SHINeeShow
Chào mừng các bạn đến với Forum S2 and SHINee!
Một chốn nhỏ để tình cảm của bạn bay xa cùng SHINee.
Nơi không bao giờ cho rằng tình cảm ấy là ảo,
nơi để bạn cùng giải bày bao cảm xúc chất chứa trong lòng,
và là nơi bạn được là chính bạn.
Với SHINeeShow và SHINee bạn là tuyệt vời nhất.Bởi chúng ta cùng là Shawol.
[Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) - Page 2 IndexqqDiễn đàn[Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) - Page 2 ShowrVietsub Show[Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) - Page 2 51569228Vietsub MV/Performance[Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) - Page 2 NhatkiNhật kí Shawol[Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) - Page 2 Nhangoi4rum nhắn gởi[Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) - Page 2 HangosubteamHang ổ subber[Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) - Page 2 NewsfTin tức

Forum S2
:: Quên mật khẩu? ::

Auto Login
Chat S2[Off] - Online [?] Away [?]

[Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9)Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
Chuyển đến trang : Previous  1, 2, 3  Next
Tác giả

D_T4ever
D_T4ever
Hiện:

Taurus
Tổng số bài gửi : 2
Chỉ số thành sao : 0
Join date : 21/08/2011
Age : 30
Đến từ : Bộ tộc Shawol
Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) [Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) - Page 2 286-121/8/2011, 10:14 pm
áh con tem
thoi ta lấy phong bì *gặm* haizz bất hạnh thật 2 chẻ gặp nhau nhưng lại .... [Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) - Page 2 3193290500

haizz cái zì cần nói bạn trên *chỉ chỉ* đã nói hết zòi
hức au đừng hành hạ tụi chẻ nữa nhé, e ju au nhju` [Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) - Page 2 1195357855

vì e học dốt văn nên chỉ biết comt nhju thôi au đừng chém đứng đá đít
thôi e đi đây au, au 5ting mau ra chap mới nghen muahhhhhhh hun au 1000^100 cái
nhju đc zòi nhju` wa ck nấm ghen hắc hắc ôi ta bị tự kỉ nặng zòi [Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) - Page 2 4092969919



Chữ ký của D_T4ever

Làm quen với D_T4ever


jungsungah32
jungsungah32
Hiện:

Tổng số bài gửi : 9
Chỉ số thành sao : 0
Join date : 06/03/2011
Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) [Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) - Page 2 286-121/8/2011, 11:08 pm
Hic! Phải nói tiếng xin lỗi vì hai cái chap trên ta chẳng đọc được hết! Nói đúng hơn là ta chỉ đọc được khoảng 10 dòng [Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) - Page 2 364988687
Thứ nhất là cách trình bày của bạn au quá ư rối mắt! Làm ơn cách dòng ra dùm ta đi! Hic! Ta rất sợ đọc những cái fic mà nó cứ dính chặt vào nhau như thế này.
Thứ hai là về lỗi chính tả thì ta đã nhắc nhở nàng rồi! Cố gắng soát kĩ hơn nhá! Nhất là có beta thì càng không được còn sót lỗi như thế nữa!
Tiếp theo là về chuyện các dấu trong fic. Có những chỗ chỉ là tiếng động cơ mà nàng viết liền vào lời thoại sẽ giống như là nhân vật nói những lời đó vậy. Không hay chút nào. Cái gì cũng phải rõ ràng 1 chút!
Thứ nữa là phần ta đã đọc và xem 2 cái com ở trên. Có phải tâm lý nhân vật của nàng hơi có chút khác bình thường không. Dù là có ấn tượng mạnh và sâu sắc tới mức nào thì cũng không thể đến mức cảm thấy đau lòng nhanh như thế. Tình yêu của 2Min bắt đầu là khi hai đứa còn nhỏ. Thật sự vào cái độ tuổi ấy dù có yêu thích cũng không sâu sắc tới mức độ Ho cảm thấy đau lòng hay không kiềm chế được cảm xúc của bản thân. Trùng tên, đó không phải là lý do chính đáng để Ho tránh mặt Taemin như thế. Hơn nữa khi Ho biết Té là giới tính nam rồi thì ta nghĩ suy nghĩ của hắn không thể phát triển theo chiều hướng ấy. Bản thân Té cảm thấy đau, ta có thể hiểu được. Nhưng Ho thì ta không hiểu được điều đó. Ấn tượng về một đứa trẻ 5, 6t sau ngần ấy năm không thể sâu sắc đến như thế. Ta nghĩ nàng có thể hiểu.
Tiếp theo là một chap của nàng quá ngắn. Ta không biết là do nàng không cách dòng hay ta quen type dài nên ta cảm thấy thế. Dù số dòng thì ít nhưng nội dung tình tiết thì lại khá nhiều. Chứng tỏ tình tiết của nàng đi khá nhanh. Chính vì thế mà sự miêu tả cụ thể chi tiết hầu như là rất ít. Ta nghĩ làm như thế cũng không thể truyền đạt hết ý tưởng của nàng đến rds.
Còn một chuyện nữa mà ta muốn nói là nếu nàng đã để Taemin về lại là con trai rồi thì phần suy nghĩ tốt nhất không nên gọi Minho là oppa nữa. Như thế nó rất vô duyên. Dù sao thằng Ho nó cũng có biết Té nghĩ gì đâu. Gọi như thế không phải tự đẩy Taemin trở thành con gái rồi sao?! Hơn nữa ta thật sự không thích những lời của au xen giữa vào fic. Nàng có thể để 1 cái emo nhỏ chỉ bằng kí hiệu nhưng đừng cho A/N vào, đứt mạch cảm xúc và nhìn nó rất chướng mắt.
Có thể những lời ta nhận xét là hơi nặng. Nhưng ta nghĩ với một author thì được chỉ ra lỗi sai còn tốt hơn nhiều những lời khen nhàn nhàn giống nhau. Ta cũng từng mắc những lỗi như thế nên ta muốn nàng có thể không giống ta nữa.
Aigoo~ Không để ý đến mụ già lảm nhảm như ta cũng được a~ [Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) - Page 2 4092969919


Chữ ký của jungsungah32

Làm quen với jungsungah32


Choj MjnMjeo
Choj MjnMjeo
Hiện:

Taurus
Tổng số bài gửi : 354
Chỉ số thành sao : 7
Join date : 26/11/2010
Age : 33
Đến từ : Heaven..[nơi nào có SHINee thì nơi đó là heaven]
Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) [Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) - Page 2 286-123/8/2011, 5:05 pm
Chap 5:


---------------------------Số trời!--------------------------------








*Ầm ầm ầm* Ba anh đập cưả liên tục. Key đứng ôm Taemin mặt tái đi vì sợ.Anh Kang ngừng tay hét lớn:


- Có chuyện rồi. Key gọi xe cấp cứu. Jong,Onew phá cưả.

Key lao đến chiếc điện thoại đang ở trên bàn tay rung rẫy bấm số. Ba người con lại lùi xa ra khỏi cánh cửa, nhìn nhau đống thanh đến:

- 1,2,3 ......* Rầm*- Cánh cửa bung ra khỏi bản lề, trước mặt cả nhà là Minho đang nằm trên vũng máu, 5 lon bia bị vứt lăng lốc, lon thứ 6 thì đổ đầy ra sàn... Taemin nhào đến bên anh:


- oppa! Oppa anh mở mắt ra đi, em khó khăn lắm mơí tìm được anh mà. Anh đưng bỏ em...


- Key! Kéo taemin ra đi. Jong,On. Đỡ nó lên vai cho anh.


Anh cõng Minho uà ra cửa, xuống tới thang máy thì xe cấp cứu cũng vừa đến.Người ta đặt anh lên cán, đưa anh lên xe, anh Kang nói với lại:

- Mấy đứa tự tìm xe đến, anh đi với Minho.


*é o é o é o* - Từng đợt còi hú lên... Xe mất hút trong không gian... Cậu dỗi mắt nhìn theo, chiếc xe chở người cậu yêu đang dần, dần xa xa cậu... Cậu với tay như muốn nếu kéo điều gì đó. Nếu kéo anh, nếu kéo trái tim mình, nếu kéo mọi thứ mà cậu đã tìm lại nhưng chưa thuộc về mình.................Nếu kéo...............



------------------------------ -

Bệnh viện Seou:

9:00pm.... Trước phòng cấp cứu....


Bốn người vừa xuống taxi liền chạy thẳng ngay tới phòng cấp cứu, Đèn phòng cấp cứu vẫn đỏ rực, đỏ như máu. Đỏ như máu anh rơi vãi trên sàn, đỏ một màu ghê rợn, rùng mình.... Anh Kang ngồi đó ôm đầu, lo lắng. Jonghuyn bước chậm đến bên anh, đặt tay lên vai anh:


-Không sao đâu anh, mọi chuyện sẽ ổn thôi mà, đừng quá căng thẳng. Thằng ấy mạnh mẽ lắm anh đừng lo. Mọi chuyện sẽ ổn thôi! - Cậu vừa nói vừa xiết nhẹ bờ vai anh Kang bằng bàng tay cứng rán của mình


Anh Kang ngẩng mặt lên nhìn cả 4 đứa, cười một cách miễn cưỡng:


-Mấy đứa ngồi đây, anh đi mua đồ uống cho mấy đứa- Dứt lời anh đứng lên lững thẩn đi ra máy bán nước.


Taemin vẫn trong vòng tay của key, không phản ứng, không chớp mắt, cũng không hé môi. Cậu nhưng người mất hồn, sống mà như chết, thở mà như không....


[ Ông trời ơi! Ông đừng bất công với con như thế mà! Đừng lấy đi người duy nhất thuộc về con, đừng bắt anh chịu đau đớn, ông cứ rút hết lên con, con xin ông... Năm năm rồi mà! Con chỉ tìm kiếm anh, chỉ có anh là duy nhất là của con, chỉ anh là duy nhất... Ông đừng ác với con như thế mà... Thà ông cứ cho con chết, đừng bắt anh phải gánh chịu mà....]

Mắt cậu mở to, nó vô hồn, không cần phải chớp mắt mà hai hàng nước mắt trong suốt như pha lê chảy dài trên đôi má cậu, chảy không ngừng, nó cứ chảy...chảy không cách nào cầm được. Cậu đau đớn, trong cùng một ngày vừa tìm ra anh,vừa biết anh không nhận ra mình, vừa biết anh đau đớn vì mình, vừa thấy anh nằm bất động trên vũng máu chảy ra từ miệng anh... rồi sẽ tới gì nữa đây? Câu lấy tay ôm ngực mình... nó nặng trĩu, nó như ngừng đập, cậu không thể thở được nữa...


Key vuốt tóc cậu: “ Con đừng lo, sẽ ổn thôi mà”. Onew khụy gối ngang tầm mắt cậu, lấy tay ôm trọn đôi má bầu bĩnh của cậu, mỉm cười với cậu, anh nhẹ nhàng nói:


-Lần trước nó cũng đã bị một lần rồi, sẽ không sao đâu em đừng lo. Thằng ấy sống dai lắm! Không chết đâu mà sợ. – “Cốc”- Anh Kang đi ngang cốc đầu cậu một cái đau điến:

- Suy nghĩ trước khi nói chứ nhóc, tin anh cho chú mày ăn đạp không hả?- Anh đưa nước cho từng người, rồi nhẹ nhàn đến đứng dựa vào tường trước cửa phòng cấp cứu. Cả hành lang bỗng im lặng không một tiếng động.Cả năm người cùng nhìn vào phòng cấm cứu, nơi anh ở trong đó!.............. *Đau nhói*

------------- -


3 Ngày sau:


Hôm nay là ngày cuối cùng rồi, bác sĩ nói anh bị ngộ độc cồn, nào giờ anh có uống được bia rượu đâu, lần trước cũng thế rồi. Cái lần anh không tìm được cậu, anh cũng đã uống tới nỗi phải nhập viện như thế này đây. Lần này thì nặng hơn, uống bia trong tình trạnh đói lã cộng với không chịu được lượng bia cũng như nồng độ cồn lớn dẫn tới xuất huyết bao tử.

Bác sĩ nói rằng:-“ Ông đã cố gắng làm những gì mà ông có thể, do thời gian phát hiện quá lâu nên bây giờ chỉ còn trong chờ vào nghị lực của anh. Trong 3 ngày anh nếu không tỉnh, thì nguy cơ xuất huyết não rất cao.”

------------------

4:30pm tại phòng số 5.

-Oppa hôm nay sao rồi?! Đã đỡ hơn chút nào chưa?- Nở nhẹ một nụ cười- Oppa đã ngủ cả hai ngày hai đêm rồi đấy, dậy đi chứ!- Cậu vừa nói, tay cậu vừa cấm hoa vào bình.


Những đóa hoa cúc dại trắng nho nhỏ được cắm đầy phòng. Đó là loài hoa mà anh thích nhất - “Nó không cao sang, không lỗng lẫy nhưng nó luôn tỏa hương thơm. Một hương thơm nhẹ nhàng không ngây ngất nhưng mang lại một cảm giác rất bình an, thanh thản như anh được bên em vậy”. Những lời anh nói với cậu ngày nào vẫn trong tâm trí cậu, từng câu, tùng chữ. Cậu tiến đến bên giường bệnh của anh, nắm lấy bàn tay anh áp vào má của mình:


-Oppa ơi! Oppa hãy tĩnh lại đi, hôm nay là ngày thứ 3 rồi. Em không thể sống nếu oppa xảy ra chuyện không lành đâu. Chúng ta đã chờ cái giây phút được bên nhau lâu rồi mà. Oppa đừng ngủ nữa, mở mắt ra nhìn em đi... Oppa!


Bỗng....


“Títttttttttttttttttttttttt”- Âm thanh máy đo nhịp tim vang lên, tim anh đang đập yếu dần đi. Các bác sĩ và y tá ùa vào phòng anh. Hai nữ y tá kéo cậu ra khỏi phòng, các bác sĩ hô hấp cho anh, chích thuốc trợ tim vào ngay tĩnh mạch.

“ Teeeeeeeee” một âm thanh ngang phè phè vang lên, nhìn lên màng hình nhịp tim của anh chỉ còn là một mạnh ngang. Các bác sĩ kích tim anh, người anh nãy lên không trung. 12 rồi 24 tới cả 48 cường độ kích thích cứ tăng dần. Các bác sĩ dần tay.......


Cậu đứng ngoài nhìn vào, không thể chịu được. [Cậu đã mất anh, mất anh thật rồi, mất anh mãi mãi...] - “A A A”-Cậu hét lớn


Cậu lao ra cổng bệnh viện. Đúng lúc Jong, Key và Onew đang tiến vào thấy cậu chạy như ma đuổi. Key và Onew quay lưng đuổi theo cậu.Còn Jonghuyn chạy vội vào phòng Minho...


Cậu lao ra ngay đường lớn ....


“Ầm”...


Cậu bị hất ra xa, xa cả 3 mét....


[ Đúng rồi! Có lẽ như thế này sẽ tốt hơn, mình sẽ được gặp anh, mình sẽ ôm anh ngay khi thấy anh. Chúng ta sẽ gặp nhau trên thiên đường anh nhé! Oppa chờ Taemin với]


Cậu khẽ mỉm cười trước khi người cậu chạm đất... Máu tuông ra từ miệng, từ đầu cậu. Key khóc thét, Onew lao tới kêu tên cậu không ngừng. Anh bế sốc cậu chạy đến phòng cấp cứu....

P/s: đã cố đánh nhau với cái 4rum để type cho kỹ này.... hết sức rùi...hjx hjx..... chỉ có ss goment là hỉu em thui phải không...hjx hjx



Chữ ký của Choj MjnMjeo

Làm quen với Choj MjnMjeo


Eun Lee * Bây Bi
Eun Lee * Bây Bi
Hiện:

Taurus
Tổng số bài gửi : 9
Chỉ số thành sao : 0
Join date : 23/08/2011
Age : 26
Đến từ : Tae House :">
Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) [Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) - Page 2 286-123/8/2011, 6:30 pm
tem này :X há há há :))

kon đk. tem :X fic này của uma hay :))

đọc đy đọc lại vẫn hay :X

uma up chap mới tip nhá uma :D

hónggggggggggggggggg :)) =))


Chữ ký của Eun Lee * Bây Bi

Làm quen với Eun Lee * Bây Bi


[S.U.P.9.4.E.R]Mì
[S.U.P.9.4.E.R]Mì
Hiện:

Virgo
Tổng số bài gửi : 243
Chỉ số thành sao : 0
Join date : 25/07/2011
Age : 29
Đến từ : Key's house
Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) [Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) - Page 2 286-13/9/2011, 3:00 pm
e đọc hết r :o nhưng h e mới cmt cho ss nè :>
hì hì e thấy hay lắm nhá :) ( ai nói sao thì nói e thấy hay -xx- )
ss up chap mới đi nha :2 e mong chap mới của ss lắm :H:
SS Mjeo 5ting! :th_57: :th_57:



Chữ ký của [S.U.P.9.4.E.R]Mì

Làm quen với [S.U.P.9.4.E.R]Mì


Choj MjnMjeo
Choj MjnMjeo
Hiện:

Taurus
Tổng số bài gửi : 354
Chỉ số thành sao : 7
Join date : 26/11/2010
Age : 33
Đến từ : Heaven..[nơi nào có SHINee thì nơi đó là heaven]
Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) [Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) - Page 2 286-13/9/2011, 8:26 pm
---Chap 6:---

Cậu lao ra ngay đường lớn ....


“Ầm”...


Cậu bị hất ra xa, xa cả 3 mét

[ Đúng rồi! Có lẽ như thế này sẽ tốt hơn, mình sẽ được gặp anh, mình sẽ ôm anh ngay khi thấy anh. Chúng ta sẽ gặp nhau trên thiên đường anh nhé! Oppa chờ Taemin với]


Cậu khẽ mỉm cười trước khi người cậu chạm đất... Máu tuông ra từ miệng, từ đầu cậu.


Key khóc thét, Onew lao tới kêu tên cậu không ngừng. Anh bế sốc cậu chạy đến phòng cấp cứu....


-------------------------------------------


Trước cửa phòng Minho:


-Ổn rồi! Cậu ấy tỉnh rồi. Vừa rồi chỉ là một vài biến chứng khi não cậu ấy dần tỉnh lại. Do hôn mê quá lâu nên khi tim đập quá nhanh thì có thể dẫn tới tim ngừng đập trong giây lát. Sau khi sơ cứu kịp thời. Cậu ấy đã qua cơn nguy hiểm. Cậu vào thăm cậu ấy được rồi đấy.


Bác sĩ nói với Jonghyun, môi cậu mỉm cười- [ Mình đã nói rồi mà, cái thằng ấy sống dai lắm không dễ chết thế đâu]


Cậu nghĩ và bước vào phòng:

-Yah! Minho em có biết em vừa chết đi sống lại không hả?! Đã bị một lần rồi, em tưởng em làm thế là hay lắm sao.Có gì buồn thì cứ nói ra với bọn anh, bọn anh sẽ giúp em. Ai cho em có quyền chịu đựng một mình thế hả?- Môi cậu nói, mắt cậu rưng rưng.

- Em không sao mà, hyung thấy không, em tỉnh rồi này. Em ổn rồi- Cậu dang tay như gọi Jonghyun tiến tới ôm mình.


Hai anh em ôm nhau: “Em xin lỗi hyung”-Minho thì thầm


-Mà anh có thấy cái nhẫn màu nâu của em, lúc em......


- Aigoo! Mới tỉnh mà đã lo cái gì không đâu. Đây này nhóc.- anh móc chiếc nhẫn ra từ trong túi mình đưa cho Minho.


“ là lá la, la lá là....”- điện thoại Jonghyun đỗ chuông.


-Alô!


Đầu dây bên kia hết lớn:


-Jonghyun! Taemin bị xe đụng, bất tỉnh rồi. Anh đang lo cho thằng bé, Key đang suy sụp bên ngoài. Em ra chăm sóc Key giúp anh với.


- Chiện gì vậy trời! Thằng này mới tỉnh thì tới em út bất tỉnh, chuyện thật như đùa ấy, Ông trời tính không cho nhóm debut hay sao thế này.- Anh lầm bầm rồi nói lớn


- Rồi, em hiểu, em ra ngay.


Jonghyun quay lưng tính cất bước chạy ra với Key, Minho với tay kéo tay Jonghyun quay lại:

-Chuyện gì vậy anh?!


- Thằng Taemin vừa ở đây với mày, không biết nó thấy gì. Tự dưng nó lao ra đường nên.......


Anh lặng im trong vài giây


- Mày tỉnh thì nó bất tỉnh, ông trời đang chơi trò gì với hai đứa mày thế này. Hyung thật không....


Không chờ Jonghyun dứt lời cậu nhảy xuống giường, rút cả dây nước biển ra. Vừa đứng lên thì lại quỵ xuống.


-Yah! Em làm gì thế, ở đây đi. Để hyung đi được rồi...


-Không! Hyung cho em đi với, cho em đi với mà hyung...


Jonghyun không nói gì mà chỉ im lặng, đỡ Minho đứng dậy. Cả hai gấp gáp tiến tới phòng cấp cứu...


Vừa tới Minho đã lao vào ngay đứng kế Onew hyung,mắt Onew mở to khi thấy cậu đứng kế bên mình. Bất ngờ....


-Chúng ta sẽ nói chuyện này sau bây giờ lo cho Taemin đã – Minho lên tiếng, rồi cả hai chăm chú mình con người đang nằm trên giường bệnh, mặt trắng bệnh trên những dòng máu đỏ thẳm.


Các bác sĩ người rửa vết thương, người kiểm tra mạch, người đeo các thiết bị theo dõi vào người Taemin.

Khi người nữ y tá bắt đầu xé chiếc áo thun cậu đang mặc trên người ra, trên làn da trắng nõn nà, không một chút tỳ vết nổi bật trên làng da hoàn hảo ấy là một vật đắt tiền, sáng chói...


[ Các gì thế này? Là ngôi sao.... chính là ngôi sao ấy....]


Ngôi sao lấp lánh trên cổ Taemin, nữ y tá tháo chiếc vòng ra khỏi chỗ cậu tiếng tới đưa cho Onew


-Anh giữ lấy dùm tôi, chúng tôi đang cấp cứu cậu ấy. Tốt nhất là cởi bỏ các thứ nữ trang này ra – cô y tá vừa đưa vừa nói với Onew.


Chiếc dây chuyền chưa kịp chạm tới tay Onew thì Minho đã giành lấy nó. Anh lật ngay ra sau mặt dây chuyền:


“Choi Minho” Tên anh tỏa sáng trên vành ngôi sao lấp lánh trong tay anh, sợi dây chuyền chỉ có một trên thế giới này. Anh không thể đứng vững nữa với lên người Onew , Onew đỡ anh. Nước mắt anh lăng dài, trái tim thắt lại:


-Lee Taemin!.....LEE TAEMIN tỉnh lại đi, em còn nhiều chuyện phải giải thích với hyung lắm đấy. Tỉnh lại đi!.... – Anh hét lớn

Các y tá tiến đến bên anh, cố đưa anh ra ngoài nhưng anh đẩy ngã tất cả bọn họ. Anh lao đến bên bàn cấp cứu, cầm tay Taemin, anh thì thầm trong nước mắt:


- Em mở mắt ra nhìn huyng này, hyung đang ở bên em đây. Hyung sẽ không bỏ em đi đâu nữa cả. Hyung hứa đấy.... huyng hứa mà... Chỉ cần em tĩnh lại huyng sẵng sàng làm tất cả vì em...hyung hứa đấy...


Anh cuối đầu gục xuống bàn tay cậu, nắm chặt. Nước mắt chảy dài, không thể nào dừng được. Đau đớn tột cùng...


[Sao lại thế này chứ... Không thể thế này được... Anh chỉ mới được gặp em, được cần tay em một lần thôi mà. Làm sao mà anh có thể để em ra đi như thế này chứ... Mở mắt ra đi em... Cầu xin em, anh cần đôi mắt ấy nhìn anh. Anh thèm khát ánh nhìn của em... Anh cần em....Anh xin em....]

Không thốt nên lời, tim anh, trái tim anh, cuộc sống của anh.... Tất cả sẽ không là gì nếu không có em.

-----------------------------------------






Bàn tay ấy, bỗng xiết chặt lấy bàn tay anh, nắm chặt tay anh như gọi anh. Anh ngước lên nhìn cậu, đôi mắt to tròn lóng lánh, những giọt nước mắt trong suốt như pha lê từ từ rơi ra khỏi đôi mắt ấy. Cậu mỉm cười với anh, nụ cười yếu ớt làm tim anh nhói, anh đã muốn thấy nụ cười này không biết bao lâu rồi.


Anh muốn thấy, đã rất lâu lâu lắm rồi...


Không biết là bao lâu rồi.....


Chính anh không biết ....


Onew hyung tiến đến bên cậu :

- Minho mình ra ngoài đi, Taemin tỉnh rồi không sao nữa rồi. Chúng ta đừng cản trở các bác sĩ. Chút nữa chúng ta sẽ vào với cậu ấy ngay thôi mà!


Onew dứt lời, Anh tiếc nuối buôn lơi bàn tay trong tay mình, Onew dìu cậu ra mà mắt cậu không rời Taemin lấy 1 giây. Tay cầm chặt sợi dây chuyền góc cạnh ngôi sao đâm vào tay anh đến chảy cả máu, nhưng anh không muốn nới lõng bàn tay mình...

Anh đưa lên má mình để cảm nậhn hơi ấm của em,....


để nghe được một chút gì đó mùi vị của em....


là của em...


của trái tim anh....


của sinh mạng anh.....






----------------------- -

Trước cửa phòng cấp cứu



-Taemin tỉnh rồi, anh nghĩ là em ấy chỉ bị thương nhẹ thôi không sao đâu.- Onew hyung nói với Jonghyun và Key


Key chợt cười trong nước mắt, Jonghyun lấy tay mình lau đi những giọt nước mắt ấy. Jong mỉm cười với Key, Key dựa vào vai Jonghyun khẽ thở ra thật nhẹ, như đã vơi đi nỗi lo nặng trĩu. Dường như Jonghyun là chỗ dựa rất vẫn chắc cho Key dựa vào. Khi ở bên Jong, Key thấy yên tâm và bình an hơn rất nhiều.


Minho ngồi một góc, nâng ngôi sao bằng cả hai tay của mình. Anh nhìn nó không chớp mắt.



[Chuyện này là sao? Tại sao ngôi sao này lại ở chỗ em ấy? Không lẽ em ấy là em, chính Taeminnie của mình sao? Tại sao em ấy là con trai?].



Hàng vạn câu hỏi hiện lên trong đầu anh, anh không chắc câu trả lời cho các câu hỏi ấy là gì? Lòng anh rối bời, bụng anh đau quặng nhưng không đau bằng một phần mười trái tim anh. Mắt anh đẫm lệ, anh nghiêng đầu nhìn vào nơi cậu đang nằm. Người nằm trong ấy có thể là em, là người mà anh đã tìm kiếm suốt 5 năm qua.


Anh đứng lên tiếng về phía Key umma, Anh quỳ xuống trước mặt Key, hướng đôi mắt mình về phía Key:


- Key umma! Cậu ấy.... cái người nằm trong đó.... c...có phải là.... -Không đợi cậu dứt câu:


-Đúng! Nó đó, nó đã tìm cậu 5 năm nay rồi.



Thế là Key bắt đầu kể về Taemin. Kể từ lúc Key gặp cậu ngất trên đường chân đầy máu, kể về mỗi đêm cậu gọi tên anh trong nước mắt, kể về lúc cậu thấy anh trên poster và quyết tâm của cậu thi vào SM để gặp anh, kể cho anh nghe những ngày anh nằm viện cậu đã cố nén đau mà chăm sóc cậu, cầu nguyện cho cậu nhiều đến mất nào...


Mắt Jonghyun đầy nước,anh ngữa mặt lên trần nhà để nước mắt không chảy ra. Onew quay mặt vào tường mà khóc, Key không kiềm được những tiếng nấc của mình.

Còn anh, anh im lặng cắn chặt môi mình đến chảy máu. Anh vẫn quỳ đó, cuối mặt xuống đất, tay buông xuôi. Anh nấc lên từng tiếng nghẹn ngào:

- Tại sao? Tại sao em không nói với anh em là Taemin của anh,rằng em đã đi tìm anh... Tại sao khi gặp anh mà em lại im lặng như thế? Tại sao? Tại sao?


Key đứng bật dậy, xả xuống hết anh những điều mà Key uất ức cả tuần nay.


-Tại nó không nói với cậu sao? Tại nó hả?- Key hét lớn



-cậu có cho nó cơ hội không? Thấy nó lần đầu thì cậu bỏ chạy? Thấy nó ở nhà thì cậu bỏ vào phòng? Nó không nói với cậu hay cậu không muốn gặp nó? Cậu có biết nó đau đớn thế nào khi nghĩ cậu đã quên nó, nó đau như thế nào khi nó trông thấy cậu nằm trên vũng máu không hả? Và cậu có thấy không khi nó nghĩ cậu chết... nó... nó....


Giong Key vỡ òa, ngã gục xuống ghế. Jonghyun ôm lấy cậu(lần nữa..hehe), cậu ngất đi trong vòng tay anh. Onew tiến tới bên Minho, đặt bàn tay ấm áp của mình lên vai anh.

Anh cầm chặt ngồi sao lấy lánh đưa lên ngực mình, anh cuối người sát xuống đất rồi ngẫm mặt lên trời, gào khóc không thành tiếng. Tim anh như muốn rụng rời nghĩ đến em,

em đã đau đớn thế nào vì mình,


Nghĩ đến cảnh em bỏ chạy rồi gục ngã với đôi chân rướm máu...


Nghĩ đến khuôn mặt đầy máu em torng phòng cấp cứu...


Tim anh như có ai xát muối vào tận cuốn tim, rát, nhói, đau.... Anh có cảm giác như cả bầu trời đè sập xuống ngực mình.... Key nhắm mắt, Onew và Jonghyun cuối gục xuống đất. Anh đứng hình như tượng đá...


-Ai là người nhà của Lee Taemin – Cô y tá bước ra khỏi cửa cất tiếng xóa tan bầu không khí ảm đảm đấy.


Minho bay đến ngay kế bên cô y tá.


-Tôi, tôi là người..... – Minho chưa kịp dứt lời thì Key đã chặng họng cậu lại.


- Tôi là Umma của Taemin – Minho trố mắt nhìn anh, Key liếc anh một các rõ sắc


- Taemin ổn rồi, cậu ấy chỉ bị may 3 mũi ở đầu. Trầy một vài chỗ ở tay và chân. Cậu ấy đã rất tỉnh, đã nhận biết được mọi thứ. Nhưng do chấn thương vào đầu nên cần ở lại bệnh viện vài ngày để theo dõi. Bây giờ anh đi theo tôi làm thủ tục cho cậu ấy chuyển qua phòng bệnh thường.


Key gật đầu, cô y tá nói tiếp


- Mời anh đi theo tôi.


Jonghyun đi theo Key hai bàn tay đang xen vào nhau. Jonghyun quay ra sau kéo mắt lè lưỡi chọc Onew đang tức tối nhìn theo sau:


-Yah! Key umma là của hyung mà, em bỏ tay ra khỏi em ấy mau – Onew vừa chạy theo nắm bàn tay còn lại của Key, vừa hét toáng lên.


- Ai nói em là của anh khi nào hả?- Key đáp trả.


-Anh bỏ tay ra khỏi em ấy đi, em ấy là của em mới đúng chứ! – Jonghyun lên tiếng


Ba người vừa nắm tay nhau vừa đi theo cô y tá. Vẫn cãi nhau, làm không khí cũng giãn ra dần.


Chữ ký của Choj MjnMjeo

Làm quen với Choj MjnMjeo


[S.U.P.9.4.E.R]Mì
[S.U.P.9.4.E.R]Mì
Hiện:

Virgo
Tổng số bài gửi : 243
Chỉ số thành sao : 0
Join date : 25/07/2011
Age : 29
Đến từ : Key's house
Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) [Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) - Page 2 286-13/9/2011, 9:23 pm
tèm tém tem :))
hú hú e chưa đọc của ss e lo lấy tem rùi :1: ( sr ss) :((
hú hú đọc xong e comt cho ss nhá 8-/
ss mèo 5ting! -xx-



Chữ ký của [S.U.P.9.4.E.R]Mì

Làm quen với [S.U.P.9.4.E.R]Mì


Choj MjnMjeo
Choj MjnMjeo
Hiện:

Taurus
Tổng số bài gửi : 354
Chỉ số thành sao : 7
Join date : 26/11/2010
Age : 33
Đến từ : Heaven..[nơi nào có SHINee thì nơi đó là heaven]
Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) [Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) - Page 2 286-14/9/2011, 11:03 pm
iu mì......
mì coi fic coi từ từ...coi hết fic này hãy sang fic kia...mới coi fic mà nhai 1 đống như thế là dễ tẩu hỏa lắm em nhá...heheheee....fic này em theo ở đây đi... ss up diều choa em...hen...hjhj...iu em...^^~



Chữ ký của Choj MjnMjeo

Làm quen với Choj MjnMjeo


Choj MjnMjeo
Choj MjnMjeo
Hiện:

Taurus
Tổng số bài gửi : 354
Chỉ số thành sao : 7
Join date : 26/11/2010
Age : 33
Đến từ : Heaven..[nơi nào có SHINee thì nơi đó là heaven]
Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) [Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) - Page 2 286-16/9/2011, 5:35 pm
------------------Chap7:first kiss-------------------



Jonghyun đi theo Key hai bàn tay đang xen vào nhau. Jonghyun quay ra sau kéo mắt lè lưỡi chọc Onew đang tức tối nhìn theo sau:


-Yah! Key umma là của hyung mà, em bỏ tay ra khỏi em ấy mau – Onew vừa chạy theo nắm bàn tay còn lại của Key, vừa hét toáng lên.


- Ai nói em là của anh khi nào hả?- Key đáp trả.


-Anh bỏ tay ra khỏi em ấy đi, em ấy là của em mới đúng chứ! – Jonghyun lên tiếng


Ba người vừa nắm tay nhau vừa đi theo cô y tá.Vẫn cãi nhau, làm không khí cũng giãn ra dần.



Minho chạy vào với Taemin, anh quỳ xuống kế bên giường của cậu, nắm lấy bàn tay cậu, cuối gục đầu trên bàn tay trắng, mền mại như da em bé của cậu.


- Em...- Cậu cất giọng nói run run, the thé lên.



Không đợi cậu nói thêm một chữ nào. Minho để một ngón tay lên đôi môi trắng bệch nhưng quyến rũ, mền mại, hoàn hảo làm tim anh lệch cả nhịp đập.


- Anh xin lỗi!- Anh nhìn vào mắt cậu- Chúng ta sẽ nói chuyện này khi em khỏe lại. Anh....x... xin lỗi, là do anh, do anh...


Nước mắt Taemin lăn dài trên đôi má bầu bĩnh nhưng đôi môi cậu hé cười. Một nụ cười hạnh phúc, nụ cười mà từ lâu lắm rồi cậu không thể cười được.



Hai con người, một nhịp tim.

Họ nhìn nhau trong nước mắt,

xiết chặt tay nhau như sợ rằng sẽ mất nhau một lần nữa.

Không cần phải nói,

không cần hỏi

. họ cảm nhận hạnh phúc đơn giản ấy trong ấy mắt nhau,

trong những giọt nước mắt trong xuốt như pha lê,

trong từng hơi thở,

từng nhịp đập trong tim ...




----------------------------- -




Cậu được chuyển ra phòng bệnh anh đang nằm để tiện cho người nhà chăm sóc. Anh bước đi bên cậu khi các y tá chuyển giường cho cậu. Tay anh nắm tay cậu không rời. Anh sợ rằng nếu anh buôn tay cậu ra, anh sẽ mất cậu.

Anh sợ cái cảm giác mất mất đi trái tim mình một lần nữa, anh sợ lắm...

Kéo chăn lên đắp ngang ngực Taemin, vuốt mái tóc nầm bồng bềnh phản phất mùi hương bấy lâu nay anh mong nhớ:


- Em phải nghỉ ngơi cho thật khỏe, anh sẽ bên em. dù cho có chuyện gì có xảy ra thì anh vẫn không buông tay em ra nữa, anh đã để em chịu đau khổ quá nhiều rồi. Anh xin lỗi! Anh xin lỗi...

Anh vừa nói tay anh vuốt nhẹ miếng gạc trên tráng cậu, nước mắt anh lại lăng dài.

-Hyung! không phải lỗi của anh đâu, anh đừng khóc, không phải lỗi của anh mà- mắt cậu hoen đỏtheo anh

...

Anh cuối người vòng tay qua cổ cậu. Một lần nữa, anh lại đeo ngôi sao ấy vào chiếc cổ cao, trắng ngần của cậu. Mùi hương của cậu, cái mùi hương thoảng mùi hoa cúc kèm theo mùi thảo mộc. Ngọt ngào say đắm, anh không thể nào bắt mình ngừng thưởng thức cái mùi hương quyến rũ mà ngày đêm anh mong nhớ trong ký ức của mình.

Giờ đây cái mùi hương âý,...

nó đang ngay tầm mũi anh,...

nó xộc thẳng vào mũi anh,...

anh không thể dừng được,....

anh không thể...

--------------------

Từng hơi thở nóng ấm phả vào sau tai cậu. Hơi thở ấm áp ấy, cái hơi thở đều đều cậu vẫn thường nghe khi nằm trong vòng tay anh. Cậu khẽ xoay đầu về phía hơi thở ấy...

hai cặp mắt to tròn mở căn hết cỡ.

2 trái tim đập cùng một nhịp,đập nhanh nhất ở mức có thể...

Hơi thở gấp gáp...

Hít, thở,hít rồi lại thở...

Anh càng thở thì sau đó là những lần hít vào là cái mùi hương của em tràn đầy tâm trí anh.



[ya! Đồ khốn, em ấy còn đang rất mệt. Em ấy còn chưa đủ tuổi nữa đấy. Mày muốn chết àh?!]

Tâm trí anh,

cái đầu cuả anh,

nó hoạt động,

suy nghĩ,

chiến đấu với sự ham muốn chạm vào của anh.

Nó làm anh mún căn người ra,

Mún hét toán lên và chạy ra khỏi phòng ngay lập tức.

Nó còn hơn là ma túy tinh khiết,

nó làm anh ham muốn,

nó làm anh nghiện...

thật sự là rất nghiện....



Nhưng Teamin của anh, cậu ấy nhẹ nhàng khép đôi mi công mềm mượt của mình lại, xích môi mình gần lại môi anh một chút, như đang chờ một điều gì đó. Tim anh đạp vào ngực anh

“Ầm”...

Chính anh cũng cảm nhận được cái đạp thấu trời cuả trái tim mình. Nó như hét lên với anh



[ ya! Nhanh lên, anh không làm thì để tui ra, tui ... Cho...ya, nhanh lên đi....]......

[Ax.... Không suy nghĩ nữa, tới đâu hay tới đó, chết bỏ...]... (Oa oa...hồi hộp...).



Anh cũng nhắm nghiền đôi mắt cuả mình lại, chạm nhẹ vào hai cánh anh đào nhỏ bé ấy, nó thoang thoảng vị trà hoa cúc mà mỗi đêm anh uống khi anh nhớ em.

Nó ngòn ngọt , là lạ khi chiếc lưỡi anh chập chờn trên môi em.

Môi em hé mở như mời gọi anh. Tim anh ngừng đập cổ anh như mắc nghẹn. Anh hạnh phúc....

*chớp, chớp, chớp*

Anh đèn nhá sáng liên tục. Anh ngẩng đầu lên, chưa kịp biết chuyện gì vừa xảy ra thì...


- Bummie ah! Nhìn hình anh chụp đẹp không này. Anh cũng mún làm thế nữa.... Muah!- Onew vưà nói, vừa chu chu cái mỏ cá của mình ra trước mặt key.


Mắt Key trợn tròn, miệng Key há hốc.

[ sac! Cái thèng nỳ mún giỡn với bà àh?!...]

Key quay qua Juonghyun, nói nhỏ vào tai cậu ta cái gì đâý. Mắt Jonghuyn sáng rực, hai tay xoa xoa vào nhau tiến đến trước mặt con gà ngơ mắt vẫn đang nhắm.

Cuối người 90độ...

[huyng ah! Em xin lỗi].

Jong kề miệng cậu vào miệng Onew. Onew mở mắt,....

“ oẹ ” - Onew ói ngay tại chỗ.

- Cái thằng kia, nào giờ anh mày đâu có làm gì mang tội với mày mà mày ám anh mày hoài vậy hả?

Mặc kệ con gà ngơ đang đang tự kỷ la hét, Jong quay sang Key.


- Em hứa là phải giữ lời đấy nhé!


Mặt Key chợt xanh lè rùi chuyển dần sang máu đỏ của những cánh hoa hồng, mắt Key không dám nhìn thẳng vào Jonghyun.

Cậu ấy đánh trống lảng:

- Choi Minho! Cậu có biết Taemin vừa tỉnh lại chưa đến một tiếng đồng hồ không hả? Cậu muốn thằng bé nằm bệnh suốt hay sao? Tui sẽ kiện cậu đấy cậu hiểu không?!


Minho cuối gầm mặt không dám ngẫng đầu lên, mặt anh đỏ chói, không nói, không nhúc nhích. Anh như thế không phải vì những lời trách mắng của key mà là vì...

[ mình đã hôn em ấy! Mình đã hôn em ấy thật sao? Em ấy cũng đáp trả mình nữa mà... Cái cảm xúc này là gì nhỉ? Mình có nên .... Nên thử ... Thử lại một lần nữa không?!...].

Anh bỏ ngoài tai tất cả những gì đang diễn ra trong căn phòng, tất cả những gì anh quan tâm là cái con người nhỏ bé đang chui rút trong cái chăn màu trắng che kính từ đầu tới chân mà thôi.


- Này cậu có nghe tôi nói không hả? Tui sẽ kiện cậu....


Key chưa kịp dứt lời thì cái người đang nằm trong chăn ấy ngồi bật dậy,

choàng tay qua cổ Minho,

kéo đầu anh sát lại phiá mình và....

nhấm vào môi anh một nụ hôn khác.

Choáng váng,..

bất ngờ với hàng động của em,...

mắt anh mở to như ba người đang đứng đơ người chứng kiến.

Rồi mắt anh cũng nhắm lại,

tay anh choàng ra sau chiếc eo mảnh khảnh của em

khéo người em áp sát vào người mình hơn.

Tay kia anh đỡ lấy chiếc cổ kiêu sa, trắng ngần ấy.

Nút nhẹ môi dưới của em, em lướt nhẹ chiếc lưỡi cuả mình ngang môi anh.

Nó chạm nhẹ vào đầu lưỡi anh rồi mau chống rút về vị trí của mình.

Như một kẻ mất trí anh đuổi theo nó qua vòm miệng của em.

Trong em,

anh cảm thấy vị ngọt thuần khiến của những giọt sương ban sớm,

thấy hương vị đê mê quyến rủ.

Giờ đây anh biết anh đã không thể dừng, d

ù có ngộp,

dù có chết anh cũng không thể nào dừng lại.

Chiếc lưỡi anh lùng sục khắp miệng em, những chiếc răng, vòng miệng, chiếc lưỡi nhỏ bé, tất cả là của anh... Là của riêng anh...

Tim anh bỗng đập lệch nhịp khi em nhẹ nhàng mút chiếc lưỡi cuả anh,từ một kẻ tấn công giờ đây anh là một người tê liệt.

Anh đắm chiềm trong sự hưng phấn, anh hạnh phúc...

Thật sự rất hạnh phúc...

Em đẩy nhẹ anh ra, hai cái má phúng phính đỏ âu. Trước sáu cặp mắt đang nhìn không chớp:

- Umma ah! Là con hôn anh ấy đấy. Không lẽ Umma mún con bị đi tù sao... Umma đừng như thế mà. - Taemin hứng cặp mắt to tròn nhìn key, *long lanh* *long lanh*....


- yahhhhh! Chắc tui điên quá!

Hai ông anh già vừa gào thét vừa cười như hai thèng khìn chưa được uống thuốc.

Hai người nhìn nhau....

Một người mỉm nhẹ nhàng...

Thật hạnh phúc,

thật giản đơn...

Hạnh phúc?! Nó nhẹ nhàng thế đấy....

Phải chăng những ngày tháng đau khổ đã qua. Và giớ đây sẽ là những ngày tháng đầy nắng ấm...

----------------------end chap 7-------------

+Haizzz...chả ai buồn cmt cho em một chữ...tự kỷ quá....oaoaoaoa


Chữ ký của Choj MjnMjeo

Làm quen với Choj MjnMjeo


avatar
Khách vi
Hiện:
Khách viếng thăm
Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) [Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) - Page 2 286-16/9/2011, 9:33 pm
s Mjeo ak, xl s lần 1 vì bh e mới cm cho s [Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) - Page 2 3494493907
e xl lần 2 vì đã đọc chùa fic của s từ hq [Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) - Page 2 3494493907
thật ra thì đọc fic của s e k biết com j` cả :P vì e thấy nó pink hơn các fic e đọc rất nhiều
đọc fic này thấy các bạn trẻ đág iêu kinh khủng ý :)) nhất là đoạn bạn On chu mỏ và bạn Tae làm bộ cute :))
e mog mấy chap sau s sẽ hành hạ các bạn trẻ nhiều hơn, nthế này vẫn là quá bt :)) nthế fic nó mới biến động, mới hay :P
e dốt văn nên k có cm nhiều đc cho s, s tha lỗi T___T
P/s : còn sai lỗi chính tả s nhớ
s tiếp tục cố gắng nhá, e sẽ ủng hộ s hết mình
Hwaiting ❌x❌x


Chữ ký của Khách vi

Làm quen với Khách vi


[S.U.P.9.4.E.R]Choi MinXì
[S.U.P.9.4.E.R]Choi MinXì
Hiện:
Moderator
Moderator
Cancer
Tổng số bài gửi : 1532
Chỉ số thành sao : 25
Join date : 02/09/2010
Age : 29
Đến từ : Minho's house
Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) [Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) - Page 2 286-16/9/2011, 10:33 pm
appa à, umma đọc fic của appa từ ngày đầu un á, h thì nghiện un ùi
nhưg umma sr appa là umam chỉ bik đọc thui chứ k bik góp ý gì hết á [ngoài lĩnh vực chuyên môn ùi]
[Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) - Page 2 731553650
umma chỉ nôn có chap mới thoy, vì nghiện ùi, appa nhanh nhá
iu appa nhìu
[Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) - Page 2 2896665862appa của tui là nhứt [Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) - Page 2 2896665862


Chữ ký của [S.U.P.9.4.E.R]Choi MinXì

Làm quen với [S.U.P.9.4.E.R]Choi MinXì


Thủy Nguyệt
Thủy Nguyệt
Hiện:

Tổng số bài gửi : 19
Chỉ số thành sao : 0
Join date : 24/08/2011
Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) [Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) - Page 2 286-17/9/2011, 12:00 am
Ừm, hi bạn!

Đọc chùa bữa trước giờ, bi giờ còm nè !

Mình chưa viết fic lần nào, nhưng có vài góp ý nho nhỏ, chỉ là ý kiến chủ quan thui.

1.(NG)Có vài chỗ sai chính tả bạn à, bạn dùng hình ảnh để miêu tả chưa được hợp lý cho lắm, ví dụ nè mặt key"chuyển dần sang máu đỏ của những cánh hoa hồng", nếu bạn diễn tả là má ửng hồng phơn phớt như những cánh đào thì hay hơn (ý kiến chủ quan, fan của tác giả đừng chém mềnh nha)

2.(G) Giọng văn tự nhiên, trôi chảy, nhìu chỗ giống như kịch bản phim hơn là truyện nhưng nhìn chung là ổn. Nội dung hay, hấp dẫn, hi vọng bạn cho chuyện tình jongkey li kì hấp dẫn gây cấn hơn thì tuyệt, thích giọng văn tự nhiên, rất teen của bạn, phù hợp với tụi nhóc và người đọc, mấy chỗ đọc rất chi là hài, (cute)

Tác giả fighting! Chờ chap mới!!!


Chữ ký của Thủy Nguyệt

Làm quen với Thủy Nguyệt


[NH+GN=96er]Choi Min Kòi
[NH+GN=96er]Choi Min Kòi
Hiện:

Cancer
Tổng số bài gửi : 647
Chỉ số thành sao : 3
Join date : 03/01/2011
Age : 27
Đến từ : sân bóng nhà Rùa!!!=))
Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) [Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) - Page 2 286-17/9/2011, 2:05 pm
đã chap 7 rùi
sao appa up nhanh vậy?
appa chắc mún nhanh up chap kia rùi [Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) - Page 2 1657174425
ha ha
haizz
Kòi cũg chẳg com j đâu
sai chính tả thì....do Kòi edit mà [Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) - Page 2 4092969919
Kòi cũg k đọc lại nữa vì đọc ít nhất 2 lần rùi
h đag coi fic kia,loạn 3 fic của appa lên mất [Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) - Page 2 1195357855


Chữ ký của [NH+GN=96er]Choi Min Kòi

Làm quen với [NH+GN=96er]Choi Min Kòi


[S.U.P.9.4.E.R]Mì
[S.U.P.9.4.E.R]Mì
Hiện:

Virgo
Tổng số bài gửi : 243
Chỉ số thành sao : 0
Join date : 25/07/2011
Age : 29
Đến từ : Key's house
Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) [Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) - Page 2 286-17/9/2011, 10:58 pm
ui ui có chap 7 r à :1:
e đợi lâu r hic... :-o
đọc r e k bik cmt gì hì hì 8-/
nói chứ ss up thường đi chứ e k đọc bên kia đc... b-)
e sẽ theo dõi ss đều đều :)
à mà h e đọc tới mấy fic cùng lúc :|| sắp khùng r ss ơi :xx
mau up típ chap mới nhá ss :2



Chữ ký của [S.U.P.9.4.E.R]Mì

Làm quen với [S.U.P.9.4.E.R]Mì


Choj MjnMjeo
Choj MjnMjeo
Hiện:

Taurus
Tổng số bài gửi : 354
Chỉ số thành sao : 7
Join date : 26/11/2010
Age : 33
Đến từ : Heaven..[nơi nào có SHINee thì nơi đó là heaven]
Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) [Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) - Page 2 286-18/9/2011, 7:53 am
RuaKey: em hãy đợi đó! cái fic này nó ko nhẹ đâu papy. Em muốn nó biến động lúc nó biến động thì em ko bất ngờ ss mới sợ .... hehehe...
Umma: appa bik...appa bik umma theo dõi appa mà....Umma phải bên cạch và ủng hộ appa hoài hoài đó nghen....
Thủy Nguyệt: Bạn nhận xét hàon hảo lắm! Đúng là điễm NG đó. Đây là fic đầu nên tất nhiên sẽ rất rất nhìu olỗi và mình rất vui khi bạn góp ý thẳng như thế...iu bạn quá đi.....hjhj
Baby Koi của appa: Appa cưng con nhất nà....con là người đồng hành từ đầu chí cuối vs appa đó....Appa yêu con..... con phải lun bên appa như umma nghen chưa~
Bé mì: ss nói rồi....fic ss còn 1 đống treo đầy màn hình này....coi từ từ...coi chừng tẩu hỏa đóa nghen...hjhj



Chữ ký của Choj MjnMjeo

Làm quen với Choj MjnMjeo


Choj MjnMjeo
Choj MjnMjeo
Hiện:

Taurus
Tổng số bài gửi : 354
Chỉ số thành sao : 7
Join date : 26/11/2010
Age : 33
Đến từ : Heaven..[nơi nào có SHINee thì nơi đó là heaven]
Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) [Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) - Page 2 286-18/9/2011, 8:00 am
------------------Chap 8--------------------------
Thank's baby Koi đã Edit giúp ss trước khi ra Hà Nội... ss iu em nhìu...
Iu các bạn nhìu lắm! Không làm phiền các bạn nữa... nhào zô thôi...^^
----------------Đau-------------------
Phòng tập của SHINee,

1:00pm

Sau buổi tập mệt mỏi, cả năm người ngồi dựa vào tường , thở dốc nhìn lên chiếc tivi đang phát bản tin về mình...

“SHINee nhóm nhạc vừa Debut vào tháng 5 vừa qua đã tạo nên một bản Hit vang dội....”

“SHINee, nhóm nhạc mới đã dành giải nhóm nhạc mới suất sắc nhất của năm....”

“SHINee đã phát kỷ lục đĩa bán chạy nhất trong năm....”

“SHINee ...........”

Anh Kang từng ngoài cửa bước vào với một nụ cười nhẹ nhàn,

-Mấy nhóc đã vất vã rồi- Anh Kang mở nhỏ tivi- Kỳ quảng bá cho album này cuối cùng cũng kết thúc, các em giỏi lắm! Thành công ngoài sức tượng tượng của hội đồng quản trị. Nhưng không phải thế mà lơ là tập luyện nhé! Sẽ có kế hoạch tiếp theo vào tuần sau....- Cười gian xảo...

-Oppa! Thế có nghĩa tuần này chúng em sẽ..... -Không đợi Onew nói hết câu. Anh Kang cười tươi với 5 thằng em đang nhìn mình chăm chú bằng một ánh mắt đầy hy vọng...

-Uhm! Nghĩ ngơi đi, mấy đứa cũng mệt lắm rùi còn gì...^^

-YEAH!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! – Tiếng thét ngoài sức tưởng tượng của con người, có khi nó còn hơn âm thanh của máy bay siêu thanh nữa...

---------------------------

-Minnie! Em có mệt lắm không? – Minho vừa nói, vừa xoa nhẹ mái tóc bồng của cậu, kéo cả người cậu xác vào mình. Tay còn lại áp lên chiếc má trắng hồng vuốt ve đôi má bầu bĩnh. Anh ngắm nhìn đôi mắt em, nhìn em, nhìn mọi thứ thuộc về em.

Dụi nhẹ tóc mình vào vai anh, đôi vai rắn chắc đến nỗi có thể cảm nhận được từng cơ bắp hoàn hảo qua lớp áo của anh.

-Em không sao, chỉ cần có anh ở bên cạnh là em khỏe lắm! Mà anh có mệt không?

......................................

......................................

......................................

Hai con người hoàn mĩ ấy. Cặp đôi trai tài “gái” sắc vẹn toàn bên nhau như trong truyện cổ tích nhẹ nhàng,bình yên . Nhìn hai người họ bên nhau. Key mỉm cười hạnh phúc nhưng......

[Con trai mình hạnh phúc thế này đáng lẽ ra mình phải vui lên mới phải chứ. Sao trong lòng cứ có một cảm giác thật khó gọi tên. Mình đẹp mà! ( đúng chất umma ), tài năng đầy mình mà! (vâng umma vạn năng). Nhưng sao ông trời bất công cho mình nhiều thế này để giờ đây mình.......]

Ánh mắt chợt hướng về hai con người đang ngồi kế bên mình...

[Mình biết mình yêu ai. Nhưng mình không thể nói ra, không thể bày tỏ,cũng không thể đến với người ấy. Mình chỉ có thể cảm nhận thật lặng lẽ qua những cái đụng chạm vội vã nhẹ nhàng, thoáng qua như một cơn gió. Nó làm tim mình xao xuyến mún hét lên nhưng lại không thể...... Mình phải làm sao đây? Phải làm sao?!... Làm sao đây.....Ước gì.....]

Đôi mày nhíu lại, mắt nhắm nghiền. Chìm đắm trong những suy nghĩ của mơn man của mình. Chìm đắm trong sự rồi bời của con tim.... nó thật sự rất rất nhói.... rất đau... rất rất..........

-Umma! Hum nay được nghĩ mình đi chợ nấu cơm đi umma. Lâu rồi mình không có bữa cơm đúng nghĩa. Mình đi chợ nha nha umma! Mình nấu Cơm gà, canh nấm kim chi, .... rùi mý ý nữa... Cả ta lẫn tây ăn một bữa cho đã nha Umma. Con thèm cơm umma nấu lắm luôn đấy!.....

Bị Teamin kéo ra khỏi suy nghĩ của mình. Key mở mắt nhìn bốn con người đang nhìn mình.

-Ya! Làm gì mà tập trung nhìn tui dữ dạ?- Chuyển tông - Sao baby? Con mún ăn cơm àh?

-Dạ! Con với umma đi chợ lun nha! – đôi mắt cong theo nụ cười, một đôi mắt cười hoàn mỹ.

Anh Kang chen ngang cuộc nói chuyện của hai người:

-Ở ngoài kia có 5 cái vali, mấy đứa bây giờ là người nổi tiếng rồi, đừng có ra đường với cái bộ dạng này. Nếu mấy đứa còn mún toàn mạng mà đi về nhà thì cố mà giấu mình thật kĩ vào.

Stylish đã chuẩn bị vài bộ mà mấy đứa có thể mặc ra đường an toàn. Anh về nhà vài bữa. Mấy đứa cẩn thận, lái xe Hong vẫn sẽ đưa rước mấy đứa, điện thoại anh vẫn sẽ mở 24/24 có gì thì liên hệ gấp cho anh nghen chưa?! . Anh đi đây.....

*lộc cộp* - tiếng bước Chân thành,

*két* - tiếng mở cửa

*ầm* - Cửa đã đóng

Và..............................

-Tự do muôn năm...... hahaha... -Cả đám cười lớn như vừa thoát khỏi cai ngục vậy.

-Ba ông về nhà dọn dẹp nhà cho tui, baby! Umma với con đi chợ. Hum ny mình mở party thôi.

Key lấy áo khoác lông xù màu xám khoác vào người. Cái dáng người của một diva chính hiệu, chân thon da trắng, ửng hiện dưới lớp quần skinny ôm sát đôi chân thon dài, sexy nhất mà con người có thể có. Đôi chân ấy làm ai kia ngẫn người. Tay trái dơ cao mặc áo khoác, không biết vô tình hay cố ý mà chiếc áo trắng cổ rộng cực ngắn nay lại còn được kéo cao, lớp da mịn màng, nõn nà, láng mịn làm ai kia phải nuốt “ực” một phát rõ to....

Onew bỗng ngồi bật dậy, chạy đến chổ Key nhìn Key bằng đôi mắt hí to to, nhỏ nhỏ của mình, tay chấp, như đang cầu khẫn.:


-Nhớ gà của Huyn nha, nha, đừng quên nha!

Kéo dây khoác áo, đội chiếc nón màu cùng tông với áo khoác lên, vuốt nhẹ mái tóc bồng của mình...

-Dạ! Em bik rồi anh hai, khổ lắm cứ nói mãi thôi!.....

Đắm say trong bóng dáng thiên thần trước mặt anh, nhập nhòe lấp lánh. Em quá đổi nhẹ nhàng và xinh đẹp. Anh biết em khắc khe với anh, có thể gọi em là “ bà la sát” nhưng anh biết em là của anh.

Trong cách em chăm sóc bọn anh hàng ngày anh biết em là người quan tâm đến tất cả mọi người, trong nút thắt cà vạt của anh mỗi khi anh lên sân khấu, anh thấy trong đó là hình bóng cuả một người vợ đảm đang và Anh biết em là một người hoàn hảo, nhẹ nhàng, và ân cân....

Và điều anh biết rõ nhất là “Anh yêu em”....

Anh yêu em...Không phải yêu em như cái cách đùa giỡn mà anh với Onew huyng đã bày ra lúc đầu gặp em, càng không phải yêu em vì em xinh đẹp...

mà anh yêu em khi em dựa vào anh,

khi em ôm trầm anh mà khóc,

khi em chăn sóc anh,

khi em nấu cơm cho anh ăn và

khi em là em....

khi em là chính em...

-------------------------------------



-Taemin àh! Xong chưa baby mình đi thôi. – Key umma gọi qua Taemin.

-Dạ! Con xong rùi umma – Taemin chạy lại kế bên key sau khi đã được Minho mặc cho 2 lớp áo, thắt cho 2 chiếc khăn và cả cái nó len xin xắn có cục len màu đỏ trên chóp nón.

-Em đi nhé!

-Đi cẩn thận, về mau nhé! Anh nhớ em lắm đấy.

Trước cảnh chia tay như đi nghĩ mát 8 tháng, đầy sướt mướt. Key hét lớn:

-Ya! Có buôn tay thằng bé ra không hả? Đi có chút tý chứ có đi lun đâu mà nắm nắm, kéo kéo phát mệt àh? Mún tối nay nhịn đói không? Tui cho nó ở lại.....

Onew bay qua chỗ Minho đang đứng, tháo tháo, tháo tháo tay Minho ra khỏi tay Taemin:

-Thèng nỳ! Mún nhịn cơm hả?

Key và Taemin bước ra khỏi cửa, trong phòng tập đang có hai người đứng nhìn theo bằng một ánh mắt lo lắng và mong chờ.

Đã lâu lắm rồi từ ngày gặp lại Taemin, Minho đã không cho phép cái hình ảnh nhỏ bé ấy lọt ra khỏi tầm mắt của mình,em ấy đi bất cứ đâu thì anh cũng như một chú cún con ngon ngoãn đi ngay phiá sau bảo vệ cho em.

Nếu em ấy đi sau anh, anh cũng sẽ với tay ra sau mà nắm chặt tay em ấy.

Anh không muốn phải rời xa em ấy chỉ một giây.... dù chỉ ½ giây cũng không mún....

Cũng đứng lặng và chìm sâu vào suy nghĩ như minho,

jonghuyn cũng rất mún key hiểu được lòng anh, dù key có chấp nhận anh hay không thì anh vẫn phải nói ra suy nghĩ cuả mình.

Anh không thể để nó trong tim mình như thế này nữa.

Thật sự là rất nhìu cảm giác,

rất nhìu điều mún nói,

rất nhìu thứ mún cảm nhận.

Tim anh căn cứng rồi, cứ như chỉ cần một động chạm nhỏ, rất nhỏ thôi thì cũng coa thể làm nó vỡ oầ mất.

[Jonghuyn àh có lẽ đã tới lúc phải giải quyết cái chiện này rồi, cứ thế này thì làm sao mà mài sống được. Phải nói ra thôi! Phải ....phải.... mà mình phải làm gì bây giờ?!]

Một ý nghĩ loé lên trong đầu cậu...



[Mình có 2 người anh em tri kỷ ngay đây mà... Hahaha.... Sẽ được thôi!. Đầu tiên là nói onew huyng là kết thúc trò đuà lúc đầu 2 thèng đã thoả thuận, rùi nói thật cho 2 người ấy nghe tình cảm cuả mình dành cho key. Típ theo đó là nhờ 2 người ấy bày kế hộ. Rùi sau đó là....... Ruì nưã là...... ]

Miệng anh nở một nụ cười nhếch mép đầy ẩn ý và nhìn cực cực kỳ gian xảo...hahaha:

- Onew huyng! Ba chúng ta đi coffe một chút được không? – Jonghuyn với gọi theo cái con người đang bay nhảy như một con gà, vì mừng mình sắp được ăn gà sau bao ngày nhai toàn cơm hồp, bánh mì ruì lại cơm hộp. Nhìn vào con người ấy có ai có thể nói đó là leader của SHINee không cơ chứ.

..............5s.................đang chạy



..............10s............... xòe cánh



...............15s.............. bay lên rồi! Ah haaaaaaaaaaaaaa


-ONEW HUYNG!

Jonghuyn hét với giọng hét lớn nhất mà mình có thể hét cộng thêm cái âm vục cực rộng và cực cao mà ông trời phú cho mình.

Minho đứng kế bên cười sặc sụa khi chứng kiến sau cái giọng hét kinh thiên ấy là cú đáp cánh có 1 không 2 của con gà ngơ nhất mà mình được biết.

Đáp mặt trước và đầu sau với 2 cái chân gà chống đất còn cái ấy ấy thì đưa lên trời, ..... (không biết phải goị cái tư thế này là tư thế gì nưã... hahaha...ai bik đặt tên dùm au nghen =)) )

-Chiện gì mà kêu gấp thế? Không thấy anh đang bay àh? Mún anh cho ăn đạp không hả?.....

-Em gọi anh hai lần rồi đấy chứ! Cứ thả hồn theo gà riết miết mà anh không ngán sao...

-Ya! Cái thằng này...........

Minho thấy cái cảnh nỳ mà cho hai người cự lộn thì chắc đến sáng mai lun quá. Anh lên tiếng:

-Thui ta dừng ở đây! Mình đi uống coffe đi, đừng cải nhau nữa lâu lâu mới được vài ngày nghĩ mà. Sống cho vui vẻ đi hai ông.

Nói xong không cần hai ông ngốc và ngơ trả lời anh nhanh tay khoác cổ hai con người ấy mà lôi ra khỏi phòng tập.....

- Đi đâu uống đây? – Onew hỏi

Ba ông nhìn nhau mỉm cười gian xảo, rùi hét to :

-Jojo Coffe thẳng tiến

---------------------------------- -

Jojo Coffe:

Nơi bán coffe không những ngon nhất Seoul mà còn là nơi có cảnh đẹp nhất nữa. Nằm ngay vị trí đắt điạ, có tầm nhìn bao quát cả quảng trường seoul rộng lớn. Với cách bày trí theo phong cách hy lạp cổ khiến cho jojo không khác gì thiên đường nơi hạ giới.

Chọn bàn gần cửa kính để có thề ngắm mọi người đi bộ (ngắm gái thì nó đại đi =)) ) và phong cảnh tuyệt mỹ nơi đây.

Trong tiếng đàn lia nhẹ nhàng,phiêu bồng trên điệu nhạc cùng tên với quán, nó mang lại một cảm giác thật bình yên và thoải mái cho thực khách nơi đây.

- Như cũ phải không hai huyng?

Hai người gật nhẹ đầu, Minho mỉm cười với cô phục vụ một nụ cười quyến rủ làm cô ấy như mún ngừng thở và sau đó là một giọng nói trầm ấp: (hết đỡ em nhá! Haha)

- Chị cho em 1 caffe số 8, 1 caffe số 13 ít đường và một trà chanh pha loãng.


..........vi vu, vi vu......


...............vèo..................


(từng cơn giò từ máy điều hoà lướt qua)


................lướt qua..................


chầm chậm, chầm chậm......

- Chị ơi! - minho ngại ngùng lên tiếng- chị không sao chứ ạ?!

Cô phục vụ sau một vài giây đứng hình cũng trở về hạ giới, hai má đỏ au cuối gầm mặt:

-xin quý khách chờ vài phút sẽ có thức uống ngay ạh

Cô quay lưng đi trong ánh mắt ngỡ ngàn cuả Minho và 2 nụ cười ngây ngất nữa thả ga, nữa kiềm nén cuả hai ông anh tội nghiệp đang mún vỡ bụng. Cố nói từng tiếng trong dàn cười ấy:

-Anh đã nói chú mày rồi, đi ra đường gặp gái thì em làm ơn dẹp cái nụ cười đó dùm anh. Em thấy chị ấy mém té xỉu không hả?- jonghuyn típ tục cười sau câu nói

-aigoo! Đẹp trai quá cũng rõ khổ mà đúng không hai anh? - minho vừa nháy mắt vưà đuà với hai ông anh.

- Thôi! Xuống dùm anh cái, cưng leo cao qua rồi đó. - onew ngừng cười, đáp lễ thằng em tự tin thái quá của mình.

Ba người ngồi trong quán làm sáng cả một góc phòng,

ba con người lung linh toả nắng.

Say xưa nói đùa với nhau nào đâu biết ngay bàn phiá sau chỉ cách nhau một tấm bình phong bằng gỗ cao chưa đến quá vai là hai thiên thần đẹp mãnh liệt đang nghe lén và cười theo những câu chuyện cuả họ.

Nước được bưng ra, lần này Minho không dám cười nưã mà chỉ cuối gầm mặt, làm hai ông anh được thêm một trận cười ra trò lần hai. Cô phục vụ quay lưng đi....

Minho tay vừa khuấy cốc caffe vừa hướng mắt nhìn hai huyng,cầm chiếc ly caffe thơm ngây ngất trên tay, nhấm một ngụm nho nhỏ.

Caffe đắng trên đầu lưỡi, tan chảy dừng khi trôi vào cuốn họng và sau đó là cảm giác ngòn ngọt là lạ mà anh rất thích. Đúng là caffe số 13... Đặt ly caffe xuống bàn, anh nhẹ hỏi hai huyng cuả mình:

- Hai anh thích key umma thật ko? Sao hai anh giải quyết luôn chuyện tình tay ba này đi. Hai anh cứ làm thế em thấy key khó sử lắm đấy. Em để ý hình như em ấy không được thoái mái cho lắm trong lúc chúng ta đùa giỡn ấy, nó sao sao.... Em cũng không biết diễn tả sao nưã.

-Omo! Thật thế ah- Onew lên tiếng- thế thì hơi quá rồi. Vậy mà anh cứ nghĩ là em ấy bik bọn anh đang đuà chứ. Anh với Jonghuyn chỉ là muốn đuà với key một tý thôi, tại nhìn em ấy ngầu quá anh mún làm chọ em ấy chút chút để giảm bớt không khí ấy. Đúng không Jonghuyn?!

Onew nhìn sang Jonghuyn, anh đang xoay xoay nhè nhẹ cốc caffe của mình, thở ra nhẹ nhàn rồi nói bằng cái giọng hối tiếc và bùn bùn:

- Uh! Thì đúng là lúc đầu có thế nhưng.....


Anh dừng lời khi nghe có tiếng động sau lưng mình....


“leng keng” , “leng keng” - tiếng muỗng noix gõ nhịp nhàng vào ly thủy tinh.


Tiếp sau đó là một giọng nói cao vút, rõ sắt lẹm nhưng trong giọng nói đó là nỗi thất vọng đến tột cùng, là nỗi đau không gì diễn tả hết được, đau như lấy lưỡi lam mà rạch thẳng vào tim rồi lấy muối mà xát lên vậy.

- Tính tiền! - sau 2 chữ ấy, cậu đứng lên cất những bước chân dài như chạy ra phiá cưả, trước sự ngỡ ngàn cuả ba người.



Taemin đặt một tờ tiền xuống bàn, đứng lên nhìn hai anh lớn một cách giận dữ rồi sãi bước chạy theo Key.

Đứng hình nhìn nhau trong giây lát rồi Jonghuyn đứng dâỵ lao ra cửa lớn nhìn về hai hướng nhưng không thấy hai bóng dáng con người ấy đâu.

Anh chạy về phiá này rồi phiá kia nhưng giữa biển người đông như kiến này thì khác gì mò kim đáy biển...

Anh lầm mũi bước vào lại quán caffe sau nỗ lực tìm kiếm vô vọng. Onew đang ôm đầu cuối gầm mặt xuống bàn, Minho thì đang gọi điện cho Taemin:

- Anh biết rồi! Uhm, chút nữa gặp em ở nhà vậy. - anh cúp máy.

- Hai người ấy đang ở đâu vậy? - Jonghuyn và Onew đồng thanh hỏi.

- Taemin không chiụ nói. Hên cho hai ông là Minnie không giận em, nếu không là hai ông bỏ xác ngay tại đây lun rồi - minho thở ra rồi nói típ- Minnie nói Key mún ở một mình,em ấy không mún gặp chúng ta,Taemin nói sẽ không có chuyện gì đáng tiếc xảy ra. Và hẹn chúng ta gặp nhau ở nhà.

- Mong là em ấy chịu nghe anh giải thích- chỉ là đuà hơi một tý thôi- Onew thở phào nghĩ rằng chuyện này mình có thể giải quyết được.

Nhưng còn Jonghuyn, anh đang ôm chặc đầu mình, từng hơi thở nặng nề cứ dồn ép lên ngực anh, khó thở thật. Hít một hơi thật sâu, để nói chuyện với 4 con mắt đang nhìn mình:

- Em tự đào mồ chôn mình rồi anh ơi! - Jonghuyn nói bằng giọng nói thiểu não như mún chết liền vậy.

- Em rủ hai người ra đây là mún nhờ hai người bày cách cho em tỏ tình với key, em thật sự yêu em ấy mất rồi. Em không đuà đâu, đừng nhìn em bằng ánh mắt đó. Từ lúc thằng Minho nằm bệnh viện là em đã biết em yêu em ấy thật lòng rồi. Bây giờ em đau quá! Em phải làm sao đây?

Nhìn Jonghuyn ôm đầu như mún khóc, hai con người còn lại mắt mở to, miệng há rộng không thể tin vào những gì mình vừa nghe, mà càng bất ngờ hơn khi những lời nói ấy lại thốt ra từ thằng sat gái nổi tiếng cuả SM.

- Ya! Huyn huyng anh đang giỡn tập hai với hai anh em tụi em phải không? Dừng lại anh đi anh, còn một đống chuyện ở nhà chưa giải quyết hết, đừng hù bọn này chứ.



Minho cố cười, cố đùa đuà một chút cho không khí ổn định lại một chút thôi nhưng.... Jonghuyn...


Jonghuyn vẫn cúi gầm mặt:


- Anh không đuà, anh nói thật, có lẽ em hiểu cả giác anh lúc này phải không Minho. - giọng nói trầm bùn nghe như mún khóc khiến hai người còn lại không còn nghi ngờ nưã....



Thế này là chuyện lớn rồi!

Cả ba lặng đi trong quán caffe, bầu không khí im lặng bao trùm cả không gian rộng lớn. Cả ba gần như nghe được cả nhịp thở cuả nhau và.... Và cả nhịp tim cuả Jonghuyn như đang đánh vào lòng ngực mà trách hờn anh vậy.

---------------------




Tại một con hẻm nhỏ gần đó. Có hai dáng người đứng dựa vào nhau......

-Taemin ah!.... Con đừng nói gì hết, chỉ cần ôm umma thôi, được không con.

Taemin bước đến phiá trước Key, với tay kéo đầu umma vào vai mình. Tay buông xuôi mặt cho Taemin đang ôm mình thật chặt.



Câụ khóc, khóc rất nhiều... Khóc ngất đi. Từng tiếng nấc cứ nấc lên nghẹn lại trong cuốn họng, câụ không thể ngừng lại. Cậi không thở dc, nhưng cậu cũng không thể dừng lại mà lấy hơi để típ tục thở.

[Cái cảm giác bị phản bội, bị đem ra làm trò đuà là đây sao? Là tim đau là nước mắt là từng cơn nấc đến hít thở cũng không được sao? Là trái đắng như bị ép phải nuốt mà không thể trôi rôi, nó ứ lại ngay cuốn họng, nó lang toả ra khắp người ta, đắng, chát..... Đắng đến nổi chỉ mún chửi thề thật nặng, chỉ mún ôm ngực mà đập thật mạnh vào, chỉ mún chỉ mún......]

Càng suy nghĩ nước mắt cậu lại rơi nhìu hơn.

Càng suy nghĩ cậu lại đau hơn rồi cậu khóc lơn hơn....

Taemin bất lực ôm người thân từng che chở cho mình, từng bảo vệ cho mình, từng là chỗ dựa cho mình.

Nhìn cậu khóc mà mắt Taemin cứ nhoà đi vì nước,

rồi cậu cũng khóc...

Cả hai cùng khóc....

Đau tột cùng....

---------------------------------------

P/s: Nhớ com cho tớ nhé! hjhj....iu các bạn nhìu.... Muah~!

Hẹn ngày mai gặp lại....^^~



Chữ ký của Choj MjnMjeo

Làm quen với Choj MjnMjeo


[S.U.P.9.4.E.R] Neo
[S.U.P.9.4.E.R] Neo
Hiện:

Leo
Tổng số bài gửi : 101
Chỉ số thành sao : 4
Join date : 08/09/2011
Age : 29
Đến từ : gầm giường của Key :))
Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) [Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) - Page 2 286-18/9/2011, 9:11 pm
ú ú ú, e đc tem :))
------------------------------------------
Mjeo iêu ak~ e nhỏ com cho s đây :))
ở cái chap này của s thì e cũngc hả biết nói j`, vì nó hay ý :))
nhất là cái đoạn cuối, có tý biến động z :)) e nhỏ rất thích nvậy :x
giọng văn của s hay, n~ chỗ s miêu tả cx của thằg Hớn rất tự nhiên, làm e cũng buồn theo nó :-<
có mỗi 1 điều là s iêu vẫn sai chính tả, cố gắg sửa s nhá
e vẫn ủng hộ s hết mình :x tiếp tục cố gắg s nhá :x

P/S: e là Rua.Key đây :))



Chữ ký của [S.U.P.9.4.E.R] Neo

Làm quen với [S.U.P.9.4.E.R] Neo


[S.U.P.9.4.E.R]Mì
[S.U.P.9.4.E.R]Mì
Hiện:

Virgo
Tổng số bài gửi : 243
Chỉ số thành sao : 0
Join date : 25/07/2011
Age : 29
Đến từ : Key's house
Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) [Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) - Page 2 286-110/9/2011, 9:26 pm
hú hú lụm lặt phong bì :((
k còn lời nào diễn tả nổi hì hì :))
nói chứ e đọc rùi 8-/
ss mau mau up chap 9 10 lun đi ss -xx-
nhá nhá :2 dạo nỳ e cũng đang bấn w fic bên Chíp Bi rùi ss à :2



Chữ ký của [S.U.P.9.4.E.R]Mì

Làm quen với [S.U.P.9.4.E.R]Mì


HONGOC
HONGOC
Hiện:

Capricorn
Tổng số bài gửi : 2
Chỉ số thành sao : 0
Join date : 02/03/2011
Age : 27
Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) [Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) - Page 2 286-113/9/2011, 10:44 pm
ss mau up chap9 đj [Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) - Page 2 3605817172
e bị bấn fic nè r.mà kũng tò mò nữa [Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) - Page 2 1089588870
hem bjết JK sẽ thế nào đây.
nhanh lên ss naz! E hóng [Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) - Page 2 477562148


Chữ ký của HONGOC

Làm quen với HONGOC


Thủy Nguyệt
Thủy Nguyệt
Hiện:

Tổng số bài gửi : 19
Chỉ số thành sao : 0
Join date : 24/08/2011
Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) [Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) - Page 2 286-117/9/2011, 7:38 pm
Tác giả ui, cho jjong xin lỗi + tỏ tình thiệt lẽn mẹn và độc nha.

Hóng chap mới dài cổ òy, mà tg vẫn còn sai chính tả nhìu quá, đôi chỗ lan man hông hỉu nữa, nhưng giọng văn hài hước và tự nhiên thì vẫn number1, tác giả fighting


Chữ ký của Thủy Nguyệt

Làm quen với Thủy Nguyệt


[S.U.P.9.4.E.R]Mì
[S.U.P.9.4.E.R]Mì
Hiện:

Virgo
Tổng số bài gửi : 243
Chỉ số thành sao : 0
Join date : 25/07/2011
Age : 29
Đến từ : Key's house
Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) [Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) - Page 2 286-124/9/2011, 3:14 pm
ss mèo lâu rùi k thấy ss up chap mới
sao thế nhĩ
up dùm e nhá


Chữ ký của [S.U.P.9.4.E.R]Mì

Làm quen với [S.U.P.9.4.E.R]Mì


Thủy Nguyệt
Thủy Nguyệt
Hiện:

Tổng số bài gửi : 19
Chỉ số thành sao : 0
Join date : 24/08/2011
Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) [Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) - Page 2 286-13/10/2011, 4:47 am
Bạn au bỏ fic oy!

Bùn quá đê

Bớ bạn au mau mau quay về up chap mới, nếu không chắc có lắm kẻ than van đây (trong số đó có tớ)


Chữ ký của Thủy Nguyệt

Làm quen với Thủy Nguyệt


Bling Bling Takki
Bling Bling Takki
Hiện:

Scorpio
Tổng số bài gửi : 512
Chỉ số thành sao : 12
Join date : 07/11/2011
Age : 29
Đến từ : S2 - Bling's house
Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) [Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) - Page 2 286-112/11/2011, 9:58 am
sao ko viết tiếp T^T Mong chờ chap mới T^T


Chữ ký của Bling Bling Takki

Làm quen với Bling Bling Takki


petrinhcute
petrinhcute
Hiện:

Scorpio
Tổng số bài gửi : 8
Chỉ số thành sao : 0
Join date : 10/11/2011
Age : 29
Đến từ : Hồ Chí Minh
Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) [Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) - Page 2 286-119/11/2011, 3:23 pm
viết tiếp đi bạn :(


Chữ ký của petrinhcute

Làm quen với petrinhcute


Choj MjnMjeo
Choj MjnMjeo
Hiện:

Taurus
Tổng số bài gửi : 354
Chỉ số thành sao : 7
Join date : 26/11/2010
Age : 33
Đến từ : Heaven..[nơi nào có SHINee thì nơi đó là heaven]
Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) [Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) - Page 2 286-12/12/2011, 10:43 pm
-------------------Chap 9-----------------------

Tớ xinlỗ vì đã bỏ fic quá lâu...do tớ có một số vấn đề ko thể nói ra nhưg mong các bạn đừng giận tớ nha!... Tớ sẽ cố up điều hơn....Srrrrrrrrrrrrrrrr

Thank's baby bubi đã edit dùm ss nhá!... s siu em. Hum nay 2 chị em mình cực quá rùi...nghĩ sớm đi em nhé!...iu em...^^

---------------------Ra đi---------------------






Càng suy nghĩ nước mắt cậu lại rơi nh́ìu hơn.

Càng suy nghĩ cậu lại đau hơn rồi cậu khóc lơn hơn....

Taemin bất lực ôm người thân từng che chở cho ḿnh, từng bảo vệ cho mì́nh, từng là chỗ dựa cho ḿình. Nh́ìn cậu khóc mà mắt Taemin cứ nhoà đi v́ì nước,

rồi cậu cũng khóc...



Cả hai cùng khóc....



Đau tột cùng....




-----------------------

Ký túc xá SHINee:


Ba người mở cửa bước vào, một mùi thơm thật quyến rủ toả ra khắp căn nhà nhỏ bé.

Onew ngồi nhẹ trên ghế salon, anh đă sẵn sàng nghe key trị tội.

Minho th́ì gõ cửa pḥòng Taemin rồi chui rút vào đoá với cục vàng cuả ḿình...

C̣òn Jonghuyn....


Anh liền chạy ngay vào bếp mà chẳng kịp thay dép, trước mắt anh là bóng hì́nh nhỏ nhắn đang cắt kim chi trên thớt trong chiếc tạp dề màu hồng h́ình kitty xinh không chịu nổi.



Tim anh chợt thắt lại, em đứng đấy, trước mặt anh, ánh mắt bùn đỏ hoe như vừa mới khóc, anh tiếng gần lại phía em...


- Key àh! Anh.....


- Về rồi ah? Về rồi th́ì đi quét lau, dọn cái nhà, xong th́ì dọn bàn cơm mau lên.



Onew đứng ngay dậy mà hì́ hục làm lun tay nhưng không quên gõ cửa kêu thèng em chí cốt cuả ḿình ra dọn phụ...

C̣òn Jonghuyn, anh vẫn đứng đó, đứng ngay sau lưng key....



Anh cảm nhận được thứ ǵì đó thật khó chịu...


[Vẫn giọng nói đó, vẫn giọng điệu đó nhưng sao mà cảm giác nó khác quá. Khác lắm....]- tim anh rát buốt.



[Anh biết em đang đau lắm! Sao em không khóc đi, sao em lại kiềm nén như vậy chứ? Nh́ìn em như thế này anh càng đau hơn em biết không?Em khóc đi, anh sẽ lun bên em mà. Là lỗi cũng anh, đáng lẽ anh....]


Vừa nghĩ cậu vừa bước thêm một bước đến gần Key, cậu dang tay như đang mún ôm key thật chặt vào ḷòng ḿnh... Th́ì....



-“áh” - Key giật ḿnh, thốt ra tiếng la nho nhỏ.


Con dao sắt bén cắt trúng tay câụ một đường dài, máu cậu chảy dài trên đôi tay mịn màng, trắng trẻo như ngọc thạch ấy.



Máu đỏ cứ chảy trên nền tuyết trắng, chảy dài, chảy dài. Máu chảy cứ như thay nước mắt, cứ như cố ko cho nó chảy ra bằng mắt thì́ có bao nhiu ứ động trong tim nó điều chảy ra qua vết cắt này vậy....

Từng giọt,



từng giọt đỏ thẳm như tâm trạng cuả key lúc này...


Jonghuyn lao đến cầm ngón tay ấy đưa lên miệng thì́ key giật lại:


- Em không sao, chỉ là vết cắt nhỏ. Mấy ngày là nó lành chứ ǵì.


Cậu quay lưng đi, nhờ Taemin băng bó dùm mì́nh rồi quay trở lại bàn bếp. Bỏ một người đứng lặng kế bên.

Nh́n trân trân vào những giọt máu dưới sàn mà như muốn lấy dao đâm thẳng vào tim ḿình vậy.


[Đau quá! ... Đau thật đấy... Đau... Đau]


- Àh mà nè!- Key đột ngột lên tiếng- Onew và Jonghuyn huyng, em không giận hai người đâu. Lúc năy chỉ là do em phản ứng thái quá thôi! Có lẽ do em dữ quá nên mọi người khó chịu phải không? Từ nay em sẽ cố hiền lại hen, có lẽ ko hiền dc như Taemin đâu nhưng cũng dc một nửa... Hahaha....


Key cười lớn nhưng nụ cười ấy thật gượng gạo, thật đắng chát khiến người nghe cảm thấy thật khó chịu, nếu như không nói là phát bực với giọng cười giả tạo đó.


- Em đừng cười nữa được không?- jonghuyn ngước mắt lên nh́ìn thẳng vào mắt key, rồi típ tục - Anh biết là em đang cố gắng làm như thế. Đâu cần phải vậy, em mún khóc th́ì cứ khóc đi. Anh xin lỗi... Em cứ.....


- Ax.... ông Jonghuyn này, tui đă bảo là tui ko sao mà, đi tắm đi rui ra ăn cơm. - key lại cười, đặt tay lên vai anh đẩy ra khỏi bếp. Anh bước đi mà tim đau thắt.


Cậu quay laị với nồi canh kim chi đang sôi sùng sục, nước mắt cậu rơi. Câụ cố lấy tay chen ngang miệng ḿình để ngăn những tiếng nấc thoát ra từ trái tim ḿnh.


[Đau quá sức chịu đựng của ḿình rồi. Tim ơi! Tao bik mày yêu con người đó nhưng tao xin lỗi, người ta chỉ đùa giỡn với mày thôi. Đừng hành hạ tao nữa nhé! Nằm yên đó đi.... Đừng hành hạ tao nữa mà.... Tao xin mày đấy!....]


Chống tay lên thành bếp,

cố đứng vững trên đôi chân ḿnh,

từng giọt nước mắt cứ tuôn rơi,

rơi xuống sàn hoà vào cùng những giọt máu thẳm ấy,

nước cứ rơi,

rơi hoài không ngừng dc...





Phiá sau bức tường kia, cũng có một người lệ rơi đau đớn tột cùng nhì́n người ḿnh yêu khóc nhưng bất lực...



[ta phải làm sao? Làm sao bây giờ?... Phải làm sao đây? Thà em đánh anh, chửi mắng anh, giết anh luôn cũng được. Anh chấp nhận hết, anh sẽ đứng yên để em muốn làm ǵì th́ì làm.... Nhưng em đừng hành hạ ḿình như thế, nó c̣òn đau hơn anh tưởng tượng nữa. Em khóc mà anh bất lực, em đau đớn mà anh không thể làm ǵì được cho em... Anh là một thằng tồi.... Rất tồi.....]



Tay anh gồng lên đấm thẳng vào ngực ḿnh, nhưng sao... Sao anh không cảm giác được... Trong tim anh, nó cọ̀n đau hơn vạn lần như thế....



-------------




Bàn cơm được dọn ra, không như party nhưng cũng gọi là đấy đủ. Cả năm người quay quanh bàn cơm nhì́n nhau ngượng ngùng. Key mỉm cười nhẹ rồi cất tiếng:


- Mọi người làm ǵì thế? Chê cơm tui nấu ah?


Key mở mắt to thật to nh́ìn mọi người, cùng với một cái hếch môi đầy gian xảo. onew ấp úng mở lời:


- em không giận anh thật chứ!


- ax.... Tưởng chuyện ǵì chứ! Vâng thưa hai ông con không giận hai ông ạh. Được chưa? Bây giờ có ăn không hay tui dọn hết, khỏi ăn.... - key vừa nói, vừa cười nhưng lại là một nụ cười giả tạo khác.



- ăn, ăn chứ! anh đói sắp chết rồi nè! - Onew cười theo key rồi, gắp đồ ăn lia lịa làm không khí bữa cơm cũng ổn hơn.


Bắt đầu có lại tiếng cười trong ký túc xá, bắt đầu có tiếng chọc ghẹo nhau. Tiếng muỗng đũa chạm nhau khi dành ăn, tiếng la ó khi bị chôm phần ăn của mì́nh. Mọi thứ đă trở về đúng vị trí của nó chỉ trừ...... Anh và em.....


[Vị trí cuả anh là ở bên em, vị trí cuả em là ở trong tim anh. Làm saoìbây giờ.... Anh phải làm sao?!]


Vừa suy nghĩ anh vừa nhì́n vào mắt em. Ánh mắt không hồn, tay lùa vội vài hạt cơm vào cái mjệng bé xinh làm anh nhức nhói. Anh phải làm sao..... Làm sao đây?!...... Câu hỏi đấy cứ lập đi lập laị trong đầu anh, chập chờn, chập chờn...



Đêm nay có một người thức trắng thâu đêm, có một người lặng lẽ dọn vài chiếc áo khoác bỏ vào balô.... Lặng lẽ bước ra khỏi cổng kí túc xá mà không quên ngoái đầu lại...

“tạm biệt anh! Khi em quay trở lại em sẽ là một con người hoàn toàn khác, chào anh”.

Một giọt nước mắt khẽ rơi... Cất bước chân nhẹ nhàng bước vào chiếc xe hơi màu đen gần đó. Vệ sĩ nhẹ cuối đầu chào cậu rồi nhẹ nhàng khèp cưả.....


- Lái xe đi. - giọng nói sắt bén đă trở lại với cậu.


Đầu ngẫn cao đầy kiêu hănh, kể từ giờ phút này trơ đi, sẽ không có ai làm cậu tổn thương hay rơi nước mắt một lần nào nữa... Cậu.... Đại thiếu gia cuả tập đoàn dầu khí Hàn Quốc đă trở lại... Sẽ không c̣òn là key mà mọi người từng biết... Bây giờ cậu là Kim KiBum... Kim KiBum thật sự.....


Môi mỉm cười đầy khinh bỉ trên chiếc xe đang từ từ khuất xa......


--------------------------

6:00 am

Pḥòng key và Taemin......


“baby của umma! Có lẽ con là người hỉu umma nhất phải không? Thông cảm cho umma vì́ phải để con lại đây một ḿình rồi. Nhưng con c̣òn có Minho mà phải không? Đừng bùn nghe chưa nhóc, umma sẽ về trước ngày come back... Đừng lo lắng cho umma, umma là key vạn năng mà. Umma đi nhé! Chào con iu”


Đặt tờ giấy màu hồng xuống lại mặt bàn mà không hề có một nét biểu cảm hay ǵì đó thể hiện sự bất ngờ nào trên khuôn mặt. V́ì cậu biết umma cuả ḿình sẽ không sao hết, cậu cũng chẳng cần lo lắng, chẳng cần phải hốt hoản chạy đi kiếm làm ǵì. V́ì cậu biết mọi điều umma làm điều đúng và Kim KiBum chưa bao giờ quyết định sai bất cứ chuyện ǵì dù là nhỏ nhất.



Nhẹ với lấy chiếc điện thoại trên bàn cậu bấm gọi, đầu dây bên kia vang lên một giọng đàn ông, có vẻ lớn tuổi kính trọng lên tiếng:

- Vâng! Thưa cậu chủ.

- Key umma về tới nhà chưa bác Lee?- Teamin lễ phép hỏi

- Rồi! Thưa câụ- ông nhẹ nhàng đáp

- Thế là được rồi, cháu chào ông.

Nói rồi cậu cúp máy và đặt điện thoại xuống bàn, vội thay đồ rồi bước ra bếp nấu cơm sáng.

Thực sự là tay nghề cuả cậu không hề thua kém umma cuả ḿình một chút nào. Mùi thơm lang khắp căn nhà nhỏ bé khiến Minho phải thức dậy bước ra khỏi pḥòng trong bộ dạng bùn cười nhất mà cậu có thể tưởng tượng.

Cái dáng người gầy gầy,cao cao trong chiếc tạp dề màu hồng làm cậu giật ḿình tỉnh ngủ. Đứng nhì́n phía sau cậu, mái tóc dài ngang vai ngày nào giờ buộc cao, để lộ ra chiếc cổ trắng ngần, thẳng tấp. Chùm tóc đuôi gà cứ đung đưa qua lại, đùa giỡn trên chiếc cổ đầy mê hoặc kia, làm anh phát cuồn lên vì́ nó.

Không thể ḱm chế được bản thân ḿnh hơn nữa. Anh tiến lại phía cậu, ṿòng tay qua chiếc eo nhỏ bé, anh ôm cậu thật chặt từ phía sau. Đầu gối lên vai, anh dúi mặt vào chiếc cổ cao ấy mà hít hà cái mùi hương ma túy tinh chế, đậm đặt dành riêng cho anh...... Quá đỗi ngọn ngào.

Cậu khẽ giật mì́nh, nhưng khi biết đó là anh cậu khẽ mỉn cười, nghiêng đầu dựa vào đầu anh, nhỏ nhẹ nói với anh:


-Anh yêu dậy rồi àh! Anh đi rửa mặt đi rồi ra ăn sáng với em. ^^~

-Một chút nữa thôi mà em yêu! Cho anh một chút nữa thôi... Anh nhớ em lắm rồi....- Tiếp tục hôn vào chiếc cổ cao ấy, sở hữu của riêng ḿnh một cách thật nhẹ nhàn và mê đắm


Hai người nhẹ mỉm cười, cùng nhau cảm nhận niềm hạnh phúc đơn giản mà cả hai đă kím tì́m bấy lâu nay. Chợt Minho kẽ hỏi:


-Umma đâu, mà sao hôm nay em yêu của anh lại nấu đồ ăn sáng thế này.



Thanh thản và nhẹ nhàng, cậu trả lời anh bằng cái giọng ngọt ngào nhưng thể chuyện umma bỏ đi là một chuyện tất yếu phải xảy ra, chuyện đương nhiên phải đến.


-Umma đi rồi!


Minho chưa kịp hoàn hồn v́ì câu nói của Taemin th́ì



“Ầm”



Tiếng cửa pḥòng đập vào tường nghe chát chúa. Th́ì ra là Jonghuyn, anh vừa mới bước ra khỏi pḥòng và lao qua pḥòng taemin với vận tốc ánh sáng.



Trong bộ dạng tồi tệ đến tuyệt vọng, anh xuống sắc, râu th́ì đă nhố ra khá nh́ìu v́ì cả đêm thức trắng suy nghĩ.... không ngủ....


“Umma đi rồi!


Umma đi rồi!


Đă đi rồi!


Đi thật rồi!”


Ba từ trong câu nói của Teamin làm anh choáng ván. Anh chạy đến bên cửa phọ̀ng của Taemin và Key mở tung cửa phọ̀ng....


[ Đồ của em ấy vẫn c̣ìn đây mà. Bàn học vẫn c̣òn tập sách, tủ vẫn c̣òn đầy quần áo, Giường ngủ cũng c̣òn đủ mền gối mà. Thế Taemin nói em đi rồi. Em đi rồi là sao......]


Anh bước vào căn phọ̀ng nhỏ nhắn, nhăn nấp màu hồng đầy lăng mạng ấy. Bước thật chậm, thật chậm, hướng mắt về mọi phía, nhì́n mọi thứ....

nh́ìn mọi vật....

tất cả trong căn pḥòng này điều thuộc về em.

Về con người mà anh đă lỡ làm tổn thương mất rồi....

Anh tiến về cái bàn màu trắng, chiếc bàn có tờ giấy mà em để lại......

Một lần nữa 3 chữ “Umma đi nhé!” sắn vào tim anh....

Đau thấu trời xanh.



[Là v́ì anh và Onew sao? Chỉ là một trọ̀ đùa thôi mà. Em ấy giận th́ì có thể đánh, đập, chửi bới, hay giết cả anh cũng được... Nhưng tại sao em ấy lại bỏ đi chứ.... Anh và Onew huyng đâu đáng để em ấy làm thế... Đâu cần em phải phản ứng như thế này chứ!......]


Nước mắt lưng đọ̣ng, đỏ hoe chập chờ trên đôi mắt thiếu ngủ càng làm anh tiều tụy hơn. Lấy tay che mắt ḿnh lại, anh ngồi gục xuống ghế, úp mặt xuống bàn... Anh không thể khóc được, không thể...



Chợt đập vào mắt anh là quyển sổ màu hồng, có hì́nh ch́a khóa mạ đồng nhưng đă bị xé đôi vứt trong thùng rác cạnh bàn. Anh cuối xuống nhặt hai mảnh của quyển sổ lên...



“Nhật Kí”.....[Là của em...]



Anh biết đọc trộm nhật ký của người khác là không đúng nhưng... đó là của em.... anh không thể cưỡng lại... Anh không thể...


Nhẹ nâng niu cuốn nhật kí, mở ra một trang trong cuốn số xinh ấy....



Xinh!...

Chữ em rất xinh....

màu mực thật là đẹp...

Lời văn thật dễ thương...



Nhưng sao từng lới lẽ trong đó làm anh muốn chết đi được.



Tim anh đau nhói, cái cảm giác đau nhói cứ như có ai đó dùng cả hai bàn tay lực lưỡng nâng nhẹ trái tim anh rồi bất chợt, bóp chặt lại bằng sức b́nh xin của ḿnh, chặt thật chặt, chặt nhất ở mức có thể.

Rồi từ từ buôn ra và sau đó là tiếp tục như thế...

Anh không thở được...

Anh nghẹt thở...

Anh như mún chết.....



Ngày.....tháng....năm..............

... Anh ấy dễ thương thật, suốt ngày lo lắng cho ḿình. H́nh như ḿnh hơi hơi có t́ình cảm với anh ấy rồi th́ì phải? Sao mà ḷòng cứ lâng lâng thế này.. hihi....


Ngày.....tháng....năm..............

..... Ngày hôm nay ḿnh không có lịch làm việc cùng anh ấy. Không được gặp mặt anh ấy sao ḿình cứ thấy trống trải, cứ vương vương nhớ nhớ sao ấy. Có phải cảm giác này là yêu không?...


Ngày.....tháng....năm..............

... Anh ấy lại mua nước cho ḿnh! Ḿnh thật vui khi có người quan tâm ḿình như thế, cảm giác thật nhẹ nhàng và hạnh phúc làm sao... Đúng là ḿnh đă yêu rồi... Kim Jonghuyn àh! H́nh như em yêu anh rồi th́ì phải.....^^~


Ngày.....tháng....năm..............

... Ḿnh đă quyết định sẽ bày tỏ cho anh ấy biết t́ình cảm của ḿình, nhưng c̣òn Onew Huyng th́ì sao? Nếu ḿnh chọn anh ấy,không chọn Onew huyng th́ì hai anh sẽ có chiến tranh mất. Ḿnh không muốn v́ì ḿình mà anh ấy mất đi một người anh em... Em thật sự không mún...


Ngày.....tháng....năm..............

...Suy nghĩ kỷ rồi! Vì́ anh, mỉnh sẽ im lặng. Như lúc này cũng tốt rồi, ḿình lun được ở bên cạnh anh mà! Đâu nhất định là ḿnh phải được nhận lại từ anh... cho đi cũng là hạnh phúc mà. Từ nay ḿình sẽ chăm sóc anh nh́ìu hơn.... Àh! Mà lưng anh ấm lắm anh biết không hả Huynie của em.....


Ngày.....tháng....năm..............

.... Hôm nay trên xe em ngủ gật, anh nhẹ nhàng kéo em vào vai anh, rồi vuốt nhẹ má em nữa!. Sao em thấy tim ḿình xao xuyến cả ngày thế này! Quỷ sứ anh đi, cứ thế này th́ làm sao em dấu được việc em yêu anh chứ hả.... Đây có phải là hạnh phúc không? Hạnh phúc đơn giản thế sao anh?!


Ngày.....tháng....năm..............

..... Nhì́n anh.............




Ngày.....tháng....năm..............

..... Nh́ìn anh.............





Ngày.....tháng....năm..............

..... Nh́ìn anh.............



...

...

...


Ngày.....tháng....năm..............

... Th́ì ra tất cả chỉ là một tṛò đùa, một tṛò chơi không hơn không kém, có lẽ ta đă lầm tường quá nhiều rồi!... Đồ ngốc... Đúng ngốc thật... Kết thúc thôi! Trong những ngày c̣òn lại ta sẽ quay trở lại là chính ta, ta sẽ quên anh.... Quên tất cả.... Quên mọi thứ... Vĩnh biệt mày, nhật kí ngu ngốc àh....


-----------------------------------------------



[Em yêu anh!... Em cũng yêu anh sao? Là v́ì anh mà em chịu đựng, che dấu t́nh cảm của ḿình bấy lâu nay sao? Ông trời ơi sao ông không giết con đi, con không đáng để được yêu thương nh́ìu như thế này mà.... Người anh yêu đang đau khổ v́ì anh. V́ì anh đă chót đùa giỡn với t́nh yêu của em. V́ì anh mà em phải trốn chạy. V́ì anh mà em.....]



Hàng loạt câu nói giận hờn oán trách chính ḿnh cứ vang lên trong đầu anh. Những chữ t́ình cảm của em cứ như đánh vào mặt anh và tim anh và tận sâu trong cảm nhận của anh

“Em yêu anh”


“Ḿnh không muốn vì́ ḿnh mà anh...”


“V́ì anh”


“Huynie của em.....”


“Hạnh phúc đơn giản thế sao”


“..... Nh́n anh.............”


“..... Nh́n anh.............”


“..... Nh́n anh.............”



“một tṛò đùa”


“Vĩnh biệt”


Mỗi ngày em điều dõi mắt theo anh, chăm lo cho anh. Em đau khi thấy anh té, em vội lấy khăn lau cho anh khi nh́ìn những giọt mồ hôi trên trán anh lăn dài. Em vui khi bắt gặp nụ cười thoáng qua của anh dành cho ai đó.

Em hạnh phúc khi đơn giản là chỉ được nh́ìn thấy anh....

Em lun nh́ìn anh ,

lun dõi mắt theo anh...



từng ngày...

từng giờ...

từng giây....

Em lun nh́ìn về hướng có anh...

Em nh́ìn anh....

Nh́ìn anh....

thật lặng lẽ...

thật xót xa..........


[ Ḿnh đúng là thằng khốn nạn mà....] – Anh đập đầu xuống bàn, khóc ̣a như đứa con nít đ̣òi mẹ. Khóc tức tửi v́ì lỗi lầm do chính ḿình gây ra... Khóc!.... Đau..... Đau lắm..... Tim anh như bị lửa địa ngục thiêu đốt....


[ Anh đúng là ác quỷ mà!... Anh đau như thế này th́ì đă sao.... Em c̣òn đau hơn anh rất nh́ìu phải không key.... nh́ìu gấp nh́ìu lần phải không?.... Anh xin lỗi.... Anh xin lỗi Key àh.....]


Anh cứ ôm chặt quyển nhật kí vào ḷòng mà khóc, bên ngoài cửa có ba con người khẽ lặng im nh́ìn anh....


Sẽ ra sao đây?!... Anh và cậu sẽ quay về được với nhau chứ....Đau quá....T_T



------------------------

Trước cửa pḥng tắm, trong kí túc xá của SHINee....



“Anh ở trong pḥng tắm cũng đă hơn nữa tiếng rồi có biết không hả?. Đang mùa đông chứ có phải hè đâu mà anh cứ trong đó mà xả nước kiểu đó. Ra đây đi, em và Onew huyng có chuyện cần nói này. Ra đây mau!....”


“ ầm ầm”


“ầm ầm”


“ Kim Jonghuyn anh bước ra đây”


“Ya......”


Minho đứng trước cửa phòng tắm, hết đập rồi hét, hết hét rồi đập, cái cửa chỉ có điều mún đổ gục xuống sau cái đập khủng hoản cuả anh.



“cạch” - cửa phòng tắm mở, Jonghuyn bước ra.



Anh mặc chiếc quần skiny màu đen bóng loáng, cách điệu bằng những đừng dây kéo được sắp đặt theo ngẫu hứng. Có cái mở, có cái khoá,nh́ìn anh thật sock, nh́ìn anh... Nh́n anh thật khác so với khi bước vào pḥòng tắm. Râu đă cạo, tóc vuốt cao. Chiếc áo thun không tay màu đen,khoác với chiếc áo da đen tuyền, cũng không kém đặc sắc ǵì so với chiếc quần. Phải nó là..... Quá chuẩn!...


Anh bước đến ngồi đối diện Taemin trên chiếc ghế salon trong pḥòng khách. Nh́n thẳng vào Taemin, bằng ánh mắt quyết đoán nhưng đầy chân thành:


- Taemin! Nói cho anh nghe tất cả về Key đi. Mọi thứ về em ấy và quan trọng nhất là em ấy đang ở đâu.... Anh xin em.


Teamin ngồi trên chiếc ghế salo đơn, chân gác h́nh chữ bát, tay khoanh trước ngực. Nh́n cậu không biết kiếm đâu ra được vẻ hiền hoà đáng yêu mọi ngày,

Taemin đang ngồi trước mặt anh hoàn toàn khác, khác đến mức mà chính Minho cùng phải hoản loạn....

Lạnh lùng và vô cảm...



Sau câu hỏi cuả Jonghuyn, mặt cậu vẫn tỉnh bơ, ánh mắt sắc xảo như y hệt bản sau của umma ḿình, không trả lời dù chỉ một từ... mà chỉ hừ một tiếng rồi quay đi chỗ khác...


Jonghuyn tiếp tục.


- Anh biết anh sai rồi! Anh biết mọi việc ra cớ sự này là do anh. Anh sẽ giải quyết dứt điểm chuyện này và mang key trở về ngôi nhà này trong thời gian sớm nhất. Em sẽ giúp anh chứ.....


im lặng.....


- Anh.... Anh hết hy vọng rồi Taemin ah, nếu em không giúp anh th́ì không ai giúp được anh nữa đâu. Anh.... Anh yêu Key... thật sự rất yêu Key. Anh không chắc ḿnh có thể sống nếu không có em ấy. Anh xin em, chỉ lần này thôi.


Taemin quay qua nhì́n con người đang ngồi đối diện ḿnh. Nh́ìn thẳng vào đôi mắt mở to không chớp. Nh́ìn như nh́ìn vào tận trong tim con người đó, nh́ìn thật kĩ tâm can, thật kĩ tấm ḷòng của con người nói là “Yêu Key umma của cậu”



.......................

.........................


Bầu không khí bao trùm ảm đạm, cảm giác nặng nề khó chịu...


Chợt....


Từ khoé mi anh có một giọt nước chảy ra dù anh không chớp mắt, lại một giọt khác rơi ra dù đồng tử anh mắt anh không hề chuyển động.



Anh không khóc, anh đang hy vọng, nhưng dường như hy vọng cảu anh đang cạn dần vì́ con người đang ngồi đối diện kia từ chối giúp anh dù anh có nói thế nào đi nữa.


Taemin đứng lên khỏi ghế bước thẳng vào pḥòng ḿình.


“Ầm” - cửa đóng.


Anh gục đầu, hai tay siết chặt vào nhau. Môi cắn chặt đến cả khóe môi cũng lập ḷe chảy máu...




“Hết thật rồi”...



Tuyệt vọng hoàn toàn.... Hoàn toàn....







-------------End chap 9-------------------



Chữ ký của Choj MjnMjeo

Làm quen với Choj MjnMjeo


Sponsored content
Hiện:

Bài gửiTiêu đề: Re: [Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) [Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9) - Page 2 286-1



Chữ ký của Sponsored content

Làm quen với Sponsored content

[Longfic] - Ngôi sao định mệnh (upload chap 9)Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang
Trang 2 trong tổng số 3 trangChuyển đến trang : Previous  1, 2, 3  Next

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
SHINeeShow :: 

SHINee's fanfic heaven

-


Powered by phpBB & Version 2.0
Forumotion_ripped by vlt