SHINeeShow
Chào mừng các bạn đến với Forum S2 and SHINee!
Một chốn nhỏ để tình cảm của bạn bay xa cùng SHINee.
Nơi không bao giờ cho rằng tình cảm ấy là ảo,
nơi để bạn cùng giải bày bao cảm xúc chất chứa trong lòng,
và là nơi bạn được là chính bạn.
Với SHINeeShow và SHINee bạn là tuyệt vời nhất.Bởi chúng ta cùng là Shawol.
[T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] IndexqqDiễn đàn[T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] ShowrVietsub Show[T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] 51569228Vietsub MV/Performance[T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] NhatkiNhật kí Shawol[T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] Nhangoi4rum nhắn gởi[T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] HangosubteamHang ổ subber[T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] NewsfTin tức

Forum S2
:: Quên mật khẩu? ::

Auto Login
Chat S2[Off] - Online [?] Away [?]

[T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey]Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
Chuyển đến trang : 1, 2  Next
Tác giả

Wannah
Wannah
Hiện:

Aquarius
Tổng số bài gửi : 26
Chỉ số thành sao : 0
Join date : 23/02/2012
Age : 31
Đến từ : Bà Rịa - Vũng Tàu
Bài gửiTiêu đề: [T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] [T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] 286-14/4/2012, 8:51 am


- Author: Wannah
- Disclaimer: Định lý đã được chứng minh, nhân vật trong fic không thuộc về au.
- Pairings: 2Min, Jongkey, On-gà
- Rating: T
- Summary: Do you believe in destiny?
- Category: sad, pink…
- Status: on going
- Warning: tính cách nhân vật có thể sẽ thay đổi, tùy thuộc vào hoàn cảnh…
- Note: nhân vật của On ngơ xuất hiện hơi ít, mong mọi người thông cảm.
- Note 2: đây là fic đầu tay nên có gì mấy bạn...chọi dép thoải mái nha...

---------
Chap 1.

Trời
đã vào thu rồi. Bầu trời từ bỏ những ngày nắng, khoác lên mình cái màu
ngả vàng. Cây cối cũng đổi sang màu vàng úa. Những cơn gió lạnh thoảng
qua, mang theo hơi nước từ dòng sông, bủa vây khắp nơi. Trời lạnh làm
không ai muốn rời khỏi nhà tý nào. Bên dòng sông hiện nay rất ít người
qua lại, có một cậu bé đang ngồi trên ghế, trong tay cầm ly cà phê sữa
ngút khói, lặng lẽ ngắm nhìn dòn sông trôi hờ hững. Lại một năm nữa trôi
qua. Bốn năm rồi…đến khi nào thì…


- Taemin ah, về thôi. Trời lạnh rồi đấy…
- Kibum hyung, hyung về trước đi…
- Lại nhớ đến cậu ấy ah…
Taemin không nói gì, chỉ cười buồn. Những kí ức xưa lại ùa về.

***
- Này, đứng lại coi… - một giọng nói vang lên.
- Ơ… - cậu bé ngơ ngác.
- Ơ cái gì, bảo đứng lại thì đứng lại, nhiều chuyện quá… - hắn quát lên.
- Oaoaoaoa… - cậu bé sợ quá òa khóc.
- Này
cái tên kia, lớn già đầu mà đi ăn hiếp một cậu bé vậy. Có ngon nhào vô
này… - một cậu nhóc khác xuất hiện, lớn tiếng quát kẻ bắt nạt kia.


“Véo”. Một chiếc dép bay.
“Chát”. Nó đã tìm được chỗ đáp.
*Binh bốp…*

Trên đường về
- Hyung có sao không? – mặt mếu hỏi.
- Ui, nhiêu đây ăn nhằm gì… - mặt bị thương trả lời.
- Nhưng nó chảy máu kìa…
- Hì, không sao đâu…mà nhà em ở đâu, hyung dẫn về.
- Dạ, đường này nè…
- Oh, nhà hyung cũng ở hướng đó…

Hai người dắt nhau đi một hồi
- Woa, không ngờ nhà em chỉ cách nhà hyung cái hàng rào thôi đó… - mặt bị thương hồ hởi bảo.
- Tại em mới tới, chưa đi làm quen với ai hết… – mặt mếu lí nhí.
- Vậy giờ làm quen với hyung nhé. Hyung là Choi Minho.
- Dạ, em là Lee Taemin. Gọi em là Minnie cũng được.
- Taemin ah, tên dễ thương nhỉ. Nhưng hyung còn nghĩ ra cái tên dễ thương hơn, hợp với em lắm đấy… - Minho ra chiều suy tư.
- Dạ, tên gì vậy hyung? – Taemin háo hức.
- Pé Nấm…pé Nấm cute… - vừa nói Minho vừa vò vò cái đầu nấm của Taemin.
- A, hyung chọc em, không chịu đâu…
Một trưa êm ả. Taemin được 5 tuổi, Minho 7 tuổi.

***
- Minho hyung ơi… - đứng bên hàng rào, Taemin banh họng ra gọi.
- Chờ hyung tý… - Minho ló cái đầu mới ngủ dậy ra, nhăn răng cười.
Chả
là hôm nay chủ nhật trời xanh mây trắng, Minho rủ Taemin đi công viên
chơi. Mà Minho lỡ ngủ quên mất, nên giờ phải cuống cuồng chuẩn bị.


- Rồi, chúng ta đi thôi… - Minho toe toét.
- Hẹn rồi mà còn ngủ quên – Taemin trề môi.
- Hihi, xin lỗi mà…tại hôm qua có đá banh nên…thôi hyung chuộc lỗi nè – nói rồi Minho rút từ trong túi ra cái kẹo mút.
- Định dụ khị em bằng kẹo hả? Nghĩ em còn nhỏ lắm hả? – môi càng lúc càng trề dài ra.
- Vậy chứ làm gì pé Nấm mới hết giận đây? – Minho giương mắt ếch long lanh lên nhìn Taemin.
- Hyung
phải mua kem cho em. Mà hyung dẹp cái tên pé Nấm đi, em đâu còn để tóc
nấm nữa đâu… - Taemin cũng giương mắt lên nhìn Minho.

- Ok, mấy cây cũng được. Đi nào. Hyung thích gọi đấy, pé Nấm làm gì nào… - nói xong chạy mất dép.
- Cái hyung này, đứng lại đó…
Một sáng chủ nhật nhộn nhịp. Taemin được 8 tuổi. Minho 10 tuổi.

***
- Hyung à, có chuyện gì mà nhìn hyung buồn thế? – Taemin lên tiếng hỏi khi hai người ngồi xuống ghế đá cạnh bờ sông.
- Taemin ah… - Minho gọi nhưng không nhìn Taemin.
- Dạ… - Taemin trả lời trong khi mân mê ly ca cao nóng.
- Hyung…sắp ra nước ngoài rồi… - Minho thả mắt lững lờ theo dòng sông.

Shock…

- Sao…sao ạ? – ngừng mân mê, Taemin quay lên nhìn Minho.
- Bố mẹ hyung li dị rồi. Hyung phải theo mẹ ra nước ngoài…
- Nhưng…
Taemin bỏ lửng câu nói. Cảm giác nhói đau đã khiến Taemin không mở miệng ra nói gì được.

Tại sao lại là lúc này, khi cậu nhận ra tình cảm dành cho Minho đang lớn dần.

Minho cũng lặng yên nhìn dòng nước.
- Hyung có cái này cho em… - Minho rút từ trong ba lô ra một hộp quà.
- Gì… vậy hyung? – Taemin thắc mắc.
- Quà
chia tay… Giờ hyung về đây. Mai hyung đi rồi… – quay sang nhìn Taemin
đang ngạc nhiên, Minho cười buồn – …tạm biệt nhé… - Minho hôn nhẹ lên má
Taemin và đứng dậy bước đi.


Taemin
vẫn ngồi đó.Từng dòng người ngược xui. Những cặp tình nhân vui vẻ đi
trên đường, sưởi ấm bằng hơi ấm của nhau. Họ thật hạnh phúc, không ai
chú ý đến Taemin cả, họ mải mê đuổi theo hạnh phúc của riêng mình.
Taemin lặng lẽ nhìn, cậu và Minho cũng từng như thế...

Cậu
vẫn chưa chấp nhận được sự thật này. Người mà Taemin yêu quý, sẽ ra đi.
Cậu cứ ngồi thừ người ra, mặc kệ nữa cơn gió lạnh thấu xương thổi qua.
Nụ hôn ấy… Khẽ thở dài, Taemin mở hộp quà của Minho ra. Là một chiếc
vòng bạc rất đẹp. Bên trong hộp còn có một tờ giấy:


“Pé
Nấm của hyung. Xin lỗi vì đã không nói cho em biết sớm hơn. Nhưng hyung
sợ nếu em biết sớm, em sẽ không còn vui vẻ với hyung nữa. Cứ cho là
hyung ích kỉ đi. Tha lỗi cho hyung…Chiếc vòng này, là vật mà hyung rất
thích, em hãy giữ nó bên mình nhé. Khi nào buồn, chiếc vòng sẽ thay
hyung bên cạnh em. Mạnh mẽ lên nhé…

P/S: Khi nào sang đó hyung sẽ liên lạc với em. Nhất định hyung sẽ trở về mà…”

Tách…

Mưa…
...hay nước mắt…
Em sẽ chờ. Hyung đừng lo, em sẽ mạnh mẽ như hyung vậy…

Một chiều đượm buồn. Taemin được 12 tuổi. Minho 14 tuổi.

Lặng lẽ thở dài, Taemin ngồi thêm chút nữa, rồi cậu đứng dậy đi về. Gió
vẫn không ngừng thổi, mỗi lúc càng lạnh hơn. Như trái tim cậu vậy.

***
Thấm
thoắt mà đã bốn năm trôi qua. Vậy mà vẫn không có tin tức gì từ Minho.
Taemin buồn lắm. Cậu bé khép lòng lại, chỉ chơi thân với Jinki và Kibum
thôi.


Năm
nay Taemin lên lớp 10. Kibum 12 còn Jinki thì đang học đại học. Trong
lớp, Taemin rất trầm. Cậu không tham gia ngoại khóa nào cả, cũng không
thân với ai hết. Giờ học thì cậu chăm chú nghe giảng, còn ra chơi thì
thả hồn ngoài cửa sổ hay nằm ngục xuống bàn.


Hôm nay lớp Taemin có thêm người mới, nghe bọn trong lớp bàn tán là người này lớn hơn hai tuổi thì phải.
- Taemin này, hôm nay lớp mình có thêm người mới đấy. - cô bạn ngồi phía trên quay xuống nói.
- Uhm, vậy ak. - Taemin đáp. Cậu không quan tâm lắm, sau đó, cậu lại thả hồn ra ngoài cửa sổ.
Cô bạn ấy đã quá quen với tính khí của Taemin nên không nói gì, chỉ cười rồi quay lên.

Khi cô giáo dẫn người đó vào lớp thì cậu cúi mặt vào quyển sách.

- Các em yên lặng nào. Rồi, em tự giới thiệu đi. – cô ổn định lớp và quay sang học sinh mới.
- Xin chào, mình là Choi Minho. Tuy lớn hơn hai tuổi, nhưng mong mọi người giúp đỡ. - Người đó tự giới thiệu.

Quyển
sách rơi khỏi bàn, đáp mình xuống nền đất lạnh lẽo. Mình có nghe nhầm
không? Choi…Minho ư? Run run ngẩn mặt lên, Taemin như đứng hình. Đúng là
Minho rồi. Nụ cười đó…hình dáng đó…Taemin không tin nổi vào mắt mình
nữa…



giáo xếp cho Minho ngồi gần Taemin. Từ lúc ngẩn mặt lên, Taemin nhìn
chăm chăm vào Minho. Cho tới khi Minho bước lại gần, ngồi xuống, Taemin
vẫn chưa rời mắt. Sau khi ổn định chỗ ngồi, Minho quay sang bên cạnh,
mỉm cười:

- Chào em, mong em giúp đỡ nhé…

Đây…không phải là lời mà Taemin muốn nghe. Cậu đã nghĩ rằng, Minho sẽ mừng rỡ, cười nói rằng:
- Pé Nấm, à, hyung đã quay về rồi đây…

Nhưng
tại sao lại là lời chào hỏi đầy sáo rỗng ấy chứ. Vẫn chưa tin, Taemin
nghĩ rằng chắc do mình khác hồi nhỏ thôi, cậu run run hỏi lại:

- Hyung không…nhớ em sao? Em là Taemin nè…
- Hả? Đây không phải lần đầu ta gặp nhau sao? Hyung biết em à? – Minho ngạc nhiên hỏi.

Đau…

Sao
lại có thể như thế này chứ? Tại sao lại như thế? Đã mong chờ suốt 4 năm
nay, mòn mỏi đợi một người. Nay đã quay về, vậy tại sao lại không nhận
ra Taemin chứ? Không lẽ…lầm người sao? Taemin siết khẽ chiếc vòng mà
Minho tặng mình trên tay, cắn môi.


Thấy Taemin cứ nhìn mình chằm chằm mà không trả lời câu hỏi của mình, Minho thấy lạ lắm.
- Này, em không sao chứ?

Không
có tiếng trả lời. Taemin cũng thôi nhìn Minho nữa. Cậu quay mặt ra
ngoài cửa sổ. Cậu không muốn thấy mặt của
người-chỉ-vô-tình-giống-hoàn-toàn-Minho-của-cậu. Cậu cố gắng kiềm nén
cảm xúc của mình, toàn thân lâu lâu lại rung lên.


Không phải mà…

Còn
về phần Minho mới tới. Cậu không hiểu chuyện gì đang xảy ra nữa. Sao
thái độ của em ấy lạ vậy? Mình làm sai gì à? Lâu lâu cậu lại quay qua
nhìn Taemin, mặc dù đã vào tiết học rồi. Taemin vẫn không nhìn Minho, mà
chăm chú vào quyển sách. Cậu không nói một lời nào, kể từ đó trở đi.


Bên
lớp Kibum cũng có người mới, lớn hơn một tuổi, tên là Jonghyun. Thầy
giáo xếp hắn ta ngồi chung với Kibum. Không hiểu sao, nhìn hắn ta là
Kibum thấy không ưa. Tí ta tí tớn như thân nhau lâu lắm rồi vậy, tự
nhiên một cách quá đáng.

- Chào em, mong em giúp đỡ nha – vừa nói Jonghyun vừa cười toe toét.

Nhưng
đáp lại nụ cười toe toét của Jonghyun là cái mặt chình ình mấy chữ “Tôi
không ưa anh, tránh xa tôi ra” cộp mác Kibum. Đấy, người ta tỏ rõ thái
độ như vậy, mà cái tên Jonghyun lùn ấy lại tỏ ra không hiểu, vẫn cười
nói bô lô ba la, còn khuyến mãi thêm một câu:

- Em sao thế? Sao mặt mày nhăn nhúm lại vậy? Đau bụng hả?

Trời
ơi, đến là nổi điên với tên này mất. Sau khi bị oánh vào mặt một câu mà
Kibum đứng họng luôn, cậu hậm hực quay mặt đi chỗ khác. “Ấn tượng thật
khó phai mà. Đồ tên lùn đáng ghét.” Cậu thầm nguyền rủa.


“Reng…reng…reng…”
Tiếng
chuông hết giờ reo lên. Mọi người lo bỏ sách vở và ra về. Khi Minho
quay sang Taemin định bắt chuyện, thì Taemin đã mang cặp đi mất, phớt lờ
luôn tiếng gọi của Minho. “Em ấy sao thế?” – Minho tự hỏi.

- Tính cậu ấy là vậy đấy, oppa đừng giận nha. - cô gái bàn trên quay lại nói.
- Uhm... - Minho trả lời nhưng vẫn thắc mắc.

- Kibum ah, dẫn hyung đi tham quan trường mới đi – Jonghyun nói kèm theo vẻ mặt *puppy*.
Cục tức của Kibum vẫn chưa xẹp xuống. Cậu quay sang nhìn Jonghyun bằng ánh mắt chóe lửa của mình, quát cho một tràng:
- Mắc gì tôi phải dẫn hyung đi chứ? Thích thì tự đi đi – nói xong cậu xách cặp đi thẳng, không cho Jonghyun nói một câu nào.
- Gì mà căng thẳng thế? Mình muốn kết thân thôi mà. Kệ đi, qua rủ Minho về thôi.
Jonghyun tung tăng qua rủ Minho về.

Ngày
đầu tiên trong năm học mới đã không có gì vui rồi. Mỗi người có một cảm
xúc của riêng mình. Taemin thì hụt hẫng. Minho thì thắc mắc. Kibum thì
hậm hực. Chỉ riêng Jonghyung là cười toe toét (= =”)


Những
ngày sau đó, Taemin luôn trách nói chuyện với Minho. Nếu không cắm đầu
vào quyển sách thì cậu cũng thả hồn theo cửa sổ. Lúc đầu Minho còn chăm
bắt chuyện, nhưng coi bộ tình hình không khá hơn, nên cậu không đả động
gì nữa. Yên phận ngồi chỗ của mình và thở dài.


Còn
về phía Jonghyun và Kibum. Mỗi khi Jonghyun xáp lại kết thân, cười nói
tíu tít, thì Kibum lại ném cái ánh nhìn khó chịu. Hôm nay cũng vậy, khi
Jonghyun mới mở miệng ra thôi đã bị sạt cho một trận.


Giờ giải lao, Jonghyun tiu nghỉu sang lớp Minho, tìm người tâm sự.
- Minho ah…- vừa thấy Minho, Jonghyun đã vẫy ríu rít rồi – ra đây xí đi.
Đang trong trạng thái thở dài ngao ngán thì khi thấy Jonghyun, Minho bay ra liền. Cuối cùng thì cũng có người nói chuyện rồi.

Khi
Minho vừa bước đi thì Taemin đã quay sang nhìn. Cậu hạn chế nói chuyện
với Minho, cậu không muốn thấy hình ảnh của Minho. Vì mỗi lần thấy Minho
thì cậu lại nhớ về kỉ niệm xưa. Lặng lẽ nhìn, Taemin thở dài. Có lẽ lúc
này đây Minho của Taemin cũng hạnh phúc thế này chăng?


Ngoài hành lang…
- Có chuyện gì vậy hyung? – Minho hỏi khi đón lấy bịch bim bim từ tay Jonghyun
- Không có gì. Chỉ là hyung thấy chán thôi. – Jonghyun ngồi xuống bên cạnh. – mà này, nhìn hyung…đáng ghét lắm ha?
- Huh? Giờ hyung mới nhận ra sao? – Minho vừa nói vừa cười
- Thiệt hả? – mặt Jonghyun bí xị
- Sao? Có gì hả? Có ai bắt nạt hyung sao? – Minho thôi cười
- Cũng
không hẳn. Người ngồi cùng bàn với hyung ấy…em ấy lạ lắm. hyung chỉ
muốn kết thân thôi. Nhưng mỗi lần hyung lại gần thì cậu ấy nhìn đáng sợ
lắm. Sao vậy chứ? – Jong tiu nghỉu.

- Cái
này…không thuộc lĩnh vực chuyên môn của em rồi. Nếu hyung hỏi về đá
banh thì trúng tủ em luôn ấy… - vừa đáp Minho vừa cười típ mắt. Chợt cậu
ngưng giỡn khi nhớ ra vấn đề của mình. – Em đây cũng thảm giống hyung
này. Cậu bé cùng bàn với em ý. Mỗi lần bắt chuyện thì em ấy lạnh lùng
lắm… và ánh mắt cậu bé ấy nhìn em… lạ lắm…

- Oh, vậy hả? Coi bộ học sinh trường này khó hiểu quá… - Jong gật gù khi phát hiện ra “định luật” này.
- Em cũng chẳng biết nữa. Hajzzzz…Thôi vào lớp rồi, ra về gặp nhé.
- Uhm, chào nhá…

Khi
vừa mới bước vào lớp, Minho lại bắt gặp ánh mắt Taemin đang nhìn mình.
Đôi khi cậu cũng bắt gặp ánh mắt khó hiểu đó. Khi hai ánh mắt chạm nhau
thì Taemin lại vội vàng quay sang nơi khác. Minho tức lắm. “Ra về phải
hỏi rõ mới được” – Minho thầm nghĩ. Khi đã tò mò gì rồi, cậu phải tìm ra
câu trả lời thì mới chịu được.


Và khi tiếng chuông vang lên, Minho đứng dậy, chặn Taemin lại:
- Thái độ của em mấy ngày nay là sao vậy? Hyung làm gì sai à?
- Thái độ của tôi là vậy đó. Đừng quan tâm làm gì. – Taemin lạnh lùn quay đi
- Này, nói chuyện cho rõ ràng đã chứ.
Vừa nói Minho vừa kéo Taemin lại. Không ngờ là Minho kéo mạnh tay quá, làm Tae mất thăng bằng, ngã nhào lên người Minho.
“Rầm”
Và sau đó là một cú tiếp đất hơi bị hoành-tà-tráng.
- Đau quá… - Minho rên rỉ.

Choáng
váng, Tae ngẩn mặt lên. Gần quá, gương mặt của Minho đang kề sát với
mặt Taemin, tưởng rằng chỉ một cử động nhỏ cũng có thể làm hai gương mặt
chạm vào nhau. Nhìn gần thế này, thì lại càng giống Minho của Taemin
hơn. Chợt hoảng hốt, Tae bật dậy như lò xo và chạy ra khỏi lớp.


Đứng
dựa lưng vào tường, Taemin cố ổn định lại nhịp tim đang đập nhanh của
mình. Từ lâu…không, từ rất lâu rồi, Tae không còn nghe thấy tim mình đập
nhanh như thế.


“Không phải mà, sao lại cứ hoang tưởng thế kia? Không phải là Minho mà”

Đau
lắm. Nước mắt lăn dài trên má. Kể từ lúc Minho ra đi, Tae dặn lòng là
phải mạnh mẽ lên, không được khóc dù có chuyện gì đi chăng nữa. Vậy mà
sao, giờ đây nó lại không nghe lời, cứ ương bướng chảy mãi, giống như
chủ nhân nó vẫn ương bướng đợi chờ một người. Tae cố nuốt nước mắt vào
trong, chạy ra khỏi trường.


Còn
về phần Minho, cậu hình như còn đang đơ với tình huống khi nãy. Cậu
ngồi thần mặt ra. Nghĩ lại cảm giác khi nãy, cậu cảm thấy tim mình muốn
bay ra khỏi lồng ngực.


“Sao vậy nhỉ?”

Còn đang đắm chìm trong suy nghĩ, chợt Jong gọi toáng lên:
- Minho à, về thôi. Làm gì mà ngồi đần mặt ra thế kia?
- Hyung đến rồi hả? Chờ em tý… - Minho cuống cuồng gom sách vở bỏ vào cặp và chạy ra cửa.
- Này, sao tay em bị thương thế? Hậu đậu quá… - Jong châm chọc
Nhìn lại cánh tay bị trầy, Minho lại nghĩ về tình huống khi nãy. Bất giác đỏ mặt lên.
- Có gì đâu. Sơ ý ấy mà… - Minho ấp úng.
- Hậu đậu thì có – Jong cười châm chọc.
- Yahhhh, đã bảo sơ ý mà… - Minho cãi cố.
Hai người vừa đi dọc hành lang, vừa la toáng cả lên.

Kibum
đang đi sang lớp Tae để xem có Taemin bên đó không. Khi nãy thấy Taemin
chạy ngang qua, Kibum có gọi mà em ấy không nghe thì phải. Nhìn em ấy
lạ lắm. Chuyện gì xảy ra à?


Thấy Kibum từ xa, Jong đã hét toáng lên:
- Kibum ah, em chưa về nữa hả?
- Kệ tôi. Đồ vô duyên… - Kibum lại xả vào mặt Jong một tràng. Khi quay sang người bên cạnh, cậu sững người.

Sao lại giống thế này? Minho của Taemin. Taemin có lần cho Kibum xem hình của Minho. Những đường nét này…
Thấy Kibum cứ nhìn mình mà không chớp mắt, Minho hơi ngại.
- Chào cậu. Mình là Minho. Tuy học cùng Taemin nhưng mình bằng tuổi cậu đó. – Minho mở lời.
Cả tên cũng giống. Không lẽ lại có sự trùng hợp đến như vậy.
- Chào,
mình là Kibum. Cho hỏi Taemin có trong lớp không? – nhìn một hồi cậu
thấy mình vô duyên quá. Ai lại đi nhìn chằm chằm người khác như thế chứ.

- Hồi nãy em ấy ra khỏi lớp rồi mà. – Minho trả lời
- Vậy à. Cám ơn nha. – nói rồi Kibum chạy mất.

Nãy giờ Jong cứ như người vô hình ở đây vậy.
- Này, sao em ấy trò chuyện bình thường với em mà lại cáu gắt với hyung chứ? – mặt Jong như mếu.
- Ai
biết được. Có khi nào…tại vẻ đẹp quá “Shine” của em không nhỉ? – vừa
nói Minho vừa tạo vẻ sẹc-xy như minh họa thêm cho câu nói của mình.

- Thôi đi ông tướng, nổ vừa thôi… - Jong chọc cho một cái.
- Giỡn thôi. Đi về nào…

Kibum đã chạy khắp nơi rồi mà vẫn không thấy Taemin. Hồi chiều đã thấy thái độ Taemin lạ rồi. Em ấy có thể đi đâu chứ?
- Jinki
à, qua trường em đi. Taemin đi đâu mất rồi. Em tìm hoài không thấy. Hồi
chiều em ấy lạ lắm. – Kibum rút điện thoại ra gọi cho Jinki.

- Ok. Hyung qua liền.

Khi
Jinhi tới, hai người chạy đi khắp nơi lần nữa, những nơi mà ba người
hay đi chung với nhau, hi vọng sẽ thấy Taemin. Nhưng vẫn không thấy. Thử
gọi điện mấy lần rồi mà Taemin vẫn không trả lời.

- Hay em ấy tới chỗ đó. Mỗi khi buồn thì em ấy đều đến đó. – Jinki sực nhớ ra điều quan trọng này.
- Vậy chúng ta đi đi. – Kibum cùng Jinki chạy đi.



End chap 1.
P/S: au mong com của các bạn nhá...



Chữ ký của Wannah

Làm quen với Wannah



Được sửa bởi Wannah ngày 24/9/2012, 1:08 pm; sửa lần 1.

Min_Ber
Min_Ber
Hiện:

Taurus
Tổng số bài gửi : 50
Chỉ số thành sao : 2
Join date : 04/11/2011
Age : 30
Đến từ : SHINee World ^^
Bài gửiTiêu đề: Re: [T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] [T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] 286-14/4/2012, 9:55 pm
hay đấy bạn ^^

không biết MinHo này có phải là MinHo mà TaeMin wen hồi bé không nhỉ ?[T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] 415401


Chữ ký của Min_Ber

Làm quen với Min_Ber


phanHanh
phanHanh
Hiện:

Tổng số bài gửi : 19
Chỉ số thành sao : 0
Join date : 21/09/2011
Bài gửiTiêu đề: Re: [T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] [T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] 286-15/4/2012, 10:27 pm
hihi gặp em bên đây rùi, fic chi tiết quá, em đã chỉnh sửa nhiều rùi phải ko? hay hơn và hoàn thiện rất nhiều rồi đó wannah, hihi
ss chờ đợi sự đổi mới ở những Chap tiếp theo của em. [T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] 2704048223


Chữ ký của phanHanh

Làm quen với phanHanh


Wannah
Wannah
Hiện:

Aquarius
Tổng số bài gửi : 26
Chỉ số thành sao : 0
Join date : 23/02/2012
Age : 31
Đến từ : Bà Rịa - Vũng Tàu
Bài gửiTiêu đề: Re: [T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] [T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] 286-113/4/2012, 7:53 pm
lâu ùi mới vào post tiếp, mong mọi người thông cảm hen
@Min_Ber: hi, chuyện hay còn ở phía sau bạn ak...
chưa nói trước được giề au :d
@phanHanh: woa, qua đây mừ e vẫn gặp người quen ak
hihihi, ôm hun cái coi ss iu quý :x
dạ, nói ra ngại quá, nhưng e cop bên 360kpop qua đấy
tất cả nhờ ss góp ý cho e ấy chứ *ôm hun lần nữa*

Chap 2.

Nơi ấy là Sunny Hill, một ngọn đồi đầy nắng và gió. Trên đỉnh đồi còn có
một cây hoa anh đào. Mỗi mùa ra hoa, ngọn đồi như được bao phủ bởi màu
hồng phấn dịu dàng ấy. Từng cơn gió thổi nhẹ nhàng, vờn nhẹ qua những
ngọn cỏ, những cây bồ công anh nhỏ bé, và vờn nhẹ qua mái tóc của người
đang lặng lẽ ngồi đó. Tiếng chim nhỏ nhẹ ríu rít, như sợ sẽ làm phiền
đến tâm trạng của người ấy.

Nơi đây, khi xưa, từng là nơi vui chơi của Taemin và Minho. Nơi đây gắn
liền với kỉ niệm ấu thơ của họ. Mỗi khi buồn thì Taemin hay ra đây, ôn
lại những kỉ niệm ấy, có thể làm cậu vơi nhẹ lòng một chút.
Nhưng lần này thì tâm trạng của Taemin lại khác. Không còn là nỗi nhớ.
Đau đớn, hụt hẫng, mệt mỏi. Khi lần đầu tiên thấy người bước vào lớp đó,
Taemin đã rất vui, nghĩ rằng sự chờ đợi của mình đã được đền đáp. Thế
nhưng, sự thật phũ phàng là, không phải. Tại sao lại như thế? Không lẽ
Minho thật sự đã quên Taemin. Lời hứa sẽ liên lạc, sẽ quay về đã trôi
vào quên lãng rồi sao? Bốn năm, mặc kệ bao lời khuyên bảo, Taemin vẫn
chờ. Vì Taemin tin tưởng vào Minho.
Vậy sao bây giờ lại thế? Trái tim non nớt, bé nhỏ của Taemin dường như
không chịu đựng được nữa rồi. Nó vỡ tan thành trăm mảnh, rỉ máu.

Mệt mỏi quá. Bốn năm có lẽ là đã quá đủ rồi. Có lẽ, Minho chỉ là một cơn
gió lạ thoảng qua cuộc sống của Taemin. Và cậu đã yêu cơn gió ấy. Nhưng
gió thì đây bao giừ chịu dừng chân tại một chỗ. Cơn gió trôi theo lãng
du, đi khắp nơi, quên hết những kỉ niệm mà nó đi qua. Vậy thì chờ đợi
làm gì nữa. Phải quên thôi...
Taemin nhìn xung quanh bằng con mắt vô hồn.

Jinki và Kibum chạy tới nơi ấy. Đúng như dự đoán của Jinki, Taemin đang ở đây.
Hai người bước lại gần. Kibum khẽ lên tiếng gọi:
- Taemin ah…
- Hyung…em sẽ quên… - nói nhưng Taemin không quay lên nhìn hai người.
- Hả? Gì cơ? – hai người không hiểu.
- Em sẽ quên Minho. Mệt mỏi lắm rồi.
- Nhưng tại sao chứ? Trước kia em vẫn khăng khăng khẳng định cậu ta sẽ về mà. – Kibum thắc mắc.
- Năm nay, lớp em có người mới. Choi Minho. Không chỉ giống tên không
đâu. Em cứ nghĩ rằng đây là Minho của em. Nhưng sự thật thì lại không
phải. Em đã thất vọng. Niềm tin trong em mất rồi… nên, có lẽ tốt hơn… là
quên đi… - một giọt nước mắt lại rơi.

Hai người lặng yên nhìn Taemin. Họ không nói gì, chỉ ngồi yên lặng bên
cạnh cậu. Không phải là họ không muốn nói, nhưng hai người biết, tốt
nhất là không nên nói gì vào lúc này.

Gió vẫn thổi…vô tình…


Từ đó, Taemin càng cố gắng né xa Minho ra. Cậu đã xin đổi chỗ, nhưng lớp
đã đủ người và không ai muốn đổi chỗ cả. Thế là cậu phải chịu đựng giáp
mặt Minho mỗi ngày. Còn Minho thì, thấy thái độ của Taemin càng xa
cách, cậu cũng thôi không hỏi lí do nữa.

Sau lần gặp Minho, Kibum vẫn ngờ ngợ, hình như có cái gì đó không đúng ở
đây. Làm gì có sự trùng hợp đến vậy chứ? Làm sao có hai người cùng tên
cùng hình dáng một-cách-ngẫu-nhiên như thế? Nếu đó là Minho của Taemin,
tại sao gặp Taemin mà như không quen vậy? Cậu suy nghĩ rất nhiều, nghĩ
hoài mà vẫn không hiểu. Thấy Jong thân với Minho, có lẽ cậu ta biết gì
chăng.
Nghĩ là làm, Kibum quay sang hỏi Jong:
- Này, tôi hỏi hyung cái này được không?
- Huh? Hỏi gì? – Jong gỡ cái headphone ra, quay lại.
- Hyung và…Minho, thân với nhau lắm hả? – Kibum ngập ngừng. Cậu thấy hơi ngại khi hỏi về người khác như thế này.
- Uhm…mà có gì sao? – mặt Jong méo xệch. “Không lẽ…em ấy…”
- Vậy hyung có biết gì về cậu ấy không? Chuyện ngày xưa ấy…
- Ngày xưa hả? Hyung không rõ lắm, tại cậu ấy mới gặp hyung cách đây
khoảng 3 năm thôi mà. Cậu ta di cư sang Mĩ, hyung ở đó nên gặp.
- Hả? Di cư? Ủa, mà hyung từ nước ngoài về hả? – Kibum ngơ ngác hỏi.

Thiệt tình, khi vào lớp người ta đã giới thiệu, tại Kibum không thèm để ý nên giờ mới bất ngờ.
- Hyung có nói rồi mà, em không nhớ sao?
- À…thì …tại tôi quên thôi. – Kibum la lớn, cậu hơi xấu hổ một tẹo. – Mà
tại sao hai người lại về đây? Không thích ở bên đó nữa hả? – cậu đánh
trống lảng, hỏi sang chuyện khác liền.
- À, nguyên nhân dài dòng lắm. – Jong hơi buồn.
- Nói tôi nghe đi… - Kibum nài nỉ.
- Nhưng giờ sắp vô lớp rồi, kể không kịp đâu.
- Vậy ra về, chúng ta đi ăn gì rồi hyung kể cho tôi nghe. Được không? – Kibum đề nghị. Cậu muốn biết nguyên nhân.
- Được thôi. – Jong đồng ý.

Giáo viên bước vào lớp. giờ học bắt đầu. Suốt buổi học, đầu óc Kibum cứ
như treo ngược cành cây vậy. Cậu chỉ tập trung suy nghĩ về vấn đề đó.
Cậu mong ra về quá. Còn Jong thì hơi thắc mắc. Sao Kibum lại muốn biết
chuyện của Minho vậy? Có chuyện gì giữa hai người sao? Cậu cũng mong ra
về để hỏi cho biết.

Trong khi hai người mong thời gian chạy nhanh lên, thì hình như cái đồng
hồ trên tường đang “giỡn mặt” vậy. Nó cứ chạy ỳ ạch ỳ ạch, cứ như bị
vận động quá sức, lếch đi chậm chạp, còn kêu tí tách như trêu ngươi hai
người đang ngồi trên đống lửa kia. Cái này gọi là gì nhỉ? Trong mấy câu
dân gian thường có ghi…huh…là gì ta? Thôi kệ thằng này đi. Nhức đầu với
nó quá!!!!

Cuối cùng thì tiếng chuông cũng vang lên. Nãy giờ hai người ngồi mà tâm
trí bay đi đâu ấy. nghe tiếng chuông là họ cuống cuồng lo dọn sách vở.
- Mà chúng ta đi đâu đây? – Jong hỏi.
- Thì đi ăn kem đại đi. Đi thôi.
- Hihihihi, lâu ùi hyung không ăn kem… - Jong cười típ mắt.

Ngoài tiệm kem…
- Kể tôi nghe đi… - Kibum suốt ruột.
- Thì từ nào – Jong đang bị sức quyến rũ của cây kem hút mất hồn, không
nhớ rằng mình cũng tò mò muốn biết lí do Kibum muốn biết.
- Hứ, đồ ham ăn… - Kibum lầm bầm.
Sực nhớ ra chuyện mình cần hỏi, Jong ngẩn lên:
- Mà nè, sao em lại muốn biết về Minho vậy? Không lẽ em…
- Làm gì có. Đừng suy nghĩ lung tung à… - Kibum lên tiếng phản đối kịch liệt. Cậu không ngờ đến tình huống này.
- Vậy tại sao… - Jong vừa hỏi vừa khuấy ly kem.
- Tại tôi muốn biết thôi. Nói lẹ lên coi. – Kibum nạt nộ.
- Làm gì dữ vậy. Hyung biết cậu ấy cách đây khoảng 3 năm. Cậu ta sang đó
và ở gần nhà hyung. Cậu ta cũng dễ gần, nên bọn hyung kết thân với
nhau. Hình như cậu ta có tâm sự gì đó. Lâu lâu lại thấy cậu ta ngồi suy
nghĩ thở dài. Hyung hỏi thì cậu ta không nói. - Jong hơi ngập ngùng
- Có chuyện ah? – thấy lạ với thái độ ngập ngùng của Jong, Kibum lên tiếng.
- Trước khi cậu ấy chuyển tới chỗ hyung sống thì cậu ấy sống với mẹ
mình. Nhưng rồi mẹ cậu ấy mất. Bà ấy bị ưng thư giai đoạn cuối. Minho đã
rất buồn, và quyết định chuyển nhà một năm sau đó. Rồi tai nạn xảy ra,
cách đây khoảng hai năm. Là lỗi ở hyung. Hyung qua đường không nhìn
đường, Minho đã cứu hyung…cậu ấy mê man rất lâu. Hyung sợ lắm…hyung đã
nghỉ học một năm. Rồi dần thì cậu ấy cũng tỉnh lại. Hyung mừng lắm…nhưng
cậu ấy lại mất đi một phần trí nhớ…cậu ấy luôn thắc mắc mình đã quên
cái gì. Nhiều lúc thấy cậu ấy ôm đầu đau khổ, tất cả là tại hyung. Thế
là hyung quyết định đi tìm ra kí ức đã lãng quên của cậu ấy. – giọng
Jong nhẹ như gió.
- Về đây…nghĩa là cậu ta là người ở đây sao? – Kibum hỏi.
- Có lẽ vậy. Nghe cậu ta bảo tìm trong mớ đồ đạc lỉnh kỉnh của mình thấy có ghi địa chỉ ở khu này.
- Vậy ah… - Kibum lại trầm tư suy nghĩ. “Có khi nào, đúng là cậu ấy
không? Và Taemin là kí ức bị lãng quên. Cậu ta bị mất trí nhớ…có nên nói
cho Taemin biết không? Taemin đã hạ quyết tâm quên cậu ta rồi, lỡ mình
nói ra mà không phải. Vậy thì lại làm Taemin đau khổ thì sao? Hay để từ
từ thử xem, tìm hiểu kĩ hơn, để tự Minho nhớ ra thì hay hơn…”
- Này, suy ghĩ gì mà đăm chiêu quá vậy? – Jong khều khều Kibum khi thấy cậu không nói gì.
- Có thể tôi biết được kí ức của Minho, nhưng không chắc chắn lắm. Chúng ta sẽ cùng giúp họ, được không? – Kibum lên tiếng.
- Thiệt hả? Vậy thì tốt quá… - Jong cười toe toét – từ lúc về đây bọn
hyung chẳng tìm được gì cả. Minho không nhớ gì cả. Lâu lâu lại có một
vài hình ảnh xuất hiện bất ngờ trong đầu, nhưng sau đó lại biến mất. Giờ
có em giúp nữa thì tốt quá.

Jong không ngừng cười từ lúc nghe Kibum sẽ giúp mình. Thế là cậu có thể nói chuyện
với Kibum bình thường mà lại còn có thể giúp Minho. Một công đôi chuyện. Vui quá đi…
- Số điện thoại hyung đâu? Cho tôi đi, có gì tiện liên lạc. – vừa nói vừa rút điện thoại ra.
- Đây nè…
- Có gì liên lạc sau. Giờ tôi về đây. – nói xong cậu xách cặp đi thẳng, bỏ lại một kẻ đang cười ngu ngơ.

Mấy ngày sau đó, hai người cứ thì thầm thậm thụt bàn cách giúp Taemin và
Minho. Những kẻ ngoài cuộc thì thấy lạ lắm. Thường ngày thấy Kibum cứ
quát nạt Jong, bây giờ sao lại như bạn thân vậy.

Jinki thấy vậy tức lắm, lôi Kibum hỏi cho ra lẽ:
- Này, sao em lại thân với cái tên đó quá vậy? Em bảo là ghét hắn lắm mà. Bộ giờ em thích hắn rồi sao? – Jinki xổ cho một tràng.
- Này, không phải vậy đâu. Tại em có việc thôi. – cậu thoáng đỏ mặt khi
thấy Jinki bảo mình thích hắn. Làm gì có chuyện đó. Dù đôi lúc nhìn hắn
cậu lại thấy tim mình lỗi nhịp.
- Vậy chứ có chuyện gì? Em nói hyung nghe đi… - Jinki mè nheo.
Biết không thể giấu Jinki được nữa, cậu kể hết cho Jinki nghe. Với lại
nếu nói cho Jinki biết thì sẽ không còn là chuyện của hai người nữa, đỡ
khỏi phải giáp mặt hắn một mình. Tiện quá.
- Vậy ah… - Jinki gập gù khi nghe kể vậy – vậy cho hyung tham gia với.
- Tất nhiên. Từ đó đến nay chưa nghĩ ra được gì hết. Chán quá… - Kibum than thở.
- Cố lên nào, vì “bé Tae thân yêu” của chúng ta… - Jinki bay lên tận trời xanh – giờ có hyung nữa mà.
Và thế là từ đó không còn là buổi thảo luận giữa hai người nữa. Jong hơi
buồn một tẹo. Minho và Taemin ngạc nhiên lắm. Lúc trước thì hai, bây
giờ lại là ba. Bộ thân đến vậy rồi sao?

Trên đường về
- Này, sao dạo này thấy hyung thân với Kibum và Jinki vậy? Lúc trước khác mà. – Minho gặn hỏi Jong.
- Có gì đâu. Chắc tại cậu ấy không qua nổi vẻ “sâu kiu” của hyung thôi. – Jong “nổ”.
- Thiệt không đó. – Minho nghi ngờ về người vừa cướp bom trong quân trại, chọi ném một cách lộn xộn này.
- Em không cần biết đâu. Nhanh lên, hyung đói rồi, tối nay ăn gì đây?
Mấy ngày nay em toàn cho hyung ăn đồ dở ẹt… – Jong chuyển đề tài.
- Em nấu gì thì ăn nấy đi. Lộn xộn cắt lương giờ… - Minho dọa nạt.
- Đừng mà…Minho “ẹp zai”… - Jong năn nỉ.
Và thế là hai người cười nói rộn rã một góc đường.

Taemin cũng thắc mắc, nhưng cậu không hỏi. Nếu có gì thì Kibum sẽ nói thôi.

Sau nhiều ngày suy nghĩ, ba cái đầu cũng tìm được một cách. Để hai người
họ gần nhau, chắc chắn Minho có thể nhớ ra. Và một chuyến pinic ra đời
trong sự huân hoan của 3 người. Ba người quyết định sẽ đi thành hai
nhóm, đến đó làm như tình cờ gặp nhau và đi chung luôn. Nếu Taemin biết
có Minho thì nhất định không đi đâu. Còn địa điểm phải chọn nơi xa thật
là xa, để lỡ nếu đòi về cũng không được. Thế là xong một kế hoạch hoàn
hảo. Giờ đến bước thực hiện: Năn nỉ hai nhân vật chính đi.

Tại nhà Minho và Jong
- Minho ah, thứ bảy này rảnh không? – Jong lên tiếng khi hai người đang xem TV.
- Thứ bảy hả? Tối đó có đá banh hay lắm hyung ah… - Minho trả lời.
- Em dẹp cái đá banh sang một bên đi. Đi pinic với hyung đi.
- Sao lại đòi đi pinic? Em không muốn đi đâu. Ở nhà coi đá banh hay hơn. – Minho từ chối.
- Này, đi với hyung đi mà…đi nha…Minho ah… - Jong giở trò ăn vạ, mè nheo đủ kiểu.
- Sao hyung hứng thú vậy? Có gì hả? – Minho nghi ngờ.
- Tại hyung muốn đi…đi mà… - vẫn tiếp tục sự nghiệp lôi kéo Minho đi cho bằng được.
- Được rồi. Nếu hyung thích thì chúng ta đi. – Minho bó tay với Jong, đành phải chấp nhận.
- Oh yeahhhh…iu em quá đi… - Jong nhào vào ôm Minho.
- Làm gì mà vui dữ vậy? – Minho cười hỏi.
- Bí mật. Không cho em biết đâu. – nói xong Jong chạy về phòng của mình. Cậu vui lắm, được đi pinic với Kibum mà lị.

Tại nhà Taemin
- Minnie này, thứ bảy em rảnh không? – Kibum hỏi khi vừa bước vào ghế ngồi.
- Dạ rảnh. Có gì không hyung?
- Hyung và Jinki hyung định đi pinic. Em đi chung cho vui.
- Pinic ạ…huh…sao cũng được. Dù sao hôm đó em cũng không làm gì.

End chap 2.


Chữ ký của Wannah

Làm quen với Wannah


sakurakinomoto_106
sakurakinomoto_106
Hiện:

Tổng số bài gửi : 315
Chỉ số thành sao : 9
Join date : 11/03/2012
Bài gửiTiêu đề: Re: [T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] [T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] 286-113/4/2012, 11:56 pm
hey you! Sak đến thăm pà ja` Wannah đây!(ai bỉu kiu Sak dễ thương rồi lại kêu mắc ói!) tình hình là Wannah post fic hơi bị từ tốn ah! (từ từ tốn thời gian, sao ko post hết một lần lun đọc cho đã kon mắt ah!) hêh, nè, bik sao mà tói 12h đêm rồi còn onl ko? mới mượn được 3g của đứa bạn, oln cho nó hết tiền luôn! giỡn thôi, nó đăng kí je` đó nên nhìu Mbs lắm, em năng nỉ mượn xài bớt trong hôm nay. 3g thiệt là sướng nhể, hic, tiếc là ko có tiền để mua(huhu). mà mình nói một hồi nó thành cái je` lun òi! lang man lạc đề quá! mà thôi, pp wannah nhá, nữa tháng sau gặp lại~[T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] 917710

*ôm hun*

*quay mặt đi chỗ khác*

*chùi miệng*

cốp~

*lụm dép từ Wannah*

veo~!

*chọi lại*

*vẫy khăn*

ah, chẵng qua là mềnh lại lên cơn![T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] 364154


Chữ ký của sakurakinomoto_106

Làm quen với sakurakinomoto_106


Bling Bling Takki
Bling Bling Takki
Hiện:

Scorpio
Tổng số bài gửi : 512
Chỉ số thành sao : 12
Join date : 07/11/2011
Age : 29
Đến từ : S2 - Bling's house
Bài gửiTiêu đề: Re: [T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] [T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] 286-114/4/2012, 4:53 pm
a~

Bạn Jong sao trong fic này phởn thế ko biết [T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] 454751361

Iu ghê [T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] 1213146474

Chap mới au ơi
[T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] 2704048223


Chữ ký của Bling Bling Takki

Làm quen với Bling Bling Takki


Wannah
Wannah
Hiện:

Aquarius
Tổng số bài gửi : 26
Chỉ số thành sao : 0
Join date : 23/02/2012
Age : 31
Đến từ : Bà Rịa - Vũng Tàu
Bài gửiTiêu đề: Re: [T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] [T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] 286-118/4/2012, 8:50 am
Bling Bling Takki đã viết:
a~

Bạn Jong sao trong fic này phởn thế ko biết [T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] 454751361

Iu ghê [T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] 1213146474

Chap mới au ơi
[T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] 2704048223
kekekeke, chẳng qua là mềnh bị thích bợn Jong phởn thế nên...
tánh cháu nó trong này hem được bt đâu (mừ bt nó cũng đâu được bt :)) )


Chữ ký của Wannah

Làm quen với Wannah


Wannah
Wannah
Hiện:

Aquarius
Tổng số bài gửi : 26
Chỉ số thành sao : 0
Join date : 23/02/2012
Age : 31
Đến từ : Bà Rịa - Vũng Tàu
Bài gửiTiêu đề: Re: [T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] [T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] 286-118/4/2012, 8:53 am
sakurakinomoto_106 đã viết:
hey you! Sak đến thăm pà ja` Wannah đây!(ai bỉu kiu Sak dễ thương rồi lại kêu mắc ói!) tình hình là Wannah post fic hơi bị từ tốn ah! (từ từ tốn thời gian, sao ko post hết một lần lun đọc cho đã kon mắt ah!) hêh, nè, bik sao mà tói 12h đêm rồi còn onl ko? mới mượn được 3g của đứa bạn, oln cho nó hết tiền luôn! giỡn thôi, nó đăng kí je` đó nên nhìu Mbs lắm, em năng nỉ mượn xài bớt trong hôm nay. 3g thiệt là sướng nhể, hic, tiếc là ko có tiền để mua(huhu). mà mình nói một hồi nó thành cái je` lun òi! lang man lạc đề quá! mà thôi, pp wannah nhá, nữa tháng sau gặp lại~[T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] 917710

*ôm hun*

*quay mặt đi chỗ khác*

*chùi miệng*

cốp~

*lụm dép từ Wannah*

veo~!

*chọi lại*

*vẫy khăn*

ah, chẵng qua là mềnh lại lên cơn![T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] 364154
chời, 3g hem cóa zui zẻ giề au
tốn tiền như quỷ, chẳng ưa nổi nó
thỳ chuyện giề cũng phải từ từ... từ tốn thoy, hem cần vội :))
đúng bệnh m nặng quá, nặng hơn cả ta oy
đi khám đêy


Chữ ký của Wannah

Làm quen với Wannah


Wannah
Wannah
Hiện:

Aquarius
Tổng số bài gửi : 26
Chỉ số thành sao : 0
Join date : 23/02/2012
Age : 31
Đến từ : Bà Rịa - Vũng Tàu
Bài gửiTiêu đề: Re: [T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] [T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] 286-11/6/2012, 1:37 pm
mình đã trở lại sau một time vắng bóng :D

mianhae~

Chap 3.

Và thứ bảy cũng tới. Jong đã lôi Minho dậy từ sáng sớm. Cậu cứ ríu ra ríu rít mãi thôi. Hai người, một phấn khởi, một buồn ngủ, đang lên xe bus tới nơi đi pinic.

Đó là khu rừng cổ thụ Sunshine, cách đây rất xa, đi xe mà mất nửa buổi mới tới.
Không khí rất trong lành. Một nơi rất lí tưởng để đi pinic.
Khi hai người đi lòng vòng tìm nơi cắm trại thì gặp Kibum, Jinki và Taemin. Taemin và Minho rất là ngạc nhiên. Ba người còn lại thì không, nhưng họ vẫn giả bộ ngạc nhiên lắm.
- Oh, ba người cũng đi cắm trại ở đây sao? – Jong hồ hởi, tay bắt mặt mừng cười típ cả mắt.
- Uhm, không ngờ lại gặp hyung ở đây nha. - Kibum xởi lởi. - Hyung đi với Minho thôi ak.
- Uhm, nhưng giờ có mọi người đây, mình đi chung đi. Đi chung cho vui hem. - tiếp tục cười nói hí hửng.
Minho và Taemin khi nhìn thấy nhau, mắt tròn xoe nhìn nhau trân trối. Một hồi Taemin quay mặt đi chỗ khác, cậu không muốn nhìn Minho.
- Này, nãy giờ hai em không để ai nói hết vậy? - Jinki trách móc. - Chào em, hyung là Jinki. - vừa nói Jinki giơ tay về phía Minho đang đực mặt ra.
- Ơ...à, chào hyung. Em là Minho, học cùng lớp với Taemin. Nhưng em bằng tuổi Kibum đó. - Minho khẽ giật mình khi Jinki làm quen. Cậu đang mải suy nghĩ về thái độ kì lạ của Taemin.
- Thôi, định đứng đây xã giao đến bao giờ hả? Chúng ta đi tìm chỗ dựng lều đi. Quá trưa rồi. - Kibum lến tiếng và kéo mọi người đi.

Không để cho hai nạn nhân của họ kịp nói gì, ba người đã lôi đến một vùng đất trống, bỏ đồ đạc xuống rồi.
Taemin kéo Key ra chỗ khác, giãy nãy:
- Này, sao lại đi chung với hắn ta chứ? Em không thích đâu. Em muốn về.
- Thôi đi mà, Minnie ngoan. Đi đông thì vui chứ sao. Em cứ xem như bạn bình thường đi. Với lại giờ em muốn về cũng không được đâu. Ở đây không có xe về giờ này… – Kibum cười đểu.
- Nhưng… - Taemin ấp úng.
- Thôi phụ hyung đi, đừng đứng đó càu nhàu nữa. – biết mình đã thắng, Kibum lệch sang chuyện khác.

Còn về phần Minho
- Đây là lí do hyung lôi kéo bằng được em tới đây hả? – Minho càu nhàu
- Làm gì có. Tình cờ thôi mà - Jong cười hí hửng.
- Thiệt không đó? - Minho lườm xéo. - Nhưng đi chung với cậu bé ấy em thấy... - Minho thở dài.
- Thấy gì? Càng đông càng vui mà. Phụ hyung coi. Đứng đó làm gì vậy? - Jong nhanh chóng chuyển đề tài


Bọn họ phân chia công việc: Minho dựng lều, Taemin sắp xếp dụng cụ, Jinki trải bạt ra làm chỗ ngồi, còn Jong và Kibum đi kiếm củi.
Key và Jong cố tình sắp xếp vậy để Taemin và Minho có thể ở cùng nhau. Mà hình như tên Jinki này không biết kế hoạch sao mà đứng xớ rớ ở đó vậy? Kibum nhắn tin vào điện thoại của Jinki: “Này, hyung đi chỗ khác đi. Chúng ta bàn trước rồi mà”.
Tội nghiệp Jinki, sáng sớm đã bị dựng đầu dậy, vẫn chưa tỉnh táo hẳn. Jinki lặng lẽ đứng dậy và chuồn mất.

Chỉ còn lại hai người. Một kẻ hì hụi dựng cái lều bự choảng, còn một kẻ thì lặng lẽ sắp xếp mớ đồ rườm rà rắc rối của Kibum chuẩn bị. Sau khi sắp xếp xong, Taemin ngẩng mặt lên, thấy Minho đang khổ sở dựng lều. Cậu bỏ đi. Cậu không muốn tiếp xúc với Minho. Cậu sợ…

Sau một hồi vật lộn biến cái đống bèo nhèo như xơ mướp thành một cái lều hoành tráng, Minho tự hào nhìn thành quả của mình. Cười tự đắc xong, Minho quay sang nhìn xung quanh.
- Đâu hết rồi? – Minho lẩm bẩm.
Xong cậu cũng đi dạo lanh quanh xem như thế nào.

- Này, em có nghĩ kế hoạch này thành công chứ? – Jong hỏi khi cúi xuống nhặt củi.
- Ai biết được. Mà chắc sẽ ổn thôi. – Kibum đáp.
- Uhm…

Không khí tự dưng lắng xuống. Trong rừng lúc này chỉ có tiếng xào xạc của lá cây, tiếng mấy con sóc leo trèo kiếm quả, và tiếng ríu rít của những chú chim nhỏ bé.

Chỉ có hai người ở đây làm Kibum hơi khó thở. Lâu lâu ngước lên nhìn Jong, tự dưng tim đập lệch nhịp khi thấy nụ cười dễ thương đó. Cậu nhanh chóng quay mặt đi chỗ khác.
- Á Á… Áaaaaaaaaaaaaaaaa…

Tự dưng có một tràng hét thất thanh vang lên. Giật mình. Kibum vừa mới ngẩn lên thì thấy Jong đang lao về phía mình. Chưa kịp làm gì thì Jong đã ôm Kibum cứng ngắt, vừa ôm vừa la bài bãi.

Khi đã định thần lại, nhìn về chỗ khi này Jong đang đứng thì thấy một con rắn đang bò đi, Kibum cũng hiểu chuyện gì vừa xảy ra.
- Á á …cái con đó…thấy ghê quá đi – Jong vẫn không ngừng la.
Nhận thấy tình trạng này không ổn, khi mà Jong cứ ôm mình thế này, Kibum giãy nãy:
- Này, buông ra coi…
- Không buông…cái con đó…á á … - Jong vẫn tiếp tục bản nhạc lạc tông của mình.
- Nó đi rồi, buông ra đi… - Kibum dần đỏ mặt, cực nhọc ổn định nhịp tim đang nhảy tưng tưng kia.
- Thiệt không vậy? – Jong ngước lên nhìn Kibum bằng ánh mắt cún con.

“Thịch…”
Lại nữa…

- Thiệt mà…thả ra coi…
Dường như vẫn còn sợ, Jong quay lại nhìn cho chắc. Khi đã chắc chắn nó không còn đó, Jong mới thả ra. Từ nhỏ đến giờ, Jong chỉ biết rắn qua tranh ảnh tv thôi. Khi nãy còn tưởng nó là củi, cầm lên nữa…

- Phù, hú vía… - Jong thở nhẹ nhõm. Quay lên nhìn Kibum, thấy mặt Kibum đang đỏ lên, Jong thắc mắc – Sao mặt em đỏ thế? Bộ em cũng sợ nó hả?
- Làm…làm gì có. Tại…tại hyung ôm tôi chặt quá làm tôi…khó thở thôi. – Kibum la toáng loạn làm Jong giật mình.
- Vậy…hả? Xin…lỗi, tại hyung sợ nó thôi. – Jong cúi đầu lí nhí, vò vò cái áo.
Thấy cái dáng vẻ giống cún con đang hối lỗi kia, cậu lại đỏ mặt.

“Cứ đà này chắc bệnh tim quá…”

- Thôi, làm nhanh lên rồi về nữa. – Kibum lên tiếng. Nếu không chắc Jong đứng vò cái áo nát luôn quá.
- Uhm… - Jong tiếp tục sự nghiệp đang bỏ dở kia. Lần nầy cậu nhìn rất cẩn thận, thậm chí còn lấy que củi chọt chọt thử xem cái thứ trước mặt mình có biết cử động không nữa (= =”)

Taemin nãy giờ đi dạo lanh quanh khắp nơi. Cảnh vật nơi đây, yên bình quá. Những cây gỗ cổ thụ im lìm ngủ. Những tia nắng cuối thu lặng lẽ chiếu rọi xuống mặt đất ẩm thấp, lâu lâu lại có tiếng ríu rít của một con chim nào đó vang lên, rồi lại đứt quãng im lìm.

Lặng lẽ thở dài, cậu mong hai ngày cắm trại này qua nhanh lên. Cậu không muốn giáp mặt Minho. Dù biết Minho này không làm gì mình cả, nhưng cậu vẫn có cảm giác…khó chịu. Cứ cho là cậu cứng đầu, bướng bỉnh đi. Cậu vẫn không muốn nói chuyện với Minho. Đã hạ quyết tâm rồi. Quên là tốt nhất. Và khi muốn quên gì thì phải tránh xa ra những gì liên quan đến nó.

Kéo mình ra khỏi những suy nghĩ đó, Taemin khẽ ngồi xuống một tảng đá lớn cạnh dòng sông. Từng đợt gió thoảng nhẹ, mang theo hơi nước mát lạnh từ mặt hồ, luồn nhẹ vào mái tóc Taemin. Cậu lặng yên nhìn dòng nước phản chiếu bóng mình.

Một hồi Taemin cũng quyết định đứng dậy đi về khu cắm trại. Cũng đã trễ rồi. Khi vừa đứng lên, chân Taemin trượt khỏi điểm tựa do lớp rong rêu đóng trên tảng đá lâu ngày. Chân cậu đập mạnh vào tảng đá trước khi cả thân hình rơi xuống dòng sông lạnh lẽo kia.
“Cứu…”

Cậu chi kịp kêu lên trước khi bị dòng sông nuốt chửng. Trước khi mất đi ý thức, Taemin còn nhìn thấy bóng ai đó đang lao xuống.

Minho cũng đi dạo loanh quanh nãy giờ. Khi đi ngang qua dòng sông ấy, thấy Taemin đang ngồi đó, Minho đứng lặng lẽ nhìn. Trong không khí chiều tà này, hình bóng Taemin ẩn hiện trong làn hơi nước, như một bức tranh tuyệt mĩ của một vị họa sĩ nổi tiếng. Mái tóc hung đỏ mềm mại bay nhẹ nhàng trong từn đợt gió. Làn da trắng như tuyết đầu mùa, thanh khiết. Đôi mắt to tròn long lanh ấy, sóng mũi cao cùng đôi môi hồng đào ấy, tạo lên một vẻ đẹp tuyệt vời.

Nhưng sao gương mặt ấy… lại buồn thế? Minho chưa bao giờ được thấy nụ cười toàn vẹn thật sự của gương mặt này. Cậu chỉ thấy một nỗi buồn mang mác, không thì lại là một gương mặt cáu khỉnh khó chịu với mình.

Đứng nhìn thế này, không hiểu sao, trong lòng cậu lại xuất hiện một cảm giác…Cậu không biết phải định nghĩa cái cảm giác này là gì. Đầu cậu tự dưng thấy đau như búa bổ.Dường như có một chuỗi hình ảnh nào đó, lướt ngang qua não của cậu, rất nhanh. Nhanh đến nỗi có cảm giác như nó đang xé toạt trí nhớ của cậu ra vậy. Cảm giác thật khó thở...

Minho ngồi thụp xuống, ôm đầu lắc lắc, cố xua đuổi cái cảm giác khó chịu này. Sau một hồi, Minho đứng dậy, toan bước đi. Nãy giờ đứng nhìn lén, thật không giống cậu chút nào. Khi định bước đi, thì Minho nghe tiếng hét lên:
- “Cứu…”

Giật mình quay lại, Minho không thấy Taemin đâu. Cậu hoảng hốt chạy lại, lao mình xuống dòng sông mà không kịp suy nghĩ gì. Sau khi đỡ được thân hình bé nhỏ trước khi nó chìm xuống, Minho ngay lập tức kéo Taemin lên bờ.

Cái cảm giác lạnh run cùng những đợt gió thổi qua không làm Minho bận tâm. Cậu lúc này chỉ biết mỗi Taemin thôi. Minho lắc mạnh Taemin đang nằm bất động:
- Taemin ah…Em có sao không? Tỉnh dậy đi…Taemin ah…

Taemin vẫn không cử động. Minho ra sức đẩy nước trong buồng phổi của Taemin ra ngoài. Vẫn không có biểu hiện gì. Minho lấy hơi, cúi xuống bờ môi đang tái dần vì lạnh. Cậu đang hô hấp nhân tạo cho Taemin, và vẫn tiếp tục đẩy nước.

Lay hoay một hồi, Taemin cũng sặc nước và dần tỉnh dậy. Minho thầm cám ơn cái lớp dạy sơ cứu mà cậu theo học quá.
- Em có sao không? Có thấy khó chịu ở đâu không? – Minho rối rít.
- Tôi…tôi không sao. – Taemin dần lấy lại ý thức và phát hiện tình cảnh hiện tại, cậu lạnh lùng đáp.

Taemin đứng dậy, muốn đi khỏi nơi này. Nhưng khi nãy trước khi rơi xuống sông, chân cậu va vào tảng đá. Đau đớn gục xuống, Taemin khẽ nhăn mặt.
- Thấy chưa, em không đi được kìa. – nói rồi Minho bế thốc Taemin lên.
Giật mình trước hành động này của Minho, Taemin vội vàng ôm lấy cổ Minho để giữ thăng bằng.
- Này, làm gì vậy? Thả tôi xuống… - Taemin giãy giụa trong tay Minho.
- Em yên lặng chút coi. Em đâu tự đi được đâu.
Nói xong, Minho bước đi, mặc kệ Taemin vẫn giãy đòi xuống. Bất lực trước vòng tay khỏe mạnh của Minho, Taemin buông xuôi, không giãy nữa. Gió rít qua làm cậu thấy lạnh. Khẽ nép người vào vòng tay ấm áp của Minho, cậu thiếp đi.

Ấm áp quá…

Vừa bước đi, Minho lâu lâu lại cúi xuống nhìn con người đang thiếp đi trong tay mình. Cảm giác khó hiểu lại trào dâng. Khi ngủ, trông cậu bé thật yên bình, không còn vẻ buồn và khó chịu như lúc bình thường. Tại sao lại cố tỏ vẻ khó gần như vậy chứ? Em thế này dễ thương hơn nhiều chứ.
Cảm giác Taemin đang run lên nhè nhẹ vì lạnh, Minho bước nhanh hơn về khu trại.

À, nãy giờ bỏ quên Jinki mất (=,=”)

Sau khi nhận được tin nhắn của Kibum, Jinki cũng lo chạy đi mất. Lang thang nãy giờ, cậu thấy chán quá. “Biết vậy hồi nãy chạy theo Kibum cho rồi.”. Lầm bầm một hồi, cậu quyết định về khu cắm trại. Khi về tới nơi, không thấy ai hết.

Gì kì vậy? Trốn đâu mất rồi?

(Lại) lầm bầm lần nữa, Jinki quyết định lăn đùng ra ngủ cho khỏe. Sáng đi sớm quá cướp mất giấc ngủ ngon lành của cậu. Cái đó không tức. Nhè đúng lúc người ta đang mơ sắp được ăn gà mà phá đám mới tức. Bộ mấy người đó không biết, gà là tình yêu, là lẽ sống, là châm ngôn bất hủ của anh sao? Không gặp ẻm, anh sẽ buồn chán, mệt mỏi vì "nhớ thương". Vậy mà nỡ chia cắt uyên ương. Lầm bầm một hồi Jinki cũng ngủ.

Gom củi một hồi, Kibum và Jong cũng quay về. Nhìn Jong vậy mà cũng khỏe phết, mang nguyên một bó ủi to đùng. Khi về đến nơi, không thấy ai mà chỉ có con sâu ngủ đang ngáy khò khò, Kibum thắc mắc:
- Hai người kia đâu rồi?
Hỏi cho có lệ vậy thôi, ai mà biết được hai người đó đi đâu. Nhưng họ vãn nhìn nhau và cười "nửa miệng". "Biết đâu..."

Đang loay hoay đốt lửa, thấy Minho đang bế Taemin bước vội vã tới, Kibum chạy lại hỏi rối rít:
- Có chuyện gì thế? Taemin bị sao vậy?
- Em ấy té xuống sông thôi. Không bị gì đâu. Cậu đưa em ấy vào trong thay đồ đi, coi chừng nhiễm lạnh đó. – Minho cũng tuôn một tràng
- Uhm, cậu đưa em ấy vào giùm đi, mình vào liền.
Nói xong Kibum chạy đi lấy bộ đồ cho Taemin rồi cũng chạy vào.

Minho bước lại thực hiện tiếp công việc nhóm lửa dang dở của Kibum.
- Em cũng đi thay đồ đi. Mặc đồ ướt coi chừng bệnh đấy. – Jong lên tiếng
- Không sao đâu. Hơ lửa một hồi là khô ấy mà. Em khỏe lắm, hyung lo gì… - vừa nhóm lửa Minho vừa nói.

Nói cứng vậy thôi, mỗi khi có một cơn gió thoảng qua Minho lại run người lên. Nhanh chóng nhóm lửa, Minho ngồi hơ cái áo, vừa suýt soa vì lạnh. Một hồi áo khô, cậu mặc vào, vẫn ngồi sưởi ấm.

Một hồi Taemin cũng bước ra. Vừa thấy Taemin, Minho đã hỏi:
- Em có sao không? Hết lạnh chưa? Hết đau chân chưa?
- Tôi không sao. Cám ơn – trả lời nhưng Taemin lại không nhìn Minho.

Kibum bước ra, nói to:
- Thôi, chuẩn bị bữa tối thôi. Jinki hyung, dậy đi…
- Măm, măm...ngon quá...gà...ơi, i nớp diu...chẹp chẹp... - Jinki mớ, chay cả nước dãi nữa.
- Gà vịt cái gì? Dậy mau đi... - Kibum đạp đạp mấy cái.
- Huh...gà ơi... - vẫn tiếp tục mớ.
- Hyung, dậy... gà bị bắt mất rồi kìa. - Kibum quát toán loạn cả lên.
- Hả?! Đâu, gà của hyung, ai bắt mất hả? Đứa nào to gan thế? Hyung sẽ bằm nó ra, páo chù cho gà thân yêu... - Jinki bật dậy và tuôn một tràng. Sau đó lại ngơ ngác khi thấy mặt Kibum nhìn mình. - Gà của hyung đâu?
- Gà gì? Có ai đề cập tới nó hả? Dậy chuẩn bị ăn tối này. - Kibum cười "đểu".
- Ôi, tình yêu của ta... - Jinki thầm trách - ...sao em bỏ ta mà đi thế? oaoaoaoa...

Kibum đã chuẩn bị từ lúc ở nhà rồi, giờ chỉ bày ra thôi. Mọi người quây quần bên đống lửa.
- Woaaaa, Kibum nấu ăn ngon quá đi… - Jong trầm trồ khi ăn thử món ăn - …chả bù cho “ai kia” – vừa nói Jong vừa liếc xéo Minho.

Kibum thoáng đỏ mặt vì lời khen đó.

- Này, chê thì bữa sau em không nấu nữa đâu, tự mà nấu lấy nhé… - Minho cũng liếc xéo lại.
- Hihi, hyung giỡn thôi mà…hihi…đừng giận nữa mà…giận mau già đấy… - Jong xáp vào năn nỉ.
- Thôi ăn đi… - Minho đẩy Jong đang đeo mình như đỉa kia ra.
- Hihihi, em dễ thương quá… - lại tiếp tục ăn.

Bữa ăn đang yên ổn diễn ra, thì bất chợt...
- Yah, bỏ đũa ra khỏi miếng gà đó coi… - Jinki la toáng lên khi Jong đang gắp miếng gà.
- Sao chứ? Em cũng muốn ăn… - Jong bài bãi la lên.
- Món này Kibum nấu cho hyung mà… - vẫn la
- Không biết…thả tay ra coi… - nhiệt tình không kém.
- ABC...#$%&*(!...XYZ...
- Yahhhhhhh…Hai người có thôi không hả? – chịu không nổi, Kibum quát lên. – không cho ăn nữa bây giờ.
Hai người lập tức im bặt, không quên liếc xéo nhau một cái.

Bữa tối diễn ra với tiếng tranh giành đồ ăn giữa Jong và Jinki, tiếng quát của Kibum,…toán loạn cả lên. Chỉ Taemin và Minho không nói gì. Taemin thì dễ hiểu rồi, còn Minho. Lúc này Minho thấy hơi mệt một chút. Cậu vẫn ăn mà không nói gì, chỉ ừ hử cho qua những câu nói của mọi người.

Bữa ăn rồi cũng xong. Mọi người dọn dẹp và bày khoai ra nướng ăn. Jong lanh chanh, thảy nguyên củ vào đống lửa, ngồi hóng với đôi mắt sáng rực. Một hồi lôi ra thì nó thành than rồi. Quay sang nhìn Kibum với cái mặt mếu:
- Kibum ah…nó cháy mất rồi…
- Nè, cho hyung củ của tôi này – nói xong Kibum đưa củ khoai thơm phức của mình cho Jong.
- Woaa, thơm quá… - đón lấy củ khoai, Jong cười típ mắt – cám ơn em nha.
- Cho hyung nữa… - thấy Jong được cho, Jinki cũng mè nheo.
- Hyung tự biết nướng mà… - Kibum nói, khuyến mãi thêm cái liếc xéo.
Mặt Jinki méo xẹo, còn Jong thì cười phớ lớ như chọc tức Jinki.

Lúc này Minho mới cảm thấy mệt thật sự. Mồ hôi lạnh đổ ra, chảy dài trên trán. Không muốn làm mọi người lo và mất không khí vui vẻ này nên cậu không nói. Minho vỗ nhẹ vào trán, nhằm xua đi cảm giác khó chịu đến ngột ngạt này.

Và những hành động của Minho không qua được Taemin. Cậu bé nhìn Minho nãy giờ. Từ lúc ăn tối đã thấy Minho không nói gì, bây giờ còn mệt mỏi hơn. “Không lẽ tại cứu mình…”

Trời khuya dần, sương phủ khắp nơi, gió lạnh thoảng qua…
- Tối rồi, đi ngủ thôi. – Kibum lên tiếng.
Cả bọn dọn dẹp rồi chui vào lều. Minho vẫn ngồi đó, cố xua đi cảm giác ấy.

Thứ tự ngủ được phân chia như sau: Jinki khi ngủ thì lăn lông lốc, hay gác chân lên người khác nên cho vô góc ngủ. Taemin không thích nằm gần người lạ nên Kibum phải nằm gần Jong rồi.
“Một đêm khó ngủ đây…” – Kibum thở dài.

Chưa thấy Minho vào, Jong lò đầu ra:
- Này Minho, không đi ngủ sao?
- Mọi người ngủ trước đi, em ngồi đây chút rồi vào. – Minho trả lời.
Hỏi xong Jong lại chui vào ngủ. Mới đặt lưng xuống, Jinki và Jong đã ngáy khò khò rồi. Kibum cũng cố nhắm mắt lại, tìm vào giấc ngủ. Bất chợt, Jong quay sang, ôm chầm lấy Kibum.

“Thịch…”

Hoảng hồn, Kibum đẩy tay Jong ra. Ai ngờ dáng ngủ của Jong lại xấu vậy chứ. Cọ quậy một hồi, Jong cũng quay sang ôm Kibum lần nữa. Đẩy ra hai ba lần vẫn vậy, Kibum kệ luôn.
“Để sau rồi tính sổ với tên này vậy.”. Một hồi thì Kibum cũng ngủ mất.

Taemin vẫn chưa ngủ. Cậu nằm mãi mà không ngủ được.
“Sao hyung ấy chưa vào nữa?”
Nằm một hồi vẫn vậy, Taemin ngồi dậy ra khỏi lều. Cậu tiến lại gần Minho đang dựa lưng vào gốc cây. Minho nhắm nghiền mắt lại, mồ hôi chảy dài từ thái dương xuống, tóc thì dính bệch vào khuôn mặt đẫm mồ hôi.

- Hyung… - Taemin khẽ gọi
- Huh…Taemin…đó hả? – Minho khó nhọc mở mắt ra – sao em… chưa ngủ nữa?
- Vậy hyung ngồi đây làm gì? – Taemin hỏi, dù đã biết lí do.
- Ah…tại hyung hơi…mệt thôi. Ngồi một hồi là khỏe ấy mà… – Minho nhắm mắt lại, thở một cách khó khăn. Cậu dần thiếp đi giữa những hơi thở khó nhọc ấy.
Taemin lặng lẽ ngồi xuống bên cạnh. Trời đêm càng lúc càng lạnh, sương phủ càng nhiều hơn.
Quay sang người bên cạnh, Taemin lại thở dài. Dùng tay nhẹ nhàng vén những lọn tóc ướt mồ hôi của Minho lên, Taemin thầm nghĩ: “Sao lại có người giống đến thế nhỉ?”.

Vẫn gương mặt này, mỉm cười cùng Taemin những lúc hai đứa chạy nhảy vui chơi. Vẫn bàn tay này, nhẹ nhàng nắm lấy tay Taemin những buổi đi học về…Vậy sao bây giờ…

Nhìn thấy Minho thở khó nhọc, run lên nhè nhẹ, Taemin không cầm lòng được. Dù sao cũng tại cậu mà Minho mới sốt. Thế nên cậu cho phép mình, đêm nay hãy đối xử với người này, như là Minho của cậu.
Nghĩ vậy, Taemin đi vào trong lấy khăn và một cái thau đựng nước. Nhẹ nhàng vắt khô khăn, Taemin lau mặt cho Minho. Khi được lau bằng nước ấm, khuôn mặt Minho giãn ra đôi chút.
Đắp khăn lên trán cho Minho, Taemin đi lại gần đống lửa đang lụi tàn dần, bỏ vài cây củi vào để nó bùng cháy lên, sưởi ấm cho Minho. Taemin quay lại ngồi gần Minho. Bỗng nhiên Minho dựa đầu vào vai Taemin. Khuôn mặt đã dễ chịu hơn.

“Thịch…”

Tiếng tim đập lệch nhịp nhẹ nhàng vang lên, làm cho Taemin lại có cảm giác khó thở. Cố gắng không nghĩ lung tung, Taemin nhìn sâu vào ngọn lửa. “Chỉ là trả ơn thôi.”

Trời mỗi lúc một khuya. Sương càng dày hơn. Tiếng ếch nhái kêu lên râm rang, lâu lâu lại vọng lại một tiếng kếu của loài vật nào đó, tiếng cháy tí tách của ngọn lửa, hòa vào trong đêm.

“Nếu cứ ngồi đây e không ổn.” – Taemin quanh sang định đánh thức Minho dậy. Nhưng khi nhìn thấy gương mặt mệt mỏi đang dựa vào vai mình, Taemin không nỡ đánh thức.

Cậu nhẹ nhàng đứng dậy và đỡ Minho dứng dậy theo. Hơi khó khăn để vào lều một tý. Khi đã đặt Minho xuống, Taemin định đứng dậy, quay về chỗ của mình thì vấp chân Jong, cậu té nhào xuống.

Khi định thần lại thì Minho đã vòng sang ôm lấy cậu. Taemin hơi giật mình. Đang loay hoay tìm cách đứng lên, thì Minho bỗng dưng ôm lấy cậu chặt hơn. Bàn tay ấm áp ấy như có ma thuật, làm Taemin bỗng dưng không muốn rời khỏi. Khẽ nép vào người Minho, Taemin thì thầm “Chỉ đêm nay thôi…”, và sau đó chìm dần vào giấc ngủ.

Trong giấc mơ, Taemin thấy…

Một ngày nữa lại đến. Quả cầu lửa nhẹ nhàng lách qua những cụm mây đang cản đường đi của mình. Ánh sáng dần xóa tan đi những vệt sương mù đang ương bướng ẩn nấp trong những tán cây. Tiếng chim ríu rít vang vọng một góc rừng. Những hạt sương đọng lại trên lá cây, được ánh sáng chiếu vào lóng lánh như những viên ngọc nhiều màu sắc. Những con thú nhỏ đang cặm cụi tìm thức ăn, lâu lâu lại đùa giỡn, tranh giành đồ ăn với nhau, náo loạn cả một góc rừng.

Cảnh vật đẹp là thế, vậy mà mấy người trong lều kia không có ý định dậy ngắm cảnh thì phải. Họ vẫn đang mãi mê theo đuổi giấc mơ của mình. Hình như có người cựa quậy, phải zoom kĩ mới được.

Thì ra là Kibum. Jong vẫn ôm lấy Kibum không buông. Có lẽ hơi ấm từ đó làm Kibum không muốn dậy chăng. Kibum quay nhẹ người sang, hình như thấy cấn cấn cái gì đó, cậu dần mở mắt ra. Tròn xoe mắt ngạc nhiên.
Gì chứ, không lẽ tên lùn này ôm mình cả đêm sao?
Hất tay Jong ra, Kibum hoảng hồn bật dậy.

Vậy là lí do dậy không phải vì cảnh đẹp rồi. Mà dẹp cái vụ cảnh vật này qua một bên đi. Chẳng ai lãng mạn mà đi ngắm đâu. Bây giờ có thứ thú vị hơn để ngắm rồi.

Sau khi hoảng hồn bật dậy, Kibum chiếu tia nhìn ché lửa sang phía Jong. Chưa kịp định thần lại sau vụ Jong thì cằm Kibum muốn đáp không chủ đích xuống mặt đất. Và cái hình ảnh Minho đang ôm Taemin ngủ đập bộp vào mặt Kibum.

What??? Huh, chắc mơ thôi, ngủ tiếp nào…

Chưa kịp nằm xuống ngủ tiếp thì Jong bật dậy. Jong giơ cái mặt ngu chưa từng thấy về phía Kibum, có ý hỏi là dậy rồi hả.

Tự dưng Kibum cấu vào tay Jong một cái, coi thử nếu Jong la đau thì chắc không phải mơ, khỏi ngủ mất công. Hồn trên chín tầng mây chưa kịp xuống, bị cấu một cái, Jong lọt cái bộp xuống đất. Jong chưa kịp la đau, Kibum hỏi một cách ngây thơ:
- Này, đau không?
- Sao…lại không đau hả? Sao em cấu hyung chứ? – mặt mếu xuất hiện.

Kibum khẽ hất mặt về phía sau, hàm ý là bảo Jong tự quay lại mà nhìn đi. Nhưng do chưa lấy lại tỉnh táo, Jong không hiểu Kibum làm vậy là gì, liền hỏi:
- Cổ em bị gì hả?
- Gàooo…muốn chết hả? – Kibum hằn học quát
- Vậy…vầy vầy là gì? – Jong ngơ ngác hỏi, vừa hỏi vừa làm lại động tác y chăng của Kibum
- Hyung ngốc bẩm sinh hả? Nhìn ra phía sau kìa… - Kibum chán nản.

Vừa quay lại phía sau, cái mặt Jong đã ngu giờ còn ngu hơn. Cậu quay sang Kibum
- Vậy…là sao? Thôi chắc mơ đấy, ngủ tiếp đi…
- Đúng là ngốc bẩm sinh rồi…Hồi nãy bị bấu không thấy đau hả? Đưa đây bấu lại cho… – vừa nói Kibum còn dọa đòi bấu tiếp.
- Đau… đau mà. Khỏi bấu nữa. – Jong sợ. Kibum bấu đau lắm đó.
- Thôi ra ngoài cho họ ngủ. – Kibum kéo Jong ra khỏi lều.

Sau khi đánh răng rửa mặt xong, Jong ngồi suy nghĩ. Jong vẫn không hiểu cái cảnh hồi nãy là gì nữa. Không phải Minho bảo Taemin rất ghét Minho sao. Khó hiểu quá. Thôi nghĩ làm gì cho nhức đầu, tí nữa Minho dậy hỏi luôn cho khỏe. Thấy mình thông minh quá, Jong tự cười thưởng cho mình.
- Hyung khùng hả? Làm gì ngồi cười một mình vậy? Qua phụ tôi này… - Kibum vừa cầm cái thìa dứ dứ vào mặt Jong – không cho ăn đá bây giờ.
- Làm gì dữ thế… - Jong lếch thếch bước qua.

Trong lều
Khẽ cựa mình, Minho dần dần mở mắt. Ánh sáng mặt trời làm cậu chói mắt, phải dụi dụi. Mắt nhắm mắt mở, Minho thấy hình như mình đang ôm cái gì thì phải. Ấm quá đi. Mở mắt…nhìn…dụi mắt…nhìn. Huh, mơ à…dụi lần nữa…nhìn…

Cái quái gì đang xảy ra thế này?

Mắt Minho mở tròn hết cỡ, nhìn chăm chăm vào cái cục-tròn-tròn-ấm-ấm đang nằm trong vòng tay mình. Minho chỉ nhớ tối qua hình như cậu sốt thì phải. Trong cơn nhức đầu, hình như Minho thấy Taemin. Còn lại thì Minho không nhớ gì cả.

Đang chìm đắm trong mớ suy nghĩ, Minho cảm giác Taemin đang khẽ cựa mình. Ngay lập tức, Minho nhắm mắt lại. Cậu không biết phải đối mặt với Taemin như thế nào nữa. Giả vờ ngủ là cách tốt nhất.

Taemin khẽ mở mắt ra. Khác với mấy người kia, cậu không ngạc nhiên chút nào. Đưa tay rờ lên trán Minho, cậu thì thầm “May quá, hết sốt rồi…”. Lặng lẽ nhìn Minho đang (giả vờ) ngủ, cậu lại thở dài. Chỉ lát nữa thôi, đây sẽ là một người lạ. Cố nép vào Minho thêm một tí, cảm nhận hơi ấm này lần nữa…Ngẩn mặt lên nhìn Minho, bất ngờ Taemin nhướn người, hôn lên má Minho. Giống như lần cuối khi chia tay, Minho cũng hôn cậu như vậy.
- Tạm biệt nhé, Minho của em…

Nói rồi Taemin bật dậy, bước ra khỏi lều như không có gì xảy ra.

Còn Minho, sau khi nhận được nụ hôn đó, tâm trí bay véo lên cành cây, vi vu đi chốn nào rồi. Đưa tay lên sờ vào chỗ được hôn, Minho cứ ngỡ như mơ vậy. Nhưng cái câu “Tạm biệt nhé, Minho của em…” có ý là gì? Tại sao khi nghe thấy câu nói đó, Minho lại có cảm giác nhói đau ở lồng ngực. Cậu không muốn nghe câu nói đó…

Ngay khi Taemin bước ra khỏi lều, bốn con mắt đã nhìn Taemin chăm chú. Kibum và Jong muốn biết chuyện gì xảy ra quá. Nhưng không lẽ giờ nhào vô hỏi vậy, có bị coi là bất lịch sự không.
Jong chạy vào gọi Minho, dù gì thân nhau cũng dễ hỏi hơn.
Còn Kibum, tất nhiên là hỏi Taemin rồi. Nhẹ nhàng ngồi xuống cạnh Taemin, Kibum hỏi:
- Tối qua có chuyện gì xảy ra ah?
- Hôm qua Minho bị sốt, do cứu em hồi chiều…
- Cảm hả? Sao cậu ấy không nói cho mọi người biết?
- Chắc hyung ấy không muốn ai lo. Nhưng giờ hyung ấy hết sốt rồi, hyung đừng lo.
- Uhm…nhưng sao em…? – Kibum hơi ngập ngùng.
- Em muốn sống trong kỉ niệm ngày ấy…một lần nữa. Vì thế em đã xem hyung ấy như Minho của mình…giờ thì tất cả trở lại bình thường rồi. Đó chỉ là người lạ thôi… - Taemin cười buồn.
Không biết nói gì hơn, Kibum đành lặng lẽ vuốt tóc Taemin.

Nói gì bây giờ…thôi hãy chờ đến lúc đã…

Trong lều
- Này, tối qua có chuyện gì vậy? Sao hai người… - mới thấy Minho, Jong xáp vào liền.
- Em không biết… - Minho nói.
- Huh? Không biết là sao? – Jong hỏi.
- Thì là không biết chứ sao? Hôm qua em bị sốt mà… - Minho gắt. Bây giờ đầu cậu đau lắm, không muốn nói nhiều.
- Vậy giờ ổn chứ?
- Uhm, đỡ hơn rồi…nhưng sao đầu em đau quá…có cảm giác như sắp vỡ tung ra vậy? Cái cảm giác này… - Minho ôm đầu – sao mỗi lần nghĩ đến Taemin đều thế chứ?
- Huh? Chắc không sao đâu. Ra ngoài ăn sáng thôi… - Jong lảng tránh câu hỏi - Jinki hyung, dậy đi này…này… - vừa nói Jong vừa lắc lắc con sâu lười đang cuộn tròn trong chăn.
Không có tiếng ừ hử trả lời.
- Cái con sâu ngủ này…dậy coi… - Jong dùng giọng “oanh vàng” của mình, hét vào cái cục đang nằm – YAHHHHH, DẬY COIIIIIIII…
Nothing’s happen…

Bất lực, Jong kéo Minho ra, kệ cái cục đó.
- Kibum ah, Jinki hyung không chịu dậy kìa. – Jong méc
- Ok, hyung để đó…
Nói rồi Kibum đi vào. Cậu nói vào tai Jinki:
- Hyung ah, hôm nay có món gà đó, dậy mau đi…
Chưa đầy 5s, Jinki đã bật dậy nhanh chóng. Và Kibum đi ra, dẫn theo Jinki dưới ánh mắt đầy ngạc nhiên của Jong và Minho. Taemin thì quá quen rồi.

Bữa sáng diễn ra nhanh chóng. Cả bọn quyết định đi ra suối bắt cá. Khỏi phải nói, Jong thích thú như thế nào. Cậu loi choi, chạy qua chạy lại. Một hồi không có cá, mọi người quyết định xuống suối chơi cho khỏe. Mọi người, tất nhiên trừ Taemin ra rồi, náo loạn cả một khúc sông.

Dòng sông hôm nay rất đẹp. Nước trong xanh, lững lờ trôi, và vỗ nhẹ vào bờ đất. Lâu lâu lại có vài chú cá nhỏ, vui đùa vờn quanh nhau, tạo nên những đợt sóng nhẹ nhàng lan tỏa trên mặt nước. Dường như cũng muốn hòa mình vào cuộc chơi ấy, một vài chiếc lá khẽ buông mình, hòa theo cơn gió rồi nhẹ nhàng đáp mình xuống mặt nước...

Taemin ngồi trên khúc gỗ, gắn headphone nghe nhạc. Lâu lâu Taemin lại quay xuống nhìn Minho, thở dài. Thật muốn về quá.
Còn Minho, tất nhiên, cũng lâu lâu quay lên nhìn Taemin. Cái cảm giác khó hiểu vẫn bủa vây lấy cậu. Không hiểu nổi...

- Kibum này, hình như Minho nhớ ra được gì thì phải. Vì mỗi khi nhìn Taemin, Minho bảo có một cảm giác khó tả. – Jong kéo Kibum ra một phía, thì thầm
- Vậy hả? Coi bộ có dấu hiệu tốt đây… - Kibum gãi cằm.
- Kibum này… - tự dưng giọng Jong ngập ngừng.
- Hả? Chuyện gì?
Vừa mới ngẩng mặt lên, chưa kịp nói gì, Kibum đã bị Jong tạt nước tới tấp.
- Yahhh, muốn chết hả?
Xong cũng xáp vào “páo chù”. Jinky đang đứng ngơ ngơ, cũng xáp vào.

Chơi chán chê, cả bọn kéo nhau chuẩn bị đồ đạc để về.
Trên đường đi, cạnh những gốc cây mục, có vài cây nấm bé xíu mọc lên. Vì trước giờ chỉ thấy nấm bán sẵn trong siêu thị thôi, nên Jong thích thú lắm:
- Cái này là nấm đúng không? Woa, dễ thương quá đi.

Taemin lặng nhìn mấy cây nấm. Ngày xưa, Minho hay chọc, gọi Taemin là pé Nấm. Chắc chẳng khi nào được nghe nữa rồi.
Còn về Minho, cậu cũng nhìn chằm chằm vào mấy cây nấm. Lại cái cảm giác ấy… Nấm thì liên quan gì chứ.
Khẽ ngẩn lên nhìn Taemin, thấy cậu bé cũng đang đứng nhìn, Minho nghĩ chắc Taemin thích nấm.
- Thôi đi nhanh lên coi, còn về nữa… - Jinki ngáp ngắn ngáp dài nói.
- Uhm, đi thôi – Kibum hưởng ứng. Nấm có gì đâu mà coi, bỏ vào nồi nấu lẩu là ngon nhất.
Cả bọn tiếp tục đi. Về đến nơi, mọi người dọn dẹp đồ đạc. Taemin còn đau chân nên được ngồi chơi. Vô tình sờ lên cổ tay
- Ơ, đâu rồi? Chiếc vòng…

Cái vòng, quà chia tay. Taemin muốn giữ nó lại như một kỉ niệm. như là đồ vật duy nhất níu giữ hình bóng Minho trong lòng. Nếu bây giờ mà mất thì…
Taemin hốt hoảng tìm khắp nơi. Thấy vậy, Kibum lên tiếng:
- Em tìm gì vậy?
- Cái vòng của em… đâu mất rồi.
- Sao lại thế? Em tìm kĩ lại xem. – Kibum cũng vào tìm giúp, vì cậu hiểu cái vòng quan trọng thế nào với Taemin. – nó có rơi ở ngoài suối không?
- Để em đi tìm thử… - Taemin đứng dậy.
- Để đó hyung đi cho… - Minho lên tiếng.
- Không cần… - Taemin nói.
- Em cứng đầu quá, để hyung đi… - nói rồi chạy mất, không để Taemin kịp nói gì.

Khi Minho đi rồi
- Em kì quá, Minho muốn giúp đỡ thôi mà… - Kibum trách.
- Em không thích… - Taemin nói nhưng không nhìn Kibum.

Minho chạy một mạch ra bờ suối khi nãy. Tìm quanh quẩn một hồi, Minho cũng thấy cái vòng. Cậu nhặt nó lên, vô tình nhìn thấy dòng chữ dưới đất, chắc Taemin ghi

“Minho, đồ đáng ghét”

Đứng hình…

“Gì chứ, ghét mình đến thế sao? Mình đã làm gì đâu?”

Máu nóng dồn lên não, Minho quyết định giấu luôn cái vòng. Cậu lững thững đi về.

End chap 3.


Chữ ký của Wannah

Làm quen với Wannah


shinee.key.98
shinee.key.98
Hiện:

Tổng số bài gửi : 2
Chỉ số thành sao : 0
Join date : 28/05/2012
Bài gửiTiêu đề: Re: [T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] [T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] 286-11/6/2012, 9:51 pm
hay wa co!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!bao j moi co chap 4 zay pan?!?!?!???!mun doc ngay bay j wa co!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!


Chữ ký của shinee.key.98

Làm quen với shinee.key.98


[bubble]^^Cá.97*
[bubble]^^Cá.97*
Hiện:

Aries
Tổng số bài gửi : 282
Chỉ số thành sao : 5
Join date : 19/05/2012
Age : 26
Đến từ : Another planet in solar system =]]
Bài gửiTiêu đề: Re: [T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] [T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] 286-11/6/2012, 11:41 pm
*clap clap clap clap*
ss Wannah, chào mừng ss đã trở lại [thấy ai rảnh như em không, đọc trên đthoại rồi mak` còn ráng onl máy tính để comment :]] ]
hj`, em mới tham gia forum chưa được lâu, mới gần nửa tháng ak`
thôi thì comment cho ss náh: chap này hay, cặp jongkey sắp sửa hình thành rồi ah
mak` tội nghiệp Taemin quá T.T
thôi ss viết tiếp đi há, em phắng đây
........ *ngồi hóng chap mới* :D

P/s: ss vắng bóng lâu quá, em gặm fic của ss muốn thuộc luôn rồi >.<

Mém quên, bạn ở trên kja không lấy tem, thôi ss cho em xin con tem về ngắm chơi nhá :D
=> Temm là cũa ta....


Chữ ký của [bubble]^^Cá.97*

Làm quen với [bubble]^^Cá.97*


Bling Bling Takki
Bling Bling Takki
Hiện:

Scorpio
Tổng số bài gửi : 512
Chỉ số thành sao : 12
Join date : 07/11/2011
Age : 29
Đến từ : S2 - Bling's house
Bài gửiTiêu đề: Re: [T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] [T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] 286-12/6/2012, 11:35 am
A~ chap 4 đâu? T^T

Ra chap 4 nhanh đi bạn ơi!
[T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] 1327686003

Fic đang hay lắm ạh
[T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] 1213146474

Bạn Jong phởn ko thể tả íh
[T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] 454751361

JongKey dễ thương cực!!!!
[T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] 715702

Bấn wá, bấn wá!
[T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] 153218

Hóng chap 4 nhé
[T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] 2704048223


Chữ ký của Bling Bling Takki

Làm quen với Bling Bling Takki


sakurakinomoto_106
sakurakinomoto_106
Hiện:

Tổng số bài gửi : 315
Chỉ số thành sao : 9
Join date : 11/03/2012
Bài gửiTiêu đề: Re: [T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] [T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] 286-12/6/2012, 5:22 pm
pà zà đáng ghét lười biếng này cuối cùng cũng chịu post fic rồi! he he, không nên bỏ fic nhé!


Chữ ký của sakurakinomoto_106

Làm quen với sakurakinomoto_106


kun.tn92
kun.tn92
Hiện:

Leo
Tổng số bài gửi : 63
Chỉ số thành sao : 1
Join date : 12/06/2012
Age : 31
Đến từ : thái nguyên
Bài gửiTiêu đề: Re: [T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] [T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] 286-114/6/2012, 12:27 pm
[T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] 1213146474 [b] fic hay lắm :)) . bao h thỳ có cháp zạ au ?
..........................................
...............................................
à au ơi, đồng ý cho t up fic qa pên zing nha, t sẽ ghi đầy đủ tên tác giả và nguồn fic .nha nha au , giọng năn nỉ


Chữ ký của kun.tn92

Làm quen với kun.tn92


Wannah
Wannah
Hiện:

Aquarius
Tổng số bài gửi : 26
Chỉ số thành sao : 0
Join date : 23/02/2012
Age : 31
Đến từ : Bà Rịa - Vũng Tàu
Bài gửiTiêu đề: Re: [T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] [T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] 286-114/6/2012, 2:14 pm
[bubble]^^Cá.97* đã viết:
*clap clap clap clap*
ss Wannah, chào mừng ss đã trở lại [thấy ai rảnh như em không, đọc trên đthoại rồi mak` còn ráng onl máy tính để comment :]] ]
hj`, em mới tham gia forum chưa được lâu, mới gần nửa tháng ak`
thôi thì comment cho ss náh: chap này hay, cặp jongkey sắp sửa hình thành rồi ah
mak` tội nghiệp Taemin quá T.T
thôi ss viết tiếp đi há, em phắng đây
........ *ngồi hóng chap mới* :D

P/s: ss vắng bóng lâu quá, em gặm fic của ss muốn thuộc luôn rồi >.<

Mém quên, bạn ở trên kja không lấy tem, thôi ss cho em xin con tem về ngắm chơi nhá :D
=> Temm là cũa ta....
só ri nàng nhìu lắm, tại ta ứ thấy ai đọc fic ta nữa nên định bỏ đi. nhưng nghĩ lại thấy tội lỗi đầy mình nên qua post lại :))
tks nàng đã đọc fic của ta nhá *ôm hun*


Chữ ký của Wannah

Làm quen với Wannah


Wannah
Wannah
Hiện:

Aquarius
Tổng số bài gửi : 26
Chỉ số thành sao : 0
Join date : 23/02/2012
Age : 31
Đến từ : Bà Rịa - Vũng Tàu
Bài gửiTiêu đề: Re: [T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] [T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] 286-114/6/2012, 2:16 pm
shinee.key.98 đã viết:
hay wa co!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!bao j moi co chap 4 zay pan?!?!?!???!mun doc ngay bay j wa co!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
ô hô hô, bình tĩnh đi em iu ak, fic ra rùi lày :D


Chữ ký của Wannah

Làm quen với Wannah


Wannah
Wannah
Hiện:

Aquarius
Tổng số bài gửi : 26
Chỉ số thành sao : 0
Join date : 23/02/2012
Age : 31
Đến từ : Bà Rịa - Vũng Tàu
Bài gửiTiêu đề: Re: [T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] [T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] 286-114/6/2012, 2:19 pm
Bling Bling Takki đã viết:
A~ chap 4 đâu? T^T

Ra chap 4 nhanh đi bạn ơi!
[T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] 1327686003

Fic đang hay lắm ạh
[T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] 1213146474

Bạn Jong phởn ko thể tả íh
[T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] 454751361

JongKey dễ thương cực!!!!
[T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] 715702

Bấn wá, bấn wá!
[T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] 153218

Hóng chap 4 nhé
[T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] 2704048223
ô hô hô, trong lày ta hành 2min tung jongkey đấy =))))))))))))
màn hay còn ở sau nhá *cười man rợ*


Chữ ký của Wannah

Làm quen với Wannah


Wannah
Wannah
Hiện:

Aquarius
Tổng số bài gửi : 26
Chỉ số thành sao : 0
Join date : 23/02/2012
Age : 31
Đến từ : Bà Rịa - Vũng Tàu
Bài gửiTiêu đề: Re: [T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] [T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] 286-114/6/2012, 2:26 pm
sakurakinomoto_106 đã viết:
pà zà đáng ghét lười biếng này cuối cùng cũng chịu post fic rồi! he he, không nên bỏ fic nhé!
*quay vô* *dòm* *quay đít đi ra*
ứ quen kon này
*ngún nguẩy đi ra*
=))))))))))))))))))))))))))))))
biết zồi khổ lắm nói mãi


Chữ ký của Wannah

Làm quen với Wannah


Wannah
Wannah
Hiện:

Aquarius
Tổng số bài gửi : 26
Chỉ số thành sao : 0
Join date : 23/02/2012
Age : 31
Đến từ : Bà Rịa - Vũng Tàu
Bài gửiTiêu đề: Re: [T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] [T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] 286-114/6/2012, 2:28 pm
kun.tn92 đã viết:
[T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] 1213146474 [b] fic hay lắm :)) . bao h thỳ có cháp zạ au ?
..........................................
...............................................
à au ơi, đồng ý cho t up fic qa pên zing nha, t sẽ ghi đầy đủ tên tác giả và nguồn fic .nha nha au , giọng năn nỉ
rất zui vì nàng đã ủng hộ fic của ta *ôm hun*
bên zing ta có nick ấy, có gì nàng up ùi tag ta vào cũng được *nháy mắt*
Wannah Shawol nhá babe~


Chữ ký của Wannah

Làm quen với Wannah


Wannah
Wannah
Hiện:

Aquarius
Tổng số bài gửi : 26
Chỉ số thành sao : 0
Join date : 23/02/2012
Age : 31
Đến từ : Bà Rịa - Vũng Tàu
Bài gửiTiêu đề: Re: [T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] [T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] 286-114/6/2012, 2:34 pm
ta lại căm bách đê, ai vào quăng com đê :))))
Chap 4.

Vừa thấy bóng dáng Minho quay trở lại, Kibum hỏi:
- Sao rồi, thấy không?

Taemin cũng nhìn lên. Ánh mắt đầy lo lắng.
- Không thấy, chắc rơi chỗ khác rồi. – Minho đáp. Tuy hơi bất ngờ trước
đôi mắt đẹp ấy, nó cứ long lanh chờ đợi, nhưng cái tức của Minho vẫn xúi
cậu nói dối.
- Sao… sao lại không thấy chứ? Không thể nào… - Taemin nghẹn ngào nói rồi chạy ngay ra con suối.
- Tae…Taemin ak… - Kibum rối rít gọi.
Hơi bất ngờ trước phản ứng của Taemin.

Khóc ak…

Minho chụp lấy Kibum đang chuẩn bị chạy theo Taemin
- Cái vòng đó quan trọng lắm sao?
- Tại cậu không biết đó thôi. Taemin quý nó lắm… - Kibum bắt đầu kể cho
Minho nghe – đó là món quà chia tay của một người bạn từ bé. Lúc nào
Taemin cũng mang nó theo bên mình. Mất là không xong đâu.

Cảm giác hối hận dâng trào. Trò đùa của Minho đã quá lố rồi. Chỉ vì tức, mà cậu chạm vào nỗi đau quá khứ của Taemin.
- Để mình ra xem lại thử. Cậu ở lại dọn đồ đi. – nói rồi Minho chạy mất.

Taemin mặc kệ cơn đau ở chân, cố gắng chạy thật nhanh ra ngoài bờ suối. Không thể nào mất được.

Tìm khắp nơi mà không thấy, Taemin gục xuống và bật khóc.

Không thể nào. Vật duy nhất có hình bóng của hyung, vật duy nhất… vậy mà bây giờ em lại làm mất nó… Em thật vô dụng mà… Hyung rời bỏ em, và giờ đây, kỉ vật ấy, em lại đánh mất. Chúng ta…thật sự…không thể sao…

Những giọt nước mắt thi nhau lăn dài trên má, toàn thân Taemin run lên.
Đau quá!! Trái tim bé nhỏ của Taemin lại rỉ máu…

Lặng đứng nhìn Taemin khóc, Minho rất hối hận. Cậu bước lại gần Taemin
- Taemin ak… - Minho khẽ gọi

Không có tiếng trả lời.

- Chiếc vòng của em đây này…

Taemin ngay lập tức ngẩng mặt lên
- Sao… hồi nãy… - cậu nói trong tiếng nất.
- Hyung xin lỗi, chỉ tại…
Minho khó nhọc nói. Dường như trí não cậu không theo lời cậu nữa, cứ lắp
bắp không nói nên lời. Cậu cũng không dám nhìn vào mắt Taemin. Cậu sợ
cái cảm giác Taemin nhìn mình đầy căm hận.

Cảnh vật xung quanh dường như cũng biến đổi theo tâm trạng của con người rồi.
Gió thổi mạnh hơn, như muốn cuốn phăng tất cả. Không phải là cảm giác
mát mẻ khi nãy, chỉ còn là cái lạnh thấu tận tim can. Mặt trời cũng nấp
sau rặng cây, mây kéo về ùn ùn che mất ánh sáng yếu ớt, không gian trở
nên ảm đạm, dù ít phút trước vẫn trong xanh.

- Tôi ghét hyung. Tránh xa tôi ra…- giật lại cái vòng, Taemin hét lên trong nước mắt và bỏ đi.
Minho lặng lẽ đứng nhìn cái bóng bé nhỏ đang kìm nén từng tiếng nất ấy
khuất dần, trong lòng lại nhói đau. Cảm giác hối hận dâng trào.

Minho ak, mày là một kẻ tồi tệ. Sao mày lại có thể...?

Cả bọn lên xe đi về. Từ sau khi tìm được cái vòng, không ai hiểu chuyện
gì xảy ra giữa hai người nữa. Taemin không nói gì. Dù Kibum có hỏi han
rối rít thì cậu chỉ đáp:
- Em mệt, muốn nghỉ chút.

Taemin ngồi một góc, Minho một góc. Jinki thì ngáy khò khò nữa rồi.

Xe bắt đầu lăn bánh, bỏ lại phía sau khu rừng ấy, nơi mà Minho đã phạm
sai lầm. Minho tì đầu mình vào tấm kính, suy nghĩ. Giá như thời gian
quay lại, cậu sẽ có thể sửa chữa được lỗi lầm của mình. Giá như...

Trên xe, Jong khẽ hỏi Kibum:
- Này, hai người họ sao vậy?
- Ai mà biết. Coi bộ lần này… nghiêm trọng ak. Nản quá, muốn bỏ cuộc quá – Kibum than thở.
- Đừng mà, em muốn nhìn thấy Taemin đau khổ hoài ak. Hyung cũng muốn giúp Minho nữa… - Jong giãy nảy.
- Giỡn thôi. Đâu ai muốn vậy. – Kibum thở dài.
- Làm hyung hết hồn… - Jong cười hì hì.

Một hồi, không khí yên lặng hẳn. Kibum quay sang thì thấy Jong ngủ rồi.

Lần đầu tiên nhìn thấy Jong ngủ như thế. Dễ thương quá đi…cái mỏ cứ chu
chu, muốn cắn quá. Kibum bất giác đỏ mặt vì suy nghĩ vớ vẩn của mình. Tự
dưng xe ôm cua gấp, chưa kịp làm gì, thì Kibum đã thấy môi mình chạm
phải cái gì đó. Xe cua quá nhanh, làm Kibum nghiêng sang bên Jong và…
Giật mình né ra xa, mặt Kibum đỏ hết lên. Và Jong mở mắt ra, nhìn chằm
chằm vào Kibum.
- Xin… xin lỗi… tại xe ôm cua… gấp quá… - Kibum nhanh chóng thanh minh, rằng không phải cậu hôn trộm Jong đâu.

Mặt Jong vẫn đơ ra.
- Này, hyung không sao chứ? – Kibum đưa tay vẫy vẫy trước mặt Jong.
- Em… đền đi… - Jong mếu.
- Hả? đền gì? – ngơ ngác.
- Nụ hôn đầu của hyung… không biết đâu… - vẫn tiếp tục mếu.
- Yahhh… - bất giác mặt cậu đỏ lên – đã bảo không phải cố ý rồi mà. Đây
cũng là nụ hôn đầu của tôi vậy… hyung làm như, mình hyung thiệt thôi
vậy.

Vừa may về đến nhà, Kibum hậm hực xách đồ xuống. Đi ngang qua chỗ Jinki,
cậu gọi anh dậy. Gọi hoài không dậy, lại đang sẵn kèm theo cái cục tức
kia, Kibum đá cho Jinki một phát. Jinki bật dậy vì đau quá, và ngơ ngơ
không hiểu lí do sao mình lại bị đá. (poor him!)

Coi bộ kế hoạch này không thành công rồi…có khi còn tồi tệ hơn…

Xuống xe, không ai chào nhau câu nào cả. Mỗi người đang bận theo đuổi cảm giác của riêng mình.

Vừa về tới nhà, Minho đã quăng ba lô xuống đất, leo lên sô pha nằm. Cậu
lại lặng lẽ thở dài. Từ nãy đến giờ, không biết cậu thở dài bao nhiêu
lần rồi. Cái cảm giác tội lỗi vẫn theo đuôi cậu nãy giờ. Dường như nó
rất thích thú khi làm Minho khổ sở như thế.

Nãy giờ Jong để ý Minho nhiều lắm. Cậu hơi tò mò chuyện trong rừng, muốn
hỏi cho biết. Nhưng thấy Minho có vẻ khổ sở lắm, cậu lại thôi. Nhưng
một hồi không kìm được, cậu xáp vào hỏi:
- Này, lúc trong rừng em làm gì Taemin vậy?
- Em… chỉ là… mà tất cả cũng tại cậu bé ấy thôi, làm gì mà ghét em dữ
vậy… - Minho thở dài. – mà có lẽ lỗi là ở em, lỡ làm cậu ấy khóc…
- Vậy ak, coi bộ nghiêm trọng à nha… em lo mà chuộc lỗi đi, không thì bị ghét luôn cho coi… - Jong bày cách.
- Nhưng làm gì bây giờ? Taemin chắc chẳng bao giờ nói chuyện với em đâu… - lại thở dài.
- Thì nghĩ cách đi, ví dụ như tặng một cái gì đó, hay…huh…tự nghĩ đi,
nhức đầu quá… - nói xong Jong lăn đùng ra ngủ. Đi chơi coi bộ tốn sức
quá.

Còn mình Minho. Cậu ngồi suy nghĩ.
Huh, tặng quà à…được không đây? Mà biết biết tặng gì bây giờ?

À đúng rồi, hồi trong rừng thấy em ấy nhìn chăm chú mấy cây nấm. Chắc em
ấy thích nấm. Nhưng mà tặng em ấy có nhận không? Không nhận chắc đào lỗ
chui xuống quá…
Nhưng không lo chuộc lỗi, em ấy ghét mình thêm thì sao? Tình trạng bây
giờ làm mình mệt lắm rồi, em ấy giận thêm thì không biết làm sao nữa?...

Mãi suy nghĩ, Minho chìm vào giấc ngủ. Một cơn gió khẽ rít qua khe cửa sổ, như đang nhắc nhở Minho điều gì đó...

Bầu trời đêm nay thật đẹp. Trên nền trời đen thăm thẳm, những ngôi sao
lấp lánh tô điểm thêm cho bức tranh màn đêm. Mặt trăng to tròn khẽ nép
mình e ấp bên những cụm mấy trôi lơ đểnh. Gió hiu hiu thổi nhẹ qua những
hàng cây lặng lẽ đứng yên.

Khẽ thở dài, Taemin đứng dựa vào cửa sổ, nhìn sâu vào cái màn đêm trước
mặt. Nếu có thể, cậu mong sẽ chìm vào màn đêm ấy, để không phải lo sợ gì
nữa. Siết chặt chiếc vòng trong tay, Taemin lại sợ nó biến mất lần nữa.
Càng nghĩ Taemin càng thấy giận. tại sao cái tên đáng ghét ấy lại làm
thế chứ?

Vết thương lòng của Taemin chưa đủ sâu sao, muốn cứa thêm vào à…

Minho à, sự thật là hyung không còn nhớ gì về em sao? Không muốn về
tìm em sao? Nếu hyung không về thì tại sao lại có một người y như hyung
xuất hiện chứ? Trò đùa ư… số phận... có là thật không?


Sáng hôm sau

Ông mặt trời vẫn còn lười biếng, chưa vẫn nấp sau rặng cây, tỏa ra vài
tia nắng yếu ớt. Màn sương vẫn tung hoành ngang dọc, đeo mình trên cửa
kính, gốc cây, vờn nhẹ mái tóc người đi đường. Trời thế này thì chỉ muốn
nằm trong chăn thôi. Nhưng vì mục đích cao cả, Minho phải bò ra khỏi
chăn để đi mua quà.

Khẽ hà hơi thổi cho tay bớt lạnh, Minho mở cửa bước ra khỏi nhà. Mọi vật
vẫn im lìm, chỉ có một vài cửa hàng là mở cửa sớm thôi. Chạy quanh quẩn
một hồi, dù mệt nhưng Minho rất vui, vì cậu cũng đã tìm được món quà
ưng ý. Cầm món quà được gói cẩn thận trong tay, Minho vừa đi vừa huýt
sáo, suy nghĩ vẫn vơ, còn cười một mình nữa.

Tới lớp, chỉ có vài người đến. Khẽ ngồi xuống ghế, Minho lại lôi hộp quà
ra ngắm. Không biết vẻ mặt Taemin như thế nào khi thấy nhỉ? Nhưng tặng
trực tiếp thì ngại lắm, thôi bỏ trong ngăn bàn cho em ấy vậy. Nghĩ vậy,
Minho bỏ vào ngăn bàn cho Taemin, sau đó thì nằm dài trên bàn ngủ. Sáng
đi sớm quá…

Một hồi trời cũng sáng dần. Học sinh đến trường đông dần, tiếng cười nói
rộn rã khắp sân trường. Mặt trời khẽ nhấc mình ra khỏi rặng mây, tỏa
nắng ấm khắp nơi.

Bước chân vào lớp học, Taemin liếc nhìn về phía chỗ ngồi của mình. Thấy
Minho đang nằm ngủ ngục trên bàn. Cậu thở dài, thật không muốn giáp mặt
hắn tí nào. Taemin đã xin đổi chỗ mấy lần rồi mà cô không cho.

Lết thân về chỗ ngồi một cách bất đắc dĩ, Taemin khẽ đặt cặp lên bàn và
kéo ghế để ngồi xuống. Hình như có gì trong hộc bàn cấn cấn thì phải.
Kéo cái vật trong đó ra, là một cái hộp được gói bằng giấy màu xanh ngọc
trai một cách cẩn thận. Huh, cái gì đây? Tò mò, Taemin tháo sợi dây gói
hộp quà đó ra. Là một sợi dây chuyền bằng bạc, mặt dây chuyền là hình
cái nấm cách điệu. Dưới sợi dây là một tờ giấy. mở tờ giấy ra.

“Taemin ak, Mianhae…”.

Dù không có tên người gửi nhưng Taemin vẫn biết ai là chủ nhân của nó.

Taemin hơi bất ngờ. Sao lại là Nấm? Kỉ niệm ngày xưa của hai đứa...

Giận. Cảm giác bây giờ của Taemin chỉ là thế. Không phải là cảm giác vui vẻ khi được nhận quà. Không phải là cảm giác nôn nao...

Nấm thì chỉ có Minho của cậu mới được dùng. Đây là kí ức của riêng Taemin và Minho, sao tên này lại dám… hắn không được phép…

Đặt lại hộp quà vào ngăn bàn, Taemin quay qua cửa sổ, cố nén cơn giận xuống.

Nãy giờ từ khi Taemin ngồi xuống là Minho đã tỉnh rồi. Nhưng cậu vẫn giả
vờ ngủ. Giờ mà giáp mặt Taemin thì cậu không biết phải làm sao hết.
Minho căng thẳng theo mỗi cử động của Taemin. Tim cậu đập nhanh hơn bình
thường. Không biết Taemin có thích không nhỉ…

Khi thấy Taemin bỏ hộp quà vào hộc bàn và quay mặt ra cửa sổ, Minho mừng
húm, giống như trẻ con được cho quà vậy. Thế có nghĩ là Taemin thích nó
đúng không. Nếu không thích Taemin đã trả lại rồi. Ôi vui quá đi…

Chuông vào lớp vang lên, Minho (giả bộ) uể oải ngồi dậy. Cậu không dám
ngó nghiêng lung tung. Tuy nhìn có vẻ như là Minho đang tập trung vào
bài học, nhưng thật ra đầu óc đang bay lơ lửng trên cây rồi. Cậu đang tự
tưởng tượng vu vơ…

Taemin cũng không nói gì, thậm chí không nhìn Minho luôn. Cậu đang giận… rất giận…

Chuông ra về reo lên. Có vẻ như Minho chưa thoát được trạng thái bay bổng trên chín tầng mây thì phải.

Khi mọi người về hết rồi, chỉ còn Taemin và Minho ở lại, Taemin đặt món quà đó lên bàn của Minho, nói đầy giận dữ:
- Cái này tôi không nhận đâu. Và đừng có làm mấy trò này nữa. Đừng có làm tôi thêm ác cảm với hyung...
Nói xong Taemin bỏ đi, không để Minho kịp nói gì. Đang lơ lửng trên mây, tự nhiên rớt oành xuống đất.

Gì…vậy? Mình muốn xin lỗi mà… có làm gì đâu… Sao… - Minho lơ lửng trong đống câu hỏi tại sao.

Năm nay toàn khối 12 có lễ hội. Mỗi lớp sẽ thực hiện một tiết mục. Lớp
Kibum và Jong thì chọn đóng kịch. Vở “Nàng công chúa ngủ trong rừng”.

Bọn con gái trong lớp nhao nhao cả lên, ai cũng muốn đóng vai công chúa.
Bọn con trai cũng thế nốt, loi choi đòi vai hoàng tử. Jong thấy cái này
có vẻ hay hay, cứ ngồi hóng hớt. Kibum thì không hứng thú.

Một hồi vẫn không được gì, cô giáo đành dùng trò chơi leo thang quyết định.
- Huh, vai hoàng tử đã được quyết định, đó là Jonghyun…
Jong đang ngồi hóng, thấy tên mình thì cười toe toét. Biết bao người đã đổ ngục vì nụ cười dễ thương này của cậu rồi.
Tham gia mấy cái này chắc vui lắm đây.

Bọn con gái lại bùng nổ, ai cũng muốn làm công chúa đóng chung với Jong.
Kibum vẫn không hứng thú. Sau vụ tai nạn trên xe bus, cậu ít nói chuyện
với Jong, chỉ ừ hử trước mấy câu hỏi vớ vẩn của Jong thôi. Dạo này tim
Kibum cứ đập nhanh trước Jong, mặt cũng hay đỏ nữa. Chạm nhẹ lên môi
mình, dường như cái cảm giác mềm mại, ấm áp lẫn ngọt ngào ấy vẫn vương
vấn, loan tỏa, làm tim Kibum lại được dịp nhảy tưng tưng lên.

Sao vậy trời?

- Và vai công chúa… oh… thuộc về Kibum…

Cả lớp hú lên đầy kích động, biết bao cảm xúc lẫn lộn. Người thì tức vì
không có được vai chính, người thì cười hô hố trêu chọc, người thì lại
ngưỡng mộ cho cặp đôi này, người thì bị bấn loạn (It's me), ...

Hả? Cái gì? Giỡn hả?

- Em không làm đâu cô ơi, chọn bạn khác đi… - Kibum giãy nãy.
- Không chọn nữa, quyết định thế là công bằng rồi… - cô giáo nói - chơi cái này rồi thì không được tha thở nữa
- Nhưng…nhưng… - Kibum lắp bắp.
- Không nhưng nhị gì hết… với lại nếu thắng thì có tiền thưởng đó, cố lên đi… - cô động viên.
- Nhưng… - tiếng lắp bắp của Kibum nhỏ dần.

Gì chứ cô quyết định rồi thì không thay đổi đâu.

Jong quay sang hỏi:
- Sao vậy? Em không thích đóng vai công chúa hả?
- Tất nhiên… ai mà lại thích chứ. Lớp quá trời người đẹp không chọn, sao chọn tôi chứ… - Kibum đau khổ.
- Nhưng em đẹp lắm mà, hợp lắm đấy – Jong ngây thơ bình luận, không biết rằng trái tim ai đó lại đập mạnh lần nữa.

Và khi nhận kịch bản, Kibum giãy nãy lần nữa:
- Whattttt???? Sao lại có cảnh hôn trong này chứ?
- Huh, có hả? – Jong mở ra coi thử. Jong cũng đỏ mặt lên.
- Thì các em hôn giả vờ thôi… - cô giáo hồn nhiên bảo – ráng lên, thắng giải chúng ta đi nhậu một bữa hen…
- Dạ… - Kibum xìu xuống.

Liếc sang Jong, cậu đe dọa
- Nhớ đó, giả thôi đó. Nếu có gì xảy xa, hyung biết tay tôi…
Jong nuốt nước miếng. Mẹ ơi, đáng sợ quá…

Nắng vẫn nhảy tung tăng ngoài cửa sổ...

Ngày tháng địa ngục của Jong chính thức bắt đầu từ đây...

End chap 4.

ta lại lượn đê nhá các ty, vào quang dép guốc gì quang đê *chuồn thẳng*


Chữ ký của Wannah

Làm quen với Wannah


thoheo
thoheo
Hiện:

Aquarius
Tổng số bài gửi : 32
Chỉ số thành sao : 0
Join date : 28/05/2012
Age : 30
Đến từ : HCM.city
Bài gửiTiêu đề: Re: [T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] [T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] 286-114/6/2012, 3:53 pm
Hay quá ss ui nữa đi nữa đi!

Cảm xúc đang dâng trào mà ss dừng ngang xương híc híc!

Chờ cái chap 4 này lâu lắm lắm rùi nay onl đọc được zui ghê![T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] 364154


Chữ ký của thoheo

Làm quen với thoheo


kun.tn92
kun.tn92
Hiện:

Leo
Tổng số bài gửi : 63
Chỉ số thành sao : 1
Join date : 12/06/2012
Age : 31
Đến từ : thái nguyên
Bài gửiTiêu đề: Re: [T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] [T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] 286-114/6/2012, 8:10 pm
[T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] 146124 iu au qá. tar sẽ đi quảng pá tác phẩm của au , moazz moaz, chụt chụt




Chữ ký của kun.tn92

Làm quen với kun.tn92


nam_kyo
nam_kyo
Hiện:

Tổng số bài gửi : 135
Chỉ số thành sao : 2
Join date : 29/11/2011
Bài gửiTiêu đề: Re: [T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] [T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] 286-116/6/2012, 7:51 pm
ra chap moi nhanh nhanh nha au
hóng lém k [T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] 364154
hem ra nhanh là kyo xách bom ra ném ráng chịu [T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] 904758


Chữ ký của nam_kyo

Làm quen với nam_kyo


sakurakinomoto_106
sakurakinomoto_106
Hiện:

Tổng số bài gửi : 315
Chỉ số thành sao : 9
Join date : 11/03/2012
Bài gửiTiêu đề: Re: [T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] [T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] 286-118/6/2012, 5:07 pm
“Không quen con này” là sao?

Sống chung với nhau 16 năm trời, vậy mà U mới đi có một năm mà giờ kêu “không quen con này” là sao??? *mới gặp lại hồi bữa off đây*

Thiệt là…

Muốn vô tù (vì tội sát nhân) quá…

Đi thì đi luôn đi, Me ở đây, cầm sẵn dao, vô đây là…

*cười man rợ*



Chữ ký của sakurakinomoto_106

Làm quen với sakurakinomoto_106


kun.tn92
kun.tn92
Hiện:

Leo
Tổng số bài gửi : 63
Chỉ số thành sao : 1
Join date : 12/06/2012
Age : 31
Đến từ : thái nguyên
Bài gửiTiêu đề: Re: [T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] [T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] 286-118/6/2012, 8:01 pm
22 au ơi , ra chap đi au , oaoaoa, ăn zạ ...........................
,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,

................................................................................


Chữ ký của kun.tn92

Làm quen với kun.tn92


Sponsored content
Hiện:

Bài gửiTiêu đề: Re: [T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] [T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey] 286-1



Chữ ký của Sponsored content

Làm quen với Sponsored content

[T] Do you believe in destiny? [Short fic/ 2Min, Jongkey]Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang
Trang 1 trong tổng số 2 trangChuyển đến trang : 1, 2  Next

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
SHINeeShow :: 

SHINee's fanfic heaven

-


Powered by phpBB & Version 2.0
Forumotion_ripped by vlt