| killua9x_5ting
| | | Tiêu đề: Tình yêu bắt đầu từ đâu ? 22/3/2012, 12:31 pm | | | | | | | *Author: Killua9x_5ting (biệt danh là A mắn)
*Rating: chả hiểu nổi(làm thế nào? Có ai chỉ giùm)
*Disclaimer: Key. Linh ( là người việt, là đại diện cho shawol việt. Là 1 cô gái có cá tính, tomboy, học giỏi nên đạt đc học bổng sang hàn
du học, sống rất tự lập và có trách nhiệm)
Các thành viên của SHInee…………(đang sáng tác nên sẽ tự nghĩ sau)
tất nhiên Key là có thật , còn Linh ko phải là Author(tên thật of au là Nga). Tuy nhiên , au sáng tác truyện dựa trên cảm xúc của au,và như đã nói ở trên, Linh là đại diện cho fan Việt nên ai đọc truyện này có thể tự tưởng tượng đó là mình cũng được *Category: Longfic
*Pairing(s)(Nếu có):key+linh
Status:Đang sáng tác và sẽ cố gắng.
Note: hãy tận hưởng thật vui vẻ
Warning: ai cũng có thể đọc đc
1.Tôi là bạn của idol
Mùa đông về, lạnh lẽo với những bông
tuyết trắng xóa rơi rơi. Nhìn thì đẹp thật đấy nhưng mà lạnh.Ngày trước
ở Việt Nam, xem film hàn thấy tuyết rơi cứ tưởng đẹp lắm cơ nhưng không ngờ
lại lạnh đến vậy.Giờ lại thấy ghen ghét tuyết mà lại muốn được như
ngày xưa, cuốn mình trong chiêc chăn bông ấm áp và luồn chân cho mẹ ủ
ấm.Gió rít từng hồi......................Nhớ nhà quá.. .
Cuộc sống của những học sinh xa nhà
xem ra cũng khá vất vả.Ngày trước, khi lần đầu đăng kí đi du học, Linh
cứ maĩ mơ tưởng về một cuộc sống năng động và dễ chịu mà nó vẫn
thường xem trên film, với tấp nập bạn bè,đi mua sắm,tối tối lại rủ nhau
đi xem những nhóm nhạc mà nó hâm mộ hay thậm chí là có một cuộc tình
lãng mạn với một anh chàng đẹp zai, nhà giàu....Hix.. nhưng…
nhìn ra nơi nó đang sống mà nản cuộc đời_một căn nhà (nói đúng hơn là
một túp lều) trên sân thượng của một tòa công sở giũa thanh phố Seoul
năng động.Mặc dù nó đã cố
gắng dựng cái túp lều này sao cho thật vững chãi và đẹp...cơ mà lạnh
quá_nhất là những buổi tuyết rơi dầy như thế này.Nó cứ vừa phải ngủ vừa
canh đống tuyết trên mái lều có
thể đổ sụp bất cứ lúc nào. Một đêm phải dậy tới mấy lần để phủi
tuyết.Và nhất là đói dài hạn.Cả ngày nó chỉ xơi mì tôm(Hix_cũng chẳng có
thời gian mà nấu nướng),cũng may bên này mì cũng có thể gọi là khá ngon
nhưng mà ăn nhiều cồn ruột lắm.Gió lại thổi, nó áp cốc cà phê nóng lên
mặt & chốt hạ một câu :" Tiền vẫn là một vấn đề nan
giải"............HAizzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzz
* * *
2A.M_ and the "snow" is falling.... ( tuyết rơi ngoài trời)
"sorry sorry sorry sorry naega naega naega meonjeo.............
Nó choàng tỉnh dậy, mồm ngái ngủ khi
nghe con nokia cổ lỗ sĩ reo điệu sorry sorry của suju như đấm vào mặt . Lồm cồm bò ra giữa đống chăn chật nĩ và với tay lấy cái bao tay ấm áp,
thêm cái áo phao béo ú.Hix.........bao h con mới có đủ tiền để thuê được
1 căn hộ riêng đắt đỏ kia chứ ?Tuyết ơi là tuyết, sao ta ghét mi đến
vây?
Ra khỏi lều, nó ngước lên bầu trời chi chít đầy sao rồi đánh 1 câu dài sượt :'Ôi
cái thân tôi !!!"
này thì tuyết này .Rồi ra sức quét hết đống tuyết trên mái lều
xuống........Bỗng nó nghe thấy tiếng ai rên rỉ trong gió, lúc gần lúc
xa, lúc tưởng khóc lúc lại như cười (má ơi,con nhát ma lắm). Liếc mắt
nhìn sang bên kia_Ặc_Tá hỏa_nó dụi mắt vì tưởng mình mơ ngủ. Một bóng
người đang đứng trên lan can. Định hóng gió chắc. Ko.Ko phải hóng gió_Tự
tử! Á,mẹ ơi,cứu con.Tự tử chỉ có trên film thôi chứ? sao lại thế
này?Đừng.Nó vừa nghĩ vừa hét toáng lên :
-Đừng.......ừng....ng......g.................
Bóng người kia đột ngột quay sang. Nó pắn một tràng pằng pằng liên mồm:
- Ấy ấy, đừng tự tử chứ. Phí cả một
đời xuân xanh. Từ từ đã nào , xuống đi, xuống đi (làm ơn mà, tôi ko muốn
tối nay gặp ác mộng đâu )
Người kia như đã nhận ra sự hiên diện
của nó, quay ra nhìn nó bằng cặp mắt dấu hỏi hồi lâu rồi như chợt mỉm
cười, nhảy phốc xuống rồi chậm rãi tiến về chỗ nó. Qua ánh sánh lờ mờ
của bóng đèn điện,Linh chớp chớp mắt nhìn _ một người con trai ăn mặc
khá sành điệu và khuôn mặt cũng khá là đẹp
zai.........................Stick 1,2,3 giây ngẩn người ra rồi :
Á á á á á á á á á á ....................... M ẹ ơi! Key của Shinee.....
Nó chỉ kịp hét lên thế rồi bị người
kia bịt mồm ngay. Mẹ ơi Key của Shinee muốn tự tử. Tin hot, tin hot bỏng
tay rồi,mẹ ơi con hốt tiền rồi! Key nhìn nó, một tay bịt mồm, một tay
làm dấu hiệu " suỵt....". Nó nhìn Key rồi gật gật ra vẻ hiểu. Đến lúc
này, Key mới buông tay ra. Nó đinh hét lên lần nữa sung sướng nhưng lại
thôi. Máu phóng viên trong người cô sinh viên thực tập lại nổi lên, nó
sẽ hỏi:
- cậu là key đúng ko? Key của Shinee ấy?
-Ưhm...tôi nổi tiếng thế kia mà , chắc cô cũng nhận ra rồi.
-Tôi bít mà! trời ơi, cậu định tự tử thật ah ?
- Cô điên chắc... Tôi chỉ là, chỉ là... Hóng gió thôi
sax. Hóng gió cái khỉ gì chứ, chẳng lẽ mình nhầm hàng ah....nhưng nó vẫn cãi lại :
-Nhưng có aj điên đâu mà hóng gió giời này? lại trên ban công? ko tự tử là gì?
-Ai điên hả? chỉ là... có tâm sự thôi
Rồi bỏ mặc những lời vặn vẹo của Linh, Key nhìn xung quanh và phát hiện ra
căn lều xung quanh của nó :
-Nhà của cô kia hả?
-uhm.....à ko, ko sao tôi lại có thể sống được trên này kia chứ? Tôi cũng...lên đây
hóng gió giống cậu thôi.
- Chối cái gì? Thế ko phải nhà cô thì cô đứng đây phủi tuyết làm gì? lại ăn mặc thế kia?
Linh giật mình,giật mình nhìn xuống
bộ pijama hình gấu pool & cái chổi quét tuyết đang cầm trên tay.Lộ
rùi. Nhưng nó vẫn cự nự:
-Thế còn cậu lên đây làm gì? ko phải
lên hóng gió làm thơ giữa trời mưa tuyết thế này chứ?Mà này, sao cậu cứ
nói trống không với tôi thế?
IM LẶNG (gặp điều gì bất lợi cho mình là im lặng. Đồ khôn lanh)
-Này!!!!!!!!!!!!!!(ko trả lời ta à?)
-Cô có gì ăn ko? tôi đói!
-Ô hay! tự nhiên lại đòi ăn.
-Tôi đói thật mà! Này, nói cho mà
biết , cô mà dám bỏ đói Key này thì tui bảo fan của tui tới dìm chết cô
với cả căn lều rách này đấy.
-Cậu dám chắc!
- Sao lại không?Mà chỉ riêng cái tội
dám dựng nhà bất hợp pháp trên này thôi cũng đủ tống cổ cô vào tù bóc
lịch rùi. Này, tôi nắm rõ về luật Hàn Quốc hơn cô đấy(DỌA NẠT)
-Ế!(Linh chột dạ. Nhỡ hắn tố nó thật
thì sao? Nó chợt tưởng tượng ra cái cảnh đi lang thang trong bão tuyết,
lấy gầm câù làm nhà, báo làm chăn mà chợt rùng mình.Ít ra thì căn lều
“sinh đẹp” của nó còn đỡ hơn bao nhiêu lần.
5 MINUTE AFTER IN LINH'S TENT
sụp… sụp...soạt...soạt...key đang ngồi
ngấu nghiến xơi tái đống mì tôm dự trữ cả tuần của nó cùng một đống cơm
nguội. Còn nó thì nhìn Key ăn với ánh mắt ko mấy thiện cảm cho lắm( có
thể là ánh mắt hình viên đạn với kẻ dám cướp đi số lương thực dự trữ ít
ỏi của nó). Người gì đâu, đẹp zai thế mà ăn uống! Ặc, mất hết cả hình
tượng. Nhưng Key ko chỉ ăn ko, hắn càu nhàu:
-Ko có kim chi ah?
-ko
-Nấu mì mà còn ko ngon thì cô còn nấu dc món gì hả?
-Ko ngon thì đưa đây!
-Ăn tạm thôi. Đói thì ăn gì chẳng dược.
-Geeezzzzzzzz.Nó làu bàu trong miệng rồi bắt đầu lân la( máu nghề nghiệp lại nổi lên rồi)
-Cậu làm gì mà đêm hôm lên đây thế?
-sụp...sụp...soạt...soạt...Khà...No rồi!Key đã húp xong ngụm nước mì cuối cùng, ngước lên nhìn nó rồi mỉm một nụ cười nhạt:
-Nếu tôi bảo tôi lên đây định tự tử thì cô có tin ko?
-Có. Cậu ra tự tử lại cho tôi chụp một tấm nhé. Tin hot đấy
Sax...Key tí nữa thì sax mì. Cậu ta uống một hớp nước cho nuốt trôi rồi tiếp
-Cô là nhà báo ah?
-uhm...sinh viên thực tập thôi.Đang
học hỏi kinh nghiệm và mong có một tác phẩm để đời. Cậu ra tự tử lại
nhé, dc ko? Cậu sẽ trở thành tác phẩm để đời của tôi(nó đùa mà giọng như
thật, rồi lại tự đắc vì câu đùa của minh)
-Tôi định thế thật đấy,nhưng giờ lại ko muốn nữa rồi. Nhờ có cô đấy, cám ơn nhiều.
-Ơ, (nó ko khỏi bàng hoàng. Nãy giờ nó tưởng Key đùa chứ)
-Cuộc sống của một idol áp lực và khốn khổ nhiều bề lắm. Kể cả đêm cũng ko hết
được_Key ngừng ăn, giọng xa xăm tâm sự_lắm lúc yếu lòng muốn đi một nơi nào đó
thật xa để ko phải đối mặt vs thực tại......nhưng...
-Nhưng phải kiên cường lên mà sống
Key tròn mắt nhìn nó
-cậu tưởng cuộc sống như người bình thường như tôi mà ko phải chịu tí áp lực nào ah?
Tiền ăn, tiền học, tiền vân vân và vân vân blah blah...........tiền và tiền. Làm sao để sống
vui vẻ và hòa đồng trong một xã hội ko phải quê hương chính gốc của mình. Mỗi tối
cũng phải dây 4, 5 lần mà phủi chỗ tuyết này đi...........Nhưng cuộc sống vẫn là cuộc
sống. Tôi phải sống vì gia đình , bạn bè, vì tất cả những người mà tôi yêu thương và
quan trọng nhất là chính bản thân tôi....Phải chây mặt ra mà sống...( nói xong nó cũng ko
tưởng nổi mình có thể diễn thuyết cả 1 đống như thế, tài thật)
………….“Tôi ko nói nữa, Key cũng ko nói nữa. Hai chúng tôi cùng nhìn ra xa bên
ngoài. Những bông tuyết vẫn rơi như nhảy múa trước mặt, gió rít từng cơn nhưng xa xa
bên kia là ánh đèn từ những căn hộ vọng tới như theo làn gió thổi chút ấm áp vào tâm
hồn 2 đứa.”……………
Thêm 5 giây nữa trong căn lều của Linh
lúc này, Key đã ngốn hết đống mì tôm và cơm nguội của nó. Phải nói là khá no. Hắn
căng mắt nhìn một lượt ăn lều của Linh. Tuy nhỏ nhưng cũng khá ấm áp và dễ thương,
nhất là có chút gì đó ấm áp. Key díp mắt lại và muốn ngủ, lòng nó bỗng thấy thảnh thơi.
Nó muốn quên đi mọi bực dọc trong lòng, quên đi cả người ấy.
-Tôi ngủ ở đây nhé.
-SAx, cậu ngủ ở đây thì tôi ra ngoài chắc. Về nhà đi.
-Ko, tôi sẽ ở đây. Nói đoạn key cởi áo khoác ra, lật lên đắp làm chăn và thu lu ở 1 góc
căn lều
"hắn cũng khá tử tế đấy chứ nhỉ, lại có chút gì đó hơi đáng thương" Linh nghĩ bụng rồi
sau 2 phút chần chừ, nó lôi trong tủ ra 1 chiếc chăn # , khá cũ nhưng còn thơm tho quẳng
luôn lên đầu cái đống đang ngồi ỳ ra ở dằng kia
-Đắp lấy đi , ko tôi lại mang tiếng là "biệt đãi" idol
-Cám ơn nhiều.
Linh chui vào chăn, ngủ tiếp. Nhưng nó ko tài nào ngủ nổi . Nó vẫn phải cố gắng thức
vì đang trong 1 hoàn cảnh thật là khó xử, nhỡ đâu...........
-Này! đầu bên kia vọng lại. Cậu tên gì thế? hình như cậu ko phải là người hàn
-Uhm, người Việt Nam. tên việt là Lê Khánh Linh, tên hàn là Lee Eun Hee
-Thảo nào giọng khang khác. mà sao lại sống trên này thế?
- No money.
-hừm hừm... Giai cấp vô sản hả? nhìn cô tôi cũng đoán ra rồi !(Key châm chọc) khổ
ghê nhỉ?
-uhm..cậu có thấy thấy thương tôi ko? thấy thương tôi thì làm ơn ra kia giả bộ tự tử
cho tôi chụp 1 tấm cái. Thế là cứu tôi rồi đấy!
- Này! thế sao lúc nãy cậu ngăn tôi hả?
-Tại lúc đấy tôi tưởng cậu là người tốt. Chứ nếu biết trước đấy là cậu thì tôi đã lấy
ngay máy ảnh rồi...he he
-YAAAAAAAAAAAAAAAAAAA Cô đúng ko phải là con người mà..............
Cứ thế, câu bấc đi qua câu chì đánh lại, cuộc đấu khẩu cứ mãi ko ngừng. Nhưng dường
như 2 người bỗng trở lên thân thiết cứ như là bạn bè từ
lâu...........................................................................................................................
Đột nhiên, Key ngừng lại , giọng chân thành:
-Ta là bạn nhé!
-Bạn?
-uhm. bạn, cậu và tôi ấy. Cậu có vẻ là một người tốt.
Nói xong câu ấy, Key trùm chăn ngủ luôn. chỉ còn lại bên kia 1 con bé ngẩn tò te ra vì
chưa hiểu chuyện môtê gì. Rồi 1 nụ cười tỏa nắng trên môi, ko khí ấm áp lan tỏa ra cả
căn lều giữa mùa đông lạnh giá
-Ừm ! thì là bạn. Bạn của 1 idol.
****** (tobecontinue)
[code][quote] [list=1][*][list][*][right][center]
| | | | |
|
| sinyshawol99
| | |
| Bling Bling Takki
| | |
| killua9x_5ting
| | |
| Bling Bling Takki
| | |
| Bling Bling Takki
| | |
| killua9x_5ting
| | |
| Sponsored content
| | |