường mà Ki Bum nhà ta đi tìm chỗ ngồi cũng gian nan lắm nhé. Vừa thấy nó đứng lơ ngơ ngó nghiêng tìm chỗ trống, các bạn nam đã nhanh chóng xô đẩy nhau, nhường chỗ cho nó với nụ cười đầy ẩn ý. Uầy, bạo lực quá, nguy hiểm quá, đáng sợ quá, thế là nó tiếp tục bước tới. Đi ngang qua mấy bạn nữ, bạn nào chỗ còn trống thì đã nhanh chóng dẹp tập vở, phủi bụi, lau bàn ghế, chuẩn bị sạch sẽ cho nó ngồi. Nhưng ôi, bạn nào mặt cũng đầy son phấn, ánh mắt lấp lánh trái tim. Ngồi gần thể nào cũng bị dê từ đầu năm đến cuối năm mất, kinh nghiệm xương máu ở trường cũ rồi. [Au: Tội oppa, đẹp trai cũng là 1 cái tội T^T]

Cuối cùng, nó dừng lại ở một bàn trống kê cạnh cửa sổ. Bàn này chưa có ai ngồi, đã có một lớp bụi mỏng bám trên đó. Từ đó có thể dễ dàng phóng tầm mắt qua hàng cây thấp từ tầng 2 xuống sân trường, quan sát được mọi hoạt động bên dưới, lại ở vị trí tuyệt vời để thả hồn theo mây.

Nó quyết định rồi, nó sẽ ngồi đây.

[...]

"Reng!!!"

Tiếng chuông báo hiệu đến giờ ăn trưa reo vang. Các học viên tỏa ra rủ nhau xuống căn-tin trường. Ki Bum lôi trong cặp ra một gói vải vuông vức, đây là phần ăn trưa nó đã tự tay chuẩn bị, món cơm hộp bento được nó trang trí thật đẹp mắt và dễ thương.

Bento là loại cơm hộp rất được ưa chuộng của Nhật Bản, thành phần chủ yếu là cơm, thịt, cá, trứng, rau xào hoặc các món tráng miệng. Nét đặc trưng trong mỗi hộp cơm bento là nghệ thuật trang trí với sự sáng tạo phong phú, những loại thức ăn sẽ được sắp xếp tỉ mỉ và công phu theo các hình dạng và màu sắc khác nhau. Đặc biệt, bento dù được hâm nóng hay để nguội thì chất lượng vẫn không thay đổi. [Au: PR tí, ke ke]

Này là những nắm cơm nhỏ xinh, được ém cẩn thận, chắc chắn theo nhiều hình dạng khác nhau. Này là những sợi nuôi vàng ươm, dẻo dai. Này là những miếng thịt, chả được tỉa gọt đủ hình dáng. Này là miếng trứng rán giòn tan. Này là những lá rau tươi còn đẫm nước, những giọt nước lấp lánh dưới ánh nắng trưa dịu nhẹ như những hạt thủy tinh.


[Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] 13342575731599635194_574_0

Chỉ vừa mới mở nắp hộp cơm, lũ con trai và con gái trong lớp đã xúm lại tíu tít:

- Chào cậu, Ki Bum, mình cùng ngồi ăn trưa với nhau nhé!

- Oa, hộp cơm dễ thương quá, cậu tự làm đấy à?

Ki Bum ngây ra gật đầu, ngạc nhiên về mức độ thân thiện của các học viên lớp này

- Trông ngon quá! Ki Bum à, cậu thật là giỏi, tôi chẳng thể tự tay làm những thứ như thế này đâu.

- Cậu có thật là con trai không thế? Giỏi quá đi~

- Ki Bum à, đổi phần ăn trưa với mình nhé!

- Đây là bento phải không? Đẹp quá...

Và hàng ngàn lời trầm trồ, xuýt xoa khác, khiến Ki Bum chẳng thể bắt đầu bữa ăn của mình được. "Aish, cái quái quỷ gì đang diễn ra vậy???"

- Yah! Để cậu ta yên coi!

1 giọng trầm mang đầy đe dọa cất lên ở cuối lớp. Tất cả học viên - những người đã quá quen với giọng nói ấy - lật đật tản ra, nhường đường cho ánh mắt ngơ ngác của Ki Bum tìm thấy chủ nhân của giọng nói đó.

Tae Sun bước lại đứng cạnh Ki Bum, to tiếng quát những người xung quanh:

- Không có việc gì làm à? Đi ăn trưa đi, cứ thích làm phiền người khác là thế nào!

Như đã nói ở trên, Tae Sun là một người rất tiếng tăm ở trường nên các học viên đều kiêng dè hắn. Sau câu quát tháo hùng hồn của hắn, mọi người đành phải bỏ đi, chỉ liếc nhìn Ki Bum một cách tiếc nuối. Tae Sun quay lại nở một nụ cười sát gái ngất ngây với Ki Bum:

- Hi, em. Nhớ hyung không?

- Mình đã gặp nhau trước đây rồi sao?

Ki Bum ngơ ngác. Thật sự thì nó cảm thấy không thích con người này lắm. Sao lại có thể quát tháo những người đang muốn làm bạn với nó một cách bất lịch sự như vậy? Dù sao họ cũng đang cố tỏ ra thân thiện thôi mà. Hắn ta làm như hắn có quyền lắm ấy.

Tae Sun thất vọng. Gặp một người đẹp trai như hắn mà Ki Bum lại có thể dễ dàng quên được sao? Tae Sun cười gượng, cố nhắc cho Ki Bum nhớ:

- Hyung là Lee Tae Sun, 19 tuổi, là người hôm trước cùng chơi trò chụp ếch với em. Em cho phép hyung được mời em một bữa thay lời tạ lỗi nhé!

- Hmm... *Nghĩ ngợi* À! Ra là cái người ngang ngược hôm bữa. Xin lỗi, tui không có hứng! *Merong*

Nói rồi Ki Bum ngoảnh mặt đi chỗ khác, mặc kệ cái con người đang đứng ngây như tượng đá, mặt chuyển đủ sắc màu như tắc kè. Từ ngăm ngăm đến vàng, rồi đỏ lựng, sau đó xanh lè, cuối cùng là tím tái. Nắm chặt nắm đấm trong tay, Tae Sun tức giận đùng đùng trở về chỗ ngồi, gằm ghè nhìn khắp lớp, chờ ai đó đến gần để được dịp tung nắm đấm mà hắn đang kìm nén kia ra.

Ki Bum tiếp tục bữa ăn của mình, nhìn mông lung ra ngoài cửa sổ. Những đám mây trắng xốp nhẹ nhàng bay, ung dung trên nền trời xanh thẳm. Một ngày đẹp trời. Nó khẽ mỉm cười.

- Ngồi ở đây mà ngắm cảnh thì tuyệt không còn gì bằng đâu nhỉ?

Một giọng nói trong veo, cao vút dễ thương cất lên từ chỗ ngồi phía trước Ki Bum, nó giật mình quay qua nhìn. Phía trước nó là một cô bạn xinh xắn, đáng yêu với đôi mắt nâu mở to đang hấp háy vui thích, mái tóc đen mượt dài chấm lưng, cái mũi nhỏ, cao xinh xinh, đôi chân mày lá liễu gợn cong tuyệt mỹ, và đôi môi đỏ hồng đang nhoẻn cười thật tươi với nó.

- Chào cậu, tui là Kang Yi Rang, 20 tuổi, lớp trưởng - Cô chìa tay ra trước mặt Ki Bum - Chào mừng cậu đến với SM Town!

- Chào Yi Rang noona, mong noona giúp đỡ - Ki Bum bắt lấy tay cô.

- Cứ gọi tui là Yi Rang được rồi, không cần dùng kính ngữ đâu.

- Hì, ok, vậy thì tui xin đắc tội, ke ke - Ki Bum cười tinh nghịch. [Au: Khăn giấy!! Khăn giấy!!!]

- Mà này, cậu quen hắn à? - Yi Rang tò mò.

- Không, chỉ tình cờ "chạm trán" hôm trước thôi - Ki Bum nhăn mặt - Ấn tượng không tốt lắm. Mà sao mọi người có vẻ sợ hắn thế?

- À, nói chung thì hắn chỉ là một tên cậy được là "con cưng" của hiệu trưởng nên tác oai tác quái thôi - Yi Rang bĩu môi. Đang nói, mắt cô bỗng trợn tròn lên, đưa tay lên bụm miệng, kiềm nén một tiếng cười - A ha! Nhìn xem, sắp có trò hay để coi rồi!

Ki Bum nhìn theo phía nhìn của Yi Rang...

Oa, là chín cô gái rất xinh đẹp.

Mỗi cô mỗi dáng vẻ, người trông rất ngây thơ đến đáng yêu, người yếu đuối, người lại sắc sảo, ... Những khuôn mặt tươi sáng, rạng rỡ, đôi mắt to mơ màng, thân hình mảnh dẻ đầy sức lôi cuốn.

Chín cô gái bước vào lớp học, mọi ánh mắt của đám nam sinh đã dán chặt vào họ, những quả bóng hình trái tim màu hồng không ngừng bay lên, có người còn quên không khép miệng lại. Họ quả thật rất đẹp, những người nhìn thấy chỉ muốn được che chở, bảo vệ họ bằng cả mạng sống.

- Họ là Girls Generation, còn được gọi là SNSD, học lớp Stranger. Chín bông hoa của SM Town, hay chí ít là họ đã tự xưng như vậy - Yi Rang giải thích.

- Họ cũng đẹp đấy chứ? - Ki Bum ngơ ngác nhìn theo họ.

- Ừ, đẹp, nhưng nhờ dao kéo cả thôi. Điều này cả học viện ai cũng biết, nhưng cũng chả ảnh hưởng gì, những chàng trai vẫn điên cuồng lao vào họ như lũ thiêu thân. Cậu biết không, chúng còn lập ra một hội những người thần tượng họ, gọi là Sone - Yi Rang cười khẩy - Họ tự cho mình là những thiên thần đến cứu giúp Tae Sun, điều đó cũng đủ khiến bao trái tim của Sone tan vỡ.

Chín cô nàng đến đứng vây quanh Tae Sun đang gục mặt trên bàn, khúc khích cười với nhau, sau đó cùng nhau đưa ánh mắt dịu dàng ngắm Tae Sun. Rồi, một cô nàng trông có vẻ đẹp nhất trong bọn họ đến gần, nhẹ nhàng:

- Cậu đến rồi à?

Giọng Yoon Ah nhẹ như hơi thở, hình như sợ tiếng nói của mình sẽ làm phiền Tae Sun.

- Dở hơi, nếu cậu ấy chưa đến, người cậu nhìn thấy là ma chắc? - Soo Yoen hừ một tiếng, rồi tiến những bước dài đến chắn ngang Yoon Ah - Cậu không thấy Sunnie đang ngủ à, đừng có làm phiền cậu ấy.

- Hai unnie thôi đi, cứ cãi nhau hoài thì còn gì là thể thống của S9 - Joo Hyun xụ mặt, trông thật đáng yêu.

- Hai cái đứa con nít này - Sun Kyu ngán ngẩm bình luận.

- YoonA vs. Jessica, hiệp thứ 301 bắt đầu! - Soo Young hào hứng.

- Tui cược cho Soo Yoen - Yu Ri móc trong chiếc giỏ xách hồng nhỏ xinh cô đang đeo bên mình ra một tờ giấy - Đây là số của anh chàng đại gia đêm qua.

- Tui đặt Yoon Ah, đổi lấy một buổi thẩm mĩ miễn phí ở Spa Better - Hyo Yoen cười gian

- Này, tui cũng muốn đặt cho Yoon Ah! - Stephanie Hwang loi nhoi

- Đây là cuộc chiến kinh điển, chỉ cần Tae Sun xuất hiện thì họ gõ trống lâm trận luôn - Yi Rang hả hê nói thầm với Ki Bum - Đây là một bộ mặt mà Sone không bao giờ biết.

- Hai người họ là bạn gái của hắn à? - Ki Bum hơi thộn mặt ra.

- Hai người? Ha ha, cậu hơi coi thường Tae Sun đấy. Bạn gái của hắn, xe tải chở cũng không hết. Chỉ có điều, riêng chín đóa hồng này là hơi huênh hoang, lúc nào cũng ầm ĩ khiến ai cũng biết.

- Im hết coi!!!

Tae Sun giận dữ hét lên, từ nãy đến giờ quả thật hắn không hề ngủ, nỗi bực tức vì bị từ chối khiến hắn rấm rức trong lòng, gục mặt xuống bàn chỉ để giấu khuôn mặt đỏ gay lên vì tức. Hắn quắc mắt nhìn chín cô nàng đang tròn mắt sợ sệt nhìn mình.

- Xin lỗi, mình đã làm cậu tỉnh à? Mình thật không tốt - Yoon Ah nhẹ giọng, mắt ngân ngấn nước.

- Biết mình không tốt tại sao không chịu thoái lui đi, cứ mãi làm phiền cậu ấy thế? - Soo Yoen nguýt dài.

- 2 đứa thôi ngay coi, thật trẻ con. Các em làm vậy thì Sunnie sẽ thấy khó chịu lắm, không biết sao? - Tae Yeon nghiêm giọng, sau đó ngồi xuống bám vào cánh tay Tae Sun - Sunnie mệt lắm phải không? Đã lâu tôi không được gặp cậu rồi, có phải đã có chuyện gì không?

- Cút!!! - Tae Sun hất tay Tae Yeon ra, nghiến răng gằn từng tiếng - Không phải tôi đã nói từ tuần trước rồi sao. Tôi. Không. Có. Cảm. Hứng. Với. Mấy. Cô!!!

Tae Sun đứng bật dậy, bước những bước dài đến cạnh Ki Bum, rồi kéo nó vào lòng, bất ngờ đến nỗi nó không kịp phản ứng. Tae Sun quay lại nở một nụ cười nửa miệng đểu giả:

- Các cô thấy cậu ta chứ? Làn da trắng mịn, đôi chân thon dài, vòng eo gọn gàng, đôi mắt to long lanh, hàng mi dài cong vút, mũi cao nhỏ xinh, đôi môi mọng đo đỏ. Cậu ta là Kim Ki Bum, là con trai đấy. Cậu ta không hề qua dao kéo mà lại còn đẹp hơn các cô gấp vạn lần. Các cô nhìn lại mình đi, mắt, mũi, miệng, toàn bộ cơ thể các cô không có chỗ nào là không qua dao kéo. Ở cạnh các cô, tôi ghê tởm mùi silicon và những thứ giả tạo được đắp lên người các cô. Các cô thậm chí không bằng cậu ta! Thêm nữa, - Tae Sun dừng lại kịch tính, rồi cười bí hiểm - Cậu ta là người yêu mới của tôi.

1 giây. 2 giây. 3 giây. 1 phút trôi qua.

Không gian yên tĩnh, vắng lặng.

Tất cả các bạn trong lớp đều sững sờ im lặng.

Khuôn mặt của chín cô gái lúc đỏ tía, lúc lại trắng bệch. Cuối cùng, cô gái bé nhất - Joo Hyun - ôm mặt nức nở chạy ra khỏi lớp, tám người còn lại tức tốc chạy theo. Yoon Ah là người cuối cùng rời khỏi, trước khi đi cô còn lườm mắt nhìn Ki Bum một lúc lâu, như thể muốn ăn tươi nuốt sống Ki Bum, hận một nỗi không thể nhào vào cấu xé Ki Bum ngay lúc này.

Ki Bum rợn cả sống lưng, đơ ra nhìn theo. Quên luôn cả việc mình đang trong vòng tay người lạ.

- Em nhỏ người thật nhỉ?

Tae Sun cười mỉm, khoái chí ôm Ki Bum chặt hơn.

Đến lúc này, Ki Bum mới nhận ra tình trạng hiện tại của mình. Phản xạ tự nhiên, nó quay người lại lên gối, trúng ngay "chỗ hiểm" của Tae Sun, sau đó dùng cùi chỏ giáng thêm một cú lên lưng hắn khi hắn đang cúi xuống ôm "thằng nhỏ".

- YAH!!! Anh làm cái gì vậy? Anh vừa nói linh tinh cái gì thế hả??? - Ki Bum điên giận hét lên.

- A... Nhưng em thật sự đẹp hơn họ rất nhiều mà... - Tae Sun rên rỉ.

- Aish!!! Đồ điên! Còn nữa, tui là người yêu của anh khi nào chứ!! *Đạp đạp*

- Nhưng... hyung thích em mà~

- Dở người. Tui là con trai đấy! *Đạp*

- Con trai thì đã sao... tình yêu... đâu phân biệt giới tính... - Tae Sun nặng nhọc nói, lúc tức giận trông Ki Bum thật đẹp.

- Bệnh hoạn! - Ki Bum bực tức dứ dứ nắm đấm. "Cái con người điên khùng này mà lại là tâm điểm của các cô gái sao? Có lầm không? Hay lũ con gái trường này mất trí hết rồi?"

- A~~~ Bummie à~

- Im! Đừng có gọi tui thân mật như vậy! Một lần nữa đừng trách tui! - Ki Bum tức giận gào lên. "Điên mất thôi!"

- Hyung thích gọi như thế. Bummie~

"Bốp!"

~ ♥♥♥♥♥ ~

Tae Sun nằm ngủ yên trong phòng y tế cả buổi chiều với nhiều vết bầm trên mặt, lưng và hai cục u to tướng trên đầu.

Sau hôm đó, Ki Bum được nhiều người ngưỡng mộ, danh tiếng lừng lẫy khắp trường vì dám ra tay hạ thủ "đại ca" mà vẫn không hề hấn gì.

Và cũng sau hôm đó, số lượng fan của nó tăng vọt đáng kể. Từ chỉ những cá thể nhỏ trong lớp mà lan rộng khắp trường, đến những anh chị cấp trên, những trainer sắp được ra mắt và cả những ca sĩ của nhạc viện đều biết tiếng của nó.

Tiếng lành đồn xa thật.

Tin tức về một cậu nhóc đẹp hơn con gái vừa chuyển trường vào đã dám ra tay hạ gục tên sừng sỏ nhất SM Town mà vẫn không bị truy cứu hay bị ép phải bỏ học, ngược lại, một tình huống buồn cười là tên đầu sỏ ấy trồng luôn một cây si to đùng trong lớp A-yo. Ngày lại ngày, Tae Sun liên tục tặng đủ loại quà mà hắn trấn lột được từ những người khác cho Ki Bum, đến tận nhà hộ tống nó đi học, rồi tan học lại lẽo đẽo hộ tống nó về nhà đã được lan nhanh hơn lửa gặp rừng.

Ki Bum cũng không phải thuộc loại trai dễ dãi. Những món quà Tae Sun tặng, nó nhanh chóng tìm lại chủ nhân của chúng để hoàn trả, còn nếu Tae Sun nhất quyết không cho nó trả, thì nó quẳng luôn vào sọt rác, lạnh lùng bỏ đi. Mỗi lần Tae Sun mon men lại gần nó và ôm chầm lấy nó từ phía sau, thì y như rằng hôm đó phòng y tế lại có một bệnh nhân nằm lì tới chiều với những vết bầm khó phai.

Và hằng ngày, SM Town lại luôn có những tiếng hét thất thanh mang nhãn hiệu Kim Ki Bum phát ra từ lớp A-yo bởi một tên dê già họ Lee gây ra.



Chữ ký của Bling Bling Takki

Làm quen với Bling Bling Takki



Được sửa bởi Bling Bling Takki ngày 24/7/2012, 12:02 am; sửa lần 27.

Bling Bling Takki
Bling Bling Takki
Hiện:

Scorpio
Tổng số bài gửi : 512
Chỉ số thành sao : 12
Join date : 07/11/2011
Age : 29
Đến từ : S2 - Bling's house
Bài gửiTiêu đề: [Long fic] Bồ công anh trong gió - chap 2 [Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] 286-115/11/2011, 8:02 pm
Chap 2:

[Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] 0ac64bf7ab2584d9623507782e9b90fa_44400789.chap2

"Đừng đi qua cuộc sống quá nhanh đến nỗi bạn quên mất mình đang ở đâu,

và thậm chí quên mình đang đi đâu."

---oOo---

* Flash back *

- Chào mừng hai cô cậu!

Một bà sơ tầm độ tuổi ngũ tuần tươi cười chào đón đôi vợ chồng trẻ vừa đặt chân vào cô nhi viện Fly High nằm trong một góc phố nhỏ. Bà đã được nghe qua vấn đề của họ từ một người bạn, người đã giới thiệu họ tới đây.

- Chúng tôi muốn nhận nuôi một đứa trẻ tầm 3 tuổi trở xuống ấy! - Anh thanh niên ngại ngùng gãi mũi.

- Vâng, mời cô cậu đi theo tôi.

Bà sơ mỉm cười hiền hậu, dẫn họ đi dọc hết dãy hành lang cô nhi viện rồi dừng lại trước một cánh cửa được làm bằng gỗ Tùng đã hơi mục và cũ kĩ do năm tháng. Bà đẩy nhẹ cánh cửa, và bên trong có tầm 20 đứa trẻ đang cùng nhau ca hát, chơi đùa với những bà sơ khác trẻ tuổi hơn.

Lũ trẻ thấy người lạ, lập tức dừng mọi hoạt động lại, nhìn chằm chằm hai vị khách. Cô gái đi cùng lúc này mới giơ lên một túi nilon với đủ loại bánh, kẹo và snack. Cô hồ hởi bước vào đứng chính giữa lũ trẻ.

- Ai muốn ăn bánh không nào?

Lũ trẻ hào hứng hô vang, rồi bắt đầu túm tụm lại xung quanh cô. Con nít là thế, rất dễ tiếp cận và làm quen. Cô chia đều bánh kẹo ra cho lũ trẻ, rồi ngồi đọc truyện cho chúng. Có một bé gái mặc áo thun trắng, quần short có dây vắt qua áo, mái tóc đen ngắn ôm lấy khuôn mặt bầu bĩnh, đôi mắt to lấp lánh, hào hứng hỏi cô đủ tình tiết trong câu truyện mà khiến cô không biết phải trả lời ra sao như:

"Dù không phải là mẹ ruột nhưng vịt mẹ vẫn yêu thương vịt con mà, tại sao vịt con lại bỏ đi?";

"Vịt con xấu xì thì đã sao, tâm hồn của vịt con mới là cái đáng để trân trọng!";

"Chú vịt thật hư, bỏ rơi mẹ của mình để đi với những chú thiên nga khác!";

...

Một đứa trẻ 3 tuổi mà có những suy nghĩ như thế thật đáng chú tâm. Cô đã có quyết định của mình.

[...]

Đọc truyện và chơi với chúng xong, cô đến thì thầm điều gì đó với bà sơ già. Bà cho gọi bé gái đặc biệt ban nãy lại:

- Ki Bum, con đã nói với sơ rằng con muốn có cha mẹ phải không? Con có muốn họ là cha mẹ của mình không?

Đứa bé đưa đôi mắt tinh anh nhìn họ thật lâu, rồi bẽn lẽn gật đầu, nhưng sau đó nó quay qua nói rành rọt với cô:

- Con muốn Min Ho là em của con!

Đứa trẻ chỉ tay về phía một cậu nhóc đang trầm tư ngồi cách xa những đứa trẻ khác. Ban nãy cô đã thấy cậu nhóc này, cậu không dám lại gần xin bánh kẹo mà cô phát, lại ngồi ở dưới cùng khi nghe cô đọc truyện. Hoàn toàn tách biệt khỏi những đứa trẻ đang vô tư nô đùa kia.

Khi bé gái chỉ tay về phía cậu, cậu quay lại nhìn cô. Một ánh mắt buồn, ẩn chứa đau thương tận sâu trong đáy mắt, khiến cô nao lòng... Đứa bé này đã phải chịu những gì để mất đi vẻ vô tư như thế?

[...]

Ngày hôm đó, có một đôi vợ chồng trẻ bước ra từ cô nhi viện Fly High cùng nụ cười hạnh phúc đọng trên môi. Trên vai chàng trai là một bé gái xinh đẹp đang hòa những tiếng cười giòn tan vào bầu không khí sang Thu, còn cô gái vui vẻ nắm tay một cậu nhóc với đôi mắt buồn, tĩnh lặng như hồ nước mùa Thu. Tuy nhiên, trên môi cậu bé, quả thật đang nở một nụ cười mỉm, nụ cười của sự hạnh phúc.

Họ đã vẽ nên một bức tranh tuyệt mỹ về gia đình hạnh phúc trong mơ.

* End flash back *

~ ♥♥♥♥♥ ~

"Xììììììì... Lách tách"

Ông Noh Young Jin tất bật trong căn bếp sáng sủa, tinh tươm. Tuy công việc nhiều và đè nặng trên vai, nhưng ngày nào ông cũng về sớm để làm bữa chiều cho hai đứa con cưng của mình.

Sau hơn 15 năm căn nhà vắng bóng người phụ nữ, ông đã rất thành thạo những việc như thế này. Mặc dù thằng con trai lớn - Kim Ki Bum - đã rất chăm chỉ trong khoản làm việc nhà và thường xuyên giành phần với ông, nhưng ông vẫn muốn được chăm sóc chúng như ngày chúng còn bé.

- Appa à, con đã bảo để con làm rồi kia mà!

Ki Bum vừa đi học về, đi ngang căn bếp thấy cảnh ba mình đang bận rộn với đống nồi niêu xoong chảo, lật đật quẳng cặp lên chiếc bàn ăn, xắn tay áo lên và giành lấy chiếc chảo cá đang xì xèo mỡ của ông.

Nấu ăn là công việc mà Ki Bum yêu thích nhất. Từ nhỏ nó đã luôn đi theo ba mỗi lúc ông làm việc nhà, rồi lăng xăng đòi làm thử trong khi thằng em nó - Choi Min Ho - chỉ biết cắm đầu vào bộ Play Station. Càng ngày, nó càng rành rẽ hơn, và bắt đầu yêu thích làm việc nhà. Con trai mà đảm đang cũng tốt, nhất là khi trong nhà không có người phụ nữ. Từ từ, nó trở nên kĩ lưỡng, yêu thích sự sạch sẽ, và cáu gắt mỗi khi thấy đống hổ lốn trong phòng Min Ho.

Tình yêu đối với việc nấu ăn của nó bắt đầu từ khi ba cho nó động vào bếp, bắt đầu từ việc đơn giản là nấu cơm. Nó chỉ cần đong gạo, vo, đong nước rồi bỏ vào nồi, bật điện là xong. Tuy nhiên, nó lại nghiên cứu được với loại gạo mà ba nó hay mua, nó thử vo thêm vài đợt nước, sau đó đong nước ít đi, rồi bỏ vào nồi bắt lên, vậy mà nồi cơm lại dẻo và ngon hơn bình thường.

Ba nó nhận ra tình yêu của nó với bếp núc, bắt đầu dạy cho nó thêm nhiều món, rồi từ từ để cho nó thật sự đến với nồi niêu xoong chảo. Từ đó, nó học hỏi nhiều hơn, qua sách báo, mạng net, nó biết làm thêm nhiều món mới, và mùi vị không thua gì những nhà hàng thượng hạng của Busan.

- Con đã nói rồi, appa không cần phải về sớm làm gì, appa cứ lo mọi việc ở công ty đi, công việc của appa đâu phải nhẹ, là thiết kế máy móc đó! Công ty cần appa lắm, tụi con lớn rồi, có thể tự lo liệu được mà! - Ki Bum vừa chiên cá vừa phàn nàn, dầu bắn lóc bóc tứ tung nhưng nó không có vẻ gì là sợ bỏng, điệu nghệ lật con cá to qua lại cho chín đều hai mặt vàng ươm.

Ông khẽ lắc đầu, gãi mũi, cười hiền, điệu bộ của nó thật buồn cười. Trông cứ như ông cụ non, đang dạy dỗ ba nó vậy, chậc.

- Mà này, - Ông đánh trống lảng, tay khuấy nồi canh bên cạnh - Sao thằng Min Ho chưa về nữa?

- Chắc là có bạn mới rồi nên đi đàn đúm. - Ki Bum quệt mồ hôi đang rịn ra trên trán, nhìn lên đồng hồ. Đã 5:30 P.M - Thằng này kết bạn mau lắm!

- Nè nè, hai người đang nói xấu gì con à?

Min Ho đứng dựa lưng vào cửa bếp, tay cầm cây xúc xích lăn bột nướng loại to đã bị cắn quá nửa, miệng nhồm nhoàm nhai. Bộ đồng phục của học viện SM hơi xộc xệch do vừa chạy giỡn quá mức, hai tay áo xắn lên để lộ hai bắp tay săn chắc, và cổ áo sơmi được tháo vài nút một cách ngẫu hứng để lộ lấp ló vòm ngực vững chãi một cách khiêu khích. Bất cứ ai nhìn thấy đều sẽ phụt máu mũi và đi cấp cứu ngay lập tức. [Au: Au đã phải mất 1 tuần nằm viện mới viết tiếp được đây T^T]

Min Ho cao hơn 1,85 met, mái tóc đen luôn bị làm rối một cách cố ý, đôi mắt nâu to tròn tinh anh, cặp chân mày đậm tuyệt hảo, cái mũi cao cùng đôi môi hồng nhạt làm tôn lên khuôn mặt tuấn tú của cậu. Min Ho là một tay sát gái chính hiệu. Mỗi khi cậu cười, lại phải có ai đó nhập viện.

Nhưng hai cha con nhà này thì miễn nhiễm rồi.

- Này, sao về trễ thế? - Ki Bum xoay người lại, chóng nạnh nhìn Min Ho.

- Tui đi chơi, cậu hỏi làm gì? - Min Ho thản nhiên trả lời, cậu vứt cái que xúc xích vừa ăn xong và đang lấy từ trong túi giấy to đùng trên tay ra thêm một cây nữa, tiếp tục ăn.

- Yah! Cái thằng này, sao không dùng kính ngữ hả?!

- Để làm gì, tui với cậu bằng tuổi nhau mà! - Ngấu nghiến gặm cây xúc xích to chảng. Xúc xích ngô tẩm bột rán giòn.

- Hyung lớn hơn cậu 3 tháng đó!!!

- Chính xác là 2 tháng 16 ngày! - Đã xử gần xong cây xúc xích.

- Aishhh!!! Cái thằng này! - Ki Bum điên tiết, nhưng mắt nó chợt sáng lên. Cái túi giấy Min Ho đang cầm. Ha ha, có trò vui rồi.

Trong chớp mắt, Ki Bum nhào tới giật cái túi giấy to chứa toàn bộ "gia tài" của Min Ho trong đó, Min Ho bất ngờ không kịp trở tay, miệng còn ngậm que xúc xích vừa bị nuốt miếng cuối cùng. Khựng lại vài giây Min Ho mới kịp nhận ra cái tay trái của mình đang rỗng không, cậu rượt theo Ki Bum ra tận phòng khách.

Ki Bum mở túi giấy ra. Oa, toàn đồ ăn vặt: nào là kkochi-eomuk, rồi những xiên dak-kkochi nóng hổi, và nhiều nhất
là hotbar và hotdog. Đúng rồi, xúc xích là món khoái khẩu của Min Ho mà. Ki Bum lấy một xiên hotdog ra cho vào miệng, tay cầm thêm một xiên dak-kkochi.

[Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] 1336230424840574785_574_0

Min Ho vừa thấy cảnh tượng đó, nhào ngay tới giật lại cái túi giấy "quý báu". Ki Bum né được, sau đó lại chạy đi. Hai anh em chạy lòng vòng khắp phòng khách, Min Ho la làng um sùm, tiếc đứt ruột. Gì chứ, đây là gia tài của cậu mà, là lương thực cứu đói của cậu đấy.

- Yah! Trả lại cho tui! Ai cho cậu ăn hả?!

- Hyung cứ ăn. Tới giờ cơm rồi mà còn ráng ăn ba cái này, bụng đâu mà ăn cơm nữa!

- Miễn sao tui nuốt được hết cơm của cậu nấu là được rồi! Yah! Đừng có chạy lòng vòng nữa, trả đây!!!

- Không trả! Bụng cậu yếu lắm, ăn mấy cái này không tốt đâu, để hyung ăn giúp cho.

- YAH!!!!!!!!

Đang rượt đuổi nhau chạy tán loạn trong phòng khách, cả hai chợt dừng lại. Mùi khét? Và khói đen mù mịt bốc ra từ đâu đó?

Hình như... Ki Bum chưa tắt bếp cái chảo cá chiên.

- CHÁY!!!

Cả hai đồng thanh hét lên rồi lao vội vào bếp.

~ ♥♥♥♥♥ ~

- Ha ha ha ha!! - Min Ho cười đến chảy cả nước mắt. Thật sự là không thể nhịn được.

- Yah! Đáng cười đến thế sao? - Ki Bum xụ mặt, rồi úp mặt vào bát cơm.

- Cậu ngốc thật đấy! Ai lại bỏ chảo cá đang chiên mà không tắt bếp, đi giành bữa ăn vặt của người khác chứ! - Min Ho phì cười, điệu bộ của Ki Bum vừa đáng yêu, vừa buồn cười.

Ki Bum lúc này mặt đỏ như gấc. Nó nghiến răng liếc Min Ho một cái sắc lẻm, sau đó cắm cúi ăn, không nói thêm câu nào nữa sau câu đe dọa:

- Chờ đó, hyung sẽ "báo chù"!

Min Ho im bặt. Gì chứ, Ki Bum mà trả đũa thì thật sự là rất kinh khủng.

Ông Young Jin nhìn hai đứa con lớn tồng ngồng mà tính khí như con nít, khẽ gãi mũi, cười hiền.

E hèm, mọi việc xảy ra như sau: Do cả hai lo rượt đuổi nhau ngoài phòng khách, ông Young Jin lại đang bận rộn với nồi canh nên không để ý tới chảo cá. Bình thường thì Ki Bum rất thận trọng, nó không bao giờ bỏ chảo cá đang chiên mà không tắt bếp hay để nhỏ lửa lại. Ông đang rửa hành, rau, củ để bỏ vào nồi, đứng khá xa chảo cá nên không nhận ra con cá đang từ từ... đen đi, và khói đang ngùn ngụt bốc ra.

Kết quả chung cuộc sau khi ba cha con vật lộn với bình xịt cứu hỏa và chảo cá chiên thì... con cá đã không còn đường cứu, hết hy vọng và yên vị trong thùng rác. Bữa cơm hôm đó chỉ còn món canh và món trứng được chiên một cách vội vàng, túi đồ ăn vặt của Min Ho cũng bị xung vào công quỹ làm đồ ăn với cơm.

~ ♥♥♥♥♥ ~

Min Ho ngồi trên giường, mắt chăm chú vào màn hình TV, tay điệu nghệ điều khiển cái máy Play Station mới ra lò. "Chẹp, đã mua một túi đồ ăn vặt để lúc này đây còn có cái mà nhấm nháp, thế mà tại cái tên 'anh cả' Ki Bum đó nên bây giờ buồn miệng chết đi được mà không có cái bỏ vào mồm."

Min Ho quả là người có suy nghĩ rất thiêng.

"Cạch"

Ki Bum mở cửa bước vào.

Nhắc tiền nhắc bạc mà được vầy cũng đỡ, chậc.

- Này, hyung mới đi mua thêm mấy xiên dak-kkochi, hotbar và hotdog nè! - Nó chìa cái túi giấy to ra trước mặt Min Ho.

- Sao hôm nay cậu tử tế thế nhỉ? Ý đồ gì đây? - Không rời mắt khỏi màn hình, Min Ho cười cợt.

- Ừ, tui bỏ thuốc xổ trong đó đấy, ăn đi!

Ki Bum hơi bực bội. Vì ban nãy nó thấy Min Ho phải xung túi quà vặt vào công quỹ chỉ vì nó, cái mặt mếu máo muốn khóc thấy thương quá nên sau khi dọn dẹp sạch sẽ đã phải lóc cóc chạy đi mua về đền cho cậu, thế mà lại nghĩ xấu cho nó. Grr!

Min Ho bấm nút “Pause”, quay qua trợn tròn mắt nhìn Ki Bum. Cậu chỉ giỡn như thế mà đã dỗi rồi, không phải chứ?

- È, ai biểu ban nãy cậu đòi "báo chù" tui làm gì. - Min Ho mở túi giấy ra, mùi xúc xích nướng và gà rán thơm lừng bốc lên tận mũi, cậu nuốt nước miếng đánh ực, cầm một xiên hotdog to cho ngay vào miệng, vị bột và bơ tan ngay trên đầu lưỡi, giòn rộm - A~ Đây mới thật sự là cuộc sống...

- Cậu có nhớ mẹ không?

Min Ho lại trợn mắt nhìn Ki Bum. Căn phòng tối sáng lờ mờ nhờ ánh đèn TV và ánh trăng chiếu qua bậu cửa sổ. Đôi mắt Ki Bum long lanh dưới ánh trăng như hai vì sao nhỏ đang nhảy múa, ánh lên một nét buồn xa xăm.

- Ừm... nói thật thì tui không nhớ nhiều ký ức về mẹ, chỉ biết được mặt mẹ qua tấm ảnh ba đưa cho tụi mình xem, cũng chả có ký ức gì rõ ràng...

- Ừ... mẹ mất quá sớm, nhỉ? - Ki Bum mỉm cười, hai đồng tử đang tắm đẫm nước.

- ...

- Tuy bà không phải là mẹ ruột của hai đứa mình, nhưng hyung đã nhớ bà rất nhiều... Dù lúc bà mất thì hai đứa mình chỉ mới 3 tuổi, nhưng những ký ức với bà, hyung lại nhớ rất rõ...

- ... Cậu khóc đấy à?

Đã có một hàng nước dài bên má phải của Ki Bum. Nó khịt mũi quay đi, định đưa tay lên quệt dòng nước mắt đó, nhưng đã bị Min Ho chặn lại. Min Ho bỏ xiên xúc xích đang bị cạp nham nhở xuống, dùng hai tay ôm lấy mặt Ki Bum, quay cho đối diện với mình. Nhẹ nhàng, cậu đưa ngón tay của mình quệt khóe mi ngấn nước của Ki Bum.

- Cậu vẫn thường như thế khi nghĩ về mẹ, đúng không?

Ki Bum gật đầu, giọt nước mắt thứ hai lại chực trào ra nơi khóe mắt.

Min Ho ôm Ki Bum vào lòng, vỗ về, giấu đi đôi mắt đang đỏ lên của mình. May là nhờ có bóng tối che đi.

- Cứ khóc đi, hãy cứ khóc cho vơi bớt mọi nỗi đau. Đừng tự đè nén, đừng tự cam chịu, hãy khóc đi...

Và Ki Bum òa khóc nức nở trong vòng tay của Min Ho.

[...]

Phải một lúc lâu sau, khi những giọt nước mắt cuối cùng đã khô đi trên khuôn mặt thanh tú của Ki Bum, và nó đã không còn nức nở, Min Ho vẫn lẳng lặng ôm nó như thế.

Màn hình TV vẫn còn "Pause", hai nhân vật trong game đang đứng trong tư thế thủ, sẵn sàng nhảy bổ vào nhau.

Nhưng Min Ho chẳng buồn thả tự do cho chúng.

- Này, cậu không ăn nữa à? Nguội hết rồi đấy. - Ki Bum rời khỏi vòng tay Min Ho, phá vỡ sự im lặng, chỉ vào túi giấy đựng xúc xích.

- Cậu không sao nữa chứ? - Min Ho cảm thấy lo lắng cho cái con người không thể nắm bắt được cảm xúc này.

- Không! Hyung không yếu đuối như cậu nghĩ đâu nhá! - Ki Bum nhe răng ra cười.

- Ừ, đúng rồi, vậy mới đáng để Lee Tae Sun trồng cây si chứ! - Min Ho ghẹo.

- Yah!!! Sao cậu biết, hả?!!

- Cả trường ai chẳng biết! Kim Ki Bum hung dữ nhất trường, dám trừng phạt “con cưng” của hiệu trưởng mà!

- Yah! Cái thằng này!! Không được nói cho appa biết đấy, chết hyung!

Min Ho lè lưỡi trêu Ki Bum. Đúng rồi, phải hung dữ thế này mới đúng là Kim Ki Bum của cậu chứ. Đè Min Ho ra đánh tới tấp, mắt Ki Bum chợt dừng lại ở những thứ đằng sau lưng Min Ho.

- Tổ thần thiên địa ơi, hyung đã nói với cậu bao nhiêu lần rồi, sao cứ bày với bừa! 18 tuổi rồi, nhỏ bé gì nữa đâu mà không biết lo cho bản thân chứ! @#$%^&* ...

Vừa la làng, Ki Bum vừa đi nhặt nhạnh, dọn dẹp lại căn phòng của Min Ho. Suốt ngày chỉ biết bày bừa, làm nó phải dọn dẹp không ngơi tay.

- Có Ki Bum umma lo cho rồi, tui phải lo làm gì nữa. - Min Ho bắt đầu tấn công túi xúc xích, thả tự do cho hai con game lao vào choảng nhau loạn xạ.

- Nói gì thế? Hyung là umma hồi nào!!

- Đối với tui, cậu là umma của cả nhà đấy. - Min Ho nhìn Ki Bum một cách chân thành.

Ki Bum khựng lại, nhìn Min Ho. Hai ánh mắt chạm nhau rồi cứ đứng yên như thế. Thật lâu, thật lâu, cả thế gian như ngừng lại, Trái Đất như ngừng quay.

Min Ho dứt mắt ra, quay lại màn hình TV, giấu đi hai gò má đang dần đỏ lên.

Ki Bum quay lại công việc của mình, miệng liên tục lầm bầm, than thở.

- Mà này, cậu còn nhớ không? - Min Ho nói, mắt vẫn không rời TV.

- Hửm? - Ki Bum cắm cúi dọn dẹp.

- Khi nhận hai đứa mình về nuôi, mẹ đã tưởng cậu là con gái đấy! Cho đến lúc biết cậu là con trai, mẹ vẫn đối xử với cậu như con gái, lại còn mặc đầm và kẹp nơ cho cậu nữa, haha!

- Ừm, đúng rồi, vì hyung đẹp quá mà. - Ki Bum đùa.

- Cậu vừa ăn dưa bở ở ngoài à?

Min Ho với tay cốc đầu Ki Bum một cái. Ki Bum đứng dậy, bặm môi dứ dứ nắm đấm, điệu bộ trông rất buồn cười. Min Ho ôm bụng cười vang.

- Mà này, hyung vẫn còn giữ những bộ đầm đó đấy!

- Sao thế, vẫn còn muốn mặc đầm à?

- Aish, cái thằng này! Cái đó người ta gọi là "lưu giữ kỉ niệm"!

- Chắc tui phải gọi cậu là noona rồi, không gọi là hyung được đâu. - Min Ho chống cằm, làm điệu bộ suy tư.

- Yah! Thôi ngay đi!

- Ki Bum noona~ Ha ha ha!!!

- Yah!!! Đến đây, cậu chết đến nơi rồi, Choi Min Ho ạ!!!

Ki Bum nhào tới đánh Min Ho, nhanh như chớp, Min Ho cầm lấy xiên xúc xích đang ăn dở của mình đút ngay vào cái miệng đang ngoác to ra la làng của Ki Bum.

Bị bất ngờ, Ki Bum ngậm luôn xiên xúc xích trong miệng, sau đó vừa ăn vừa liếc Min Ho. Xúc xích ngon quá, bỏ thì phí.

- Cái này có được coi là hôn gián tiếp không nhỉ? - Min Ho nhìn Ki Bum, cười khúc khích.

- Yah!!! Cậu tới số rồi!!!

Ki Bum đè Min Ho ra đánh túi bụi, Min Ho đưa tay lên đỡ, miệng vẫn ngoác ra cười sặc sụa:

- Ki Bum noona, cậu hư quá đấy!

Tiếng cười giòn tan và tiếng la hét ỏm tỏi vang cả một góc nhà, hòa vào bầu không khí ấm áp đầu Xuân.


"A~ Gia đình là thế đấy, phải không?" - Min Ho’s POV



Chữ ký của Bling Bling Takki

Làm quen với Bling Bling Takki



Được sửa bởi Bling Bling Takki ngày 24/7/2012, 12:20 am; sửa lần 14.

Bling Bling Takki
Bling Bling Takki
Hiện:

Scorpio
Tổng số bài gửi : 512
Chỉ số thành sao : 12
Join date : 07/11/2011
Age : 29
Đến từ : S2 - Bling's house
Bài gửiTiêu đề: [Long fic] Bồ công anh trong gió - chap 3 [Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] 286-119/11/2011, 9:51 pm
Chap 3:

[Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] 7d7e59b4267176a3abc5238e9ed3b311_44926838.chap3


"Điều sai lầm duy nhất là phủ nhận những gì trái tim mình thật sự cảm nhận."

---oOo---


Học viện SM được xây dựng trên một ngọn núi tuyệt đẹp, hoặc phải khẳng định rằng, bản thân học viện là một ngọn núi quanh năm bao phủ bởi một màu xanh ngút ngàn. Khuôn viên học viện được trồng cơ man nào là các loại cây: cây long não, cây phong, cây anh đào, ...

Có một con đường núi quanh co dẫn tới rừng cây trong trường, trên núi là vô vàn các loại cây như cây cọ, cây quế, cây phong xen lẫn rừng cây anh đào. Đứng từ trên cao nhìn xuống, tầng tầng lớp lớp các loài cây đan xen với nhau, thể hiện một sức sống mãnh liệt. Bây giờ đang là cuối tháng Giêng, hoa anh đào nở khắp nơi, những cánh hoa màu hồng phấn ấy kết lại thành từng mảng màu lớn. Mặc dù đó không phải là cảnh tượng hiếm thấy gì, tuy nhiên, một biển hoa với màu sắc rực rỡ như vậy luôn đem lại cảm giác hạnh phúc. Một vài dòng suối nhỏ chạy ngoằn nghèo theo dọc đường núi, mùi lá cây tươi thơm ngai ngái, tiếng nước chảy róc rách, mỗi lần đi qua con đường này, Ki Bum cứ cảm thấy như mình đang được lạc vào cõi thần tiên vậy.

Chỗ ngồi của Ki Bum trong lớp lại rất lý tưởng.

Mở cửa sổ nhỏ, phóng tầm mắt ra xa là có thể ngắm cảnh sắc của hồ Graze.

Nước hồ là một dải màu xanh ngọc trai [pearlescent blue], cảnh sắc xung quanh nối dài ngút mắt, Ki Bum đứng quay mặt ra ngoài, vịn tay lên bệ cửa sổ, hít thở thật sâu, dường như nó có thể hít hà cả ngọn gió mát trên mặt hồ kia. Thật ra gió hồ còn mang lại một chút mùi tanh tanh, tuy nhiên, cũng có thể tưởng tượng ra ngọn gió ấy vừa trong lành, vừa mới mẻ.

- Hyung nhớ em quá, Bummie à~

Tae Sun rón rén đến từ phía sau, rồi ôm chầm lấy Ki Bum, phả hơi thở nóng hổi vào gáy nó.

- Yah! Anh làm cái gì vậy? Buông ra!

"Bốp!"

Các học viên trong lớp dừng mọi hoạt động đang làm, nhìn về phía Tae Sun đang nằm lăn lộn dưới sàn, và Ki Bum đang tức khí vừa thở hồng hộc vừa đạp cái con người kia, chậm rãi lắc đầu rồi quay trở lại công việc của mình.

Cơ bản là cảnh này đã quá quen thuộc với lớp A-yo rồi.

~ ♥♥♥♥♥ ~

Giờ ăn trưa lại đến với học viện SM. Do sự kiện ban sáng nên Tae Sun “nghỉ dưỡng” sớm, thành ra giờ ăn trưa hôm nay rất yên tĩnh.

Ki Bum cười thầm, thế là nó có thể từ tốn thưởng thức hộp cơm ngon lành nó cất công chuẩn bị kĩ lưỡng từ sáng sớm mà không sợ bị tên dê già kia quấy rầy rồi.

Nó ung dung mở nắp hộp cơm ra. Hôm nay nó còn thêm một “thành phần đặc biệt” nữa.

Hơ, gì thế này?

“Thành phần đặc biệt” đã không cánh mà bay.

Nó ngẩn người trong giây lát.

Cái đầu nghiêng nghiêng, đôi lông mày hơi cau lại, đôi môi nhẹ chu ra. [Au: Aigoo... oppa à~ T^T]

Có gì đó lạ lắm...

AAAAAA!!!!!!

Nhầm hộp cơm rồi!


~ ♥♥♥♥♥ ~


Lớp Hello thanh bình...

Min Ho lôi hộp cơm trưa được bọc cẩn thận bằng tấm khăn mùi soa trắng. Mùi thơm thanh thoát, dịu nhẹ của Ki Bum thoang thoảng nơi đầu mũi, Min Ho hít vào một hơi thật dài.

“Chà, có cảm tưởng như bữa cơm này sẽ ngon lắm đây!”

Min Ho mở chiếc khăn trắng, để lộ hộp cơm màu hồng có hình Hello Kitty ra.

Chờ đã!

Màu hồng?

Hello Kitty?

“Quái lạ, sao hộp cơm của mình lại màu hồng?”

*Nghĩ ngợi*

“Đây là hộp cơm của Ki Bum mà??!!”

- Wow, cơm hộp! - Hyuk Jae ngóng lên từ chiếc bàn sau lưng Min Ho, nhìn ghé qua vai trái cậu đến hộp cơm.

- Trông dễ thương quá nhỉ? Min Ho, em thích thể loại này sao? - Dong Hae chồm lên vai phải của Min Ho, thì thầm, đôi mắt nháng lên đầy ẩn ý.

- Cái gì mà thể loại này! - Min Ho gắt - Đây là hộp cơm của Ki Bum, đâu phải của em! - Rồi cậu lẩm bẩm, như tự nói với chính mình - Chắc lúc sáng cậu ta đưa mình nhầm hộp rồi...

- Ki Bum? Này, hyung không có hộp cơm như thế nhá! - Chàng trai xinh đẹp mang tên Ki Bum nhướng mày qua tờ báo to tướng - Lại còn không dùng kính ngữ à?

- Động chạm tới Ki Bum của hyung là chết đấy! - Si Won dứ nắm đấm, tay vòng qua ôm chặt vai Ki Bum.

- Aish, ý em không phải là Ki Bum hyung của Si Won hyung, mà là Ki Bum của em ấy!

- “Ki Bum của em” luôn nha, chậc chậc - Jung Soo cặp cổ Min Ho, xoay nắm đấm trên đầu cậu, hớn hở - Có phải là Ki Bum lớp A-yo không?

- Là Kim Ki Bum đẹp hơn con gái, danh tiếng lẫy lừng đấy sao? - Ryeo Wook đang ngồi chải chuốt, vuốt ve chú thỏ con trắng tinh cực đáng yêu.

- Ki Bum dám trừng phạt Lee Tae Sun “đại ca” ấy à? - Jong Woon đút một miếng bánh cookie chocolate chip vào miệng Ryeo Wook - Cậu ta đáng gờm đấy, hyung muốn gặp cậu ta thử một lần xem cậu ta đẹp cỡ nào, ke ke... Ái!

Jong Woon vừa nhận được một cái nhéo đau điếng từ Ryeo Wook.

- Woonie! Hyung coi chừng em đó!

- Aigoo... Wookie của hyung là đẹp nhất mà, hì hì~

- Nghe đồn hai người sống chung với nhau thì phải? - Sung Min giương đôi mắt đáng yêu lên nhìn xoáy vào Min Ho.

- Ke ke, sống chung à? Sống chung thì chắc là có “gì gì gì” đó rồi. Min Ho à, em chuẩn bị tinh thần để thành tình địch của Tae Sun đi. - Kyu Hyun nhẹ nhàng ôm Sung Min từ phía sau, đặt cằm mình lên vai Sung Min.

- Sống chung từ nhỏ kia à? Thân thiết gớm nhỉ? - Han Geng ngồi trên mặt bàn, vòng tay qua eo Hee Chul đang đứng khoanh tay săm soi Min Ho.

- Còn làm cơm hộp cho nữa kia mà, chậc chậc, nhóc Min Ho ghê lắm nha~ - Hee Chul chống cằm, nhìn chằm chằm vào hộp cơm.

- Aish, Jung Soo hyung! - Min Ho đẩy Jung Soo ra khi anh cứ liên tục thụi vào bụng và xoa đầu cậu thân thiết - Không như các hyung nghĩ đâu!

- Nói bao nhiêu lần rồi, hyung là Ee Teuk!! - Jung Soo hậm hực - Sau này nổi tiếng, hyung sẽ lấy nghệ danh như thế!

- Yeopo~ đừng nổi nóng, mặt nổi mụn là xấu lắm đấy! - Yeong Woon ôm chầm lấy Jung Soo, vuốt lưng rồi hôn chụt vào má anh.

- Ừm, chỉ có Innie là hiểu hyung thôi! - Jung Soo tựa đầu vào vai Yeong Woo.

Những trái tim màu hồng cứ liên tục bay lên từ hai người.

Min Ho nhìn cảnh tượng đó, rùng mình. Hai cái người này sến thế không biết.

- Nè nè, về phòng đi! - Dong Hee ném vỏ bánh snack về phía couple Kang-Teuk, cười cợt.

- Các hyung đã có nghệ danh hết rồi sao? - Min Ho ngơ ngác. “Phải rồi, họ vào học viện này và thành trainer trước mình mà. Ngày họ trở thành ca sĩ của SM cũng không xa đâu.”

- Dĩ nhiên. Nghệ danh của hyung là Eun Hyuk đấy! - Hyuk Jae nhanh nhảu - Jung Soo hyung là Ee Teuk, Han Geng hyung là Han Kyung, Jong Woon hyung là Ye Sung, Yeong Woon hyung là Kang In, Dong Hee hyung là Shin Dong, còn Hee Chul hyung, Sung Min, Si Won, Dong Hae, Ryeo Wook, Ki Bum và Kyu Hyun lấy tên thật làm nghệ danh. 13 hyung sẽ lập thành một nhóm nhạc tuyệt vời nhất mọi thời đại! - Đôi mắt Hyuk Jae lấp lánh.

- Wow, hay thật đấy! - Min Ho trầm trồ. Nếu sau này nổi tiếng, nghệ danh của cậu sẽ là gì nhỉ?

- Này, em không định ăn hộp cơm ngon lành ấy à? Cho hyung nhé? - Dong Hee chép miệng.

- Gì chứ, sao lại không ăn!

Lúc này Min Ho mới nhớ ra hộp cơm bị lấy nhầm. “Thôi, kệ, dù sao hằng ngày Ki Bum vẫn hay làm cả hai hộp giống nhau, có ăn hộp của cậu ấy cũng chả sao mà.”

Min Ho mở nắp hộp cơm.

Oa, quả đúng như linh cảm của cậu.

Bữa cơm hôm nay thật sự rất ngon.

Cơm trắng dẻo, mịn, được ém chặt và cẩn thận thành những hình thù ngộ nghĩnh, trang trí thêm bằng rong biển, ngò, hành, ... thành đủ loại thú đáng yêu. Thịt, trứng luộc và rau được bày trí một cách hài hòa, khiến cho cái sở thú mini thêm phần sinh động. Nước chấm do Ki Bum làm thì khỏi bàn cãi gì thêm, thật sự là trên cả tuyệt vời.

Nhưng điểm đặc biệt khiến Min Ho cho rằng đây là hộp cơm ngon nhất chính là: giữa 1 đàn thú xinh xắn đó, một con tôm lăn bột chiên giòn thật to đang oai vệ vươn cái chóp đuôi nhỏ ra khỏi lớp bột vàng rộm.

Oa, sao hôm nay Ki Bum lại hào phóng đến thế nhỉ?

Min Ho lấy đũa ra khỏi hộp, nhắm vào con tôm to mà gắp rồi đưa lên miệng...

Chỉ còn 2 centimet nữa là com tôm sẽ nằm gọn trong miệng Min Ho...

- YAH! DỪNG LẠI!!!

Tiếng thét chát chúa và đinh tai vang vọng cả hành lang tầng 5. Ki Bum từ ngoài chạy ào đến đứng trước cửa lớp, thở hồng hộc:

- Không... không được ăn!

- Hơ, Ki Bum? - Min Ho thả con tôm vào hộp - Có chuyện gì thế?

- Cậu... lấy nhầm... hộp cơm của hyung... rồi...

Vừa phát hiện hộp cơm bị nhầm, Ki Bum đã ba chân bốn cẳng chạy một mạch đến đây. Biết rằng Min Ho ở lớp Hello, nhưng không ngờ lại ở tận tầng 5, làm nó chạy muốn hụt hơi, vừa chạy vừa mong Min Ho chưa ăn phải con tôm ngon lành nó giấu kĩ từ bữa ăn chiều hôm qua rồi lăn bột chiên lại. Đây là một tác phẩm của nó, lớp bột bên ngoài đã được nó pha thêm một số gia vị, vì thế nó muốn thưởng thức trước để tự đánh giá tài nghệ của mình.

- Không phải hộp nào cậu làm cũng như nhau sao? Lại quan trọng hóa vấn đề à?

- Nhiều chuyện quá, đổi lại với hyung!

- Không! Rõ ràng là có lý do gì đó cậu mới đòi đổi lại, chứ cậu đâu siêng mà chạy từ tầng 2 lên tầng 5 chỉ để đổi lại hộp cơm mà chẳng có lý do.

- Là hyung chỉ quen ăn hộp của hyung thôi, được chưa?!

- Tén ten tèn ten! Xạo! Bình thường tui cầm nhầm hộp hoài cũng có sao đâu. - Và ngay tức khắc, bộ não nhanh nhạy của Min Ho hoạt động. Một cái bóng đèn sợi tóc bừng sáng trên đầu Min Ho - A! Hay là... do thành phần bên trong hộp?

- Nói nhiều! Trả đây!

Ki Bum bước xông xông vào giằng lấy hộp cơm. Min Ho nhanh chóng chộp lấy tay Ki Bum, giữ lại.

- Nè, tính giấu ăn một mình đấy à?

- Liên quan gì tới cậu! Đây là hộp cơm của hyung! - Ki Bum ra sức giật lại.

Khi cả hai đang giằng co, Dong Hee ung dung lại gần rồi dùng đũa gắp con tôm ra khỏi hộp, bỏ vào miệng nhai ngon lành.

- Wow, Ki Bum, món này do em làm à? Tài nghệ nấu ăn của em đỉnh lắm nhé, không chê vào đâu được ấy!

Nói rồi Dong Hee mở hộp nước chấm ra, tiếp tục xơi sạch con tôm lăn bột trong khi Min Ho và Ki Bum ngơ ngác há hốc mồm nhìn.

- Có phải đây là Kim Ki Bum lừng danh của lớp A-yo?

Jong Woon bước lại, đưa tay về phía Ki Bum. Khi Ki Bum bắt tay với anh, anh cầm đưa lên miệng và hôn nhẹ vào đó. Đó là cử chỉ của sự trân trọng đối với phái đẹp. Nhưng vấn đề là... Ki Bum không phải phái đẹp. Ki Bum đỏ mặt, lúng túng.

- Bummie~

Tae Sun từ đâu ào tới, đẩy văng Jong Woon ra ngoài, ôm chầm lấy Ki Bum.

- Hyung khỏe rồi đây! Bummie có nhớ hyung không? Hyung sợ Bummie nhớ hyung quá chịu không nổi nên xin lên lớp tìm Bummie đấy! Nhưng sao Bummie không ở trên lớp, để hyung đi tìm khắp nơi. Hyung lo lắm đấy!

Ki Bum đang shock vì vừa bị cuỗm mất con tôm lăn bột ngon lành mà nó tốn bao công sức cả buổi sáng, bây giờ cái tên đáng ghét kia lại xuất hiện, luôn miệng “Bummie”. Máu nóng bốc lên đầu, nó quay cặp mắt tóe lửa về phía Tae Sun, bẻ tay kêu răng rắc.

Tae Sun buông Ki Bum ra. Sống lưng đột nhiên lạnh toát. Hắn từ từ lùi lại, miệng nở nụ cười giả lả và ngây thơ.

- YAH!!!

“Bốp!!!”

“Rầm!!!”

- Á! Bummie à... Tha... tha cho hyung đi! Ow!!

Một loạt âm thanh hỗn tạp vang lên. Các học viên trong lớp Hello mắt chữ A, mồm chữ O. Tuy đã nghe danh tiếng và được nhiều người miêu tả lại, nhưng không ai ngờ khi chứng kiến tận mắt, nó lại kinh khủng như thế này.

[...]

Tae Sun hậm hực chiếm một chỗ ngồi rồi ngắm Ki Bum bị một lũ con trai lớp Hello bao quanh lấy. Do nhiều lần chịu đòn và Ki Bum thì đang trong “lãnh thổ” người lạ, nên dù đau cỡ nào, hắn vẫn không về lại phòng y tế nằm.

- Chào Ki Bum, hyung là Ryeo Wook, đã được nghe nhiều về em. Em cừ lắm nhé!

- Còn hyung là Jong Woon, ông xã của Ryeo Wook, ke ke. Em có thể gọi hyung là Ye Sung, hyung thích tên đó hơn.

- Hyung là Kyu Hyun, hân hạnh được biết một người đẹp như em... A! - Kyu Hyun vừa bị Sung Min nhéo cho một cái, luống cuống - A, à, ờ... đây là tình yêu của hyung, Sung Min hyung, hè hè.

- Nghe danh em đã lâu, bây giờ mới được gặp mặt nha! Em dễ thương lắm ý!

- Hyung là Hee Chul, chào mừng em đến học viện SM!

- Hyung là Han Geng, nhưng cứ gọi hyung là Han Kyung cho dễ.

- Hyung là Si Won, em trùng tên với vợ hyung đấy.

- Ừm, hyung cũng là Ki Bum, Kim Ki Bum luôn ấy, sau này biết xưng hô thế nào nhỉ?

- Hyung là Ee Teuk, gọi Ee Teuk thôi nhé, hyung không thích gọi tên thật đâu!

- Còn hyung là Yeong Woon, nghệ danh Kang In, là tình yêu của Teukkie hyung, he he.

- Hyung là Dong Hee, em có thể gọi hyung là Shin Dong hoặc Dong Dong nếu thích. Xin lỗi vì con tôm lăn bột nhé, hì.

- My name is Dong Hae, let’s party tonight!

- Đồ cá cơm khoe mẽ! - Hyuk Jae trề môi.

- Yah! Lee Hyuk Jae! Tên Khỉ kia! Đứng lại đó!!

Ki Bum ngơ ngác giữa hàng loạt lời chào hỏi, chỉ biết ngây ra gật đầu.

- Thật nực cười! - Min Ho nói nhỏ vào tai Ki Bum khi tất cả đã tản ra bớt - Lúc tui vào không được chào đón nồng nhiệt như thế đâu, phải thi đấu bóng rổ với họ đấy!

- Mà nè, không phải tất cả bọn họ đều là con trai sao? - Ki Bum chỉ vào 13 con người tí tởn vừa làm đầu óc nó quay mòng mòng.

- Đương nhiên, không lẽ là con gái?

- Không phải, ý hyung là... Họ đều là con trai nhưng hình như... họ đang yêu nhau?

- Ừ. "Tình yêu đâu phân biệt giới tính"!

Min Ho lặp lại những lời vàng ngọc của Tae Sun, khiến Ki Bum quay lại nhìn cậu với gương mặt khó tả, cậu ôm bụng cười ngoặt nghẽo.

[...]

- Oa, dễ thương quá!

Ki Bum thích thú đút từng miếng cà rốt cho chú thỏ con màu trắng của Ryeo Wook. Đây quả là một chú thỏ đáng yêu, bộ lông trắng phau, mịn màng, được chăm sóc kĩ lưỡng, đôi mắt to tròn đen láy, cái mũi hồng hồng xinh xinh, hỉnh lên khi chú ta ngửi thấy mùi đồ ăn. Chú lại rất thích vuốt ve, nựng nịu, khi Ki Bum gãi đúng chỗ ngứa, cái chân sau còn khẽ đập nhẹ lên bàn theo đúng nhịp gãi của Ki Bum nữa.

- Wow, Ki Bum, tay em nhỏ quá nhỉ? - Dong Hae cầm tay Ki Bum lên săm soi - Da trắng hồng, mịn màng ghê nha, chắc em chăm sóc da mình kĩ lắm đúng không?

- À, vâng, hì.

- Nó nhỏ ghê, em xem nè, nhỏ hơn tay hyung nhiều nữa! - Dong Hae ướm tay Ki Bum lên tay mình.

- Aaaaa~ Ki Bum à, em dễ thương quá~

Hyuk Jae chồm lên ôm chặt Ki Bum từ phía sau, sau đó vòng qua ngồi cạnh Ki Bum, tay vẫn quàng qua vai nó.

- Hyung là Hyuke Jae, nhưng nghệ danh của hyung sẽ là Eun Hyuk đấy!

- Các hyung có nghệ danh rồi sao?

- Đương nhiên! - Hyuk Jae vênh mặt lên tự hào - Các hyung sẽ sớm hoàn thành xong khóa huấn luyện và trở thành ca sĩ của SM thôi!

- Oa... - Ki Bum nhìn Hyuk Jae với đôi mắt long lanh đầy ngưỡng mộ.

- Á! Ki Bum!! Đừng như thế nữa, hyung không chịu nổi đâu!

Hyuk Jae ôm Ki Bum thật chặt, hôn một cái chụt rõ to vào má nó.

“Rầm!!!!”

Một tiếng động long trời lở đất phát ra ở cuối lớp. Cái bàn vừa hứng chịu cú đòn đó rung lên bần bật, dường như muốn gãy cả bốn chân.

Tae Sun mặt đỏ bừng, đôi mắt như muốn giết người đến nơi, đi huỳnh huỵch đến chỗ Ki Bum, gằm ghè nhìn Hyuk Jae rồi nắm chặt lấy tay Ki Bum, kéo đi.

- Yah! Buông tui ra! - Ki Bum quyết liệt phản kháng, lúc này trông Tae Sun thật đáng sợ, đây là lần đầu tiên Ki Bum thấy hắn như thế.

Min Ho sững sờ nhìn theo, trong đầu rối loạn với biết bao suy nghĩ, đôi mắt xa xăm cứ nhìn mãi về góc tường, nơi Ki Bum vừa khuất bóng.

- Này, có vẻ như cậu làm hơi quá rồi đấy! - Dong Hae lại gần, huých tay Hyuk Jae.

- Biết sao được, ai bảo hắn giỏi chịu đựng quá làm gì. Cuối cùng cũng chọc khùng hắn lên được rồi, haha.

- Đáng ghét, biết người ta ghen đến cỡ nào không hả?

- Thôi mà, Khỉ yêu Cá ngố nhất mà! - Hyuk Jae ôm Dong Hae vào, hôn phớt nhẹ lên đôi môi anh đào của cậu.


~ ♥♥♥♥♥ ~


- Yah! Buông ra!

Ki Bum vùng vẫy, phản kháng kịch liệt, nhưng Tae Sun càng siết chặt tay nó hơn, vẫn phăm phăm lôi nó đi.

- Này, anh kéo tui đi đâu đấy? Buông tui ra!

- ...

- Này, đau đấy, buông ra đi!

- ...

- Buông ra!!!

- Không buông! Không Buông!! KHÔNG BUÔNG!!! - Tae Sun dừng lại ở khoảng đất trống trong khuôn viên trường, hét lớn. Như thể toàn bộ nỗi ấm ức đều bộc phát cùng lúc - Hyung không muốn buông! Hyung muốn nắm tay em như thế này mãi! Muốn đưa em đi đâu đó thật xa, nơi chỉ còn hyung và em. Nhưng hyug không biết đi đâu nữa...

Ki Bum sững người nhìn Tae Sun.

Gió Xuân khẽ xuyên qua các cành lá, xào xạc, xào xạc.

Vài chú chim vươn mình, đập cánh bay đi.

Đã hơn 10 phút trôi qua, nhưng Tae Sun vẫn đứng yên như thế, nhìn xa xăm về phía hồ Graze.

Ánh nắng soi xuống mặt hồ, óng ánh thành những tia sáng lóa mắt.

- Tại sao? - Tae Sun phá tan sự tĩnh lặng đáng sợ đang bao trùm cả hai - Tại sao em lại cho họ nắm tay, ôm, mà hyung thì không được?

- Vì anh thích tui! Tui không muốn anh hiểu lầm mà hy vọng.

- Tại sao em không cho hyung cơ hội chứ?

- Tui là con trai mà!

- Thì sao chứ?! - Tae Sun gần như hét lên - Thời đại này con trai yêu nhau thì có gì là sai?!

- ...

- Hyung phải làm gì... để em có thể cho hyung một cơ hội? - Tae Sun nói trong tuyệt vọng.

- ...

Bầu không khí xung quanh lại rơi vào thinh lặng.

Một lúc lâu sau, Ki Bum bắt đầu nói, giọng điệu cứng rắn.

- Được. Tui sẽ cho anh cơ hội chứng minh ta có thể đến với nhau - Đột nhiên, Ki Bum mỉm cười, nụ cười nửa miệng - Hãy cho tui thấy tuyết vào mùa Hạ!

Sau đó, Ki Bum xoay lưng bước đi. “Anh ta sẽ không thực hiện được đâu, rồi anh ta sẽ từ bỏ thôi." Ki Bum cứ nhủ thầm như thế.

Tae Sun lẳng lặng đứng yên ở đó. Thật lâu, thật lâu...

Bóng hắn đổ xuống trong ánh nắng của mặt trời dần về chiều.

Cô độc và lạnh lẽo.

Tán cây vẫn xào xạc những lời thì thầm vang vọng, xa xôi.

“Hãy cho tui thấy tuyết vào mùa Hạ!”

“Được rồi, Kim Ki Bum. Hyung sẽ chứng minh cho em thấy, ta có thể yêu nhau như những người khác!” - Tae Sun’s POV

Trong một góc khuất khá sâu trong rừng cây, một chàng trai cao to đứng lặng im quan sát hết mọi việc. Cậu ta nở một nụ cười mỉm mỉa mai. “Tôi sẽ chờ xem anh định làm thế nào đây, Lee Tae Sun à.”



Chữ ký của Bling Bling Takki

Làm quen với Bling Bling Takki



Được sửa bởi Bling Bling Takki ngày 24/7/2012, 12:38 am; sửa lần 9.

Bling Bling Takki
Bling Bling Takki
Hiện:

Scorpio
Tổng số bài gửi : 512
Chỉ số thành sao : 12
Join date : 07/11/2011
Age : 29
Đến từ : S2 - Bling's house
Bài gửiTiêu đề: [Long fic] Bồ công anh trong gió - chap 4 [Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] 286-126/11/2011, 11:09 am
Chap 4:

[Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] 0da7ed02f108eeb27cf21d688255bc9f_45350940.chap4


"Dẫu đời hoa có ngắn bao nhiêu,

Hoa sẽ vẫn dai dẳng chờ tình yêu chân thật từ đời này sang đời khác."

---oOo---


- Aish! Chết thật! Đã hơn 11 giờ rồi! - Một cái đầu nấm lóc cóc chạy trên con đường đêm Daegu hoa lệ - Chỉ tại ông khách ở lại lâu, làm tiệm cà phê phải đóng cửa muộn! - Cậu nhóc vò đầu - Aish, còn cả đống công việc chờ ở nhà, rồi ngày mai mình lại phải dậy sớm đi giao báo với sữa! Muộn mất rồi!! Aish...

Cậu nhóc dừng lại trước con đường nhỏ. “Hình như đi lối này sẽ về nhà nhanh hơn thì phải”. Không suy nghĩ nhiều, nhóc quẹo luôn vào đó.

Ánh đèn vàng hiu hắt soi sáng một góc nhỏ của con đường hẹp.

Đường Jojo ban ngày tấp nập người qua lại, nhưng đêm xuống lại là nơi lí tưởng cho bọn ăn chơi, trấn lột, ma túy.

Và, chúng đã phát hiện ra cái dáng người bé nhỏ đang cố gắng bước nhanh qua.

- Wow, thằng nhóc này ngon thiệt ta?

- Nó là con trai thật à?

- Tao nghĩ nó là con gái đấy chứ!

- Chậc, đại ca, trông nó có vẻ như là hàng còn tem đấy nhỉ?

- Chà, hôm nay có tiệc rồi!

Cả lũ từ từ bước ra khỏi vùng tối, hau háu nhìn cậu nhóc với đôi mắt thèm khát, chẳng khác gì lũ sói đói. Chúng tỏa ra và bu quanh nhóc như thiêu thân gặp lửa.

Nhóc hoảng hốt lùi lại, nhìn xung quanh tìm lối thoát, nhưng chúng đông quá, và đang ngày càng tiến gần hơn...

Chợt, một cánh tay lực lưỡng kẹp chặt nhóc lại, bàn tay nhơ nhuốc bụm chặt lấy miệng nhóc. Nhóc ú ớ và vùng vẫy trong tuyệt vọng, khi những bàn tay tham lam kia đang bắt đầu thám hiểm làn da mịn màng của nhóc. Lớp áo sơmi mỏng đã bị giật phăng nút và quăng xuống lòng đường.

Nước mắt nhóc chảy dài trong những tràng cười ghê rợn của lũ côn đồ. Không lẽ cuộc đời nhóc sẽ dừng lại ở đây sao? Phẩm hạnh của nhóc sẽ bị chà đạp bởi lũ người dơ bẩn này sao? Nhóc không cam tâm!

Đột nhiên, nhóc được giải thoát khỏi những bàn tay điên cuồng ấy, và bị quăng xuống đất.

Nhăn mặt vì cú té khá mạnh, nhóc vội mở choàng mắt ra tìm hiểu lý do. Một cậu thanh niên cao lớn đang ra sức tẩn cho lũ người kia một trận, khiến chúng vừa khóc lóc vừa gọi mẹ, cuốn đuôi chạy mất dạng.

- Yếu mà bày đặt ra gió!

Min Ho quẹt mũi nhìn theo bọn chúng. Sau đó quay lại nhặt cái áo sơmi bị vứt bừa xuống đường, đưa cho cậu nhóc.

Nhóc có vẻ cũng chỉ tầm 15 - 16 tuổi, nhưng trông cao khoảng 1,75 met. Mái tóc đen nhánh, được cắt gọn gàng, úp chụp lên đầu trông như cây nấm, khuôn mặt bầu bĩnh, phúng phính, đôi mắt to, tròn, đen lay láy, cái mũi nhỏ, cao rất hài hòa với khuôn mặt, và đôi môi hồng đáng yêu.

Thật sự là một cậu nhóc rất dễ thương!

Nhưng quả thực, nhìn cậu nhóc khá giống một người...

Cậu nhóc rụt rè nhận lại cái áo sơmi từ Min Ho, khi tay nhóc chạm nhẹ vào bàn tay chai sần của cậu, gương mặt trắng hồng của nhóc chợt đỏ tưng bừng, nhóc rối rít:

- A! Dạ, em cảm ơn hyung rất nhiều!

- Có gì đâu. Hyung ghét loại du côn ỷ mạnh hiếp yếu, tác oai tác quái lắm! - Min Ho quay lưng bước đi - Thôi, em về nhanh đi, khuya rồi, mà đoạn đường này còn dài, để hyung đưa em đi cho an toàn.

- A... dạ! Cảm ơn hyung!

- Hyung đã bảo là không có gì rồi mà! - Min Ho cười, xoa cái đầu nấm của nhóc. - Đi thôi!

- A... dạ!

Nhóc tộc tệch chạy theo. "Chà, đúng là người cao nên chân dài, đi nhanh thật, mình phải bước nhanh mới kịp được vài bước thong thả của anh ấy. Nhưng vừa rồi, anh ấy đã cười với mình, nụ cười đẹp làm sao... Ý, mà... anh ấy đã thấy..." Mặt nhóc bắt đầu đỏ bừng.

- Em sao thế? Thấy không khỏe trong người à?

- A! Em... em không sao!

- Thật chứ? Mặt em đỏ bừng rồi kìa. Có chắc là em không bị sốt hay gì không?

Min Ho đưa tay lên sờ trán cậu nhóc, và mặt nhóc được thể càng đỏ hơn nữa.

- A... không... chỉ là... - Nhóc lí nhí - Hyung đã... nhìn thấy... cơ thể của em...

* Đứng hình *

- A! Xấu hổ chết đi được! - Cậu nhóc ôm lấy khuôn mặt đỏ như gấc của mình, hét toáng lên.

- Đồ ngốc này! - Min Ho cốc nhẹ lên đầu nhóc - Em là con trai mà, phải không? Hyung cũng là con trai, vậy thì có gì mà em phải xấu hổ thế?

- Em... em không... ý em là... chưa có ai nhìn thấy cơ thể em cả...

- Vậy hãy cứ xem như hyung chưa thấy gì nhé! - Min Ho nháy mắt, đưa tay lên xoắn mái tóc rối của mình, vờ lấy ký ức ra quăng đi chỗ khác - Rồi nhé, hyung quăng đi cái ký ức đó rồi, hyung không còn nhớ gì hết đâu, he he.

Cậu nhóc thích chí cười khanh khách.

[...]

Đi hết đoạn đường tối, Min Ho chào tạm biệt nhóc rồi quay lưng đi, khe khẽ huýt sáo.

- A! Hyung tên gì? Em có thể biết được không? - Nhóc hét với theo. "Người ta đã cứu mình, phải tìm cách đền đáp chứ!"

- Choi Min Ho! - Min Ho mỉm cười, rồi đút tay vào túi quần, huýt vang 1 điệu nhạc dễ thương, và quay bước đi.

Nhóc ngẩn ngơ nhìn theo cái bóng lớn đang khuất xa dần, xa dần trong đêm tối, tim cứ liên tục đập loạn xạ. "Mình bị sao thế nhỉ?" Nhóc đưa tay lên ôm chặt lấy trái tim đang không ngừng đánh trống trận của mình.

Nhóc chợt nhận ra, Min Ho vẫn chưa biết tên mình!

- A! Em tên là Lee... Tae... Min... - Giọng nhóc nhỏ dần đi khi bóng Min Ho đã biến mất trong màn đêm.

“Min Ho hyung...” Tae Min khẽ mỉm cười nhìn vào nơi Min Ho đã khuất bóng “Hyung thật sự là một người tốt đó!”


~ ♥♥♥♥♥ ~

Mỗi khi tới thời điểm nắng nóng nhất trong mùa hè, mặt trời như một quả cầu lửa chiếu xuống mặt đất, đám ve sầu trong vòm cây vẫn không ngừng tấu bản đồng ca. Đã thế, máy lạnh của lớp Hello lại đột nhiên dở chứng, không họat động, đành phải dùng đến quạt máy. Nhưng, quạt máy dù bật số lớn nhất cũng chỉ toàn thổi ra những luồng gió nóng. Cả lớp học như một chiếc lồng hấp. Hơi nóng hầm hập dường như muốn biến Min Ho thành một chiếc bánh bao hấp đến nơi rồi.

Hơi nóng vẫn chưa phải là điều khó chịu nhất, mà cảm giác dinh dính, ướt át mới thật đáng sợ. Những giọt mồ hôi túa ra, đọng lại trên người, dường như cứ bám chặt vào lớp da thịt, dính đến nỗi không thể thoải mái hít thở được.

Nhờ hệ thống điều hòa bị trục trặc vào ngày nắng nóng nhất mà cả lớp Hello đã được sinh hoạt tự do, nhưng Min Ho vẫn cứ ở lì trong lớp. Mặc dù quạt máy không thể làm cậu hết nóng nhưng nếu không có nó, chắc cậu sẽ say nắng mà ngã lăn ra mất. Mà có đi ra khỏi lớp, cậu cũng chả biết đi đâu để tránh nóng, các lớp khác vẫn còn đang học cơ mà, cậu không thể xồng xộc xông vào để ngồi hưởng ké máy lạnh được.

Vì thế, khi chuông reo báo đến giờ nghỉ trưa, cậu đã mừng hơn cả cá gặp nước. Chẳng thèm suy nghĩ nhiều, Min Ho lao thẳng xuống tầng 2.

[...]

- Haiz...

- Lần thứ 20 chỉ trong buổi sáng này rồi đó! - Yi Rang quay xuống, lo lắng cho cậu bạn thân - Hôm nay cậu bị làm sao thế? Mà không chỉ hôm nay, tình trạng này đã kéo dài suốt hơn 3 tháng nay rồi!

- Mình không sao mà Rang Rang. - Ki Bum phẩy tay.

- Cậu thật sự làm mình lo lắm đấy! Nếu thấy không khỏe trong người phải đi khám ngay, biết không?

- Mình biết mà. - Ki Bum nặn một nụ cười gượng.

- Mà này, sao cái tên đáng ghét Tae Sun kia hết làm phiền cậu rồi nhỉ? Từ sau cái hôm mà hắn từ phòng y tế chạy lên đây tìm cậu đến nay, hắn có vẻ ngoan hơn hẳn. Cậu làm gì mà hay vậy?

- ...

Ki Bum không trả lời, nó lặng lẽ quay đầu nhìn về dãy bàn cuối, nơi Tae Sun đang yên bình ngáy say sưa.

Kể từ sau khi Ki Bum ra điều kiện, Tae Sun thật đã không làm phiền nó nữa. Bây giờ đã bắt đầu bước sang tháng Năm, đã là giữa hè rồi, nhưng Tae Sun vẫn chưa có dấu hiệu gì là sẽ thực hiện được điều kiện đó cả.

Có lẽ hắn đã bỏ cuộc rồi.

Nhưng sao nó lại cảm thấy trống rỗng, tẻ nhạt đến vậy?

- Ki Bum!!!

Giọng nói trầm hết sức thân quen vang vọng cả hành lang tầng 2, cắt đứt dòng suy nghĩ của Ki Bum. Ngay sau đó là một cậu con trai cao ngồng bay thẳng vào lớp, đến ngồi cạnh nó, dưới cái máy điều hòa đang phả hơi mát lạnh.

- Cậu làm cái quái quỷ gì ở đây vậy hả? - Ki Bum hét lên. “Tránh vỏ dưa lại gặp vỏ dừa à?”

- Chỉ là muốn ăn cơm chung thôi mà, hì hì.

- Chuyện hiếm gặp nhỉ? Ý đồ gì đây?

- Ki Bum hyung à, máy lạnh bên lớp em hư rồi, cho em qua đây hưởng ké máy lạnh một chút đi... * Lạy lục *

- Hứ, không lẽ cậu định ở đây đến chiều à? - Ki Bum hất mặt lên. Chuyện có vẻ nghiêm trọng rồi, đến độ Min Ho chịu dùng kính ngữ với nó thì quả thật là chuyện lớn đây. Chẳng lẽ lại nóng đến thế sao? [Au: Dạ, vâng, oppa ở trong phòng máy lạnh miết mà, biết cái chi đâu =="]

- Thợ sửa máy lạnh đã bắt tay vào việc rồi, em chỉ ở đây đến hết giờ nghỉ trưa thôi, đi mà hyung~ - Min Ho mè nheo.

- Được rồi, mà đừng có làm phiền hyung đó!

- Okie dokie! - Min Ho hớn hở.

Mát quá!

Min Ho nhắm mắt lại, đón nhận làn gió mát, những giọt mồ hôi trên người đã biến đi đâu hết cả.

“A~ một thế giới tươi mát, một thế giới tuyệt vời...”

Min Ho chợt mở bừng mắt ra. Đúng rồi, cậu còn có việc muốn hỏi Ki Bum, thế mà cứ quên khuấy đi mất.

- À, đúng rồi, Ki Bum này!

- Gì?! - Ki Bum tỏ vẻ không hài lòng. Vừa mới bảo không làm phiền thì y như rằng cậu lại làm phiền nó ngay được. Đã thế lại còn không dùng kính ngữ nữa chứ!

- Tae Sun hyung còn có anh em bà con nào không?

- Cái đó sao lại hỏi hyung? - Ki Bum bực bội.

- Ơ, thế cậu không biết à?

- Làm sao hyung biết được. Hyung với hắn đã là gì đâu!

- Thế... hắn vẫn chưa thực hiện được à? Đã sang đầu tháng Năm rồi còn gì?

- Hyung cũng chả biết... Hơ, này, sao cậu biết? - Ki Bum giật mình. Điều kiện này chỉ có nó và Tae Sun biết thôi mà?

- He he, hôm đó đột nhiên Tae Sun hyung hầm hầm sát khí kéo cậu đi, tui không an tâm nên đã đi theo rình đấy.

- Cái thằng này! Chả làm được gì ngoài đi rình rập à? - Ki Bum quẹt nhẹ lên đầu Min Ho - À, mà cậu hỏi thế để làm gì?

- Thôi, không có gì, thắc mắc thế thôi.

- Aish, điên!

Ki Bum quay đi, chú tâm vào bữa ăn của mình. Min Ho dứ dứ nắm đấm, nhưng rồi cậu lém lỉnh nhìn hộp cơm của Ki Bum. Cuối cùng, canh khi Ki Bum lơ là, cậu thò đũa vào gắp lấy một miếng thịt kho lớn rồi quay đầu chạy.

- Yah! Tên Choi Min Ho chết bầm kia! Trả lại đây! YAH!!!

Tiếng thét mang nhãn hiệu Kim Ki Bum đã trở lại và lợi hại hơn sau hơn 3 tháng dưỡng sức, và lần này nguyên nhân là do cậu con trai cùng ăn, cùng chơi, cùng lớn lên và cùng sống chung trong một căn nhà với Ki Bum gây ra.


~ ♥♥♥♥♥ ~

Cuối cùng thì buổi học hôm nay cũng đã kết thúc.


Cô Sung Hyo thật là biết cách hành học sinh mà. Cô đã bắt từng đứa phải lần lượt xướng âm, luyện thanh, rồi tự trình diễn khả năng của mình. Vì Ki Bum mang tiếng là “học sinh sáng giá” nên đã phải trình diễn nhiều nhất. Đầu tiên là hát này, kế đến là đọc rap, sau đó là thể hiện vũ đạo của các nhóm nhạc nữ. Nó thật sự đã rất mệt rồi.

Vì thế, lúc này đây, nó cố gắng dọn dẹp đồ đạc một cách nhanh nhất có thể để vọt về nhà thật nhanh mà đánh một giấc thôi.

- Sao cái tên Tae Sun lại canh ngay hôm nay mà nghỉ học nhỉ? Ngay hôm trình diễn tài năng!

- Không chỉ hôm nay đâu, lần nào hắn cũng vậy cả!

- Không phải là do quá chảnh chọe đấy chứ?

- Tui lại nghĩ là do hắn chả có tí tài năng nào cả, vào được đây chỉ do lòe bịp hiệu trưởng thôi!

Lời xì xầm của hai bạn nữ sinh khiến Ki Bum chú ý, nó quay lại nhìn hai cô nàng đang đủng đỉnh đi ra khỏi lớp. Đúng thật, hôm nay nó không thấy Tae Sun đâu cả, mà từ lúc vào học đến nay cũng chả thấy hắn bày tỏ cho mọi người biết về tài nghệ xuất chúng của mình như thế nào.

Nhẹ thở dài, dạo này nó có vẻ để ý đến Tae Sun khá nhiều. Lạ thật!

[...]

Buổi chiều, mặt trời chói chang.

Bầu trời xanh tới độ gần như trong suốt, một vài đám mây trắng bay lững lờ, mặt trời xuyên qua những tầng mây, chiếu hết ánh huy hoàng xuống mặt đất.

Ki Bum lững thững bước ra khỏi cánh cổng trường to lớn.

Cái tên Min Ho chết tiệt lại để nó phải đi bộ về nữa rồi...

Đang thơ thẩn đi trên con đường vắng, chợt có một bàn tay nắm lấy cánh tay nó, kéo đi.

- Tae Sun?

- Đi theo hyung!

- Đi đâu?

- Cứ đi rồi sẽ rõ! Hyung có cái này cho em! - Tae Sun phấn khích nói qua hơi thở.

Ki Bum ngạc nhiên, nhưng trong vô thức, đôi chân nó lại đi theo hắn. Có phải vì đã lâu rồi hắn không làm phiền nó, nên nay khi hắn chủ động lôi nó đi, nó đã ngạc nhiên đến độ không thèm phản kháng?

Hay còn vì một lý do khác mà nó vẫn chưa nhận ra?

Cả hai cùng chạy nhanh theo con đường rợp bóng cây.

Cành cây hai bên đường đang xào xạc đung đưa trong gió.

Trái tim Ki Bum còn rộn ràng hơn cả nhịp rung của những tán lá kia.

Tae Sun kéo tay Ki Bum, cả hai cùng chạy.

Chạy qua sân vận động.

Chạy qua hồ Start.

Chạy qua khỏi khu nhà của Ki Bum.

Rồi Tae Sun dừng lại, mỉm cười:

- Em nhìn xem, hoa bồ công anh kìa!

Ki Bum đang đứng giữa một cánh đồng hoa.

Đây là cánh đồng hoa bồ công anh cách khá xa nhà Ki Bum. Khu này gần như đã trở thành bãi đất trống ít người biết tới. Hoa bồ công anh nở đầy, như những đám mây, xen giữa những cành lá non mơn mởn, tạo nên một biển hoa trôi lững lờ.


[Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] 0afc1c1734ad00dd64f876ace7c23ba8_45350938.boconganh2


Ánh mặt trời xuyên qua những đám mây, chiếu rọi vào những bông hoa trắng ngần, khiến cánh đồng hoa thêm nhuận sắc.

Mỗi khi có làn gió nhẹ thổi tới, cả một biển hoa khe khẽ rung rinh, vài cánh hoa tinh nghịch theo cơn gió bay đi, nhẹ nhàng múa lượn xoay vòng trong không trung.

Biển hoa bồ công anh đẹp quá...

Từng cánh hoa bồ công anh trắng bay theo gió, như những bông hoa tuyết lửng lơ trong không trung...

Ki Bum dang rộng hai tay, nhắm mắt, khẽ mỉm cười.

Nó nhẹ nhàng xoay vòng.

Giữa những bông hoa anh đào đang không ngừng bay theo chiều gió như tuyết ấy, nó xoay tròn, mỉm cười như một thiên thần.

Cánh hoa bồ công anh vẫn không ngừng bay lên.

Mưa cánh hoa tuyết.

Giữa cánh đồng hoa bồ công anh, Ki Bum vui mừng ôm trong lòng những bông hoa tuyết tháng Năm đẹp nhất.

Ki Bum mở mắt ra, nó bỗng nở nụ cười còn tươi hơn cả những đóa hoa bồ công anh.

Hóa ra, Tae Sun đã miệt mài chạy khắp cánh đồng, vung tay lay động cái khóm hoa để cánh hoa bồ công anh liên tục bay lên.

Từng đợt, từng đợt cánh hoa bồ công anh lại đi theo gió, bay lên cao và lượn tròn, sau đó lại rơi xuống phủ lên đầu Ki Bum, lên người nó, khiến nó trở thành một chàng hoàng tử hoa bồ công anh đẹp nhất. [Au: Oppa!! Marry me!!! Xin lỗi, hơi bị bấn ạh~]

Tae Sun dừng lại, lặng im ngắm nhìn Ki Bum đang hạnh phúc chìm ngập trong những cánh hoa bồ công anh mềm mịn, thích chí phồng má thổi những bông tuyết nhỏ bay cao, bay xa.

Những tia nắng mặt trời buổi chiều rực rỡ dịu nhẹ như chỉ hướng về Ki Bum.

Nụ cười của nó rạng rỡ giữa hàng ngàn đóa bồ công anh mỏng manh.

Trông Ki Bum lúc này rất đẹp, thật sự rất đẹp.

Chỉ còn bước cuối cùng, liệu Tae Sun có làm được?

Không đắn đo lâu, Tae Sun khum hai tay lên miệng, ra sức hét to.

- Kim Ki Bum! Hyung yêu em!!!

Ki Bum sững người lại. Những đóa bồ công anh vẫn không ngừng bay lên, khiến khung cảnh xung quanh thêm lung linh huyền ảo.

Giây phút đó, trái tim Ki Bum chậm mất một nhịp.

Đầu óc nó trống rỗng.

Cái con người ở đằng xa kia đang cười dịu dàng với nó.

Ánh mặt trời chiếu những tia sáng ấm áp xuống, khuôn mặt của chàng trai được tắm trong ánh mặt trời. Vầng hào quang sáng chói quanh khuôn mặt đó, chỉ có thể nhìn thấy đôi mắt cong thành hình nửa mặt trăng tinh nghịch và khuôn miệng cười rạng rỡ.

Chàng trai có mái tóc được cắt tỉa cẩn thận, từng sợ nhỏ mỏng manh như nhung trong ánh mặt trời.

Ki Bum cử động môi để nhoẻn thành một nụ cười nhẹ.

Có lẽ... cũng đã đến lúc để cho trái tim tự quyết định.

Nó chợt hất tung những bông tuyết trong tay, chạy đến ôm chầm lấy Tae Sun.

- Có vẻ như... - Ki Bum thì thầm - ... Em cũng thích hyung mất rồi...

Ki Bum đỏ mặt dụi đầu vào lòng Tae Sun như chú mèo nhỏ ngoan ngoãn. Tae Sun hạnh phúc ôm Ki Bum vào lòng thật chặt.

Cơn gió mát khẽ khàng thổi qua.

Những cánh hoa bồ công anh vẫn tung bay trong gió.

Ki Bum cũng như loài hoa kia.

Loài hoa dại ẩn mình trong lòng đất, dai dẳng chờ mong ngày cựa mình đón nhận 1 tình yêu chân thật sinh sôi...



“Ngày tỏa sáng vì nụ cười hạnh phúc trên môi em,

Thật ngọt ngào, sự bối rối ngượng ngùng của em,

Giữ lấy trái tim anh, anh sẽ cho em tất cả những gì anh có,

Anh không thể ngừng yêu em...”

[Haru - SHINee]



Chữ ký của Bling Bling Takki

Làm quen với Bling Bling Takki



Được sửa bởi Bling Bling Takki ngày 24/7/2012, 1:51 pm; sửa lần 10.

Bling Bling Takki
Bling Bling Takki
Hiện:

Scorpio
Tổng số bài gửi : 512
Chỉ số thành sao : 12
Join date : 07/11/2011
Age : 29
Đến từ : S2 - Bling's house
Bài gửiTiêu đề: [Long fic] Bồ công anh trong gió - chap 5 [Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] 286-130/11/2011, 11:17 am
Chap 5:

[Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] A281def0d79b985d15a0af540af4c7e8_45750879.chap5


"Không ai có thể làm bạn đau khổ nếu bạn không muốn."

---oOo---
Nhật kí, ngày... tháng... năm...


Ngày đầu tiên đi học vui cực ấy!!!
Các bạn mới nhiệt tình lắm nhé, Rang Rang thiệt dễ thương, và cô Sung Hyo thật sự rất tốt với mình!
Trừ tên điên Tae Sun ấy ra [Grrr] thì mọi việc đều hoàn hảo!
Mình thích ngôi trường này rồi! Aaaaa~~~


Nhật kí, ngày... tháng... năm...

Lee Tae Sun phải không nhỉ? Mình không ưa hắn tí nào!!
Làm phiền mình đủ mọi lúc, lại trấn lột đồ của các bạn khác để tặng mình! Ghét cái loại người ấy! Yah! Đánh hắn mà tay chân mỏi nhừ vẫn chưa thấy đã!
Phù, mà... vòng tay của hắn ấm thật, nhỉ?
Yah!! Đang nghĩ cái gì đấy?!


Nhật kí, ngày... tháng... năm...

Ôi, mệt tim quá!
Tự dưng lại nắm tay mình lôi vào rừng cây trong trường, sau đó lại nói linh tinh đủ thứ chuyện.
Làm tin mình đập loạn lên, không theo chu kì gì cả!
Ơ, mà tại sao tim mình lại đập loạn tùng phèo thế?
Chắc phải đi khám thôi, để thế này không ổn rồi...
Cơ mà, nhờ thế mình giao luôn cái điều kiện, hắn làm được mới sợ, chắc chắn sẽ sớm bỏ cuộc thôi, he he.
Ôi, cái bộ óc thiên tài của ta, muah ha ha ha *Cười man rợ*


Nhật kí, ngày... tháng... năm...

2 tháng rồi nhỉ?
Hắn không làm phiền mình trong 2 tháng nay rồi...
Bỏ cuộc rồi chăng?
Như thế chẳng phải rất tốt sao?
Sao mình lại cảm thấy buồn chán thế nhỉ?
Chẳng lẽ... việc bị hắn làm phiền mỗi ngày đã trở thành thói quen?


Nhật kí, ngày... tháng... năm...

Sao gần đây mình quan tâm đến hắn hoài vậy nhỉ?
Lại còn thường nhìn về phía hắn nữa?
Yah! Kim Ki Bum! Mày bị làm sao thế?
Mày thích hắn rồi à?
Không được! Mày không được thích hắn!
Hắn là người xấu! Người xấu đấy!! Không được đâu!!!
Mày là con trai, mày không được thích con trai! Tuyệt đối không được!!!


Nhật kí, ngày... tháng... năm...

Oa, hôm nay là ngày hạnh phúc của mình đấy~
Mình biết yêu rồi!!!
Yêu là thế sao?
Ôi~ ngọt ngào quá...


Nhật kí, ngày... tháng... năm...

1 tháng rồi đó!
Mình biết yêu được 1 tháng rồi!! *Tự hào*
Hạnh phúc quá đi~
Hôm nay chúng mình đi chơi kỉ niệm 1 tháng yêu nhau nè!
Đầu tiên là đi chơi ném bowling, gạt bóng và trò chơi điện tử... Sau đó đi ăn tối lãng mạn ở một nhà hàng... rồi tản bộ dọc bờ sông Start...
Buổi đêm, ánh trăng dát bạc cả dòng sông, đẹp lắm cơ!
Và... tụi mình đã hôn nhau đó... *Đỏ mặt*
Là hôn môi đó!!!
Nụ hôn đầu của mình...
Ưm... phải nói như thế nào nhỉ?
Nó... rất ngọt~
A~~~


Nhật kí, ngày... tháng... năm...

Sunnie hyung hư lắm nhé!
Tự dưng lại đòi... làm “chuyện ấy”... *Đỏ mặt*
Gya! Mình chưa sẵn sàng mà!!!
Nhưng Sunnie hyung cũng thông cảm cho mình lắm!
Thấy mình chưa sẵn sàng thì cũng không đòi hỏi gì thêm, hì hì.
Sunnie hyung ngoan quá!
Thưởng cho Sunnie một nụ hôn nhé!


~ ♥♥♥♥♥ ~

Min Ho nằm dài trên giường, trường cho nghỉ hè rồi nên chả có gì làm. Trời cũng đã vào cuối Thu rồi, bắt đầu lạnh dần, nên những gì cậu muốn làm chỉ là nằm ở nhà chơi cho thỏa thích thôi.

Cậu lười ra đường lắm ạ~

Lúc này, lá vàng rụng đầy đường đi, làm con đường thêm phần cổ kính với những sắc vàng, đỏ của lá úa, những cành cây trơ trọi còn lác đác những chiếc lá mong manh chưa nỡ lìa cành.

Khung cảnh thật sự rất lãng mạn.

Khiến cho con người nằm ườn ra kia muốn làm cho ai đó cảm động...

Chợt Min Ho ngồi bật dậy, chộp ngay lấy cái lịch để bàn vẫn nằm ì ở tháng Giêng, lật vội vàng đến tháng Chín rồi dừng lại ở dấu khoanh tròn bằng bút đỏ.

Ngày 23 tháng 9...

Vậy hôm nay là...

Ngày 20 tháng 9!!!

Còn vỏn vẹn 3 ngày nữa?!

Min Ho cầm ngay lấy cái điện thoại và gọi cho tiền bối thân thuộc.

- Alô? Hee Chul hyung phải không?

- Ừ, gì thế nhóc?

- Quà sinh nhật... Em nên tặng gì đây?

- Cho ai? Ki Bum à?

- Ơ... dạ...

- Hai đứa đi tới giai đoạn này rồi sao? *Cười nham hiểm*

- Giai đoạn gì?! Hyung đừng nói bừa, Ki Bum có chồng rồi đấy! - Min Ho hét toáng lên.

- Ai? Tae Sun à? Sao lại để nó nẫng tay trên vậy nhóc?

- Èo... thôi, quay về chủ đề chính. Em còn 3 ngày nữa thôi!

- Gấp thế? Nếu là hyung thì... chỉ cần Gengnie dành riêng một ngày với hyung thôi là đủ rồi.

- Em không làm thế được! Em với Ki Bum... đã là gì đâu...

- Vậy... hãy thử tặng cái gì dễ thương xem?

- A! Em tặng Ki Bum bộ sưu tập bọ cánh cứng được không?

- Cái thằng này! - Hee Chul đập tay lên mặt, tỏ vẻ chán nản - Bộ em không biết khái niệm của từ "dễ thương" à?

- Hơ... *Gãi đầu*

- Được rồi, để đó cho hyung! Chiều nay vào trường gặp hyung!


~ ♥♥♥♥♥ ~

- Hamster sao ạ?

Trời chuyển lạnh thế này thật sự rất thích hợp cho việc ngủ. Min Ho đang yên bình say giấc mơ trưa thì bị Hee Chul réo dậy với một giọng điệu cực kỳ khẩn cấp là đã tìm được quà cho Ki Bum, bảo cậu hãy đến tiệm cà phê Stand By Me gần học việc SM ngay.

Vì cái giọng điệu hối thúc và khẩn trương của Hee Chul, Min Ho đã hấp tấp ngồi dậy, vốc đại nước lên mặt cho tỉnh, khoác lấy cái áo khoác dày sụ rồi lên xe đạp lao thẳng đến đó. Trên đường đi, Hee Chul vẫn không ngừng gọi điện hối cậu đến nhanh.

Min Ho không ngờ, thứ mà Hee Chul và Sung Min bảo dễ thương là hai con chuột không đuôi nhỏ xíu này. "Ki Bum sẽ thích cái này sao?"

Hai chú chuột nhỏ bằng 2 lóng tay, một chú trắng mịn toàn thân, mắt đen tuyền, tròn vo như cục bông gòn, còn một chú có bộ lông như sóc đất, đôi mắt cũng đen nhánh. Cả hai ngước mặt lên nhìn Min Ho, hai cái mũi hồng hỉnh lên hít ngửi tay cậu liên tục.
[Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] 04c187701999160c204446f198a93427_45750882.hamster



- Ừ, hamster! - Sung Min gật đầu tự hào, đôi mắt to tròn long lanh - Dễ thương lắm nhé, lại dễ nuôi nữa. Chỉ cần cho thức ăn trộn vào máng, hyung mua sẵn rồi đây, hết thì đổ thêm vào. Nước cũng thế, đầy bình, hết đổ thêm. Hyung mua luôn cái lồng cho em, trong lồng có wheel và cầu tuột, nhìn tụi nó chơi thích lắm! Xả stress cũng rất tốt!

[...]

Sau khi thao thao bất tuyệt về hamster và công dụng của chúng, Sung Min và Hee Chul đi về trước, bỏ lại Min Ho ở tiệm cà phê với cái lồng hamster nhỏ nhắn, đáng yêu màu hồng.

Ngoài trời mưa bắt đầu rơi, lất phất, vương từng giọt nhỏ lên tấm kính của quán.

Vẫn chưa muốn về ngay, Min Ho ngồi nhâm nhi ly Capucchino. Cậu thả hồn theo mây, mỉm cười nhớ về lần đầu cậu và Ki Bum gặp nhau...


* Flash back *

Khu chợ vào buổi sáng sớm tấp nập người qua lại, các bà nội trợ hối hả tìm cho mình những nguyên vật liệu cần thiết cho bữa ăn. Tiếng rao bán, tiếng người đi bộ trò chuyện, những người mua hàng trả giá, tiếng heo và gà kêu inh ỏi, làm náo nhiệt cả 1 góc chợ.

- Sơ Park ơi, KiBoMi đói~

Giọng nói lanh lảnh, trong trẻo của một đứa trẻ 3 tuổi nổi trội lên cả một loạt mớ âm thanh hỗn độn ấy.

- Được rồi, sơ mua bánh bao cho BoMi nhé! - Bà sơ già mỉm cười hiền hậu.

- KiBoMi muốn ăn kẹo nữa~ - Đứa trẻ lắc lắc cánh tay bà sơ, mè nheo.

- Ừ, ừ, tiểu quỷ này, chỉ giỏi vòi vĩnh.

Sơ Park âu yếm xoa đầu nó, rồi ghé vào một cửa hàng bánh kẹo mua cho nó cây kẹo mút hương dâu.

[...]

Sơ Park dắt tay Ki Bum với hàng đống túi lỉnh kỉnh ra khỏi chợ. Ki Bum vừa đi vừa huơ huơ cây kẹo mút trong tay, mặt nó hí hửng cười toe toét. Khi hai người đi ngang cửa hàng bánh bao, một tiếng quát lớn khiến cả hai giật mình.

- Cái thằng này! Còn nhỏ đã có thói đi ăn cắp rồi hả???

- Cháu không ăn cắp!!! - Một tiếng trẻ con ương ngạnh phản đối.

- Chối à?!!

Sơ Park tò mò đến gần, vốn dĩ bà đang định dẫn Ki Bum vào mua bánh bao cho nó, đột nhiên lại xảy ra vụ lùm xùm này.

Chú chủ hàng bánh bao đang ra sức quát tháo một cậu bé ngồi bệt dưới đất, gân trên cổ chú lồi lên và đôi mắt trợn trừng, điệu bộ hung dữ như Lữ Bố.

- Cháu nói là cháu không có ăn cắp!!!

- Chú Han! - Sơ Park lên tiếng - Có chuyện gì vậy?

- A! Dạ, chào sơ Park! - Chú Han nhận ra người quen, nhanh chóng nở một nụ cười thân thiện - Không có gì đâu, thằng nhỏ này lấy mấy cái bánh bao của tôi ấy mà.

- Cháu nói rồi!! Cháu không ăn cắp bánh bao của chú!!! - Cậu bé lập tức gào lên.

- Vậy thì tại sao bánh của tao lại ở chỗ mày? - Chú Han chỉ tay vào túi bánh kế bên cậu, quát lên - Đừng có nói là nó tự bay đến đấy nhé!

- Cháu không biết!! Cháu đang ngủ mà!!!

- Lại chối! Muốn ăn đòn hả?!!

Chú Han nổi điên, mặt đỏ phừng phừng, xắn tay áo lao vào cậu bé. Tính ương ngạnh của cậu được dịp thể hiện, cậu vươn cổ ra, nhắm mắt lại chờ đòn.

- Khoan! - Sơ Park ngăn lại - Tôi sẽ trả tiền chỗ bánh đó!

[...]

Khi mọi chuyện đã được thu xếp ổn thỏa, Sơ Park dắt Ki Bum đến gần cậu bé kia, bà ngồi xổm xuống cho vừa tầm với cậu, dịu dàng hỏi:

- Con là ai? Sao lại ở đây?

Cậu bé không trả lời, đôi bờ vai nhỏ nhắn, gầy gò của cậu rung lên, những giọt nước mắt bé xíu thi nhau rơi xuống mặt đường đá.

Sơ Park định đưa tay ra dỗ cậu bé, thì Ki Bum đã nhanh tay hơn. Nó đưa bàn tay mũm mĩm của mình ra quệt những hàng nước dài trên má cậu bé, miệng mấp máy:

- Nín đi... Khóc xấu lắm...

Cậu bé từ từ ngước khuôn mặt đầm đìa nước mắt lên nhìn Ki Bum, đôi mắt cậu to tròn, trong sáng, tắm đẫm nước.

- Thôi. Nín đi. Cho nè - Ki Bum chìa cái kẹo mút của nó ra, dúi vào tay cậu bé.

Cậu bé chớp mắt nhìn Ki Bum rồi cúi gầm mặt xuống, tay mân mê cái cán kẹo.

- Được rồi, con tên gì? - Sơ Park ân cần hỏi han.

- Dạ... Choi Min Ho... - Cậu bé lí nhí.

- Được rồi, Min Ho, thế cha mẹ con đâu?

Mắt Min Ho lại hơi ngấn nước:

- Họ... đi mất rồi ạ... Con ở đây chờ họ 5 ngày nay rồi...

Sơ Park cắn môi, bà bế Min Ho lên, nói với cậu:

- Vậy con về ở với sơ!

*@@@*

- Hu hu hu... umma...

- Ki Bum hyung... đừng khóc nữa...

- Hyung muốn umma... hức...

- Hyung ngoan... Umma... đi chợ một lát nữa sẽ về mà...

- Min Ho nói dối! Umma không còn nữa... huhuhu...

- ...

Trời mùa thu êm ả...

1 tháng sau khi mẹ nuôi của Min Ho và Ki Bum qua đời...

Ki Bum ngồi dưới tán cây bàng to trong vườn nhà, cầm khung hình một người phụ nữ đang cười thật tươi trong ánh nắng, không ngừng nức nở.

Min Ho đứng bên cạnh, đôi mắt đỏ lên, nước mắt chực trào nơi khóe mi.

Nhưng cậu không khóc.

Cậu cần phải mạnh mẽ! Vì Ki Bum!

Min Ho ngồi xuống bên cạnh Ki Bum, cậu vòng tay qua ôm lấy đầu nó, kéo cho dựa lên vai cậu.

- Ki Bum hyung ngoan nào... đừng khóc nữa...

- Hức... hu hu hu...

- Em hát cho hyung nghe nha?

- Hức...

Min Ho bắt đầu cất giọng hát ấm áp, trong veo của mình.


"Mẹ đi đào sò trên đảo đêm,
Để con lại một mình trông nhà.
Biển hát ầu ơ ru con ngủ,
Con buông tay, chìm dần vào giấc ngủ.

Con đang chìm vào giấc ngủ say,
Nhưng mòng biển cứ khóc hoài không dứt, khiến lòng mẹ không yên.
Đội thúng sò chưa đầy quá nửa lên đầu,
Bước vội vàng trên con đường cát, mẹ đang chạy về với con.

Trên con đường cát trắng...
Mẹ sẽ về với con...”

[A child in the Island house - SHINee]
Ki Bum nhẹ thiếp đi trên vai Min Ho.


Min Ho dịu dàng ôm Ki Bum thật chặt, nhìn khuôn mặt bầu bĩnh ướt đẫm nước đang đang dần giãn ra, yên bình trong những giấc mơ trẻ con. Ki Bum xinh đẹp như một thiên thần nhỏ.

Lòng Min Ho chợt thắt lại.

Từ giây phút đó, Min Ho chợt nhận ra, cậu cần phải mạnh mẽ hơn... để có thể bảo vệ con người bé nhỏ ấy...

[Au: Và đó là lý do mà sau lần đó, Min Ho cũng ko thèm dùng kính ngữ với Ki Bum nữa ==”]

* End Flash back *


Min Ho mỉm cười nhẹ, nụ cười đẹp tỏa nắng, làm ấm áp cả tiệm cà phê khi thời tiết đang chuyển mùa. [Au: Oppa định giết e àh?]

Trời đã bắt đầu tối. Min Ho đứng lên, định thanh toán tiền nước rồi về, nhỡ lại muộn bữa tối rồi bị Ki Bum làm nhặng xị lên nữa.

Cái con người trẻ con ấy.

Min Ho lại cười khi tưởng tượng đến cảnh Ki Bum trong cái tạp dề màu hồng và đôi dép bông hình con cáo, luôn miệng quát tháo cậu phải nhanh đi rửa tay rồi phụ nó dọn đồ ăn ra bàn.

Ki Bum lúc đó thật sự rất dễ thương.

Chợt, khóe mắt Min Ho chuyển động. Một bóng người khá quen thuộc đang ngồi cùng đám người khác ở một bàn cách bàn cậu không xa.

Min Ho ngồi xuống, nhìn ra cửa kính. Vì trời đã chuyển tối, nên tấm kính đó không khác gì tấm gương chiếu hậu cho cậu.

Đó là Tae Sun!

Min Ho im lặng, gần như là nín thở, lỗ tai căng ra, hướng về phía đó. Bàn Tae Sun cách không xa nên Min Ho có thể dễ dàng nghe được cuộc trò chuyện của họ.

- Này! Đã cua được rồi đấy à? - Kyung Soo vỗ vai Tae Sun.

- Cách của tao coi bộ hữu dụng đấy nhỉ? - Se Hun chống cằm, đắc ý.

- Trông nó cũng ngon ăn quá chứ? Đẹp hơn cái đám SNSD nhiều! - Chan Yeol cười hí hửng.

- Uầy, vậy là lần này coi như tao thua mày rồi! - Baek Hyun chán nản - Tao nghĩ thằng con trai đẹp như nó thì làm gì thích 1 thằng dở người như mày...

- Chừa cái tội coi thường đi con. Không chỉ quen đâu, tao còn hôn được nó rồi. Tính ra thì... 20 + 30... 50 000 Won đâu, móc ra?! - Tae Sun xòe tay ra, cười toe.

- Tao khất nhá, mày qua được 1 vụ cược nữa đi rồi tao đưa mày 100 000 Won luôn, ok? - Baek Hyun đánh cái tẹt vào bàn tay đang xòe ra của Tae Sun.

- Ok, vụ gì, nói?

- Đưa nó lên giường! - Baek Hyun cười nham hiểm.

- Èo, tao cũng đã thử rồi, nhưng nó nhất quyết không chịu. Ép nó thì mất miếng mồi ngon à? Nhà nó giàu lắm, tao còn phải đào cho nát nữa thì mới buông nó ra được!

- Mày tử tế quá đấy! - Joon Myeon dựa lưng vào tường, phì phèo điếu thuốc.

- Vậy mày nghĩ tao phải làm sao? - Tae Sun vò đầu, đưa cái mặt ngố tàu ra.

- Đưa nó vào bẫy, một cái xẹt là xong! - Joon Myeon phủi phủi tay.

- Đừng lo, để tao giúp mày! - Jong In xoa đầu Tae Sun - Điều kiện là cho tụi tao tham gia với!

- Nhưng tao phải được bóc tem trước đó!

Tae Sun làm điệu bộ hài hước, rồi cả lũ phá ra cười, thổi khói thuốc phì phèo khiến những người xung quanh trong quán quay lại nhìn với ánh mắt khó chịu.

Min Ho nghe đến đó, đôi mắt long lên sòng sọc, mặt biến sắc, bàn tay nắm chặt lại. Ráng kiềm cái cảm giác muốn lao đến đấm vào cái khuôn mặt đang cười cợt một cách đáng ghét kia, cậu không muốn tạo nên rắc rối. Cậu đứng bật dậy, để lại môt tờ tiền rồi xách lấy cái lồng hamster, chạy như bay về nhà.

“Phải báo ngay cho Ki Bum biết!!!” Min Ho điên loạn nghĩ.



Chữ ký của Bling Bling Takki

Làm quen với Bling Bling Takki



Được sửa bởi Bling Bling Takki ngày 24/7/2012, 2:05 pm; sửa lần 8.

comtesse
comtesse
Hiện:

Cancer
Tổng số bài gửi : 434
Chỉ số thành sao : 2
Join date : 10/10/2010
Age : 30
Đến từ : Gryffindor
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] [Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] 286-12/12/2011, 10:31 pm
hóng chap mới của au nhá
Heheheh.
Lần đầu tiên mình đọc một fic mà Key umma vĩ đại nhà hóa thân làm con gái. Nghe thật kì cục nhưng mà cũng thật hay và đầy mới mẻ.
Fighting au nhé


Chữ ký của comtesse

Làm quen với comtesse


kẹo mút
kẹo mút
Hiện:

Gemini
Tổng số bài gửi : 299
Chỉ số thành sao : 2
Join date : 25/05/2011
Age : 25
Đến từ : nơi tỏa sáng nhất trái đất! đó là nơi có SHINee!^^
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] [Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] 286-111/12/2011, 10:35 am
ss Takki fighting. Mau ra chap mới nhoaaaaaaaaa 14
Mấy con chuột dễ thương thật :>:D<:


Chữ ký của kẹo mút

Làm quen với kẹo mút


Bling Bling Takki
Bling Bling Takki
Hiện:

Scorpio
Tổng số bài gửi : 512
Chỉ số thành sao : 12
Join date : 07/11/2011
Age : 29
Đến từ : S2 - Bling's house
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] [Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] 286-117/12/2011, 6:44 pm
@ comtesse: Thanks Au, Au cũng fighting nhé, mau ra các chap mới nha, cũng ngóng truyện của Au lắm ấy ^^

@ Kẹo Mút: Thanks e. Mấy bé đó là hamster áh, nhà sis đang nuôi wá chừng nè, cưng lắm :x Dành 1 xíu đất cho tụi nhỏ diễn :P



Chữ ký của Bling Bling Takki

Làm quen với Bling Bling Takki



Được sửa bởi Bling Bling Takki ngày 6/6/2012, 1:17 pm; sửa lần 4.

comtesse
comtesse
Hiện:

Cancer
Tổng số bài gửi : 434
Chỉ số thành sao : 2
Join date : 10/10/2010
Age : 30
Đến từ : Gryffindor
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] [Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] 286-117/12/2011, 8:16 pm
ặc....
Takki àh, nó ngắn quá thế đấy
Hic...hic nhưng mà dù sao cũng thanks au đã có lời động viên cho mình nhé
Cái fic này nó ngắn quá làm mình nổi tính tham lam rồi nè....
Au cũng nên post fic thường nha....
p/s: Gửi đến au ngàn cái hôn...
yeah


Chữ ký của comtesse

Làm quen với comtesse


Bling Bling Takki
Bling Bling Takki
Hiện:

Scorpio
Tổng số bài gửi : 512
Chỉ số thành sao : 12
Join date : 07/11/2011
Age : 29
Đến từ : S2 - Bling's house
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] [Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] 286-118/12/2011, 6:33 pm
@ Comtesse: Tình hình là dạo này lo học thi dữ wá, đầu óc căng thẳng, nên mới nghĩ đc nhiêu đó. Wa thi, đầu óc linh hoạt, mình sẽ ráng viết nhiều hơn :D Thanks au đã theo dõi và động viên ^^


Chữ ký của Bling Bling Takki

Làm quen với Bling Bling Takki



Được sửa bởi Bling Bling Takki ngày 6/6/2012, 1:40 am; sửa lần 1.

Bling Bling Takki
Bling Bling Takki
Hiện:

Scorpio
Tổng số bài gửi : 512
Chỉ số thành sao : 12
Join date : 07/11/2011
Age : 29
Đến từ : S2 - Bling's house
Bài gửiTiêu đề: [Long fic] Bồ công anh trong gió - chap 6 [Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] 286-118/12/2011, 9:11 pm
Chap 6:

[Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] 31a9d1045855baaecf01970530f4d87b_45861817.chap6


"Hạnh phúc ở ngay trong những điều đơn giản và quen thuộc của cuộc sống."

---oOo---

Min Ho đạp cửa lao vội vào nhà, quần áo cậu xộc xệch và đẫm mồ hôi do phải đạp xe với một tốc độ kinh hồn. Đồ chơi trong lồng hamster bị hỗn loạn, nước văng tung tóe ướt cả lót chuồng, hai bé hamster hoảng sợ rúc trong căn nhà nhỏ, run lên cầm cập. [Au: Oppa, oppa làm vậy là ko đc đâu, đối xử w động vật như thế àh? T^T]

Thở hồng hộc lấy hơi, Min Ho tiến thẳng vào nhà bếp, nơi Ki Bum đang tất bật chuẩn bị bữa chiều.

“May quá, hôm nay appa về trễ, như thế dễ nói chuyện hơn!” Min Ho để nhẹ cái lồng nhỏ lên bàn ăn, ngồi phịch xuống chiếc ghế gỗ, thở dốc. Cậu cần phải bình tĩnh để giải thích rõ mọi chuyện cho Ki Bum hiểu. Ki Bum nhất định sẽ tin lời cậu!

- Cậu đi đâu mà giờ này mới về? Định trốn làm bữa tối nữa à?

Ki Bum liến thoắn trộn xà lách, hành tây, thịt bò xào với dấm, giọng có vẻ hờn dỗi, nhưng sau đó nó lại tiếp tục ngâm nga những điệu nhạc quái đản mà theo nó là rất hay.

Ki Bum đang rất hạnh phúc.

Lưỡng lự giây lát, Min Ho quyết định vẫn phải nói cho Ki Bum biết sự thật. Đã tự hứa với lòng là sẽ bảo vệ Ki Bum đến cùng, thì cậu không thể chỉ vì sợ làm Ki Bum buồn mà không cho nó biết tất cả mọi chuyện. Nếu không, có thể nó còn đau khổ hơn gấp vạn lần.

- Ki Bum à...

- Hửm?

- Cậu... đừng quen Tae Sun nữa...

- Tại sao? - Ki Bum dừng trộn xà lách, quay người lại, nhìn Min Ho với đôi mắt khó hiểu.

- Tae Sun chỉ lợi dụng cậu thôi. Cậu là trò chơi cá cược của hắn đấy! - Min Ho bối rối giải thích.

- Sao cậu lại nghĩ vậy? - Ki Bum nhíu mày.

- Không phải là tui nghĩ, mà là chính tai tui nghe thấy! - Min Ho cảm thấy mặt mình nóng lên khi nhớ lại những lời ban nãy - Hắn, Tae Sun, đã cược với lũ bạn của hắn rằng hắn sẽ cua và hôn được cậu. Và vụ cược sắp tới là... phẩm hạnh của cậu...

Min Ho cảm thấy khó khăn khi nói lên những từ cuối. Chúng thật khó nghe. Ki Bum im lặng lắng nghe Min Ho tuôn một tràng. Nó không nói gì, đôi mắt mở to lên kinh ngạc.

Sự yên lặng ngột ngạt bao trùm lên gian bếp nóng nực, ém khí. Min Ho cảm thấy bối rối, cậu không biết có nên đứng dậy lay người Ki Bum hay làm một động tác nào đó để kéo nó trở lại thân xác không.

Nhưng lúc đó, Ki Bum bắt đầu lên tiếng:

- Ra là vậy... - Ki Bum phì cười.

- Cậu... cậu hiểu rồi sao? - Mắt Min Ho sáng bừng. Ki Bum tin cậu, cậu biết mà!

Nhưng... cậu đã lầm.

- Min Ho à, hyung biết cậu không thích Tae Sun hyung, nhưng cậu không cần phải bịa ra những chuyện như thế để thuyết phục hyung dừng yêu hyung ấy! - Ki Bum nghiêm giọng.

- Nhưng Ki Bum à... - Min Ho bàng hoàng - Không... không phải như vậy...

- Đủ rồi. hyung không muốn nghe nữa! - Ki Bum nhắm chặt mắt lại, lắc đầu nguầy nguậy như muốn phủ nhận tất cả những gì nó vừa nghe - Nếu từ nay về sau cậu không đá động đến chuyện này nữa, thì hyung sẽ xem như chưa
có gì xảy ra!

- Ki Bum! Cậu mù quáng quá rồi đó!!! - Min Ho gào lên.

- Cậu im đi!!! - Ki Bum cũng hét lên.

- Đồ ngốc!

- Đồ tồi!

- Đồ... đồ đần!!!

- Đồ mắt ếch!!!

- Chuyện gì vậy hai đứa?

Ông Young Jin vừa bước vào nhà đã nghe tiếng la hét ỏm tỏi vọng ra từ bếp. Đến trước cửa bếp thì thấy một đứa mặc tạp dề bịt tai lại gào toáng lên, một đứa thì vò đầu bức tóc hét um trời. Tạo thành một bản nhạc khó nghe.

Nhận thấy có sự hiện diện của người thứ ba, Min Ho và Ki Bum thôi la hét, mà chuyển sang gằm ghè nhìn nhau. Sau đó, Min Ho hít thở thật sâu, rồi cậu hổn hển nói qua kẽ răng.

- Không có gì ạ! Con lên phòng trước, mọi người cứ ăn cơm, con ăn ở ngoài rồi!

Sau đó, Min Ho chộp lấy cái lồng hamster, bước huỳnh huỵch lên cầu thang, đóng sập cửa phòng cái “Ầm”, khiến trần nhà rung lên.

Ông Young Jin nhìn theo, sau đó giương đôi mắt đang trợn tròn kinh ngạc nhìn qua Ki Bum, chờ câu trả lời.

Ki Bum lẳng lặng quay trở lại công việc trộn rau của mình, không nói lời nào.

[...]

- YAH!!! Đồ ngốc! Đáng ghét! YAHHHHH!!!

Min Ho ngồi trong phòng, vớ lấy bất cứ những gì trong tầm tay, chọi khắp phòng. Ngẫm nghĩ một hồi lâu, cậu gỡ tấm hình cậu và Ki Bum chụp chung đang lồng trong khung để trên đầu giường ra, cầm kéo cắt xoẹt làm đôi, chia cậu và Ki Bum làm hai. Cậu cầm mảnh hình Ki Bum gắn lên tường, rồi lôi một nùi phi tiêu ra, phóng phập phập vào đó, miệng không ngừng rủa Ki Bum.

Đến khi đã cảm thấy mệt lả, cậu ngồi phịch xuống giường, vò rối mái đầu vốn dĩ đã rối sẵn.

- Aish! Đã thế tui mặc kệ cậu luôn! Lúc gặp chuyện đừng hòng đến khóc lóc với tui! Tui sẽ cười vào mặt cậu đấy! Đồ Kim Ki Bum ngốc!!!

Chán chê, cậu nằm ình xuống giường, miệng lẩm bẩm những từ không thành tiếng. Lúc này, cậu mới bắt đầu đưa mắt qua cái lồng hamster nhỏ xinh mà lúc vào phòng, cậu đã mạnh bạo quăng đại lên bàn học.

- Grr... Đáng ghét! Đừng hòng tui nhớ đến ngày sinh nhật của cậu!!

Nằm hậm hực thêm một lúc, Min Ho mới chợt để ý quang cảnh bên trong cái lồng.

Do cái lồng bị cậu xốc không thương tiếc, nên nước trong bình đã văng ra ngoài hết sạch, lót chuồng ướt mèm, bắt đầu bốc mùi khó chịu, đồ ăn cũng bị ẩm, nhão nhoét cả ra, và hai bé hamster nhỏ cũng bị ướt toàn thân, lông bết lại, xù ra chống lại cái lạnh, run cầm cập rúc vào nhau trong căn nhà nhựa. [Au: Oppa àh! Dù oppa là idol của e nhưng đối xử w động vật như thế là e ko tha cho đâu!!! *Giãy nảy* - Min Ho: *Gãi đầu*]

Ngồi bật dậy, Min Ho lật đật lôi cái túi giấy mà Sung Min đã đưa thêm cho cậu. Sung Min thật chu đáo, trong túi giấy có sẵn lót chuồng, thức ăn trộn, cát thơm, và sách chỉ dẫn nuôi hamster.

Min Ho mở cửa lồng, chụm tay lại bồng hai bé hamster nhỏ tí nị kia ra cho vào cái thau nhỏ, lau và sấy khô cho chúng, sau đó rắc một ít cát thơm vào. Hai bé hamster thích chí lăn lộn trong đống cát trắng, thật đáng yêu. Một lúc sau, lông chúng khô lại và được phủ cát mịn, lại tròn vo như hai cục bông nhỏ.

Min Ho tháo rời cái lồng hamster ra, cẩn thận lau chùi từng món đồ chơi, thay lót chuồng, thức ăn và nước uống mới, rồi ráp lồng lại và thả hai bé hamster trở lại lồng. Mồ hôi nhễ nhại, nhưng Min Ho cảm thấy rất vui khi nhìn hai bé hamster trèo lên cầu tuột, chạy wheel, dồn đồ ăn vào túi má đến phồng cả mặt ra, ...

“Hamster có những hành động đáng yêu như thế này sao? Ki Bum hẳn sẽ thích lắm!” Min Ho hạnh phúc nghĩ. Trong tiềm thức, cậu vẫn muốn dành tặng cho Ki Bum những điều tốt nhất.


~ ♥♥♥♥♥ ~

- Ki Bum umma!! Ở đây nè!

Tiếng hét lanh lảnh của một cậu nhóc có mái tóc nấm khiến mọi người trong công viên xoay lại nhìn, và không khỏi xuýt xoa ngưỡng mộ vẻ dễ thương của chú nhóc.

Tae Min mặc trên người một chiếc áo thun đen ôm sát thân người mảnh khảnh, khoác thêm một chiếc áo sơ mi màu xanh biển kẻ sọc dọc màu trắng, và mặc chiếc quần jeans đen hơi bạc màu, bó sát đôi chân thon dài, trên cổ còn quấn thêm một chiếc khăn choàng đáng yêu thêu hình cỏ bốn lá. Thời tiết lạnh khiến làn da trắng của nhóc thêm nổi bật, và gò má nhóc ửng hồng vì lạnh. Cậu nhóc giơ cánh tay gầy gò trắng nõn của mình lên, ra sức vẫy ai đó. Kế bên nhóc còn có một chàng trai, trông có vẻ cũng điển trai và mang một nét đẹp nam tính, nhưng hắn có một nụ cười khinh đời và ngạo mạn.

Ki Bum vừa nhìn thấy Tae Min, đã nhanh chóng chạy đến. Tae Min thấy Ki Bum đang chạy về phía mình, cũng hào hứng chạy ra.

“Oạch!”

- Oa oa oa...

- Minnie, em có sao không? - Ki Bum lo lắng chạy đến đỡ cậu nhóc đang mè nheo nước mắt ngắn nước mắt dài.

- Đau quá, hu hu hu...

- Minnie ngoan, hyung mua kem cho Minnie nha? - Ki Bum xoa đầu Tae Min, dỗ dành.

- Hức... Minnie thích kem bạc hà...

- Rồi, ngoan, nín đi, hyung mua cho nhé!

[...]

Ki Bum thích thú ngồi trên băng ghế của công viên, ngắm nhìn Tae Min chạy lòng vòng chơi với những chú cún và lũ trẻ con trong công viên, tiêu hao nguồn năng lượng không bao giờ cạn của nhóc. Tae Min đầy sức sống và rất đáng yêu trong ánh nắng sớm dịu nhẹ. Tae Sun ngồi xuống kế bên, chìa ra cho Ki Bum một cốc cacao nóng.

- Cảm ơn Sunnie! - Ki Bum chu miệng thổi phù phù vào cốc cacao nghi ngút khói.

- Bummie à... - Tae Sun ngập ngừng.

- Sao thế hyung?

- Ừm... chiều nay là sinh nhật một người bạn của hyung. Nó mới du học ở nước ngoài về, nó nằng nặc bắt hyung phải đến...

- Ừm, vậy hyung cứ đi đi! - Ki Bum mỉm cười hiền hậu, đôi mắt long lanh, tròn xoe.

- Ờ... ừm... nhưng... vì đây là bữa tiệc lớn... mà hyung lại không có tiền mua 1 món quà nào có giá trị phù hợp... Nên... ừm... thôi, chắc hyung không đi cũng không sao... - Tae Sun buồn rầu.

- Thôi, hyung đi đi, bạn hyung mới du học về, tổ chức 1 bữa tiệc lớn như thế, lại nài nỉ hyung đi như vậy, hyung từ chối là không phải phép rồi.

- Nhưng...

- Đừng lo, em có tiền đây, hyung cứ đi đi.

- Ừm... được không? - Mắt Tae Sun sáng rỡ.

- Được, hyung cần bao nhiêu?

- Hyung nghĩ... tầm 100 000 Won...

- Ừm... - Ki Bum móc bóp ra - May quá, còn đúng 100 000 Won này!

- Ôi, Bummie, cảm ơn em nhiều lắm!!! - Tae Sun ôm chầm lấy Ki Bum, hôn chụt lên gò má hồng hào của nó.

- Ki Bum umma! - Tae Min chạy đến - Ra chơi với em đi!

- Ừm, hyung đến ngay!

- Tae Min! - Tae Sun vỗ vai Tae Min - Em ở lại chơi với Bummie nhé, anh hai có việc phải về trước đây!

- Dạ! - Tae Min vẫy vẫy tay, sau đó kéo tay Ki Bum - Ki Bum umma, mình đi nào!

- Ừm! - Ki Bum mỉm cười xoa rối quả đầu nấm của Tae Min - Sao Minnie thích gọi hyung là umma thế?

- Vì Minnie có cảm giác Ki Bum hyung như umma của Minnie ấy!

- Em gọi hyung thế không sợ umma giận sao?

- Umma và appa em... - Tae Min đột nhiên nhỏ giọng xuống - ... mất lâu rồi...

- ... Hyung xin lỗi... - Ki Bum trầm ngâm.

- Không sao! - Tae Min tươi tỉnh trở lại - Minnie có Ki Bum hyung làm umma rồi mà!

- Ừm! - Ki Bum ôm Tae Min vào lòng - Từ bây giờ hyung sẽ là umma của Minne nhé!

Đôi mắt Ki Bum thoáng buồn, nó nhìn mông lung về 1 nơi xa xăm.

Ki Bum hiểu nỗi đau của Tae Min.

~ ♥♥♥♥♥ ~

Ngày 23 tháng 9 cuối cùng cũng đã đến.

Oa, hôm nay thật sự là một ngày rất hạnh phúc với Ki Bum đấy ạ! Là ngày kỉ niệm sự ra đời của Ki Bum mà, ngày mà cả thế giới có thêm 1 tài năng về âm nhạc nữa đấy! [Au: Tâng bốc oppa hơi wá gòy =="]

Thế nhưng mà...

Tại sao lại mưa tầm tã suốt thế?

Buổi sáng, khi bầu trời quang đãng không một gợn mây, Ki Bum tí tửng xách cặp đến trường. "Hôm nay là một ngày đẹp trời, dường như ông trời cũng muốn chúc mừng ngày sinh của mình!" Đang vui vẻ tự sướng thì đột nhiên...

"ẦM!!!"

Một tia chớp xẹt ngang bầu trời, mây đen ở đâu tự nhiên kéo đến, và... trời bắt đầu mưa.

Mà không phải là mưa lất phất như mấy ngày trước, mà là một trận mưa bong bóng dai dẳng.

Những hạt mưa to, nặng hạt rơi lộp độp lên tấm kính cửa sổ.

Ki Bum chán nản chống cằm nhìn ra ngoài.

Hôm nay là sinh nhật nó, thế mà chẳng ai nhớ lấy.

Sáng, khi nó vừa thức dậy thì ba nó đã đi đâu từ sớm, còn Min Ho thì lẳng lặng bơ nó từ hôm cả hai có trận cãi vả linh đình, bạn bè thì dường như chả ai biết, ngay đến Yi Rang cũng không biết luôn. [Au: oppa có nói ai biết ngày sinh của mình đâu ạh =="]

Nhưng điều làm nó buồn nhất là... hôm nay lại không thấy Tae Sun đâu cả.

[...]

Thật là một ngày đen đủi mà!!!

Mưa dai dẳng đến tận lúc Ki Bum tan học.

Mà nó lại không mang theo dù!

“Aish, có ai biết là sẽ mưa như thế này đâu kia chứ, làm sao về nhà đây?” Nó cay đắng nghĩ.

Min Ho có dù, nhưng cậu đã tót về nhà từ trước rồi.

Nên lúc này đây, Ki Bum đành đứng trú ở phòng chú bảo vệ, chờ mưa tạnh.

Mưa to quá, lộp độp lên mái hiên, rồi rơi xuống lòng đường. Ki Bum thích thú đưa bàn tay trắng mịn ra hứng từng giọt nước mưa. Rồi cười khúc khích khi những hạt mưa tan vỡ len qua kẽ tay.


“Don’t stop, make it pop,
DJ, blow my speakers up.
Tonight, I’mma fight,
‘Til we see the sunlight.

Tik tok, on the clock,
But the party don’t stop, no
Woah~ woah~ woho~
Woah~ woah~ woho~”

[Tik tok - Key]


“Sunnie’s calling”

- Alô? - Ki Bum bắt máy ngay, ngạc nhiên.

- Bummie, em đang ở đâu vậy? - Giọng Tae Sun gấp gáp.

- Em đang ở trường. Có chuyện gì vậy hyung?

- Em ra đường Lucifer ngay nhé! Hyung có cái này cho em!

Nói xong Tae Sun ngắt máy. Ki Bum ngơ ngác vẫn chưa hiểu ra chuyện gì.

Một lúc sau, nó bắt đầu hí hửng. “A, vậy là Sunnie vẫn nhớ ngày sinh nhật của mình! Không biết hyung ấy định làm gì mà trời mưa to thế này còn gọi mình đến đường Lucifer...” Ki Bum nhíu mày nghĩ ngợi.

Cuối cùng Ki Bum gửi cặp lại nhờ chú bảo vệ trường giữ hộ, vì chuyến này nó buộc phải dầm mưa về rồi.


~ ♥♥♥♥♥ ~

Đường Lucifer hôm nay thật vắng vẻ...

Ki Bum lang thang đi một mình giữa con đường tối. “Làm cái quái nào mà tất cả đèn đóm ở đây đều hư hết vậy nhỉ?” Mưa vẫn to như trút nước, và Ki Bum đang ướt mèm như chuột lột, lạnh run.

- Bummie! - Tae Sun đứng trong một con hẻm tối, suỵt soạt gọi Ki Bum.

- Sunnie? Có chuyện gì thế ạ? - Ki Bum đứng chần chừ, cảm giác bất an chạy dọc sống lưng nó.

- Hyung có cái này cho em! Em nhắm mắt lại đi!

Ki Bum tò mò nhắm mắt lại. Mưa vẫn dội ào ào khắp nơi, sấm chớp đì đùng trên nền trời đen kịt. Ki Bum cảm thấy hơi lo lắng, nó định mở mắt ra thì có cảm giác ai đó đang ôm lấy nó từ phía sau, phả hơi thở nóng hổi vào gáy nó. Rợn óc.

- Hyung xin lỗi, Bummie à... Nhưng hyung cần phải thắng...

Giọng Tae Sun đều đều bên tai. Ki Bum thoáng hoảng loạn vì không hiểu lắm ý của Tae Sun. Nhưng bộ óc nó chợt hoạt động với công suất lớn, và những lời Min Ho nói chạy thoáng qua ký ức của nó.

Ki Bum mở bừng mắt ra. Nó đã rơi vào bẫy!

Ki Bum vùng vẫy thật mạnh, định la lên, nhưng Tae Sun đã dùng tay bịt thật chặt miệng nó. Ki Bum giẫy giụa mạnh hơn, cắn vào tay Tae Sun, thụi mạnh vào bụng hắn, xong nó vùng chạy.

Tae Sun ôm lấy bụng, la lên báo hiệu. Ngay lập tức, 6 tên côn đồ cao to khác xuất hiện, tay cầm cây, gậy gộc, ống sắt, đứng chặn đường Ki Bum.

Beak Hyun tóm lấy Ki Bum, nhét khăn vào miệng nó, cột tay chân lại và quẳng nó xuống đất. Baek Hyun nắm đầu Ki Bum, dí sát khuôn mặt của hắn vào, nhìn nó chăm chú, rồi chép miệng.

- Chậc, tao vẫn không thể nào tin được là nó lại chịu quen mày đấy, Tae Sun. Nó đẹp thế kia mà!

- Nhìn ở cự li gần còn đẹp hơn, nhỉ? - Kyung Soo cũng kề mặt vào nhìn.

Ki Bum lại vùng vẫy, nó đưa ánh mắt thù hận nhìn khắp một lượt. “Lũ người này...”

- Mày nợ tao lớn lắm đó nha, Tae Sun! - Se Hun ngồi xổm xuống cạnh Ki Bum, săm soi - Cái vụ “tuyết mùa hạ” không có tao là còn lâu nó mới đồng ý quen mày!

- Này, nhóc, mày tốt số lắm mới được bọn anh bóc tem đấy! Bọn anh sẽ đưa em lên đỉnh, hén! - Jong In cười đểu, vả vả vào khuôn mặt trắng bệch của Ki Bum. Đã có một hàng nước chảy dài trên khuôn mặt xinh đẹp.

- Chà, khi giận dữ còn xinh đẹp hơn nhiều! Tao chịu hết nổi rồi!! - Chan Yeol tru tréo.

- Tụi bây lui ra! - Joon Myeon lên tiếng - Theo thỏa thuận, thằng Tae Sun được xử trước!

Tae Sun lúc này đau đớn gượng đứng dậy, hắn nhìn xuống Ki Bum, cười đểu, sau đó giơ chân đạp vào bụng nó thật mạnh, khiến Ki Bum té lăn lóc ra mặt đường sình lầy. Hắn nắm đầu Ki Bum dựng ngồi dậy, nói qua kẽ răng.

- Bướng bỉnh như vầy không dễ thương chút nào đâu, Bummie à. Ngoan hiền như trước kia phải tốt hơn không?

Ki Bum vùng chân ra, đạp trúng chân Tae Sun, khiến hắn mất đà té lăn cù mèo, ôm lấy chân mà rên ư ử. Đám lưu manh xung quanh cười vang.

Bị quê, Tae Sun lao vào tát cho Ki Bum mấy cái bạt tay. Hai bên má ki Bum sưng lên, đỏ tấy, miệng nó đầy mùi máu tanh.

Nước mắt Ki Bum ứa ra. Đau đớn tột cùng, trái tim như có hàng vạn nhát dao đâm vào. “Chuyện gì thế này? Sunnie hyung, hyung đang đùa đúng không? Dừng lại đi! Em không thích đâu! Dừng lại đi!!!” Ki Bum điên loạn.

Nước mắt cùng máu tanh hòa quyện vào với sình, tạo thành một hỗn hợp đặc sệt đáng sợ.

Ki Bum giương ánh nhìn hoảng loạn đầy sợ hãi nhìn lên. Tae Sun đang đứng sững sững, dáng người cao to đó trông thật lạnh lùng và đáng ghê tởm. Hắn mỉm cười, nụ cười đầy sự khinh bỉ và dâm dục. Một tia chớp xẹt ngang nền trời, soi rõ nụ cười nửa miệng ngạo mạn của hắn.

Sau đó, Tae Sun nắm đầu Ki Bum lôi xềnh xệch vào khu hẻm tối.

Tae Sun vứt bừa Ki Bum vào trong góc, rồi hắn nhào vào hôn lên bờ môi đẫm máu của Ki Bum, hắn ngấu nghiến nó một lúc lâu và nuốt lấy những giọt máu tanh trong vòm miệng. Rồi, hắn buông đôi môi anh đào tấy bỏ ra, bắt đầu liếm nhẹ lên gò má đẫm nước mắt cùng nước mưa của Ki Bum.

- Ngoan nào, Bummie. Chỉ hơi đau một chút thôi, rồi em sẽ cảm thấy sướng như điên ấy chứ.

Tae Sun kề sát vào tai Ki Bum, thì thầm. Hắn phả hơi thở gấp gáp vào vành tai Ki Bum. Thật ghê sợ!

Sau đó hắn lướt môi xuống cái cổ trắng nõn và vòm ngực mịn màng của Ki Bum. Tay hắn lần mò cởi từng nút áo sơ mi...

Ki Bum hoảng sợ vùng vẫy, rồi nó hất đầu thật mạnh, đập vào trán Tae Sun. Một vệt đỏ bầm bắt đầu hiện lên vầng trán cao của hắn, hắn nghiến răng xuýt xoa, rồi với lấy cái ống sắt gần đó, phang hết sức vào đầu Ki Bum.

Máy tươi chảy ra lênh láng...

Mưa vẫn to như trút nước...

Ki Bum buông thõng hai tay, cả người bắt đầu xụi ra. Mắt nó nhòe dần, tai nó ù đi...

Âm thanh cuối cùng nó nghe thấy chỉ là tiếng la hét, ẩu đả chộn rộn xung quanh.



Chữ ký của Bling Bling Takki

Làm quen với Bling Bling Takki



Được sửa bởi Bling Bling Takki ngày 24/7/2012, 2:16 pm; sửa lần 9.

comtesse
comtesse
Hiện:

Cancer
Tổng số bài gửi : 434
Chỉ số thành sao : 2
Join date : 10/10/2010
Age : 30
Đến từ : Gryffindor
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] [Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] 286-118/12/2011, 10:05 pm
ủa Takki còn học phổ thông àh?
Lớp 12?
Vậy là au phải ráng học thi đi...
thanks au nhé. Chap mới... đọc liền đây...
Để vài ngày nữa ss sẽ "vạch lá tìm sâu" cho au...
hehehehehe


Chữ ký của comtesse

Làm quen với comtesse


Bling Bling Takki
Bling Bling Takki
Hiện:

Scorpio
Tổng số bài gửi : 512
Chỉ số thành sao : 12
Join date : 07/11/2011
Age : 29
Đến từ : S2 - Bling's house
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] [Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] 286-120/12/2011, 9:10 pm
@ Comtesse: Takki học trễ 2 năm nên đang học lớp 10 [Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] 914546 Bây h up chap 8 rồi nghỉ để tập trung thi, thi xong Takki sẽ viết [Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] 438715


Chữ ký của Bling Bling Takki

Làm quen với Bling Bling Takki



Được sửa bởi Bling Bling Takki ngày 16/6/2012, 12:51 pm; sửa lần 2.

Bling Bling Takki
Bling Bling Takki
Hiện:

Scorpio
Tổng số bài gửi : 512
Chỉ số thành sao : 12
Join date : 07/11/2011
Age : 29
Đến từ : S2 - Bling's house
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] [Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] 286-124/12/2011, 3:30 pm
Hôm nay vừa kết thúc kỳ thi HK1, up tiếp chap mới đây [Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] 4238530950

P/S: Dạo này văn mình dở wá, viết lủng củng
[Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] 1327686003


Chữ ký của Bling Bling Takki

Làm quen với Bling Bling Takki



Được sửa bởi Bling Bling Takki ngày 16/6/2012, 12:52 pm; sửa lần 7.

ChoCho
ChoCho
Hiện:

Virgo
Tổng số bài gửi : 295
Chỉ số thành sao : 18
Join date : 13/12/2011
Age : 27
Đến từ : TP HCM
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] [Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] 286-125/12/2011, 11:07 pm
ÔI ss viết truyện hay thế, viết tiếp đi ss [Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] 364154 [Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] 364154


Chữ ký của ChoCho

Làm quen với ChoCho


Bling Bling Takki
Bling Bling Takki
Hiện:

Scorpio
Tổng số bài gửi : 512
Chỉ số thành sao : 12
Join date : 07/11/2011
Age : 29
Đến từ : S2 - Bling's house
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] [Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] 286-126/12/2011, 2:16 pm
@ ChoCho: thanks e [Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] 914546 Văn sis dở lắm nên chỉ nghĩ được cốt truyện mà ko biết diễn đạt từng chi tiết, nên truyện có vài đoạn hơi lủng củng ==" Nhưng vì tình iu với các oppa [nhất là JongKey [Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] 861193] sis sẽ cố gắng viết tốt hơn [Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] 153218


Chữ ký của Bling Bling Takki

Làm quen với Bling Bling Takki


Bling Bling Takki
Bling Bling Takki
Hiện:

Scorpio
Tổng số bài gửi : 512
Chỉ số thành sao : 12
Join date : 07/11/2011
Age : 29
Đến từ : S2 - Bling's house
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] [Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] 286-12/1/2012, 3:31 pm
Fic của mình có vẻ chả có gì hấp dẫn [Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] 1327686003

Lặn 1 thời gian để tịnh tâm và tìm thêm ý tưởng nào, hix hix
[Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] 358435


Chữ ký của Bling Bling Takki

Làm quen với Bling Bling Takki


ChoCho
ChoCho
Hiện:

Virgo
Tổng số bài gửi : 295
Chỉ số thành sao : 18
Join date : 13/12/2011
Age : 27
Đến từ : TP HCM
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] [Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] 286-12/1/2012, 4:53 pm
Ss đừng bỏ fic nha [Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] 455197
Truyện của ss hay mà, chờ fic của ss mà e sốt cả ruột [Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] 487239
ss mà bỏ e giận đó, e thấy nhiều ng bỏ fic lắm, đọc rất là bực mình hjhj.


Chữ ký của ChoCho

Làm quen với ChoCho


Bling Bling Takki
Bling Bling Takki
Hiện:

Scorpio
Tổng số bài gửi : 512
Chỉ số thành sao : 12
Join date : 07/11/2011
Age : 29
Đến từ : S2 - Bling's house
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] [Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] 286-13/1/2012, 10:59 am
Thanks e ^^ Ừhm, chắc sis sẽ cố viết tới cùng, cho dù chỉ có 1 đọc giả duy nhất ^^

Fighting
[Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] 942002661


Chữ ký của Bling Bling Takki

Làm quen với Bling Bling Takki


Lee nuti ngố
Lee nuti ngố
Hiện:

Aquarius
Tổng số bài gửi : 12
Chỉ số thành sao : 0
Join date : 29/12/2011
Age : 27
Đến từ : nơi có nắng và gió
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] [Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] 286-13/1/2012, 9:00 pm
hề hề hề..mần wen ss...=))...ss hay giật tem của e bên ss comtesse lắm nha. 5 . 15 =)) từ h` e chính thức ủng hộ lun fic của ss nhá...ss Takki 1 ..tình hình là fic của ss càng ngày càng feel r`...ráng mần típ nha ss^^~...e hóng chịu hết nổi..nãy biết e ko đọc 1 lúc 1 nùi như thế..h` lại ko có gì để đọc..chán chết.. 16 16 16 [Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] 949430


Chữ ký của Lee nuti ngố

Làm quen với Lee nuti ngố


Bling Bling Takki
Bling Bling Takki
Hiện:

Scorpio
Tổng số bài gửi : 512
Chỉ số thành sao : 12
Join date : 07/11/2011
Age : 29
Đến từ : S2 - Bling's house
Bài gửiTiêu đề: Re: [Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] [Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] 286-14/1/2012, 12:01 pm
@ Nuti ngố: keke, thanks e [Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] 4238530950 Dạo này bị hết ý tưởng nên chưa fic tiếp được, nhưng sis ko bỏ fic đâu, keke, chịu khó chờ thêm 1 thời gian nữa vậy [Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] 942002661

Mà box này còn nhiều fic hay lắm, e đi lòng vòng đọc thử xem
[Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] 2704048223


Chữ ký của Bling Bling Takki

Làm quen với Bling Bling Takki


Sponsored content
Hiện:

Bài gửiTiêu đề: Re: [Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] [Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14] 286-1



Chữ ký của Sponsored content

Làm quen với Sponsored content

[Long fic] Bồ công anh trong gió [update chap 14]Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang
Trang 1 trong tổng số 8 trangChuyển đến trang : 1, 2, 3, 4, 5, 6, 7, 8  Next

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
SHINeeShow :: 

SHINee's fanfic heaven

-


Powered by phpBB & Version 2.0
Forumotion_ripped by vlt